NOTE:
-Ở chap trước 'ma thuật' giờ sẽ thành 'ma pháp'.
-Tên các chiêu thức sẽ được viết đậm.
-Quest là nhiệm vụ, còn cái mà Iris gửi là yêu cầu, tui sẽ tự sắp xếp sau.
-Tiếng thì thầm viết nghiêng
Phần 1
Sau khi được đưa đến thủ đô nhờ 'Dịch Chuyển', chúng tôi đang đứng trước một lâu đài quen thuộc.
Hai tên lính trước cổng nhìn chúng tôi như kẻ khả nghi.
-Xì tốp! Không có phận sự thì không được vô! Đây không phải là nơi dành cho mạo hiểm giả bình thường!
Tôi lấy ra bức thư của Iris tạm thời coi là CMND và cho bọn họ xem.
-Tôi là Satou Kazuma, mạo hiểm giả từ thị trấn Axel. Tôi tới đây để nhận yêu cầu từ công chúa Iris. Có vấn đề gì à? ( Kazuma )
Thấy biểu tượng hoàng gia trên bức thư, mặt hai tên lính xanh tái, ngay lập tức chỉnh sửa lại thái độ của mình.
-L-Làm ơn tha lỗi về cách hành xử của tôi! Tôi sẽ gọi cấp trên ngay nên xin hãy đợi một chút! Tôi có thể lấy bức thư chứ?
-Mm, tôi nghĩ là được. ( Kazuma )
Trong khi còn ra oai với 2 tên lính, Darkness thúc tôi bằng khuỷu tay.
Tên lính đang kiểm tra bức thư, bỗng nghiêng đầu hỏi.
-Hử, giấy bên trong bị rách rồi. Đây là...?
-Đừng để ý đến nó! Anh biết đấy, có nhiều thứ sẽ xảy ra khi làm mạo hiểm giả đúng không? Hiểu không? Có quái vật và đủ thứ mà! ( Kazuma )
-À, tôi hiểu rồi...Vậy thì, làm ơn đợi ở phòng chờ ạ.
Có điên tôi mới nói với họ là tôi đã xé nó trong lúc giận được. Tôi đi theo tên lính một cách ngoan ngoãn.
Khi mọi người đã tìm được chỗ ngồi, ánh mắt của tên lính đưa bọn tôi tới đây bắt đầu lấp lánh. Anh ta thông báo về những lời đồn về chúng tôi đã tràn lan khắp thủ đô.
- —Với tất cả sự tôn kính đến Kazuma-dono, tên của cậu đang rất nổi tiếng ở thủ đô đấy biết không? Tôi biết hết rồi, cậu đã gọi viện trợ đến pháo đài ở tiền tuyến, cùng với sự lãnh đạo của Dustiness-sama, đã dẫn dắt quân đội của chúng tôi đến chiến thắng trong cuộc chiến khó khăn đó. Có câu tục ngữ là: Khéo léo, thông minh, sở hữu vạn kĩ, chính là mạo hiểm giả huyền cmn thoại, Kazuma-dono. Với sự hợp sức của một thập tự quân, Darkness-kyo, một ma pháp sư mang trong mình lượng mana đáng kinh ngạc, cuối cùng là một thợ hồ, nhóm cậu là nhóm bá đạo nhất từ trước đến giờ.
-Ê, ông kể thiếu một tu sĩ đáng thương rồi đấy. ( Kazuma )
Dù sao thì nhóm tôi đã rất nổi tiếng vì đã tiêu diệt tướng quỷ mà.
Hơi đau lòng vì tên chúng tôi không được biết đến rộng rãi.
-Mặc dù chỉ mỗi tên của Kazuma-dono và Darkness-kyo được xác định thôi, có phải cô bé ngồi đằng kia là pháp sư dùng bộc ma pháp được đồn đại? Vì lí do nào đó mà tên của cô ấy chưa được công chúng biết tới dù mang vai trò lớn nhất đội. Theo như lời truyền, vị pháp sư đó rất khiêm tốn, bí ẩn và không thích xuất hiện trước công chúng...
