Kono Kamen no Akuma ni Sodan wo!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3438

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1283

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 297

Kono Kamen no Akuma ni Sodan wo! - Chuyện thứ ba: Hôm nay như một nhân viên tiếp tân

Chuyện thứ 3: Hôm nay như một nhân viên tiếp tân

Part 1:

Gần đây, có một quý cô mà Ta khá hứng thú.

"Đây, phần thưởng cho yêu cầu này. Cảm ơn, các cậu đã vất vả rồi!"

Như thường lệ sau khi phục vụ tất cả khách hàng, trong lúc ngồi ở một góc của Guild Mạo hiểm giả, Ta nhận thấy mình đang quan sát quý cô trông khá tò mò này.

Tên của quý cô đó là Luna.

"Luna-san, mấy cái tính toán này đúng chỉ có nhờ cô thôi. Ah~, lúc nãy một lượng lớn quái vật bất ngờ vừa xuất hiện, chúng khó nhằn thật chứ không đùa đâu. Tôi nghĩ lũ quái vật đó từ những chỗ khác kéo đến~. Đội chúng tôi đã tiêu diệt hết lũ kiến hung hăng đó trong tầm ngắm rồi, tôi nghĩ chắc một vài con vẫn còn sót lại đâu đó đấy."

"Trường hợp này phiền toái lắm đây, cảm ơn cậu vì thông tin. Lũ quái vật đó có lẽ sẽ được xác thực chỗ bọn chúng ẩn náu sớm thôi. Hãy nói cho tôi biết nơi mà các cậu đã đụng độ lũ kiến hung hăng đó, guild sẽ đăng một nhiệm vụ thăm dò. Nhân tiện, phần thưởng cho nhiệm vụ săn bắn sẽ được tăng lên phù hợp, cảm ơn, các cậu đã vất vả rồi!

Cô ta đáp lại một câu trả lời thỏa đáng tới những mạo hiểm giả om sòm kia.

"Luna-san, về mấy con quái vật được chỉ định trong tờ yêu cầu này ấy. Lũ quái vật đó đều đã bị xử xong hết ngay khi chúng tôi đến mất rồi. Liệu việc này có được tính là một thất bại không vậy...?"

"Có vẻ bọn chúng đều đã bị đẩy lùi bởi một số mạo hiểm giả tình cờ đi qua. Trong trường hợp này, hình phạt cho việc thất bại sẽ không được áp dụng, nên mọi người hãy cứ yên tâm mà nghỉ ngơi thôi."

Y nhanh chóng giải quyết những vấn đề mà tự chúng cứ đột nhiên xuất hiện.

"Hey, Luna, tôi đã tò mò nãy giờ rồi, nhưng loại thực phẩm gì mà cô ăn để cho ngực của mình trở nên to như thế vậy? Có một cô gái trong tổ đội của tôi tên là Lynn, cô biết chứ? Cơ thể của cô ấy không có vẻ gì là phát triển cả. Là đồng đội của cô ấy, tôi thương xót cho cổ lắm, nên tôi muốn cho y một vài lời khuyên. Cô có ý tưởng tốt nào không?"

"Dust-san, nếu cậu nói kiểu thô tục như thế với một nhân viên, hình phạt thích đáng sẽ được áp đặt lên đấy. Cậu lại có khuynh hướng hay đi gây sự với những tân mạo hiểm giả, và cũng đã gây ra hàng loạt những vụ việc không thể chấp nhận được rồi. Do đó, nếu chuyện này vẫn tiếp tục, tôi e là có thể bắt buộc phải dùng đến một vài biện pháp để xử lý luôn cậu đấy."

Và y cũng giải quyết nốt cái tên chưa gì đã say lắc say lơ dù giờ mới buổi chiều.

"Vanir-san, sao ông cứ nhìn Luna-san mãi vậy? Onee-san đó là một tiếp tân có tiếng ở Guild mạo hiểm giả đấy. Nếu ông gây ra rắc rối nào cho chị ấy, ông sẽ bị hấp diêm bởi những mạo hiểm giả khác đấy, ông biết chứ? ...Thấy chưa? Dust-san đang bị đánh cho nhừ tử kia kìa."

Quý cô tiếp tân lại làm bùng lên sự hiếu kỳ trong Ta.

Ta nhìn về phía Yunyun, người ngồi ngay bên cạnh Ta. Sắp xếp mấy cái thẻ bài, có vẻ con bé đang tận hưởng một trò chơi gọi là Shinkei-suijaku.

(Trans: Concentration game hay Shinkei-suijaku: một trò chơi với những lá bài đều được trải ra và úp xuống. Mỗi lượt mỗi người chơi sẽ lật 2 lá, nếu trùng nhau thì có thể vứt ra. Trò này có thể được chơi với bất kỳ số lượng người nào, kể cả khi chỉ có một mình.)

"Ta không muốn gây rắc rối đến cho cô ta, xét cho cùng, Ta nợ cô ta rất nhiều mà. Cô ta cho phép Ta được sử dụng một góc của Guild này, và thậm chí còn giới thiệu những khách hàng gặp rắc rối đến chỗ Ta nữa chứ."

Chính vì như thế mới khiến Ta băn khoăn.

"Vậy sao ông lại đang làm cái biểu cảm bồn chồn như thế? Vanir-san, nếu ông rảnh, ông có muốn chơi trò này với tôi không? Tôi khá tự tin vào kỹ năng của mình trong mấy trò cờ bàn hoặc mấy trò thẻ bài đấy. Thậm chí tôi sẽ mạo hiểm luôn số tiền lẻ mà tôi để dành này, được không?"

Với một lòng khát khao mãnh liệt, Yunyun tráo bộ bài và sắp xếp những tấm thẻ lên trên bàn.

"Đươc rồi, vậy cho phép Ta đi trước nhé. Oho~, có vẻ Ta đã tích được một cặp nhỉ. Oho~, một cặp nữa này? Eheh~, chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy chứ!? Có phải Ta đã hoàn thành tất cả các cặp chỉ trong một lượt không? Thế cho phép Ta lấy thứ mà cô đã đặt cược vậy."

"...Dùng đến năng lực tâm nhãn của ông là gian lận rồi! Cái trò này kết thúc trước khi tôi có thể làm gì đấy!"

Mặc dù cứ phàn nàn luôn mồm, Yunyun, con bé vẫn hết sức thật thà - lặng lẽ đưa tiền ra.

"Thực ra, Ta đang có hứng thú với một người..."

Những tấm thẻ bài mà Yunyun đang tráo bỗng nhiên rơi xuống sàn.

Part 2:

Trong khi Ta đang sắp xếp kho hàng và tống khứ một vài thứ sản phẩm vô dụng.

Con Nữ thần đứng há hốc miệng với đủ loại vật phẩm trong nhà kho. Cô ta nhìn dáo dác xung quanh, mong tìm cho ra một cái vật phẩm thú vị nào đấy.

"Xin thứ lỗi cho tôi, Vanir-san, anh có thể nói điều đó một lần nữa được không?"

Với một biểu hiện chết lặng người đi như con Nữ Thần kia, Wiz hỏi lại một lần nữa.

Ta đáp lại mà không dừng lại công việc đang làm.

"Ta mới nói còn gì, Ta đang có hứng thú với một người."

Nói với Yunyun mấy ngày trước, cũng như nói với Wiz lúc này, Ta lặp lại cùng một điều.

Trong khi tiếp tục công việc của mình, Ta nhặt lên một sản phẩm.

Cái thể loại tác dụng nào mà thứ này có thể mang lại nhỉ...

"Vanir-san, sao anh có thể chỉ tiếp tục làm việc như thế chứ!? Va~Va~Vanir-san đang quan tâm tới một người ư!? Và đó là người nào vậy!? Có phải người đó là một con người không!? Nghĩ đến việc Vanir-san vẫn cứ khăng khăng nói thứ gì đấy mà không một ai hiểu được lại có một khoảnh khắc của tuổi trẻ như thế này...!"

"Hãy bình tĩnh lại đi Wiz. Nếu đó là tên này, vậy chắc hẳn hắn đang hứng thứ với một sản phẩm của một cửa tiệm áo giáp nào đó hay một cái mặt nạ ma quái mà hắn đã thấy ở lễ hội thôi. Nên đừng có làm quá lên như thế nữa."

Ta liếc nhìn hai đứa đang nói mấy thứ về Ta một cách thiếu tôn trọng.

"Ta đang hứng thú với một quý cô loài người. ...Nói thế thôi, cô có thể nói cho Ta biết tác dụng của cái vật phẩm phép thuật này không vậy?"

"Nói thế ư!? Ngay lúc này có một điều mà nó còn quan trọng hơn rất nhiều cái vật phẩm phép thuật đó đấy! Nhận tiện, đó là một vật phẩm phép thuật mạnh mẽ cho phép người sử dụng nó có thể sử dụng kỹ năng 'Steal' của đạo tặc! Mặc dù nó tốn một lượng lớn mana, và chỉ có thể được trang bị bởi người với nghề nghiệp là đạo tặc thôi. ...Nói thế! Anh vừa nói người đó là một con người ư!?"

Cái vật phẩm ma thuật này lại là một thứ không hơn gì đống rác.

"Hey, Wiz, tôi khá là sốc trước cái sự kiện ngoài mong đợi này đấy."

"Ở với Vanir-san một thời gian lâu rồi, tôi còn sốc hơn cả Ngài đấy, Aqua-sama! Nói thật, tôi nghĩ nó chỉ là một trò đùa nào đó nữa cơ...!"

Trong khi hai đứa kia đang gây ra thêm mấy điều phiền hà như chúng muốn, Ta quăng cái đống rác vào cái hộp vật phẩm được đánh dấu vứt bỏ.

"V~và vậy thì!? Vanir-san, anh sẽ làm gì liên quan đến người kia vậy!?"

Kể cả cô có nói thế...

"Như bây giờ, Ta không có ý định làm bất cứ việc đặc biệt nào cả. Hiện tại, quý cô đó là một trong những khách hàng lớn của Ta. Mặc dù bọn Ta gần như không nói chuyện gì quá nhiều, nếu bọn Ta đi vào một mối quan hệ, nó sẽ ảnh hưởng đến việc kinh doanh. Từ khi công việc kinh doanh mới của Ta cuối cùng cũng mượt mà, Ta dự định sẽ tạm thời cố nhịn việc làm một số hành động không cần thiết."

Ta nói trong khi nhặt lên một mảnh rác nữa...

"Anh đang nói cái gì thế!? Đây không phải la Vanir-san nữa rồi!"

Wiz lấy cái đống rác từ tay của Ta.

"...Ta đoán không còn cách nào khác~. Ta có lẽ khá ghét ngươi, nhưng sau khi nghe thấy một điều quá thú vị như thế, ta không thể chỉ ngồi im một chỗ và không làm gì được, đúng không!? Wiz, chúng ta hãy sử dụng những kinh nghiệm lãng mạng phong phú của mình và cho hắn ta một vài lời khuyên nào! Khiến cho con quỷ với cái bản chất tồi tệ này nợ chúng ta không phải là một điều gì xấu đâu!"

