Kujibiki Tokushou: Musou Hāremu ken

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7069

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 90

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 121

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 216

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 369

WN - Chương 18

Chap 18

Yêu cầu của Guild

Những thứ tôi đã mua sẽ được chuyển đến dinh thự sau.

Tôi rời khỏi thương hội và chìm trong suy nghĩ trong khi đang lang thang vô định.

Nếu tôi dùng 300 bạc thì có thể sẽ có một vé quay thưởng.

Tôi không lấy được tấm vé nào từ mấy vụ giao dịch nhỏ lẻ. Chỉ khi tôi trả tiền cho Miu và bức tranh thì mới có được vé.

Sau khi mua cái vòng tay với giá 1600 bạc thì tôi có được 5 vé.

Nếu vậy, sẽ rất hợp lý nếu đoán 1 tấm vé sẽ có giá khoảng 300.

Vậy thì, có một thứ mà tôi rất muốn. Tôi nhớ lại danh sách giải thưởng.

Giải tư, giảm giá 50% tiền mua vé.

Khi tôi lấy được giải này, không biết vẫn là 300 bạc 1 vé hay 150 bạc đây? Tôi muốn quay thưởng ngay bây giờ.

Hiện tại tôi có khoảng 7 vé, nếu tiếp tục thế này tôi chỉ cần 3 vé nữa là có thể quay 11 lần. Nói cách khác, còn 900 bạc. Có vẻ tôi không thể kiếm được chừng đó trong một thời gian ngắn.

Tôi suy nghĩ một lúc rồi dịch chuyển đi. Tôi cưỡi ngựa băng qua vùng đất hoang giữa thành phố Roizen và Reis.

Ở đó, tôi nói với Eleanor.

[ Ngươi có thể triệu hồi lũ zombie lúc trước được không? ]

[ Đội quân Undead á, tự nhiên muốn làm gì đấy? ]

[ Đừng quan tâm, cứ triệu hồi chúng đi được chứ... ]

Eleanor đã từng đến phòng rút thưởng, nhưng tất nhiên là cô ta không thể nào nhìn thấy tấm vé.

Giải thích thì phiền lắm nên tôi chỉ nhờ cô ta giúp thôi.

[ Ngươi dám ra lệnh cho ta à, kiêu ngạo cũng vừa phải thôi chứ. ]

Mặc dù Eleanor nói vậy, ngay sau đó tôi cảm thấy mặt đất rung lên.

Cô ta có thể luôn cằn nhằn, nhưng chưa bao giờ từ chối cả.

Tôi nắm chặt Eleanor. Tôi sẽ đập lũ zombie hay bọn quái xương để lấy vé. Đó là kế hoạch của tôi nhưng,

[ Eh? ]

( Eh? )

Eleanor và tôi đồng thời thốt lên.

Eleanor đã triệu hồi chúng, nhưng lũ xương không xuất hiện.

Thay vào đó là một cô gái. Đó là một thiếu nữ trong trang phục hầu gái, tôi có cảm giác đã thấy cô ta ở đâu đó rồi.

[ ....Con ma ở dinh thự? ] Có vẻ là vậy.

Yeah, từ vẻ ngoài, cô ta nhìn giống hệt con ma mà tôi đã xiên ở dinh thự.

Tuy nhiên, cô ta không còn sát khí như trước nữa, mặc dù vẫn trong suốt, nhưng ngoài chuyện đó ra thì cô hoàn toàn trông như một thiếu nữ bình thường.

( Đây là đâu? )

[ Chúng ta đang ở giữa thành phố Roizen và Reis. ]

( Tôi biết Roizen, nhưng Reis là gì? )

Có vẻ như cô ta có thể giao tiếp như bình thường.

[ Eleanor, chuyện gì đang xảy ra vậy? ]

( Ta cũng muốn biết đây! )

[ Đạo quân zombie đâu? ]

( Ta đã cố triệu hồi chúng từ lúc nãy rồi, nhưng không có phản ứng gì. Đây là lần đầu chuyện này xảy ra đấy. )

Cô ta không có vẻ gì là đang nói dối.

Từ giọng nói vang vọng trong đầu, tôi có thể thấy được sự bối rối của Eleanor.

[ Thử triệu hồi lại con ma này như lúc với đạo quân Undead xem. ]

( Hiểu rồi. )

Con ma biến mất một lúc và sau đó lại xuất hiện. Biến mất, xuất hiện. Biến mất, xuất hiện....

[ Có vẻ như nó khả thi... ]

( Sao lại vậy được? )

[ Sao tôi biết được. ]

Thứ duy nhất tôi biết, đó là Eleanor không thể triệu hồi đạo quân Undead nữa, thay vào đó là hồn ma cô gái này.

Và chỉ như vậy, kế hoạch kiếm vé quay thưởng của tôi đã đi tong.

***

( Tên tôi là Tania, Tania Chiciakiss. )

[ Tania huh? Còn tôi là Yuuki Kakeru, cô có biết tôi là ai không? ]

Tôi hỏi vậy vì cảm thấy Tania đang nhìn chằm chằm vào mình một lúc rồi.

( Vâng, anh là người lúc ở dinh thự. )

[ Ah, vậy là cô còn nhớ. ]

( Vâng, tôi còn nhớ chuyện đó— chờ chút, tôi ra khỏi dinh thự rồi sao!? ]

[ Cô chưa bao giờ rời khỏi dinh thự sao? ]

( Un. Tôi bị mắc kẹt ở đó. Nó thật sự rất nhàm chán, và khi tôi nhìn thấy những người khác hạnh phúc, dần dần tôi trở nên tức giận, và sau đó trở thành một ác linh. )

[ Nói tóm lại, đó là cách cô trở thành một hồn ma bị giam cầm sao? ]

Tôi có thể thấy được ý chính trong câu chuyện của cô.