Nghe tên lính đó nói xong, mặt Megumin đỏ ửng còn mồm thì nghếch ra (một chút). Tuy nhiên, để giữ thể diện của một 'pháp sư ngầu lòi' em cũng ấy nói với giọng nhẹ.
-...Hm, có lời đồn như thế à? Cũng đúng nếu nói em bí ẩn, bởi vì em đều đưa hết tiền cho Kazuma từ những chuyến phiêu lưu mà. ( Megumin )
-Này, tên tôi cũng không có ở đó. Tên tôi không xuất hiện mặc dù tôi vẫn tiếng đó. ( Kazuma? )
Chắc là có vài lí do cho việc tên Megumin không xuất hiện, nhưng thay vào đó, em ấy đã sững sờ vì được gọi là 'khiêm tốn và bí ẩn". Thôi thì thế là đủ để khiến em ấy mơ mộng rồi.
-T-, Thật tuyệt vời, em nói là không có hứng thú với tiền bạc hay danh vọng ư!?
-Fu...Ước vọng của em là muốn đạt đến đỉnh cao của pháp thuật. Khi đội trưởng, Kazuma cho em vào đội, em đã nói: 'Những gì em muốn chỉ là một chút đồ ăn và tí chi phí thôi, còn nữa, hãy cho em một chỗ mà em có thể thoải mái dùng sức mạnh'...! ( Megumin )
-BỐC PHÉTTTTTT!!!
Chém gió kinh thiệt, lúc trước khác hẳn cơ mà, còn nói là 'Em chỉ cần chút đồ ăn và một số chi phí thôi nên làm ơn cho em vào đội đi!' với khuôn mặt thảm thương.
Và rồi—
-Ahh! Cậu ta đến thật kìa! ( Rain )
Một tiếng kêu phát ra từ cách cửa phòng chờ bị mở ra.
Một pháp sư trùm đầu quen thuộc đang đứng đó.
Đó là cô gái quý tộc hay dạy học và bảo vệ Iris, Rain.
-Nói thế cô hơi đau lòng đấy? Tôi đến tận đây là vì Iris đã gọi tôi đấy biết không? Đúng hơn thì, cô phải lễ phép hơn và mở tiệc chào mừng đội đánh bại những tướng quỷ à? ( Kazuma )
-Um...T-, Tại vì... ( Rain )
Thái độ của Rain lập tức quay ngoắt 180 độ. Chắc cô ấy đã hiểu ra được chừng nào.
Tuy nhiên, cô ấy đã nhanh chóng kéo Darkness rời khỏi phòng. Cô ấy lườm tôi vài lần rồi bắt đầu nói thầm.
-Dustiness-sama, không phải cô có trách nhiệm khiến 'cậu ta' từ chối nhiệm vụ à? Nếu cứ để cậu ta tự tung tự tác thì sớm hay muộn vấn đề ngoại giao sẽ xuất hiện thôi... ( Rain )
-Tôi biết. Cho dù có cố thì cậu ta kháng cự lại rất mạnh. Tin tốt là 'cậu ta' sẽ tin tôi không làm gì nữa và ít cảnh giác hơn. Tôi sẽ chuốc say cậu ta khi đến nơi, như vậy cậu ta sẽ yên giấc cho đến khi Iris-sama xong công chuyện. ( Darkness )
-ỒHHH, quả đúng là mong đợi từ Dustiness-sama! Nếu là thế thì chúng ta sẽ làm được thôi!' ( Rain )
...Mấy cô đang tính làm quái gì vậy.
Có vẻ Darkness có nhiệm vụ là giữ tôi ở nhà hử?
Và tôi cũng có vẻ là hiểu được cuộc hội thoại đó.
-Cậu đang làm gì vậy Kazuma? Sao cứ nhìn họ vậy? ( Aqua )
-À, tôi chỉ đang thử cái kĩ năng mới học thôi. ( Kazuma )
Đúng vậy, nhớ cái kĩ năng 'Đọc Môi' mới này.