"Kinh nghiệm lãng mạn phong phú...Aqua-sama, lúc tôi còn là một mạo hiểm giả, tôi đã dành tất cả thời gian để chiến đấu. Sau chuyện đó, tôi lại đang làm việc bán sống bán chết ở cái cửa tiệm này, vậy nên về chuyện đó..."

"Sẽ ổn thôi, khi Ta đang còn làm việc như một Nữ Thần, Ta cũng dành hết thời gian của mình để đọc manga mà. Chắc chắn, sẽ đáp ứng được mong đợi, kiến thức của Ta về mấy thứ tình củm này trong manga là chắc chắn. Nên cứ để việc này cho Ta!"

Rốt cục hai đứa này đang phấn khích vì điều gì vậy?

Mụ Nữ Thần với một biểu cảm tự mãn bắt đầu ngồi xuống mặc kệ mấy nghi thức. Với một aura tự kiêu xung quanh mình, cô ta bắt chéo tay của mình lại và nói,

"Một con quỷ như ngươi, chắc chắn sẽ không hiểu được những cảm xúc của một cô gái. Do đó, ta sẽ là người sẽ dẫn lỗi cho ngươi đi đúng hướng! Ta không biết cô gái đó là ai, nhưng bước đầu tiên là tặng những món quà mà sẽ khiến cho cô ta vui lên. Sau đó, ngươi nên bắt đầu cố để hiểu được cô gái đấy! Ah, nếu ngươi không phải là người quen của cô gái đó, và cô ta vẫn chấp nhận món quà của ngươi, vậy ngươi nên ngừng ngay việc tiếp xúc với cô ta luôn đi nhé!"

Nói thật, Ta rất khó chịu với cái sự nhiệt tình của con mụ Nữ Thần này.

Tiếp đến, Wiz, đứa vừa trả lại cái đống rác về chỗ cũ, chắp hai tay lại với tư thế cầu nguyện.

"Vanir-san...là bạn của anh một thời gian dài, tôi sẽ làm tất cả mọi thứ để hỗ trợ anh. Tôi đảm bảo rằng tôi sẽ không tạo ra thêm thâm hụt nữa đâu, vậy anh hãy yên trí mà nghỉ ngơi. Tuy nhiên, cũng là bạn của anh, tôi có một yêu cầu. Sử dụng sức mạnh của Vanir-san, mọi thứ chắc chắn sẽ rất trôi chảy. Tuy nhiên, sử dụng đến cái sức mạnh của tâm nhãn đấy thì không xây dựng được một mối quan hệ lâu dài được đâu, và mặc dù anh có thể đạt được bất cứ điều gì mà anh muốn lúc đầu, nhhưng đến cuối anh sẽ chẳng còn lại gì cả. Nên xin hãy đừng lạm dụng năng lực của chính mình, và thay vào đó anh hãy nắm lấy sự hạnh phúc bằng chính tay của mình nhé."

Nói mấy điều như vậy, Wiz mỉm cười lặng lẽ.

"Không cần bận tâm về nó, trước hết trả lại cái đống rác mà cô vừa đặt lại lên kệ mau."

Part 3:

Người trong câu hỏi là một người khá hảo tâm với cửa tiệm đạo cụ phép thuật này.

Vì lí do đấy, Ta đau khổ kìm nén những cảm xúc của mình.

Tuy nhiên, từ khi con chủ cửa tiệm nói mấy điều đó...

Vậy có lẽ, thỉnh thoảng có lẽ sẽ khá vui nếu nghe mấy ý kiến từ bọn họ.

Kết quả là, Ta - mặc cho những nghi ngờ của chính mình - hành động theo lời khuyên của con Nữ thần kia.

Nói một cách khác...

"Ngày hôm nay thế nào Luna-dono? Tôi mang đến cho cô một món quà. Xin hãy nhận nó."

"...Có phải đây là một dạng quấy rối nào đó mới xuất hiện không vậy?"

Người mà Ta gần đây đang quan tâm nói điều đó ngay khoảnh khắc cô ấy mở miệng.

Như dự đoán, sẽ tốt hơn nếu bơ luôn lời khuyên của con mụ Nữ thần đó.

"Nếu cô hỏi Tôi có thích những trò quấy rối hay không, vậy thì Tôi sẽ trả lời rằng 'Tôi yêu nó'. Tuy nhiên, đây thật sự là một món quà chân thành, một món quà thể hiện lòng biết ơn sâu sắc của Tôi vì đã luôn được cô chăm sóc."

Trong một góc của Guild Mạo hiểm giả-

Luna trưng ra một biểu cảm không thoải mái hướng về Ta, người vừa đưa ra một món quà.

"Tôi không nghĩ có tồn tại bất kỳ một dạng quấy rối nào tuyệt vời hơn cái này nữa. Liệu tôi có thể hỏi rốt cục hành động này có ý gì không vậy?"

"Đúng như Tôi vừa nói đấy. Tôi thậm chí còn đi xa đến mức sang tận khu vực láng giềng để săn thứ này mà."

Trước món quà hết sức chân thành của Ta, cô ấy nói.

"...Uhm, vậy thì tôi có thể hỏi tại sao anh lại tặng tôi xác của một con quái vật không vậy.?"

"Không phải cô luôn dùng tiền để mua mấy con quái vật bị giết từ những mạo hiểm giả à? Vậy nên Tôi đã nghĩ rằng cô có sở thích là thu thập xác chết của quái vật..."

"Sao anh lại đi nghĩ tôi có cái loại sở thích đấy hả!? Lí do mà tôi mua xác chết của lũ quái vật thứ không thể ăn được là vì để mấy cái xác đó lại thì sẽ gây ra nhiều dịch bệnh và chúng sẽ lan rộng ra thông qua những con quái vật khác! Hơn nữa, mua những cái xác chết sẽ là một sự trợ giúp tuyệt vời cho những tân binh đấy...Mà sao cũng được, không phải tôi đã yêu cầu Vanir-san tránh phá hủy hệ sinh thái của lũ quái vật à?..."

"Cái gì? Tôi không làm những thứ xuẩn ngốc đó. Xung quanh môi trường sống của loài quái vật mà số lượng của chúng đang xuống dốc, Tôi có đặt tại các vị trí chiến lược rất nhiều 'Búp bê Vanir homemade', rằng chúng sẽ cười và phát nổ đấy nhé..."

"Xin hãy đi thu hồi lại chúng ngay!"

...Không sử dụng năng lực của tâm nhãn, khá khó để hình thành những mối quan hệ mà.

Theo cách này, Ta đã đi đường tắt thẳng luôn đến cái kết đầy thất bại.

"-Chuyện đã xảy ra thế nào thế? Hey, nó thế nào rồi? Cái chiến thuật quà tặng thế nào rồi vậy?!"

Trở về cửa tiệm lúc trời đã tối.

Cái đứa Nữ thần khó chịu kia đang phấn khích nhìn vào Ta với cặp mặt đầy trông mong.

"Chẳng có gì xảy ra cả. Món quà chân thành của Ta đã bị từ chối. Hơn nữa, cô ấy còn nói với Ta đừng bao giờ làm mấy cái việc như thế một lần nữa."

Sau khi nghe xong điều đó, Con Nữ thần lấy tay chống cằm, vẻ ngạc nhiên và nói.

"Ho~. Sự phát triển này vượt xa những sự đoán của Ta đấy nhé."

Trước những tiếng lầm bầm của Con Nữ thần.

"A~Aqua-sama? Ý của Ngài là gì khi nói sự phát triển này vượt xa dự đoán của Ngài vậy...?"

Rồi con Nữ thần kia trưng ra một biểu cảm nghiêm túc trước câu hỏi của Wiz.

"Nói thật, ta đã tin là cô gái mà con quỷ xấu xa này để mắt đến cũng là một người lập dị nốt. Tuy nhiên, không những cô ta không bị thu hút bởi món quà, thậm chí cô ta còn yêu cầu con quỷ này đừng bao giờ làm bất cứ việc gì tương tự như thế một lần nữa. Vì lợi ích của cô gái tử tế này, ta đang tính có nên dùng những phương pháp đê hèn để phá vỡ luôn cái chuyện tình này hay không đây."

"Aqua-sama, nói thế quá đáng lắm rồi đấy ạ! Thậm chí ngay cả Vanir-san cũng xứng đáng được yêu một cô gái bình thường mà! Vanir-san đã nhận được một phản ứng tốt, và có vẻ người mà anh ấy quan tâm đến là một cô gái chân thật và thẳng tính cũng nên!"

Trước cái cuộc nói chuyện khó hiểu của hai đứa kia, Ta nói.

"Ta chỉ nói là mình có hứng thú với quý cô này, và không hề nói bất kỳ điều gì liên quan đến tình yêu cả đâu nhé."

"Nè, Wiz, con quỷ này vẫn cứ khăng khăng nói mấy thứ như vậy kìa."

"Vanir-san không phải là một người thẳng tính mà. Anh ấy chắc chỉ đang bối rối quá thôi."

Lờ đi hai đứa đang tự rì rà rì rầm với nhau kia, Ta đi chuẩn bị công việc cho ngày mai.

Part 4:

--Sáng hôm sau.

"Rút ra bài học từ những sai lầm hôm qua, ta nghĩ trước tiên ngươi nên thu thập một số thông tin về cô gái đó."

Sau khi đi giao hàng những sản phẩm bán được và quay trở về cửa tiệm, Ta nhận ra rằng cái đứa Nữ thần phiền phức này lại đến đây để nghịch phá một lần nữa.

Một điều có thể thường thấy là cái đứa Nữ thần này cứ đi loanh quanh suốt trên mấy con phố với vẻ vô tư lự. Con mụ này thật sự có quá nhiều thời gian rảnh quá rồi đấy.

Wiz, người đang ngồi kế bên con Nữ thần đó, gật đầu đồng tình.

"Đúng đấy, khá khó để nghĩ ra một chiến thuật nếu chúng ta không biết gì về những điều khiến người đó hứng thú mà. Chúng ta thậm chí còn không biết tên của cô ấy nữa chứ. Vanir-san, liệu anh có thể miêu tả một vài đặc điểm đặc biệt mà cô ấy có không?"

...Hmp, những đặc điểm đặc biệt của quý cô ấy huh...

Nếu có bất cứ điều gì đặc biệt, vậy thì đó chính là công việc của cô ta chăng.

"Ta nghĩ mấy người nói cũng đúng. Thường thường y sẽ đặt hết sự cố gắng của mình vào dàn xếp những thành quả được làm ra bởi hàng loạt loại người."

Đúng thế, cô ta giải quyết những vấn đề gây ra bởi lũ mạo hiểm giả.

"Tôi hiểu rồi, vậy ra cô ấy thích quan tâm đến người khác nhỉ."

"Ta không bao giờ nghĩ rằng ngươi sẽ có mắt nhìn phụ nữ tốt như thế đấy. Cho ngươi mười điểm nữ thần. Thế còn gì nữa không vậy?"

Ta tự hỏi rốt cuộc 'điểm nữ thần' là cái ngóe gì. Mà tiếp hả...

"Y sẽ khuyên những người mà y giao thiệp cùng về những nguy hiểm đặc biệt, và y cũng sẽ đề nghị những công việc tới những người hiện đang không còn cắc nào trong người."

Đúng vậy, cô ta sẽ khuyên những mạo hiểm giả newbie, và sẽ cũng cấp cho bọn họ những nhiệm vụ đơn giản ban đầu.

