Koushaku Reijou no Tashinami

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

S và S, Liên Minh Những Kẻ Xấu Tính.

(Đang ra)

S và S, Liên Minh Những Kẻ Xấu Tính.

Mizuki Nomura

Nhân vật chính máu S đối đầu với cô nàng xinh đẹp máu S - Daiki Sanada, người đã nộp đơn tham gia câu lạc bộ nghệ thuật trong khi bản thân chẳng có chút năng khiếu nào về nghệ thuật. Thực ra, danh ngh

2 2

Hitotsu yane no shita, nakani no konyakusha to koi o shita.

(Đang ra)

Hitotsu yane no shita, nakani no konyakusha to koi o shita.

Yuzumoto Yuto

Câu chuyện tình yêu thuần khiết kể về hành trình đi đến hạnh phúc của nữ chính yêu anh trai đã mất, và người em trai của hôn phu lại yêu cô, cả hai đều thấu hiểu nỗi đau của nhau.

3 2

Kimi no Sei de Kyō Mo Shinenai

(Đang ra)

Kimi no Sei de Kyō Mo Shinenai

Ametsuki

Đây là câu chuyện về cách dẫn lối cho một cô gái xinh đẹp đang gặp rắc rối trở về với tuổi thanh xuân tươi đẹp của mình

3 35

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

26 229

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

(Đang ra)

Kẻ theo đuổi hình tượng phản diện như tôi được chuyển sinh thành nhân vật mình thích

Takano Kei

Câu chuyện fantasy về hành trình chuyển sinh để giải cứu nhân vật yêu thích bắt đầu.

5 106

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

5 33

Tập 01 Web Novel - Chương 10 : Bắt đầu nhớ lại

Chương 10 : Bắt đầu nhớ lại

3 ngày sau cuộc đàm phán với Moneda, Moneda đến gõ cửa dinh thự Công Tước theo hẹn.

Vì vậy, hội nghị lãnh địa Armelia lần thứ nhất bắt đầu.

Để thực hiện được kế hoạch của tôi, bước đầu tiên chính là tiết lộ kế hoạch để cho bọn họ hiểu.

"Cám ơn mọi người đã đến đây ngày hôm nay. Vậy thì hội nghị lần thứ nhất của chúng ta chính thức bắt đầu."

Mặc dù tôi nói là mọi người nhưng tất cả mọi người ở đây đều là những người mà tôi vô cùng tín nhiệm —— Họ cũng chính là những người đã đi cùng với tôi trong chuyến đi thị sát, còn có cả Moneda, Sebastian và Sei nữa.

Sei cũng là một trong những đứa trẻ dân thường mà tôi đã mang về khi còn bé. Hiện giờ cậu ta đang trợ giúp Sebastian xử lý các loại công việc của dinh thự Công Tước và lãnh địa.

"Trước tiên, tôi muốn nói ra ý tưởng của mình một chút. Trong vòng 1 tháng, tôi đã đi thị sát các nơi ở lãnh địa của chúng ta và thu được rất nhiều thông tin từ chỗ Sebastian cho nên tôi có thể biết được rằng lãnh địa của chúng ta rất trù phú và giàu có so với những lãnh địa khác."

Sự giàu có và trù phú so với những lãnh địa khác là sự thật và không hề nói quá một chút nào.

Lãnh địa Armelia ở vùng phía nam vương quốc cho nên bốn mùa trải dài khắp lãnh địa chúng tôi suốt cả năm. Nhờ đó mà nông nghiệp của chúng tôi phát triển khá thuận lợi.

Bởi vì giáp biển mà thương mại cũng phát triển khá mạnh.

Cho nên lãnh địa Armelia được mọi người gọi là thủ đô thứ 2 của vương quốc và điều này cũng không hề khoa trương một chút nào.

"Thế nhưng, sau khi toi đi kiểm tra thực tế lãnh địa thì, ấn tượng của tôi về nó... Lãnh địa của chúng ta, giống như trái cây đã chín vậy. Mặc dù thời điểm này chính là thời điểm tốt nhất để ăn nhưng không bao lâu sau nữa thì nó sẽ mục nát thối rữa!"

Dường như mọi người tham gia hội nghị hoàn toàn không ngờ tới tôi sẽ đánh giá lãnh địa chúng tôi như vậy và đều kinh ngạc mà mở to hai mắt nhìn tôi với vẻ mặt đầy bối rối. Nhất là Sebastian và Sei.