Nó là kĩ năng giúp tôi có thể được những gì người khác đang nói chỉ bằng cách nhìn sự di chuyển của môi.
Lúc đầu tôi định dùng nó để nghe lén người khác vào giờ nghỉ, và nói thật thì, tôi chả có ý đồ nào cả. Nhưng giờ nó rất chi là hữu ích.
Bên ngoài bỗng lại có thêm tiếng hét kêu.
-Satou Kazuma! Có đúng là Satou Kazuma đã đến không?
Cái giọng luôn khiến tôi đau đầu khi nghe đến.
Chúng tôi lập tức chú ý vào nơi phát ra tiếng. Cái cô quý tộc mà lúc nào cũng mặc đồ trắng, được giao trọng trách bảo vệ Iris - Claire - chạy vào phòng.
Cô ta kéo tôi một cách nhanh chóng ra góc phòng sau thấy tôi.
- —Ồ, chào quý cô áo trắng. Cô cũng giống họ à? ( Kazuma )
Dù tôi đang cẩn thận, nhưng Claire vẫn thì thầm vào tai.
-Đừng gọi tôi là như thế, tên ngu học. Nhưng cậu đến kịp lúc đấy. Cảm ơn. ( Claire )
.........
-Cô vừa cảm ơn tôi à? Hôm nay có bão à? Cô đang tính làm gì chi? ( Kazuma )
Giờ tôi càng phải cẩn thận hơn nữa mới được.
-Tôi không có tính làm gì hết...Nói chính xác hơn, tôi còn chưa kịp làm gì hết. Đây, cầm lấy nó. ( Claire )
Nói xong, cô ta đưa tôi mặt dây chuyền có khắc biểu tượng hoàng gia của cổ.
(trans: khoe hàng đây mà)
Cái này cũng giống với cái mà Darkness hay đeo, nó rất quan trọng vì để chứng minh bản thân thuộc dòng dõi quý tộc.
-...Thật đấy à, cô làm sao thế? Khác với mấy lời xỉ vả lúc trước, cô cũng đổ tôi ư? Mà cũng phải thôi, gần đây tôi hơi đào hoa tí. Với tư cách là đàn ông chân chính, tôi không thể đi vào vết xe đổ được. Làm ơn bỏ cuộc đi. ( Trashzuma )
-Cậu đúng là tên dốt nát, sao tôi có thể sa đọa như thế chứ! Hơn nữa, đừng có mà vặn người khác khi họ chưa nói xong! ( Claire )
Claire sau khi bực bội, bắt đầu để ý đến xung quanh, nhanh chóng bình tõm lại.
-Không phải thế. Chỉ lần này thôi, tôi nghĩ là chúng ta có thể hợp tác. Cuộc gặp mặt này sẽ có khá nhiều vấn đề đấy, nhưng...Trước đó thì, tôi đã có ý định ngăn cản Iris-sama rồi. ( Claire )
-Ok, kể rõ ra đi. ( Kazuma )
Có vẻ là đã chuẩn bị trước, Claire lấy vật gì đó từ trong túi ra.
-Người mà Iris sẽ gặp là hoàng tử nước láng giềng. Tuy nhiên, vì không được dạy dỗ đầy đủ, cộng với tính ích kỉ của mình, hắn chỉ là một thằng nhóc kiêu ngạo và hư đốn. Hắn còn không xứng đáng với Iris-sama, người đã sinh ra với tài năng chiến đấu, mang trong mình sự đáng yêu và xinh đẹp. Hơn nữa, nước láng giềng của Elroad đang có ý đồ xấu với nước ta. Nếu Iris-sama cưới tên hoàng tử đó, những tên khờ dại ở đó sẽ khinh thường và phỉ báng ngài ấy...Đó là lí do tại sao tôi trông cậy vào cậu. ( Claire )
Với khuôn mặt nghiêm túc, Claire đưa tôi cái túi.
-Cái gì đây? ( Kazuma )
-Nó loại độc dược thất truyền được dùng bởi các quý tộc khi muốn ám sát ai đó... ( Claire )
Tôi vứt cái túi xuống đất ngay khi vừa nhận được.