"Cô ấy thật sự có vẻ chân thật quá nhỉ...Có lẽ nào, phải chăng cô gái đó là một linh mục của giáo phái Axis không nhỉ?"

Thêm một đặc điểm đặc trưng khác...

"Y cũng được đánh giá là một người phụ nữ xinh đẹp với bộ ngực rất lớn."

"Thật sự thất vọng về anh lắm đấy! Vanir-san, anh thật sự khiến tôi thất vọng rồi đấy nhé!"

"Trừ điểm! Đúng là quá dễ dãi khi cho ngươi 'điểm nữ thần' mà!"

Quý cô đó là một tiếp tân nổi tiếng của Guild, và luôn có những tên mạo hiểm giả xếp hàng dài chỉ để nhìn thấy cô ta.

Nhân tiện, hễ mà cứ có bất kỳ điều gì liên quan đến mấy cái nhiệm vụ thì y như rằng tên nhóc đồng hành cùng cái con Nữ thần này luôn luôn mò tới chỗ quý cô đó.

"Mà dù sao thì, giờ ta đã hiểu một tí rồi. Người mà ngươi hứng thú chính là một bông hoa không tì vết. Cô gái này là một bức tường quá cao đối với ngươi, một tên không có bất kỳ điểm tốt nào cả, vậy nên hãy từ bỏ luôn đi. Chắc ngươi đã có thể nhìn thấy được cái kết của chính mình nơi mà ngươi sẽ bị quẳng vào, mà tốt nhất ngươi nên từ bỏ chuyện này đi thôi."

"Aqua-sama, thế thì thô lỗ quá. Vanir-san cũng có những điểm tốt mà, và không phải còn quá sớm để nói điều đó à!? Mặc dù Vanir-san trông thế này thôi, anh ấy thật sự nổi tiếng với đám nhóc và những người phụ nữ lớn tuổi của thị trấn này đấy nhé!"

Ta lờ đi hai cái đứa lại tiếp tục nói mấy thứ không tôn trọng về mình.

Nên, bước đầu tiên mình nên đi thu thập những thông tin về cô ta vậy.

Ta hiểu rồi, có một sự thật nào đó trước cái lời tuyên bố đó.

"-Cơ bản, nó là thế đấy."

Dù thế nào đi nữa, hôm nay tại Guild mạo hiểm giả--

Ta đã quyết định sẽ đóng cửa trung tâm tư vấn trong ngày hôm nay.

Trước Yunyun, người đang có biểu cảm ngạc nhiên, Ta ngẫu nhiên nhấp một hớp từ cái cốc trong tay và nói.

"Đến đây hôm nay như một khách hàng, Ta có thể thẳng thừng quan sát sự thú vị của một người. Hỡi quỹ cô cô đơn kia, người bất đắc dĩ phải rời xa Ta vì cô đã giúp cửa tiệm của Ta trong suốt lễ hội tạ ơn Nữ thần Eris, cho phép Ta được thiết đãi cô."

"Đừng có gọi tôi là quý cô cô đơn! Nhưng, vì ông đã nói vậy..."

Yunyun nhanh chóng gọi một cốc nước hoa quả. Có lẽ vì quá đỗi vui sướng khi lần đầu tiên được bạn bè chiêu đãi, con bé cười một mình rúc rích vui vẻ trong khi cứ nhìn chằm chằm và sốt ruột vào cái cốc nước.

Dù gì, cô bé này cũng là một quý cô rất dễ đối phó.

Ngay lúc ấy, một cái bóng hiện lù lù ra phía đằng sau Ta.

"Yo~, không phải đây là đại ca Vanir và con nhóc đây à? Em thấy có vẻ đại ca không làm việc hôm nay nhỉ, vậy giờ mấy người đang làm gì ở đây thế?"

Tên mạo hiểm giả tội phạm khét tiếng của Axel, Dust.

Dust bỗng tự dưng cầm luôn cốc nước hoa quả trước mặt Yunyun và nốc hết trong một hơi. Sau đó hắn ta chú ý đến ánh nhìn của Ta.

"Haaa~n, em thật sự không thể đánh giá thấp đại ca được mà. Đại ca đang nhìn vào nàng tiếp tân kia phải không? Nhìn bộ ngực vĩ đại ấy kìa, em hiểu được cảm giác của đại c...."

"Ahhhhhhhhh--!"

"Uwaaaaah!? Nhóc làm cái quái gì thế hả!? Này, thôi ngay đi con nhóc kia. Anh mày không hiểu cái gì đã xảy ra nhưng nhóc có vẻ muốn đập nhau lắm nhỉ. Được thôi, đến đây nào!"

Trong khi Yunyun vồ lấy Dust vì đã 'uống cắp' cốc nước hoa quả của con bé, Ta tiếp tục quan sát công việc cua Luna--

"Như tôi nói đấy! Dạy lại lũ mạo hiểm giả của cái Guild này đi chứ! Đây là lần thứ ba mà mấy tên mạo hiểm giả say xỉn đó cứ khỏa thân chạy quanh nhà nghỉ của tôi rồi đấy! Đó còn là nhà nghỉ dành cho những quý tộc nữa chứ! Còn tôi chỉ là một người bình thường thôi, làm sao có thể kiểm soát hay lên lớp bọn mạo hiểm giả đó được! Dù cho cái khách sạn đẳng cấp cao như chỗ tôi đã từng không bao giờ có mấy tên mới tập tọe làm mạo hiểm giả tìm đến, thế mà gần đây, lại có quá nhiều bọn chúng đến trọ lại là làm sao vậy...!"

"Tôi rất xin lỗi! Lí do mà những mạo hiểm giả của chúng tôi giờ có thể sử dụng những nhà nghỉ như thế là bởi vì bọn họ đã thu được kha khá tiền thưởng từ pháo đài Destroyer và Kowloon Hydra nên đột nhiên trở nên giàu có như thế đấy. Tôi chắc chắn, sau một thời gian, bọn họ sẽ trở nên mệt mỏi với cách sống đó thôi...! Tuy nhiên, bởi vì Guild là tập hợp những người khao khát sự tự do, nên chúng tôi không thể hạn chế bọn họ đến những nhà nghỉ cao cấp được..."

"Vậy chỉ cần gửi người của cô hay cái gì đó đến vào bảo với mấy tên lưu manh thô thiển đó dừng lại cũng được"

"Tôi xin lỗi! Tôi thành thật xin lỗi vì cách cư xử của bọn họ. Tôi sẽ nói một vài người làm hiện tại đang rảnh tới đó ngay lập tức!"

Có vẻ y đang dọn dẹp mấy đống rác của một số tên đần nào đó thì phải.

Từ khi mở một công việc kinh danh ở Guild, Ta đã xác định rõ công việc của một nhân viên Guild thật sự khó khăn mà.

Thu thập thông tin về lũ quái vật, nghiên cứu về quân đội quỷ vương, dẫn lối và huấn luyện những tân mạo hiểm giả, thu thập nguyên liệu cần thiết từ quái vật, thành lập quỹ tài chính để hỗ trợ quốc gia và người dân, điều hòa mật độ cá thể của những con quái vật riêng biệt, và còn quản lý những thiệt hại gây ra nữa.

Dù như thế--

"Luna-san, Luna-san, có một vấn đề nghiêm trọng. Hiệp hội thợ săn đưa ra một văn kiện phàn nàn chính thức! Nó nói 'Trong khu rừng mà bọn họ đi săn, lũ chim đang bắt đầu bay theo từng nhóm vì cứ có một vụ nổ xảy ra hằng ngày.' Và bọn họ không yêu cầu phải dừng vụ nổ đó lại, nhưng bọn họ muốn biết chính xác khi nào và ở đâu thì vụ nổ đó sẽ xảy ra!"

"...Tôi hiểu rồi. Gọi cô nhóc gây ra vụ nổ đó đến Guild ngay. Tôi sẽ viết một bức thư hồi đáp lại hiệp hội thợ săn sau."

"Đã rõ!"

--Hầu hết công việc chỉ là đi dọn đống rác mà lũ mạo hiểm giả gây ra

"Thứ lỗi, đây có phải là Guild mạo hiểm giả của thị trấn này không? Tôi đang phụ trách quản lý những còn Slime để điều chế thuốc. Vừa rồi, có một nữ kỵ sỹ giả tóc vàng, mắt xanh trông giống như một kỹ sĩ chắn đường chúng tôi lại..."

"Môt nữ kỵ sĩ tóc vàng mắt xanh...Thế, cô ta có nói gì khi chắn đường các ông không?"

"Nói gì à...Cô ta nói 'Mấy người kia, mấy con slime ấy là gì thế!? Với tư cách là một chuyên gia về slime, ta có thể nói đó không phải là một con slime thông thường. Nó có phải là một slime được sửa đổi bằng ma pháp? Nó là một slime được sửa đổi có thể làm tan chảy quần áo đúng không? Haa~n, vậy ra các ngươi đang có ý định ném lũ slime này vào người dân thành phố này và lột trần hết những trinh nữ trong trắng à. Đúng là lũ khốn mà! Là một mạo hiểm giả bảo vệ sự bình yên cho thị trấn này, ta sẽ tịch thu mấy con slime đó! Ít nhất ta sẽ chuộc tội cho các ngươi, nên hãy biết ơn đi!' và mạnh mẽ lấy hết tất cả slime mà chúng tôi đang vận chuyển rồi biến đi luôn..."

"Tôi thành thật xin lỗi, chúng tôi sẽ trả lại những Slime làm thuốc đó cho các ông nhanh nhất có thể...Có nhân viên nào rảnh lúc này không, ai đó đi tìm và lấy lại ngay lũ slime với! Ngoài ra, chắc chắn mấy người sẽ gặp phải sự chống cự đấy, liên lạc với người giám hộ của quý cô đó trước khi đi đi!"

Ta tiếp tục quan sát những hành động vội vã của đám nhân viên.

...Từ nãy đến giờ, có vẻ mấy vấn đề chỉ bị gây ra bởi đám mạo hiểm giả mà Ta biết thì phải...

"Uhm, Vanir-san? Có lẽ nào, người mà Vanir-san hứng thú là Onee-san kia sao?"

Yunyun - Người vừa mới nhận ra Ta đang nhìn ai - hỏi với vẻ lơ đãng.

Trước đó, con bé đã đi ra ngoài cùng với Dust để đánh nhau, và có vẻ con bé chiến thắng mà không gặp bất kỳ rắc rối nào.

"Mhm. Gần đây, Ta rất có hứng thú tới quý cô đó. Thậm chí khi Ta nhìn thấy quý cô đó đang di chuyển loanh quanh, Ta cảm thấy một sự thôi thúc phải nhanh chóng đến đó."

"Đ~đến mức như thế ư...!"

Mặt của Yunyun đỏ lên, và con bé chuyển thành một biểu cảm nôn nóng không yên nhìn thẳng vào Ta.

"Vanir-san, tôi sẽ hỗ trợ ông! Một con quỷ và một nữ tiếp tân của Guild mạo hiểm giả! Thông thường những nhân viên Guild, những người hướng dẫn cho những thợ săn quái vật là kẻ thù của loài quỷ! Tuy nhiên, không phải thể loại quan hệ đối nghịch đầy rủi ro này thật sự quá thú vị à!? Hơn nữa, có thể giúp được một người bạn trong vấn đề tình cảm của họ, đây thật sự là một hành động tuyệt vời! Điều này khiến tôi cảm thấy rằng chúng ta thật sự là bạn bè của nhau đấy!!"