"Những người giàu thì khối tài sản càng ngày càng to lớn trong khi người nghèo khó thì càng ngày càng không có gì cả. Vì sự thiếu hụt các sản phẩm mới ở các cửa hàng, toàn bộ lãnh địa đã rơi vào trạng thái đình trệ và không có chút thay đổi với phát triển."

Đối với người đã từng sống ở nước tư bản chủ nghĩa như Nhật Bản, tôi thuộc phe có suy nghĩ 'Xã hội chắc chắn cần phải cạnh tranh' như vậy. 20% người nắm giữ 80% tài sản trên thế giới này cũng không có cách nào cả.

Thế nhưng, lãnh địa của chúng tôi cũng không phải là như vậy.

Phải nói là, căn bản là nó không thể nào sinh ra sự cạnh tranh.

Người ở trong xã hội thượng lưu, nếu không phải là lời ngu xuẩn quá mức thì chỗ của bọn họ sẽ mãi mãi là ở trong xã hội thượng lưu.

Những người ở tầng thấp nhất của xã hội thì không hề có một cơ hội nào để leo lên.

"Nếu dân chúng trong lãnh đĩa không giàu có, làm sao lãnh địa có thể trở nên giàu có được chứ?"

Đó chính là đạo lý đơn giản 'dân giàu nước mạnh' .

Nếu nhóm khách mua hàng chỉ có mỗi tầng lớp thượng lưu thì thị trường sẽ có giới hạn và không bao lâu sau sẽ suy thoái.

Nếu không thể khiến dân chúng trở nên giàu có và khiến cho dòng chảy thị trường thay đổi thì dựa theo chiều hướng hiện giờ, không bao lâu sau lãnh địa chúng ta sẽ suy thoái.

Phải, bây giờ quan sát những thành viên tham gia, tôi nhận thấy có vài người đã hoàn toàn không theo kịp đề tài và dấu chấm hỏi lơ lửng trên đầu họ giống như nhang chống muỗi với ánh mắt không hiểu gì cả.

"Ừm, nói một cách đơn giản hơn thì tôi muốn làm cho bên trong lãnh địa của chúng ta sẽ không còn những đứa trẻ đói rét khổ cực và không nơi nương tựa như các bạn trước kia nữa!"

Sau khi nói như vậy, cuối cùng thì mọi người cũng hiểu lời của tôi và đều mỉm cười gật đầu đồng ý.

"Mục tiêu lâu dài chính là xây dựng lãnh địa như vậy. Để lãnh địa chúng ta sau 100 năm vẫn còn tồn tại, phát triển thì điều đầu tiên phải là chính là nâng cao chất lượng cuộc sống của người dân. Để đạt được mục tiêu này, chúng ta cần phải tiến hành vài cải cách. Cải cách thứ nhất chính là đem quỹ của nhà Công Tước và quỹ của lãnh thổ Công Tước chia ra làm hai, phải phân chia ra rõ ràng. Sau đó chúng ta có thể thành lập một ngân hàng, tập trung xử lý chính trị, điều chỉnh chế độ thu thuế, tu sửa đường, giáo dục bắt buộc..."

"A, anou, ngân hàng ạ? Cái đó là thứ gì vậy?"

Trong lúc tôi đang nói thỏa thích, Sei rụt rẻ ngắt lời tôi và đặt câu hỏi.

"Ara, thành thật xin lỗi. Vì quá phấn kích mà tôi đã đẩy đề tài đi quá xa. Về ngân hàng, tôi muốn giao cho ba người Sebastian, Sei và Moneda cùng nhau điều hành nó. Tôi sẽ bàn bạc chi tiết với mọi người về nó sau. Nhưng trước lúc này, trước tiên phải thực hiện cơ chế là không dựa vào thu thuế mà nhà Công Tước vẫn có thể duy trì được."

"Nói cách khác, người muốn sử dụng tiền thu thuê từ người dân chỉ dùng cho quản lý lãnh địa, kinh doanh và phải dùng cách khác để duy trì quỹ nhà Công Tước sao?"

"Đúng vậy, Moneda."

"Cụ thể thì, ngươi định làm những gì?"

"Trước tiên, bắt đầu mở một doanh nghiệp."

Bầu không khí của hội nghị đóng băng trong nháy mắt sau khi tôi nói những lời này.