-Này, cậu biết tôi đốt bao nhiêu tiền vì nó không! ( Claire )
-Tôi đếu phải sát thủ! Tất nhiên tôi sẽ đồng ý giúp huỷ bỏ đám cưới, nhưng đừng có biến tôi thành vật hi sinh! Cô...! Cô tính giết tôi sau tên đó đúng không! ( Kazuma )
Claire chậc lưỡi.
-Có vẻ là lộ mất rồi. Vậy thì, tôi có một nhiệm vụ khác giao cho cậu ngoài yêu cầu vệ sĩ đây. Miễn là cậu vẫn giữ cái vòng vừa nãy, cậu có thể toàn quyền sử dụng thẩm quyền của gia tộc tôi, Shindornea. Chỉ lần duy nhất này thôi, cậu sẽ được tôi bảo kê. Làm sao tôi có thể để Iris-sama rơi vào tay của một kẻ lạ mặt chứ? Hãy làm tất cả những gì có thể để ngăn đám cưới này. ( Claire )
-Nếu thế thì tôi sẽ vui lòng chấp nhận. Làm sao tôi có thể xem Iris đáng yêu bị tước đoạt chứ? Nếu tên đó thật sự rác rưởi như cô bảo thì tôi sẽ làm mọi cách để ngăn chuyện này. ( Trashzuma )
Nghe thấy câu trả lời của tôi, biểu cảm của Claire trở nên sáng lạng hơn.
-Xem ra tôi đã hiểu nhầm cậu rồi. Làm ơn hãy bỏ qua những hành động vô lễ của tôi từ trước đến giờ. Tôi sẽ để cậu lo Iris-sama. ( Quý cô áo trắng )
-Không sao đâu, với lại, tôi cũng có khá nhiều cái để xin lỗi mà. Có vẻ sự kính trọng của cô với Iris là thật. Trái ngược với vẻ bề ngoài, tôi là người đã đụng độ rất nhiều quái vật mạnh mẽ đấy. Cái công việc này chỉ là muỗi thôi. ( Trashzuma )
Và vào đúng lúc này, tuy lúc trước luôn cãi nhau về vấn đề Iris, chúng tôi đều có cùng chí hướng—
Chúng tôi nâng tay phải lên cùng lúc, rồi nắm tay người còn lại.
"Trong tình huống này, có lẽ cậu là người tôi có thể tin tưởng nhất. Dù không thể rồi nước, nhưng tôi chắc chắn phần thưởng cho vụ này sẽ xứng đáng. Nên nhờ cả vào cậu đấy." ( Quý cô áo trắng )
-Tôi thật sự cảm kích khi có một người như cô trợ giúp. Còn về phần thưởng, tôi sẽ đảm bảo mọi việc sẽ êm xuôi, chúng ta nên cùng bàn luận về sự dễ thương của Eris với vài ly rượu. ( Trashzuma )
-Cậu đúng là một người lãng mạn. Nếu được thì hãy nói chuyện đến sáng đi. Tôi sẽ kể cho cậu về tuổi thơ thầm kín của Iris-sama. ( Claire )
Và rồi, làm như không quan tâm đến xung quanh, chúng tôi cùng trao cho nhau những nụ cười "thân thiện"...
(trans: ọe ọe ọe....)
-Hai người trông có vẻ vui nhỉ. ( Iris )
Tôi liền nhận ra giọng nói đó.
Ở cửa chính, có bóng hình của một cô bé trước giờ luôn luôn sợ người lạ - thò đầu với vẻ ngại ngùng, nhìn lén bọn tôi.
Mắt chạm mắt, công chúa Eris vang lên giọng vui tươi.
-Đã lâu lắm rồi onii-sama. Em đã chờ anh...! ( Iris )
Phần 2
Trước cổng vào, chúng tôi thấy một chiếc xe ngựa vững chắc.
Không, cái này không phải xe ngựa.