Dù cho có vẻ hiểu sai vấn đề khiến cho con bé trở nên phấn khích một cách bất bình thường, nhưng Ta vẫn đánh giá cao sự giúp đỡ này.

--Cùng với Yunyun, ta quay trở về cửa tiệm. Lúc đó Wiz nhanh chóng chạy ra ngoài.

"Chào mừng về nhà! C~Chuyện thế nào rồi? Có phải Vanir-san đã tìm ra chiến thuật nào đó để tiến đến với người mà anh đang quan tâm rồi phải không?"

Trước hành động đầy sự đề phòng của Wiz, Ta lắc đầu.

"Để làm việc này mà không có năng lực tâm nhãn của Ta thật sự rất khó khăn. Nói thế, giờ Ta nhận ra rằng Ta đã quá dựa dẫm vào thứ năng lực này. Mà vứt hết mấy điều đáng tiếc qua một bên, Ta tin đây chỉ là một vấn đề mà Ta phải vượt qua được để có thể đạt đến ước mơ của mình...!"

"Vanir-san, anh thật sự đã không dùng đến năng lực...! Thế mới đúng chứ, chông gai trước khi đến được với nhau thật sự là gia vị tuyệt vời nhất của sự lãng mạn mà!"

Vì lí do nào đó, Wiz trưng ra một biểu cảm nhẹ nhõm.

Tuy nhiên, biểu cảm của cô ta tối sầm lại ngay khi cô ta tiếp tục.

"Nhưng...nếu cứ tiếp tục như thế này, tôi sợ rằng Vanir-san sẽ đau khổ cùng cực...nên...với năng lực của tâm nhãn..."

Ta ngừng ngay điểu Wiz định nói.

"Ho~, có chuyện gì với cái sự tự tin của cô lúc nãy thế? Điều gì khiến cho cái không khi tự tin đó biến mất vậy? Có vẻ cô đã trải nghiệm cái thứ tình cảm này rồi nhỉ, vậy hãy cho Ta một ít kinh nghiệm nào."

"Được rồi, để chúng tôi quyết định sẽ làm gì từ bây giờ cho! Yunyun-san, em có ý tưởng nào không!? Em không nhỉ, đúng không!? Vậy dùng cái này đi. Thực ra, đây là một vật phẩm ma thuật tuyệt vời...!"

"Wiz-san!? E~Em thậm chí còn chưa trả lời mà!"

Lờ đi mấy điều mà Yunyun nói, Wiz chạy vội vào nhà kho và moi ra được một vật phẩm phép thuật. Cùng lúc đó, cánh cửa của tiệm bị mở tung ra.

"Em đã nghe hết rồi, Vanir-sama! Thì ra ngài đã bị cám dỗ bởi một cô gái loài người bé nhỏ!"

Hai con quỷ đang đứng ngay ở lối vào.

Bọn họ là những Succubus làm việc ở thị trấn này.

Part 5:

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Ta chỉ là lo lắng cho một quý cô thôi mà...

"Vanir-sama, xin hãy trở về bình thường đi ạ! Đó là loài người, và chỉ mới sống được tầm hai chục năm thôi! So với ngài, cô ta chỉ đáng tuổi con nít! Nếu chuyện này cứ tiếp tục, Vanir-sama mà chúng em kính trọng sẽ bị gán cho danh hiệu 'Lolicon' mất! Hay là em không đủ tốt? Nếu là vậy, em cũng mang theo người trẻ nhất từ của tiệm của chúng em đến đây luôn nè!"

"Xin hãy chọn em! Không, thẳng thắn mà nói việc con người đó quyến rũ Vanir-sama thay vì đi theo ngài...! Nếu cấp dưới của Vanir-sama mà nghe được, bọn họ chắc sẽ khóc mất! Chỉ còn lại một lựa chọn duy nhất thôi, làm ơn hãy chọn em đi!!"

Một Succubus đến từ một cửa tiệm ám muội trong thị trấn và một Loli Succubus, nhân viên trẻ nhất của cửa tiệm đó, chạy đến đây để phàn nàn.

Khi biết Ta cư trú ở thị trấn này, những succubus đã đến để mang theo những cuộc gặp mặt thất thường, tuy nhiên, bọn họ cũng là những cư dân trong lãnh thổ của Ta ở địa ngục...

"Ngừng một lúc và bình tĩnh lại đi. Nhân tiện, hai ngươi nghe được việc này từ tên nào thế?"

"Một khách quen tóc vàng có ánh nhìn xấu xa."

Vậy ra là hắn à.

Không thể theo kịp mấy sự việc vừa xảy ra, Wiz quan sát tình huống từ một khoảng cách khá gần. Cô ta có vẻ đã nhận ra cái bộ sưu tập ảnh mà Loli Succubus đang bao bọc trong tay, gần ngực của mình.

"Em là một trong những fan của Vanir-sama đầy sáng suốt đấy! Đối với chúng em, Vanir-sama vừa đẹp trai, vừa quyến rũ lại có một tí hoang dại!! Em không thể chấp nhận được việc Vanir-sama sẽ trở nên giống như một tên ngốc chỉ vì một con người...!"

Đó là bộ sưu tập ảnh của Ta.

Sử dụng một cái camera phép thuật mà Ta lấy được thông qua một một vài mối quen biết, Một phần trong Ta vì quá vui thú - đã tự sướng một vài bức. Sau đó Ta thử phát hành một số bản in giới hạn, nhưng lại chưa từng nghĩ rằng những succubus quanh đây lại khiến cho mấy sản phẩm đó bốc hơi khỏi kệ nhanh như vậy cả.

Yunyun - người im lặng lắng nghe từ đầu - chậm rãi giơ tay của mình lên.

"Uhm, Vanir-san...? Từ cuộc nói chuyện nãy giờ, có thể nào mấy người đó cũng là quỷ không vậy...?"

"Mhm, nói cho đúng thì, bọn chúng là Succubi đấ..."

"'Light of Saber'--!!"

Không thèm nghe nốt câu trả lời của Ta, Yunyun kích hoạt phép của mình.

Chỉ tay phải lên trời, và dùng tay trái để hất áo choàng, Yunyun thông báo với hai Succubus.

"Waga na ga Yunyun! Một Archmage sử dụng những phép thuật cấp cao...là một trong những pháp sư hàng của tộc Hồng Ma, và cũng là người cuối cùng sẽ trở thành trưởng tộc! Hỡi những tên đi phá rối chuyện tình cảm của bạn ta kia! Ta sẽ bắ...!"

Để ngăn Yunyun, người đang có ý định giải phóng phép thuật của mình, Ta vỗ vào sau đầu của con bé một phát. Loli Succubus, kẻ đột nhiên bị đe dọa bởi phép thuật cấp cao, ôm chặt lấy cuốn tạp chí và lùi lại với một biểu cảm hoảng hốt.

Loli Succubus, dù cho không sở hữu bất kỳ kỹ năng chiến đấu nào, nhưng cũng không chạy đi.

Ta thở dài.

"Ta không hiểu rốt cuộc cái thể loại hoang tưởng nào mà hai ngươi đang nghĩ, nhưng các ngươi không cần lo lắng cho Ta. Giờ đưa cho Ta cái bộ sưu tập đó, để Ta ký tên cho. Rồi thì, hôm nay các ngươi nên về nhà của mình đi."

Khi Ta đón lấy bộ sưu tập, biểu cảm của Loli Succubus bừng sáng lên.

"Vanir-san, Vanir-san, rốt cuộc cái bộ sưu tập ảnh đó là cái gì thế?"

"Un~, ow...Ah, tôi cũng có một tí tò mò về nó đấy."

Wiz, người vẫn đang quan sát tình hình, và Yunyun, người đang xoa đầu, biểu lộ sự hứng thú.

"Đây là một bộ sưu tầm những bức ảnh về bộ mặt cởi mở hoàn toàn không che giấu gì của Ta. Ta đã thử phát hành giới hạn, và nó thật sự trở nên nổi tiếng giữa những Succubus. Cho đến giờ, nó là một vật phẩm Premium đấy nhé."

"!?" x2

Trước những lời của Ta, hai người bọn họ nhìn thẳng vào cái mặt nạ này. Sau đó gập người xuống và chui rúc vào nhau thảo luận.

"Ông ta vừa nói 'không che giấu' đấy...Wiz-san, chị là người quen với Vanir-san một thời gian dài rồi phải không? Chị đã từng nhìn thấy mặt của Vanir-san chưa thế?"

"Không hề, về chuyện đó...dường như cái mặt nạ đó là một cơ thể thực, nên chị chưa bao giờ nhìn thấy thứ đằng sau nó cả, mặc dù chị có nghe rằng mấy bà già gần đây đều đã nhìn thấy nó...Chị không biết rốt cục đó là cái thể loại bí mật gì, nhưng anh ta không hề cho phép chị và Aqua-sama nhìn thấy nó..."

Ngoài việc khiêu khích cho con Nữ thần đó và Wiz muốn nhìn thấy dưới lớp mặt nạ của Ta hơn thì cũng chẳng còn lí do nào khác cả.

Cái ánh nhìn chằm chằm của cả hai đều cùng tập trung vào cuốn tạp chí mà Loli Succubus đang cầm.

Succubus còn lại mỉm cười bẽn lẽn.

"Vậy Vanir-sama...Cuối cùng, ngài đã có kế hoạch gì đối với con người đó chưa vậy?"

Hừm. Kế hoạch mà Ta sẽ làm à...

Có quan hệ với người đó đều là những khách hàng lớn nhất của Guild mạo hiểm giả.

Nhưng vì cô ta cũng là một nhân viên của Guild, Ta không thể lên bất kỳ kế hoạch nào thiếu suy nghĩ được.

"Ta hài lòng với việc có thể được đứng kế bên quý cô đó, và không mong ước gì thêm cả. Tất cả cũng là vì lợi ích của cửa tiệm này."

Nói xong, Ta nhanh chóng ký lên quyển tạp chí...

"Vanir-sama không phải là người nhút nhát như thế! Vanir-sama sẽ chắc chắn-, Vanir-sama người có thể nhìn thấu mọi thứ sẽ chắc chắn-...! Chắc chắn, Vanir-sama sẽ dễ dàng khiến cho người phụ nữ đó rơi vào vòng tay của ngài! Đó mới chính là Vanir-sama mà chúng tôi ao ước đấy!"

Loli succubus chứng thực thêm niềm tin ấy bằng nước mắt của mình.

"Em~! Xin hãy tha thứ cho con bé Vanir-sama, kỳ trăng tròn đang đến gần, nên đứa bé này có một tí phấn khích...!"

...Đúng như Succubus này nói, vào đêm trăng tròn, những cảm xúc và sức mạnh của một con quỷ sẽ trở nên mạnh mẽ nhất.

Đúng thế, tối hôm nay, một mặt trăng đẹp đẽ sẽ mọc lên.

Cái thứ cảm xúc đột nhiên trỗi dậy trong Ta chắc chắn là do mặt trăng gây ra rồi.