Mặc dù tôi không hiểu lắm, nhưng giờ có thể triệu hồi hồn ma ở dinh thự, bằng cách sử dụng Eleanor làm vật trung gian.

( Người mang tôi ra khỏi dinh thự là anh sao, Kakeru? )

[ Chắc vậy.... ]

( Thật sao!? Cảm ơn anh! )

Tania ôm chầm lấy tôi. Ma cũng ôm được á?

( Cảm ơn anh, Kakeru! )

Nhìn vào nụ cười tỏa nắng của Tania, tôi không khỏi nghĩ rằng: thế này tốt hơn zombie và xương nhiều.

***

Khi tôi quay lại dinh thự, Andrew đã chờ sẵn ở đó.

Giờ nghĩ lại thì, mặc dù chúng tôi luôn gặp mặt nhau vì anh ta mua Bò Núi từ tôi, đây là lần đầu chúng tôi gặp ở dinh thự.

Chúng tôi ngồi đối diện nhau trong phòng tiếp khách.

[ Tôi có thể giúp gì không? ]

[ Có một chuyện tôi cần cậu giúp đỡ. ]

[ Là về Bò Núi à? ]

[ Không, chuyện đó thì không có vấn đề.... Nhưng, bỏ qua nó đi, tôi hy vọng cậu có thể giúp tôi chuyện này. ]

[ Bộ có chuyện gì xảy ra sao? ]

[ Cậu đã nghe về vụ Alexis chưa? ]

[ Alexis... Ah, cái tổ đội bốn người đó à? ]

Andrew gật đầu.

Alexis, anh ta là thủ lĩnh của nhóm bốn người mà tôi đã thấy lúc đầu đến thị trấn này.

Sau lần gặp đầu tiên, tôi luôn đến đó để giao Bò Núi nên cũng gặp anh ta khá nhiều, chúng tôi thậm chí đã trò chuyện vài lần.

Anh ta là con át chủ bài của thương hội Andrew, tuy nhiên đã bị tôi đánh bại.

[ Có chuyện gì xảy ra với Alexis sao? ]

[ Cậu ta đã bị chấn thương nghiêm trọng. ]

[ Mu? ]

Tôi nheo một bên mày.

[ Thật ra, vài ngày trước, có một sự bùng phát quái vật diễn ra ở một nơi. Bình thường không có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra ở nơi đó, nhưng đột nhiên một vụ bùng phát diễn ra, nên Guild đã nhận được yêu cầu thanh trừng quái vật. ]

Guild, có cả thứ như vậy ở đây á?

[ Lũ quái vật không mạnh lắm, nhưng tốc độ nhân lên của chúng thật sự rất bất thường. Sau khi điều tra, Guild đã đưa hết toàn bộ các mạo hiểm giả đến đó. Và tình thế lúc này là 50/50. ]

[ Tôi có thể thấy chuyện tiếp theo rồi. Vậy là, Alexis đã bị thương trầm trọng trong cuộc chiến, đúng chứ? ]

[ Đúng vậy. Ngoài ra, mọi thành viên trong nhóm của Alexis bị thương nghiêm trọng đến mức có thể nằm liệt giường đến một tháng. Sau khi tổ đội của Alexis rút lui khỏi trận chiến, tình hình đã trở nên rất tồi tệ. ]

[ Nói đơn giản là, anh muốn tôi làm gì đó với lũ quái vật này? ]

[ Phải, đúng là vậy. Tất nhiên sẽ có phần thưởng. Nói thật thì, đây là vấn đề nan giải nhất của Guild kể từ ngày đầu thành lập. Để giải quyết nhiệm vụ này, họ sẵn lòng trả bất kì giá nào. ]

[ Hiểu rồi. ] Tôi trả lời ngay lập tức.

Tôi sẽ nhận được phần thưởng tiêu diệt lũ quái vật.

Hơn nữa, tôi còn có thể nhận được vé quay thưởng sau khi diệt chúng.

***

Để tham gia vụ thanh trừng, tôi cần đăng kí vào Guild.

Có vẻ như họ muốn mọi người biết rằng, người đã hạ gục lũ quái vật đến từ Guild.

Mà thế cũng ổn thôi, nhưng vì lý do nào đó, việc chỉ được D rank vì vừa đăng kí khiến tôi hơi bực mình.

Tôi được một ông chú ở Guild dẫn đến chỗ bọn quái vật nhưng,

[ Oi, chuyện gì đây. Ta có cảm giác đã thấy cảnh này ở đâu rồi ấy. ]

(....)

Eleanor không nói gì.

[ Hơn nữa, lũ quái vật này sao nhìn quen thế nhỉ. ]

(――♪)

 Eleanor huýt sáo trong đầu tôi.

Giả ngu hay đấy.

Nơi tôi được đưa đến là khu rừng gần chỗ tôi đã cứu Mari mấy hôm trước.

Từ đằng xa, lũ quái vật mà các mạo hiểm giả đang phải chiến đấu là lũ xương và zombie, bọn quái vật quen thuộc với tôi vãi ra.

[ Ta sẽ cho ngươi một trận sau. ]

( Đây không phải lỗi của ta. )

Tôi rút Eleanor với luồng hào quang hắc ám ra và phóng thẳng về phía lũ quái vật.

Bọn quái nhìn về phía tôi và Eleanor hoảng sợ rút lui.

Xin lỗi nhưng, không giống bọn lính, ta không để các ngươi chạy đâu.

Trans: OwOLord