Chiếc xe này không có bánh cũng chẳng có ngựa.
-Thằn Lằn Đua! Kazuma, chúng là Thằn Lằn Đua phải không!? Thằn Lằn Đua! ( Megumin )
Megumin hào hứng đến mức kéo gần rách áo tôi.
Đúng vậy, chiếc xe ngựa này được kéo bởi hai con Thằn Lằn Đua.
Bọn nó gần giống lũ thằng lằn cổ diềm mà chúng tôi từng săn trong mấy nhiệm vụ hồi trước, chúng bắt đầu nhìn sang đây và khóc.
-Kyuukyuukyuu!-! (*tiếng thằn lằn*)
(trans: ~2 con thằn lằn cắn nhau đứt đuôi~)
Megumin và Aqua bắt đầu sáng mắt khi nghe tiếng kêu chả phù hợp với bề ngoài của chúng.
-Hử, chúng ta sẽ dùng xe hoàng gia à? Tôi tưởng chuyến đi phải bí mật chứ… ( Darkness )
Darkness liền hỏi sau khi nhìn thấy chiếc xe.
-Nếu dùng xe thường thì sẽ mất quá nhiều thời gian, ít nhất cũng phải 10 ngày. Tuy nhiên, với xe được thiết kế dành riêng cho hoàng tộc thì thời gian sẽ được rút ngắn. ( Claire )
Claire vừa chỉ vào chiếc xe vừa nói với giọng điệu như thể đang cằn nhằn về điều gì đó.
Sau đó thì chiếc xe “bay” khỏi mặt đất”, nó cách khoảng 10cm khỏi sàn nhà.
Hiểu rồi, đó là lí do nó không có bánh xe. Vì sẽ không có ma sát khi bọn thằn lằn kéo nên nó hẳn phải rất nhanh.
-Tôi không biết nếu mình có thể chịu đựng việc Iris-sama vắng mặt trong 10 ngày tới không nữa. Đi bằng xe thường sẽ mất khoảng 20 ngày cả đi lẫn về. Làm sao tôi có thể vượt qua được chứ? ( Claire )
-Thế sao cô không đi cùng bọn tôi luôn? ( Kazuma )
Claire bỗng khó chịu khi nghe đề xuất của tôi, rồi nói.
-Chẳng phải tôi đã nói rằng chuyến đi này là bí mật à? Nếu có quá nhiều người đi thì mọi người sẽ cho rằng chúng ta có liên hệ với quý tộc phương xa. Chính vì vậy nên chiếc xe cũng đã được thiết kế lại để bớt gây sự chú ý. Hơn nữa, với tư cách là nhân vật quan trọng của đất nước, tôi đã có sẵn nhiệm vụ để làm. Và cuộc gặp mặt này cũng không thể quá vài ngày, cậu hiểu chưa? ( Claire )
Nếu đây chính là nhân vật quan trọng của hoàng tộc thì tôi thật lo lắng về tương lai của cái đất nước này.
(trans: hoàng tộc chắc cũng có quyền lực giống chính phủ, nên con Claire này được coi là nhân vật quan trong)
Darkness chọn ghế tài xế và nắm dây cương của bọn thằn lằn, đúng là một bất ngờ.
Thôi thì ít nhất cô ấy cũng phải biết cưỡi ngựa dù là quý tộc đi chăng nữa, mặc dù con này không phải ngựa.
Tôi cũng hiểu tại sao chỉ có chúng tôi là hộ vệ của Iris.
Nếu những người khác đi theo thì chắc chắn họ sẽ bất bình về cách cư xử của tôi với Iris.
Iris cũng không thể chờ lâu hơn nữa, liền trèo lên xe với bộ giáp hoàng gia và thanh kiếm dát vàng.
-Làm ơn hãy ngồi đây onii-sama! Nếu chúng ta ngồi cùng nhau thì có thể chơi như hồi trước. ( Iris )
-Ố ồ? Hôm nay em rất giống một cô em gái đấy. Được rồi, onii-chan này sẽ cố gắng nhất có thể! ( Kazuma )
Có lẽ bởi vì em ấy đã rất cô đơn sau khoảng thời gian xa cách tôi.