Chứ không phải là do những người dân của lãnh địa của Ta sẽ khóc trong đau buồn trước Ta.

"Fu, Fufu..."

Ta bắt đầu cười sảng khoải.

Đúng thế, Ta là một con quỷ nhìn thấu tất cả.

"Fuhah...Fuhahahahaha...!"

Chẳng có gì phải lo hết cả.

"V~Vanir-sama!?"

Hai succubus kia nhìn vào Ta với đôi móng háo hức đầy mong đợi.

Đúng thế, thứ đó là cái gì mà phải dè dặt cơ chứ?

Khi nào - và vì lí do gì - mà Ta lại trở nên quá bối rối như thế này chứ?

Ta là con quỷ vĩ đại có thể nhìn thấu mọi thứ.

Cứ cho là Ta có thể đạt được kết quả của những sự khát khao thèm muốn của mình đi, thì ta vẫn sẽ mất luôn công việc kinh doanh hiện tại này.

Tất yếu cũng sẽ trì hoãn luôn cái ước mơ của Ta đó là xây dựng một Dungeon.

"Fuhahahaha! Nghĩ đến việc Ta sẽ kìm nén lại ước mơ của riêng Ta. Thật sự không giống Ta thường ngày mà. Được rồi, Ta sẽ tự cho phép bản thân hưởng thụ cái lòng khao khát này, và tháo xích cho năng lực của Ta! Hey, cái con chủ tiệm dâm đãng đang nhìn vào bộ sưu tập ảnh của Ta và hưởng thụ trong ảo tưởng kia!"

"Chủ tiệm dâm đãng ư!? H~Hãy đợi một lát đã Vanir-san, tôi không hề hưởng thụ bất kỳ thứ gì ảo tưởng hết nhé! Tôi chỉ hơi có một tí tò mò về nội dung của nó...!"

"T~Tôi cũng không hề có bất kỳ một ảo tưởng kỳ quặc nào đâu nhé! Tôi cũng chỉ hiếu kỳ về thứ được giấu dưới lớp mặt nạ kia thôi...!"

"Đấy không phải vấn đề! Nếu mấy người thật sự tò mò về bộ sưu tập ảnh ấy, thì có rất nhiều bản copy trong kho ấy, nên mấy người có thể nhìn tùy thích luôn! Mà Quan trọng hơn!!"

Ta nhìn thẳng vào Wiz.

"Xin lỗi, chủ tiệm, nhưng Ta sẽ không có khả năng nghe theo lời khuyên là không dùng đến năng lực của Ta nữa. Trước mặt những người hầu trung thành này, Ta phải trưng ra toàn bộ sức mạnh của mình!"

Môi của Ta cong lên thành một nụ cười đậm chất ác quỷ.

Ta nghĩ bạn của Ta sẽ tức giận lắm đây.

"Được rồi, bảo trọng."

Trong khi nói điều đó, cô ấy thầm mỉm cười.

Part 6:

Tất cả những khách hàng của Guild Mạo hiểm giả đều đã rời đi. Giờ gần như đã nửa đêm.

Ta đi đến Guild mạo hiểm giả đang lờ mờ.

Ánh sáng từ cây nến của nhà bếp đã bị dập tắt. Chỉ còn một cái đèn lồng nhỏ là còn lại một tí ánh sáng.

"...Ai thế? Guild mạo hiểm giả giờ đã đóng cửa rồi."

Một mình dưới anh nến, Luna tiếp tục công việc kế toán của mình.

Mỗi ngày, y phải lắng nghe hàng tá những lời phàn nàn với một nụ cười rạng rỡ, và cũng giải quyết luôn mấy cuộc bàn cãi phàn nàn đó.

Mặc dù phải thỏa thuận với những tên mạo hiểm giả lưu manh hay những tổ đội có ảnh hưởng lớn, y vẫn tiếp tục làm việc như một người tiếp tân mà không hề tỏ ra hối tiếc.

Y đến Guild sớm hơn bất kỳ ai, và rời khỏi đây muộn hơn bất kỳ người nào.

Ta luôn có một cảm giác quan tâm đến cô gái này.

"Sao giờ này rồi mà cô vẫn làm việc vậy?"

Trước lời nói của Ta, Luna thả ra một nụ cười chê bai.

"Là vì đây là công việc của tôi."

Cùng lúc đó, Ta cũng nhận ra được một mùi hương có phần dễ chịu.

Đó là một mùi hương ngọt ngào và thơm ngát.

Thứ mùi tuyệt vời này quấn chặt lấy tâm trí của Ta suốt từ lúc Ta đến Guild này.

...Như dự đoán, điều này rất tốt.

Ta cực kỳ hứng thú đến những cử chỉ, hay thói quen liên quan đến quý cô này.

"Mưu mẹo của một quý cô thông thái. Cô chắc hẳn đã chú ý đến danh tính thật của Tôi nhỉ."

"Chắc chắn là tôi biết rồi. Sau một thời gian dài như thế rốt cuộc anh đang muốn nói gì vậy?"

Luna có vẻ khá ngạc nhiên.

"Vậy thì Tôi không cần phải giải thích nữa nhỉ. Từ nay về sau, Tôi mong muốn được có được một quan hệ tốt đẹp lâu dài hơn nữa với Guild. Do đó, cho phép Tôi được giới thiệu lại bản thân một lần nữa. Tôi là một con quỷ nhìn trước được tương lai Vanir. Lúc đầu là một trong những tướng của Quỷ vương, là một công tước của địa ngục, Vanir. ...Hiển nhiên..."

"...Hiể nhiên tôi biết."

Ta nói với Luna những điều mà cô ta chắc hẳn đã biết.

"Mỗi ngày trôi qua trái tim cô lại thêm mệt mỏi, Tôi đã nhìn thấy thấu hết điều đó."

Ta đặt mạnh lên bàn một chai sake.

"Vì vậy, như một lòng hảo tâm của mình! Tối hôm nay, cho phép Tôi được lắng nghe những điều phiền phức đang tích lũy trong cô!"

-Một tiếng trôi qua kể từ nửa đêm.

"Tôi không thể chịu đựng thêm nữa rồi! Chỉ là tại sao chứ!? Thé quái nào mà tất cả những mạo hiểm giả của cái thị trấn này lại gây ra quá nhiều vấn đề như thế chứ!? Có phải bọn họ có thù oán gì với tôi không vậy? Chưa kể đến, những người mà tôi đối phó đều là mạo hiểm giả nữa chứ! Không chỉ tôi không thể được sử dụng bất kỳ phương pháp quyết liệt nào, mà kể từ khi lũ mạo hiểm giả của thị trấn này đểu trở nên khá giàu có, bọn họ còn không thèm quan tâm nếu tôi có hạn chế bọn họ đi làm nhiệm vụ một thời gian hay không! Tôi chính xác nên làm gì đây hả!?"

Bên trong quán rượu của Guil mạo hiểm giả, Luna say xỉn gầm lên tất cả như thứ phiền phức của y to hết mức có thể.

"Mhm Mhm, mỗi mét vuông đất của cái thị trấn này thì có một tên lập dị. Tôi hiểu được những cảm giác của cô mà."

Trong khi lắng chăm chú, Ta tiếp tục rót sake vào cốc của Luna.

Hiện giờ chỉ có Ta và Luna là vẫn còn ở Guild mạo hiểm giả.

Luna tu hết trong một hơi và tiếp tục phàn nàn.

"Ugu...Ugu...Chỉ có Vanir-san có vẻ là hiểu cho tôi thôi...! Mỗi ngày, mỗi ngày tôi phải đi dọn rác cho lũ mạo hiểm giả đó, và thậm chí sau đó, còn không có đồng nào trả thêm cho tôi nữa chứ! Mỗi lúc tôi về đến nhà, tôi ngủ ngay lập tức và khi tôi thức dậy, tôi lại tiếp tục vác xác đi làm một lần nữa! Tôi còn không có nổi một ngày nghỉ trong ba tháng rồi đấy, anh biết không!? Dù cho cũng có nhân viên mới, tất cả những người cũ đều rút lui khi bọn họ cưới, nên đã bận lại càng bận thêm! Tôi cũng muốn có bạn trai chứ! Tôi cũng muốn được trải nghiệm sự lãng mạn chứ! Hơn tất cả cái đám mạo hiểm giả đó chỉ biết nói mỗi mấy thứ tục tĩu, tôi muốn người yêu tôi là một người lịch lãm và trưởng thành cơ!!"

"Tôi hiểu tôi hiểu, mỗi ngày thật sự cô có rất nhiều điều rắc rối. Đừng lo lắng, Tôi có thể nhìn thấy rằng chẳng bao lâu nữa, cô sẽ tìm được một người đàn ông quyến rũ thôi. Còn bây giờ, cứ uống tiếp thôi. Vì Tôi luôn phải mượn đến một góc của Guild để kinh doanh, nên tối nay Tôi sẽ đãi cô. Ít nhất Tôi chỉ có thể làm được thế này."

Trong khi đổ đầy cái cốc trống một lần nữa, quý cô tiếp tân vu vơ nhìn vào Ta.

"...Haa~...Giá mà Vanir-san không phải là một con quỷ nhỉ..."

"Fuhahahaha! Tôi không phải là một con quỷ. Đúng hơn Tôi chỉ là một nhân viên bán thời gian và là một công dân sinh hoạt tốt của Axel thôi!"

"Đúng. Đúng vậy, điều đó đúng mà, anh chỉ là một công dân chất phác người đeo găng tay làm việc và một bộ đồ làm việc, và thỉnh thoảng đi săn lũ quái vật có số lượng phát triển quá mức thôi. Như thường lệ, cảm ơn anh."

"Nào nào, cô không cần phải khách sáo như thế chứ."

Khoác lên mình một biểu cảm hối tiếc vì lí do nào đó, Luna làm đổ cái cốc rỗng của mình trên bàn và bắt đầu lẩm bẩm.

"Tôi muốn được nghỉ ngơi...không được trả lương thì sao chứ, tôi không quan tâm, tôi chỉ muốn được nghỉ ngơi thôi...Những điều mà tôi phải dọn dẹp cứ chất đống lại như một ngọn núi vậy, và tôi không thể đi chơi với cái đống rác đó...Nếu có thể, tôi muốn được trải nghiệm một chuyện tình lãng mạng tuyệt vời..."

Đáp lại một Luna đang say khướt, môi của Ta cong lên đầy xấu xa.

"Những mong ước của cô sẽ được thực hiện...!"

Part 7:

Mặc dù hôm nay guild mạo hiểm giả vẫn được lấp đẩy bởi mấy vụ việc gây gổ, cãi nhau như thông thường, nhưng hôm nay nó lại đặc biệt ồn ào hơn nữa.

Một vài mạo hiểm giả bước vào Guild quan sát tình huống từ xa, trong khi số khác lại cứ thì thà thì thầm với nhau.

Ngay lúc ấy, một mạo hiểm giả bơ vơ không thể chịu đựng được cái tình huống này lâu hơn nữa liền đứng dậy và rụt rè hỏi-

"Ưm... Vanir-san, ông đang làm gì ở chỗ đấy vậy"

-Ta, người đang ngồi phía sau quầy thu ngân.

"Cậu nên bắt đầu bằng một lời chào, chàng trai mắt ti hí kia. Như cậu thấy đấy, hôm nay, Tôi là một tiếp tân. Tôi có trách nhiệm xử lý những việc phàn nàn hay công việc tư vấn. Giờ, sẽ rất tuyệt nếu cậu có thể chuyển thông báo này cho những tên ngu ngốc đang đứng nhìn từ phía kia giúp Tôi đấy."

Cứ như thế, chàng trai kia giải thích trong nghi ngại tới những mạo hiểm giả khác.

Dù thế nào đi nữa, những tên mạo hiểm giả đó vẫn lúng túng khi biết vì sao Ta lại trở thành một tiếp tân.

Sau khi gửi Luna say xỉn về nhà của y, Ta giải thích tới những nhân viên khác rằng Ta sẽ thế chỗ của Luna trong một ngày, điều đó dẫn đến cái tình huống như lúc này.

Mặc dù những nhân viên vẫn cứ trưng ra mấy cái biểu cảm ngờ vực, rốt cục, bọn họ cũng im lặng quyết định với sự thỏa hiệp đó.

Tuy nhiên, tất cả việc này chỉ là sự chuẩn bị để đạt được một tương lai đầy tươi sáng của Ta thôi.

"...Vậy, Vanir-san sẽ chịu trách nhiệm cho những điều phàn nàn à? Thế nếu tôi nói cho anh thì vẫn ổn đúng không?"

Hai mạo hiểm giả đứng trước Ta hỏi thêm với một biểu hiện le lói sự hoài nghi.

"Đúng thế. Thông thường Tôi cũng có mở một trung tâm tư vấn, nên gửi thẳng mấy điều phàn nàn ấy cho Tôi không thành vấn đề. Vậy thì hãy nghe nó nào, rốt cuộc hai người đang có rắc rối về chuyện gì?"

"A~Ah...Thực ra, bọn tôi được triệu tập đến Guild. Mới một lúc trước, bọn tôi có hơi say và bắt đầu gây sự ngay giữa đường phố..."

"Đúng thế. Và tên này là một chiến binh, còn tôi là pháp sư, sau một lúc tôi đã bắt đầu dùng đến phép thuật...Vì phép thuật dạng tấn công bị nghiêm cấm trong thị trấn nên bọn tôi phải đến Guild để nhận lấy hình phạt..."

Mấy tên mạo hiểm giả của thị trấn này thực tế cũng chỉ là một nhóm những đứa trẻ rắc rối nhỉ.

"Tôi hiểu rồi...Thực tế trong trường hợp sử dụng phép thuật dạng tấn công trong thị trấn, một tháng làm lao động công ích sẽ được áp đặt lên những tổ đội vi phạm. Vậy thì, hãy giải quyết vấn đề này nhanh chóng nào..."

"Hey, đợi đã! Đúng là bọn tôi sai khi gây gổ trong thị trấn, nhưng chúng tôi là mạo hiểm giả đấy, anh biết không vậy? Trong suốt thời gian làm mấy cái việc công ích như thế, không phải giờ đang có rắc rối trong việc số lượng quái vật tăng lên à?"

"Đ~Đúng thế! Thêm nữa, bởi vì ngày nào bọn tôi cũng chiến đấu với quái vật, thỉnh thoảng say xỉn một tí có sao đâu chứ!? Dù thế nào, cũng không có ai bị thương mà, và mấy vụ việc kiểu thế cũng quá phổ biến trong cái thị trấn này, không phải sao?"

Vậy ra sẽ như thế này. Không ngạc nhiên sao Luna lại thấy phiền phức.

Cũng không ngạc nhiên là sao cô ta lại tỏa ra cái mùi hương tuyệt vời đó mà.

"Cơ bản, hai người không định chấp nhận hình phạt lao động công ích đúng không?"

Trước câu hỏi của Ta, hai tên kia khẽ lùi lại.

"C~Chắc chắn rồi! Đó là gì thế? Tôi không sợ anh đâu, nếu anh định dùng đến bạo lực thì tôi sẽ đi mách Wiz-san đấy!"

"T~T~Tôi cũng không sợ đâu! Nếu chúng tôi mà sợ đánh nhau, thì chúng tôi đã không làm mạo hiểm giả ngay từ đầu rồi! Nói thế, nhưng tôi cũng không ngại nếu chúng tôi phải nộp tiền thay cái vụ lao động đó đâu! Tôi không phiền bị phạt tiền chút nào cả nhé!"

Mặc dù Ta không hiểu được cái quan điểm mạnh mẽ của bọn chúng, Ta chậm rãi đứng lên-

"Đến những mạo hiểm giả được gọi đến bởi Guild hôm nay! Xin hãy nhìn về phía này! Đối với người đã đem đến cho những nhân viên Guild quá nhiều điều phiền toái, Tôi sẽ sử dụng đến vũ lực!"

Hét to thông báo đến toàn bộ Guild, Ta chỉ thẳng vào hai tên mạo hiểm giả đó.

"Hỡi tất cả thị tộc của Ta trong thế giới này, bá tước của địa ngục Vanir ra lệnh cho các ngươi..."

"Đ~Đợi đã! Hey, stop! Anh đang định làm gì thế! Tôi cảm thấy giống như tôi vừa nghe thấy cái gì đó khá nguy hiểm đấy!"

"Bọn tôi sẽ đi lao động công ích ngay lập tức! Nên xin hãy đợi đã, Vanir-san, đợi đã!!"

Trước hai tên kia đang chạy đi trong sợ hãi.

"Các ngươi sẽ bị lời nguyền của Ta giáng xuống! 'Cursed Darkness'!"

Ngay khi Ta hét lên, lời nguyền dính lấy mục tiêu của nó.

"Uwaaaaaaaahhhh...! ...Ah?"

"Hieeeeehhhhhhhhhh...! ...Huh? ...Không có gì....xảy ra cả...?"

Sau đó, một aura đen tối bao bọc lấy hai cái đứa không theo kịp được diễn biến của sự việc vừa rồi kia.

"Được rồi, hình phạt của hai người kết thúc tại đây. Hai người được tự do. Tiếp, người tiếp theo, please!"

Thấy việc Ta hành động như không có gì xảy ra, một sự chấn động quét lên toàn bộ Guild.

"Vừa rồi là thứ gì thế, tôi chưa từng nghe phép nào như thế trước đây cả."

"Đó là một phép thuật hệ bóng tối nào đó. Đó có phải là một lời nguyền rằng sẽ khiến bạn tự nhiên biến thành mấy tên khổ dâm không vậy?"

Thứ ta vừa dùng là một lời nguyền của quỷ.

Sử dụng đến sức mạnh của bóng tối, Ta có thể đặt bất kỳ lời nguyền nào mà Ta mong muốn.

Thấy không có gì xảy ra với mình, một trong hai tên kia rời khỏi Guild.

"Lũ ngu ngốc, không phải đó chỉ là một lời đe dọa vô nghĩa thôi à? Oiii - Vanir-san! Tôi cũng được triệu tập tới đây chỉ vì đánh nhau với một thằng dân bình thường, có thể cho tôi cái hình phạt y như hai gã kia đươc không vậy?"

Cái tên đó trưng ra một không khí hân hoan trước những mạo hiểm giả kia, và giậm mạnh chân trong khi hắn bước đến trước Ta.

Chính lúc đó.

"KyaaaaaaAA!?"

"Hyaaaaaaaaaaa-h!"

Những tiếng hét của hai người kia vọng vang lên khắp Guild.

Có vẻ giờ bọn chúng đã nhận ra hiệu ứng của lời nguyền rồi.

"H~Hey, chuyện gì đang xảy ra thế? Sao hai ông lại hét lên to thế..."

"Nó trông như không có gì xảy ra cả mà, nên chuyện gì thế này?"

Có lẽ hắn ta đang run sợ bởi cái tiếng hét bất lực ấy, cái gã đàn ông đang bước về phía Ta trưng ra một biểu cảm lo lắng và đóng băng tại nơi hắn đang đứng.

"Không còn nữa..."

Gã đàn ông vừa bị nguyền thốt ra mấy từ ấy.

"K~Không còn? Cái gì không còn nữa?"

Trong khi những mạo hiểm giả gần đấy hỏi, gã đàn ông giữ tay của mình giữa hai chân của hắn.

"...Thế quái nào, cái thứ lẽ ra ở đó lại không còn nữa rồi."

"-Hãy tha thứ cho tôi đi mà! Cho tôi một cơ hội!! Tôi sẽ trả bất kỳ cái gì cũng được, chỉ miễn là tha cho tôi thôi! Xin hãy trả lại 'ấy' của tôi đi mà!!"

"Hey, có phải tôi đã biến thành một sinh vật kỳ lạ nào không vậy? Tôi nên làm gì đây!? Hey, làm thế nào tôi có thể chịu được điều này cơ chứ? Tôi sẵn sàng quỳ xuống hay làm bất kỳ thứ gì cũng được, nên làm ơn hãy cho tôi trở lại như ban đầu đi!!"

Trước việc hai gã tên đó đứng đó mếu máo, Ta ra hiệu cho mạo hiểm giả tiếp theo.

"Vậy thì người tiếp theo nào...Nếu Ta không nhầm, ngươi muốn Ta nguyền ngươi như một hình phạt, Ta có sai không nhỉ?"

"KKKKKKK~Khônggg!? Tôi sẽ làm lao động công ích như bình thường! Tôi sẽ trả tiền hay làm bất kỳ thứ gì cũng được trừ điều đấy!!"

Ta đưa danh mục những việc lao động công ích cho cái tên mạo hiểm giả đang tái nhợt như người chết đó.

"Vậy, người tiếp theo please."

"Ahhhh! Vanir-san, tôi thật sự hối tiếc về những gì tôi đã làm, nên làm ơn hãy tha cho tôi! Về cái vấn đề mà tôi đã gây ra, làm ơn hãy bỏ qua cho tôi đi mà!"

"Tôi xin lỗi, tôi thật sự xin lỗi! Nếu chuyện này cứ thế này, tôi sẽ không thể cưới vợ mất, nên hãy tha thứ cho tôi đi, làm ơn đấy!"

Những mạo hiểm giả khác quan sát tình hình trong sợ hãi. Ta nói tới hai tên mạo hiểm giả đang bẹp xuống trong nước mắt.

"Thời hạn của hình phạt là một tháng. Sau đó, tất cả mọi thứ sẽ trở lại như cũ. Mà nếu không có nó ở đó, thậm chí hai người có lẽ sẽ cảm thấy còn thư giãn hơn. Nó có lẽ sẽ thuận tiện hơn rất nhiều khi đi toilet còn gì. Nhân tiện, nếu hai người thực hiện những việc lao động công ích, thời hạn của lời nguyền sẽ bị rút ngắn lại đấy."

"Bọn tôi đi ngay đây!!" x2

Trong khi ta nhìn hai người kia hớt hả chạy đi.

"Vậy người tiếp theo nào please."

Khuôn mặt của những mạo hiểm giả được triệu tập đến đây tối sầm lại, và cơ thể của bọn chúng bắt đầu rung lên dữ dội.

Part 8:

Ba tiếng kể từ lúc Ta bắt đầu công việc này-

Đã xử lý xong hết những vấn đề mà lũ mạo hiểm giả đó gây ra, cuối cùng Ta cũng có một ít thời gian rảnh.