Và bây giờ thì tôi cảm thấy chúng tôi đã trở nên gần gũi hơn so với lần trước.
Thế nhưng Megumin bỗng xông vào xe và lại gần Iris, làm hỏng hết bầu không khí.
(trans: chế tí thôi)
-Này! Sao em dám chiếm ghế 5-sao của chị dù bản thân chỉ là tay sai thôi hả! Giờ thì đưa chị chỗ ngồi sau ghế tài xế mà có quang cảnh tốt nhất hoặc là lần sau chị không đưa em đi chơi nữa đâu! ( Megumin )
-T-, Thật bất công! Hai thứ đó khác nhau hoàn toàn! Hơn nữa, em cũng không phải tay sai của chị, mà là một công chúa! Với quyền thế của mình, em sẽ không đưa chị chỗ ngồi đó. Nếu chị vẫn không chấp nhận thì chúng ta phải quyết đấu thôi! ( Iris )
Hai cô nhóc mới gặp nhau sau thời gian dài mà đã bắt đầu đánh nhau rồi. Claire và Rain coi đó chỉ là chuyện cơm bữa nên không quan tâm mấy.
-Này Darkness, cô đã bí mật gặp Iris à? Tôi nghĩ là Megumin và Iris đã thân với nhau hơn trước rồi. ( Kazuma )
-K-, Không, tôi chưa làm gì cả…Quan trọng hơn nữa là tại sao Megumin gọi Iris-sama là “tay sai”. ( Darkness )
Trong lúc chúng tôi bàn luận thì chỗ ngồi đã được quyết định từ lúc nào.
-Vậy thì cả Iris và em sẽ ngồi ở ghế sau tài xế. ( Megumin )
-Được rồi, em sẽ không thua đâu. Kẻ thua cuộc sẽ phải nghe lệnh theo người thắng. ( Iris )
Ơ?
-Này, không phải mấy em đang thi đấu để ngồi cạnh anh sao? ( Kazuma )
(trans: thanh niên ngáo nhất năm)
Chiếc xe này có bốn chỗ.
Mỗi hàng có hai chỗ.
-Vậy tôi sẽ ngồi cạnh Darkness nhé? Tôi cũng muốn ngắm cảnh trong lúc đi mà. ( Aqua )
Vì Aqua chọn ngồi ở đầu nên tôi đã bị bỏ lại cô đơn, lẻ loi.
Khoan đã? Chẳng phải thế này hơi lạ sao??
Chuyến đi trong mơ của tôi đâu rồi?
(trans: mơ thì mãi sẽ chỉ là mơ thoi)
Cuối cùng tôi đành phải ngồi ở đằng sau. Claire liền chạy đến bên Iris.
-Iris-sama, người có quên gì không? Người đã nhớ mang khăn mùi xoa chưa? Và còn tiền để tiêu nữa? Trong những tình huống khẩn cấp, hãy đừng lưỡng lự mà dùng chỗ ma cụ mà tôi đã đưa nhé? Kể cả khi ngài thấy cô đơn thì hãy đừng khóc… ( Claire )
-Claire, em không còn là trẻ con nữa, em sẽ ổn thôi. Nếu chị không thả ra thì bọn em sẽ không thể đi được nên… ( Claire )
Sau đó cô ta bị Rain kéo lại luôn.
-Được rồi Iris-sama, người không phải gắng quá đâu, cứ đi vui vẻ là được! ( Rain )
-Satou Kazuma, tôi sẽ để cậu chăm sóc Iris-sama! Nếu có kẻ nào dám vô lễ với Iris-sama thì ngươi có thể xử chúng luôn! …Iris-samaaaaaaa! ( Claire )
Cuối cùng bọn họ cũng đi—
-Vậy thì, chúng ta đi thôi!
Iris thì vẫy tay chào tạm biệt, còn Darkness thì kéo dây cương, làm bọn thằn lằn bắt đầu chạy—