Ngay lúc đó, cửa vào Guild được mở ra, Ta nhận thấy những gương mặt quen thuộc.

Cũng nhận thấy Ta, bọn họ tiến lại với những biểu cảm lúng túng.

"Vanir-san, anh đang làm gì ở chỗ này vậy? Anh không trở về tối qua, nên tôi đã rất lo lắng đấy."

Wiz và Yunyun đến để tìm ta.

Vì lí do nào đó, hai succubus cũng theo sát bọn họ từ đằng sau.

"Mhm. Sau chuyện xảy ra tối qua, Ta có uống cùng với người mà Ta đang quan tâm đến. Sau đó Ta mang quý cô đó về nhà trong khi cô ta đang say. Nên bây giờ, Ta đang làm thay công việc của quý cô đó.

"Ehhhh!? Vanir-san, anh đã xoay sở được để uống với người đặc biệt ấy ư!? Anh đã xoay sở để làm được chuyện đấy rồi nhỉ? Đây là một bước tiến tuyệt vời đấy!"(Wiz)

"Và ông thậm chí còn đem cô ta về nhà nữa chứ...T~Trưởng thành làm sao...Đó là một mối quan hệ giữa những người lớn đây mà..."(Yunyun)

Phía sau hai cái đứa đang làm ầm lên này, là hai succubus đang nghiến răng ken két và trông như muốn khóc vậy.

-Ngay sau đó.

"Xin thứ lỗi cho tôi, xin lỗi vì sự chậm trễ này!"

Mặc kệ mái tóc đang bù xù của mình, Luna - quý cô mà Ta đang để ý - hớt hả mở cánh cửa, và chạy vội vào trong nơi làm việc của mình.

"Tôi rất xin lỗi, tôi sẽ đi làm việc ngay đây... V~Vanir-san!? Anh đang làm gì ở đây thế!?"

Y vút cao giọng lên ngạc nhiên khi thấy Ta, đang ngồi ở vị trí của quầy tiếp tân.

"Ý của cô là gì? Tôi đã đổi chỗ với cô người đã nói 'Tôi chỉ muốn được nghỉ ngơi' tối hôm qua còn gì nữa. Kết quả là, Tôi đang làm việc ở đây."

"S~sao mấy người có thể..."

Luna vội vã nhìn chằm chằm vào những nhân viên khác.

"Sự thật đúng là Vanir-san đã chiếm chỗ của Luna-san. Có lẽ là vì anh ấy luôn có mặt ở Guild này, nhưng Vanir-san đã xử lý tất cả công việc hoàn mỹ lắm đấy."

"Hơn nữa, Vanir-san thật sự tuyệt vời lắm! Anh ấy xoay cho lũ mạo hiểm giả kia, mấy tên luôn gây ra mấy rắc rối ấy mòng mòng như thể anh ấy đang thuần hóa mấy con mèo thôi đấy!"

Luna đứng im như phỗng bởi mấy lời tán dương không ngừng từ những nhân viên khác.

"Uhm... Vanir-san, cảm ơn anh rất nhiều. Không chỉ lắng nghe những vấn đề của tôi, mà anh còn đi xa đến mức này trong lúc tôi say nữa..."

Y cúi đầu xuống thật thấp biểu thị lòng biết ơn.

"Không cần lo, đây là điều mà Tôi lựa chọn. Nó không phải là thứ gì cần bận tâm đâu.

Phản ứng lại trước những lời của Ta, nhóm của Wiz vang lên.

"Đây là người mà Vanir-san nói đến...!"

"Em biết người này! Chị ấy là một quý cô tiếp tân, rất nổi tiếng của Guild. Đây là Onee-san người luôn có hàng dài chỉ để nhìn thấy chị ấy!"

Khi Luna nghe thấy hai người kia nói, y có thoáng đỏ mặt lên và bẽn lẽn nhìn sang Ta.

"A~Ah... Vanir-san, sao anh lại làm quá nhiều như thế? Chúng ta thông thường cũng không tương tác nhiều, và tôi chỉ cho anh mượn một góc Guild để sử dụng thôi mà..."

Tới Luna, người có giọng nói trở nên nhỏ dần vì bối rối, Ta nói một cách dứt khoát.

"Đó là vì Tôi quan tâm tới cô."

Mặc dù đây không phải là chuyện gì gây chấn động, nhưng những người trong guild khi nghe thấy điều ta nói đều tự động phản ứng tới cái sự kiện, quay ngoắt so với việc lúc nãy này.

Chỉ sau một lúc, thông tin lan ra ở một phạm vi mà không ai có thể có khả năng hiểu sai chuyện vừa trải ra trước mắt cả.

Nhận lấy quá nhiều sự chú ý, khuôn mặt của Luna nhanh chóng chuyển đỏ.

"Anh ấy đã nói rồi! Thực sự Vanir-san đã nói nó trước quá nhiều người như thế này rồi!"

"T~Thật ngầu mà...Cuối cùng tôi cũng nhìn thấy được một mặt mới của Vanir-san...Ngay cả những cảm xúc sâu sắc nhất của một Hồng Ma như mình cũng phải lay chuyển...!"

Lờ đi những người xem xung quanh đang náo động ầm ĩ, Ta tiếp tục.

"Tuy nhiên, Tôi không lên kế hoạch để làm việc gì vô nghĩa cả. Tôi hài lòng với những điều mà chúng ta đã làm khi uống cùng nhau trong khoảnh khắc đó. Chỉ cần có thể được đứng ở bên cô là Tôi đã thỏa mãn lắm rồi."

Luna có vẻ khá sốc, và cơ thể y bắt đầu run lên. Y nhìn chằm chằm vào ta với một biểu cảm bấp bênh và có đôi chút đề phòng và nói.

"Mặc dù tôi rất vui vì biết rằng những cảm xúc của Vanir-san theo hướng đó...Thành thật mà nói, đối với tôi ngươi chưa từng trải qua chuyện tình cảm nào, tầm cỡ và cái cử chỉ đầy lịch lãm của anh rất rất gần với mẫu người của tôi. Nhưng...N~Nhưng, tôi là một tiếp tân của Guild, còn Vanir-san lại là một... Vanir-san là một...-!"

Với một biểu cảm đau đớn, cùng một giọng nói khàn khàn nhưng vẫn đầy sức thuyết phục, Luna ngoảnh đi trước ánh nhìn của Ta...

"Vanir-sama rất nghiêm túc! Ngài ấy cũng đã rất phiền muộn về chuyện một khoảng thời gian rất dài đấy!"

Loli Succubus giữ nguyên sự im lặng với vẻ nghiêm túc, hét to lên không ngại ngần trước Guild.

"Đ~Đúng thế, Vanir-sama thật sự đã rất nghiêm túc. Vanir-sama là người duy nhất mà chúng tôi tôn trọng như vị chủ nhân của mình, và Vanir-sama đã đánh giá cao về cô, nên rốt cuộc cô đang cảm thấy rắc rối về chuyện gì thế vậy!? Nếu giờ cô từ chối ngài ấy, liệu cô có chắc mình sẽ không hối hận vì điều này không hả!? Tôi không có sức mạnh để nhìn thấy được tương lai, nhưng ngay cả tôi cũng có thể lựa chọn điều đó! Nếu giờ cô bỏ chạy, rồi khi cô nhận ra cảm xúc của chính mình, chắc chắn khi ấy sẽ là quá muộn rồi đấy!"

Điều mà Succubus kia vừa nói dường như đã tác động lớn đến Luna.

Và với một vẻ mặt như đã xác định được rõ cảm xúc, cô ấy ngay tức khắc nhìn thẳng vào Ta.

"Vanir-san...Tôi đã quyết định rồi. Tôi hiểu có rất nhiều rào cản giữa chúng ta, và cũng có rất nhiều điều mà tôi không biết về anh...Dù như thế, ít nhất tôi muốn hiểu anh hơn từng chút từng chút một. Um...Do đó, tôi...Điều tôi muốn nghe không phải những điều lúc chúng ta đã say cùng nhau trong khoảnh khắc đó...mà đúng hơn, tôi muốn được nghe Vanir-san nói với tôi một cách thẳng thắn, rõ ràng...!"

Đối với Luna, người đang có biểu cảm tràn đầy sự đề phòng hướng về những hàng người chắc chắn đang theo dõi, Ta gật đầu để xác nhận một lần nữa với cô ấy.

-Giờ là lúc gặt hái vụ thu hoạch đầy rực rỡ này rồi. Ta nói những lời mà đã được định trước bởi tâm nhãn của mình.

"Tôi đã luôn có hứng thú với cô. Những cảm xúc tiêu cực mà cô tỏa ra là một mỹ vị mà rất khó để kiếm được. Về cái viễn cảnh lãng mạng tương lai của cô, Tôi thấy rằng cô chỉ có thể tiếp tục ghen tị với những người bạn đồng nghiệp của mình. Còn liên quan tới việc hay chiều theo những tên mạo hiểm giả đó, cô sẽ chỉ tiếp tục gánh thêm những cảm xúc tiêu cực mạnh mẽ hơn thôi. Thay vì để cho những loại cảm xúc ấy trở nên lãng phí, Ta chỉ muốn được đứng ở bên cạnh cô, và lắng nghe thêm mấy lời phàn nàn ấy mà thôi."

Thời gian ngừng lại.

Hai Succubus, đang nhìn mắt đẫm lệ vào Ta.

Wiz và Yunyun quan sát sự việc trải ra với cặp mắt lấp lánh sự kiên nhẫn.

Những mạo hiểm giả đang phóng thích những tiếng hét đau buồn do phản ứng của Luna.

Ngay cả những nhân viên cũng nhìn vào Ta với những biểu cảm hờn dỗi.

Tất cả bọn họ như đóng băng ngay khoảnh khắc đó.

Ở trung tâm là Luna đứng yên không nói gì, với nụ cười rạng rỡ trước đó gì vẫn còn đông cứng lại.

Ahhh, điều này là tuyệt nhất mà.

Đúng như dự đoán, những cảm xúc tiêu cực của quý cô tiếp tân này thật sự là một món ăn ngon mà không thể tìm thấy được ở đâu khác được.

Được thưởng thức cái cảm xúc tiêu cực tuyệt vời nhất như thế này, Ta diễn tả lòng biết ơn của mình.

"Fuhahahahaha! Chính là nó! Đây chính là hương vị mà Tôi khao khát! Đây là cảm xúc tiêu cực tuyệt vời nhất, thật sự là mỹ vị mỹ vị mà!"

" " ""NHƯ THẾ LÀ TÀN NHẪN QUÁ ĐẤY" " " "

Tất cả mọi người ngoại trừ Luna hét thẳng vào Ta cùng một lúc.

Part 9:

Wiz, Yunyun, những mạo hiểm giả, những nhân viên của Guild--

Ngay cả hai Succubi, những cấp dưới trung thành của Ta đều rầy la với những hành động của Ta.

Sau chuyện đó-

"-Hey, anh có đang nghe không đấy, Vanir-san!? Đối với một con người, có những điều có thể và không thể làm! Có một giới hạn mà không nên vượt quá đâu đấy."

"Dẫu cho cô có nói thế, nhưng Tôi là một con quỷ mà."

Trong khi lắng nghe quý cô cô độc này nói, Ta bắt đầu nghĩ đến mình cũng vừa có một cuộc cãi nhau trước đó giống y hệt với một cô gái cũng cô độc tương tự.

"Ư~...Ư~...Ah mình chịu quá đủ rồi...! Tại sao những người mà mình gặp tất cả đều là người quá lập dị như thế chứ...!? Nè, có thể nói cho tôi biết tại sao không? Néu anh dám nói mấy thứ kiểu như 'Những thứ giống nhau thì thu hút nhau' ngay lập tức tôi sẽ đánh bay anh luôn đấy, được chứ?"

"..."

"Đừng có im lặng chứ! Ahhhhh, thôi nào! Anh sẽ phải cùng tôi ở đây tới rạng sáng luôn!"

"Có nghĩa là, ngày mai Tôi sẽ..."

"Hiển nhiên! Tôi sẽ để công việc của ngày mai cho anh. Chắc chắn tôi sẽ trả công cho anh vì công việc tạm thời này."

-Suốt từ lúc Ta trở thành tiếp tân trong một ngày, lũ mạo hiểm giả không dám hó hé gây ra bất kỳ một rắc rối nào nữa.

Vì thế, không chỉ Ta nhận được lời cảm ơn từ những nhân viên, mà còn tìm thêm được một công việc bán thời gian mới. Dẫu cho việc này có thu nhập khá tốt...

"Tháng tới, một nhân viên ở một thị trấn khác cùng khóa với tôi sẽ kết hôn đấy! Tại sao lũ nhân viên ở thị trấn khác lại kết hôn quá nhanh vậy trời!? Một trong bảy điều bí ẩn của Axel rằng những nữ mạo hiểm giả và nhân viên đều không có duyên với những người tử tế chắc sự thật rồi! Anh nghĩ thực sự chuyện quái gì đang xảy ra vậy? Mặc dù thị trấn này chẳng có gì đặc biệt, cớ làm sao mà những tên mạo hiểm giả đực rựa lại quá khác biệt..."

Đên khuya nhanh chóng ập đến.

Sau khi những khách hàng và nhân viên đều đã rời khỏi, chỉ còn mỗi Luna và Ta là ở lại Guild.

Từ lúc Ta được thưởng thức cái cảm xúc đen tối đầy tuyệt vời đó, lắng nghe những lời phàn nàn sau khi cô ta kết thúc công việc của mình đã trở thành một công việc hằng ngày.

Đúng hơn, đây chính là điều mà Ta mong muốn mà, và không có gì phải phàn nàn cả.

"Được rồi, chỉ cần uống thôi, quý cô tiếp tân đã qua giai đoạn kết hôn kia. Để chuộc lỗi vì những hành động của Tôi lần trước, cô có muốn Tôi biến thành hình ảnh của một top host đứng đầu thủ đô không"

"Anh có thể làm như thế ư!? Vậy, thế nào nếu anh biến thành người nổi tiếng...Thực ra là không phải, mặc dù có chút hổ thẹn, nhưng anh có thể biến thành một hoàng tử của công lý...? Với khuôn mặt của vị hoàng tử ấy, tôi muốn anh nói 'Trở thành vợ của ta, và chúng ta sẽ thống trị quốc gia này cùng nhau...!' ...Thứ lỗi, lúc này tôi không tỉnh táo lắm, xin hãy quên nó đi."

"Hmm, cũng được thôi..."

Trước Ta, người dang không biết nói gì, Luna im lặng đẩy cốc của cô ta hướng về ta lần nữa.

Trong khi Ta đang rót sake-

"Thế nào nếu Ta sử dụng đến năng lực nhìn thấu này để nhìn tu-"

"Chắc chắn rồi! Hãy làm luôn đi."

-Tuổi kết hôn của cô. Trước khi Ta có thể kết thúc được ý của mình, Luna đồng ý ngay lời gợi ý của Ta.

"T~Tôi hiểu rằng Tôi nên tránh nói về vấn đề phiền phức này. Còn nữa, không quan tâm về loại kết quả nào sẽ xuất hiện, xin hãy hứa là không treo thưởng Tôi đấy nhé."

"..."

"Này, sao cô đột nhiên trở nên im lặng thế hả?"

Cái ngày sau khi Ta được thưởng thức những cảm xúc tiêu cực đó, quý cô này đã đích thân đặt một số tiền lớn để treo thưởng Ta, và đã gây đáng kể phiền phức cho Ta.

Mặc dù Ta đã đánh giá thấp kỹ năng của lũ mạo hiểm giả hay nhân viên của Guild này, nhưng ta không hề cảm thấy cần thiết phải suy ngẫm lại về hành động của mình.

"Không có khả năng tôi sẽ đối mặt với những kết quả tồi tệ đâu, nên cứ để nó như thế đi...Dù gì, tôi cũng không muốn anh chuyển thành hình dạng của ai hết cả, tôi có thể nhìn mặt thật của anh được không? Nói thật, từ nãy đến giờ tôi rất tò mò với thứ được ẩn dưới lớp mặt nạ ấy đấy..."

Part 10:

"Ah, chào mừng Vanir-san! ...có chuyện gì thế? Sao trông anh có vẻ kiệt sức nhỉ?"

"Nghĩ đến việc y sẽ nói một điều kinh ngạc như thế này 'Riêng ở điểm này, tôi không quan tâm dù nó có là một con quỷ đi nữa' với một ánh nhìn dễ sợ trong ánh mắt của cổ...Ta đã đánh giá quá thấp cái bản chất xấu xa của quý cô quá tuổi lấy chồng kia rồi..."

Ta mệt mỏi ngồi xuống chỗ của mình.

Ta - với nguồn năng lượng bị vắt kiệt quá mức dự đoán - quyết định bỏ qua công việc tiếp tân ngày hôm nay.

Ngay cả một con quỷ co rúm lại trước bọn họ. Một người con gái khi bị dồn vào góc thật sự khiếp đản mà.

"Nhân tiện, khi Ta không ở cửa tiệm, cô đã đốt hết bao nhiêu rồi thế?"

Đáp lại những lời của Ta, Wiz - với một vẻ mặt đầy hiểu biết - lấy ra một quyển sổ kế toán.

Tất cả giao dịch của cửa tiệm đều được ghi chép vào quyển sổ đó.

Ta nhận lấy quyển sổ từ tay Wiz, và lướt qua những nội dung ghi trong đó.

"Cái gì thế này!? Tại sao lại có thể có tiền lời ở đây chứ! Cô có thật sự là chủ cửa tiệm không thế!?"

Khuôn mặt của con chủ tiệm giả mạo kia chuyển chậm dần từ ngạc nhiên sang giận dữ một cách rõ ràng.

"Ngay cả tôi thỉnh thoảng cũng có thể kiếm lời đấy nhé! Vanir-san, anh quá quắt lắm đấy! Nhìn đi, nhìn cho kỹ mấy cái sản phẩm đặt ở trên mấy cái giá kia đi!"

"...Ta hiểu rồi. Chuyện gì đang xảy ra thế này? Có thể nào đây là báo hiệu cho những đại thảm họa sắp tới không nhỉ?"

"Sao anh vẫn cứ quá đáng như thế nhỉ!"

Cô ta lấy lại cuốn sổ kế toán từ tay Ta và đặt nó lại nhà kho. Từ nơi đó, cô ta quay trở ra với một cái vật nhỏ.

"Thực ra, là vì sự phổ biến của sản phẩm mới này. Đây là một vật phẩm phép thuật thật sự rất tiện lợi đấy nhé, anh biết không hả? Nếu anh bị bơm mana vào, thì nó sẽ hạ nhiệt độ những vùng xung quanh nó! Đây là vật mẫu dựa trên một vật phẩm phép thuật từ thế giới khác gọi là 'máy lạnh' đấy!"

Cái hộp nhỏ mà Wiz mang ra đang tỏa những cơn gió thoảng khá lạnh.

Giờ thì Ta hiểu rồi, trong suốt mùa hè, thứ này chắc chắn là sản phẩm bán được đấy.

"Đây là một sự kiện hiếm gặp khi cô làm ra một sản phẩm hữu ích đấy nhé. Thứ này chắc chắn sẽ là một trong những sản phẩm chính của chúng ta rồi!"

"Thấy chưa!? Thực ra, tôi cũng vừa đặt hàng xong thêm đống sản phẩm này đấy nhé. Từ nay về sau, anh đừng có mà gọi tôi là chủ tiệm vô dụng nữa!"

Ta nói với cái con chủ tiệm đang vỗ ngực tự hào kia.

"Mặc dù cô vừa nói cô đã đặt hàng một đống sản phẩm này, nhưng khi nào thì những sản phẩm đó tới đây vậy? Mùa hè này gần kết thúc rồi đấy..."

Wiz, đứa dang có tinh thần dâng cao, đóng băng lại khi cô ta nghe thấy điều Ta vừa nói.

".......Trong hai tháng nữa thì phải......."

Như bình thường, giọng của cô ta mềm đi, và khuôn mặt thì tối sầm lại.

Đơn hàng này không nghi ngờ gì nữa sẽ đến vào mùa thu.

"...Nếu với số lượng đặt hàng như thế này, vậy thì không thể hủy được đâu đấy."

"Tôi xin lỗi, tôi xin lỗi! Tôi chỉ muốn làm một đợt bán hàng lớn thôi. Lúc nãy, tôi cứ đinh ninh rằng nó sẽ bán được nên...!"

Wiz nhanh chóng chạy tránh xa Ta, và trốn ở một góc sau quầy.

Có vẻ cô ta dần trở nên sợ hãi trước những hình phạt thường ngày của Ta mà.

Chứng kiến việc đó, Ta thở dài.

"Con chủ tiệm bất cẩn kia, cô không cần phải sợ hãi như thế. Ta đã đoán rằng khi Ta không có ở đây thì chắc chắn sẽ có mấy thâm hụt như thế rồi. Nên cô ngừng ngay cái việc trốn khỏi Ta và ra đây đi."

Ta khẽ mỉm cười hướng về Wiz, đứa vẫn đang đề phòng y như một động vật nhỏ bé vậy.

Nói thật, bị chạy vòng quanh bởi con chủ tiệm này và tiếp xúc với những kẻ lập dị hay mấy tên mạo hiểm giả sa đọa của cái thị trấn này không phải là quá tệ.

Một cô gái muốn có bạn nhưng lại không có bạn, một tên tội phạm trẻ tuổi không rõ nguồn gốc, một quý cô tiếp tân không thể kết hôn.

Chỉ mới một thời gian ngắn mà Ta đã gặp gỡ được quá nhiều nhưng người mới.

Khởi nguồn của tất cả những cuộc gặp gỡ này chỉ do một người bạn không đáng tin cậy đã đưa Ta tới thị trấn này. Ít nhất, Ta cũng cảm thấy một tí biết ơn.

"Đừng lo lắng, sản phẩm này chắc chắn sẽ bán được trong thời gian tới đấy. Mặc dù với loại hình sản xuất lớn như thế này nghĩa là chúng ta không thể độc quyền được, nhứng nó vẫn ổn để bán vào mùa hè tới thôi."

"Nhưng thứ này sẽ hết hạn trong nửa năm đấy...!!"

End chapter 3