Ứng cử viên của trận đấu đầu tiên là những kẻ khiến cho bất kỳ ai cũng phải kinh ngạc.
Một cuộc đọ sức giữa vua của【Passion】Leowald với Marione, 《Ghế Thứ Hai》trong《Cruel》mà người Evila tự hào.
Với việc Aquinas ở nhà và không bao gồm Hiiro, đây là cuộc đấu giữa kẻ mạnh nhất『Evila』và Thú Vương của『Gabranth』.
Quá rõ ràng, nó chỉ là một điều tất nhiên khi cả hai party đều bị nhấn chìm trong bầu không khí ngột ngạt đến khó thở.
Hiện giờ, Eveam đã quay lại chỗ Hiiro.
“Marione, thành thật mà nói, đây đúng là việc không thể lường trước được. Ngươi có cơ hội chiến thắng không?” (Eveam)
Ông để lộ một nụ cười táo bạo khi được hỏi.
“Đó là một câu hỏi ngu ngốc, thưa Bệ Hạ. Hắn là kẻ mà thần đã mong đợi. Cơn hận thù của thần chỉ có thể biến mất một khi giết được hắn.” (Marione)
“Không, giết ông ta thì……” (Eveam)
Cô nói vậy, nhưng Marione lại nhìn chằm chằm vào Leowald, mặc kệ mọi thứ xung quanh.
“Nhưng mà, nhưng mà~, Vua mà lại xuất trận đầu tiên…..đây thực sự là một tình huống bất ngờ đấy.” (Shublarz)
Shublarz nhăn mặt nói như thể thấy được rắc rối.
“Quả vậy, hắn là một đối thủ khá khó nhằn, nhưng với Marione-dono thì có lẽ sẽ thắng được.” (Ornoth)
Ornoth nhẹ gật đầu.
“Hiiro, anh nghĩ là Marione có thắng được không?” (Eveam)
“Ai biết.” (Hiiro)
Cậu đáp lại Eveam không chút chần chừ. Nghe vậy, vẻ u ám hiện rõ trên mặt cô.
Nhưng, đâu thể khác được vì cậu thực sự không biết. Cậu chưa bao giờ thấy Marione chiến đấu nên chẳng thể nói trước được điều gì.
Về level, nói thẳng, Marione yếu hơn, nhưng chiến thắng không phải là thứ có thể quyết định chỉ dựa trên level.
Còn có vấn đề ma thuật, tính tương hợp và thậm chí cả sự khác biệt trong phong cách chiến đấu nữa. Leowald có vẻ là loại vượt trội về cận chiến trong khi Marione giỏi xạ chiến. Cậu nhận ra rằng một cuộc đấu sẽ dễ dàng và nhanh hơn nếu hai bên ở thế cân bằng.
Nhưng không nghi ngờ gì, đây sẽ là một trận đánh thú vị. Dù kẻ nào thắng, nó vẫn sẽ rất thu hút người xem.
Trong lúc này, Marione một mình tiến đến chỗ miệng núi lửa. Và Leowald có vẻ cũng đã di chuyển.
Cả hai bên đối mặt với nhau ở vị trí trung tâm.
Marione nói gì đó trong lúc nhìn người đàn ông đứng trước mặt.
“Này, Thú Vương Leowald!” (Marione)
“Chuyện gì?” (Leowald)
“Ta muốn hỏi ngươi một chuyện.” (Marione)
“…” (Leowald)
“Ngươi có biết tên người thú với bộ lông đen và trắng không đồng nhất trên cơ thể?” (Marione)
Leowald phản ứng với câu hỏi và nhướn mày.
“…Ngươi định làm gì sau khi tìm được người đó?” (Leowald)
“Ta sẽ tự tay giết chết hắn.” (Marione)
“………….” (Leowald)
“Nói thật, ta đã định sẽ tàn sát toàn bộ đám『Gabranth』bảo vệ hắn, tuy nhiên điều đó lại trái với mong muốn của Maou-sama. Nhưng ngươi, vua của cái đất nước đã sinh ra đám quái vật ấy, sẽ phải nhận lấy lưỡi gươm chứa đầy sự phẫn nộ của ta!” (Marione)
Leowald nói trong khi nhìn vào mắt Marione.
“……Báo thù ư?” (Leowald)
“Đúng vậy. Ta nhất định phải giết chết tên khốn kiếp đó bằng chính đôi tay này.” (Marione)
Marione giải phóng cơn khát máu khủng khiếp đến nỗi không khí cũng phải rung động. Trọng tài Silva, đang đứng ở giữa, thủ thế theo phản xạ.
“…….Ngươi muốn biết sao?” (Leowald)
“Tất nhiên!” (Marione)
“Vậy hãy đánh bại ta trước đi! Hãy hỏi lại điều đó sau khi ngươi hạ gục được ta trong trận đấu này!” (Leowald)
“Thế thì chiến thôi.” (Marione)
Silva sau khi xác nhận cả hai bên đều đã sẵn sàng—
“Giờ thì, vòng đấu đầu tiên……Bắt đầu!” (Silva)
—hô hiệu lệnh mở màn cuộc chiến.
.
.
.
“《Đạn Đá! 》” (Marione)
Một lượng lớn đá nổi lên từ dưới đất và bắn tới trước Leowald.
“Uooooooo!” (Leowald)
Leowald đập nát đống đạn đá bằng tay không.
“Kuu! Cái thể chất lố bịch của ngươi! Thế này thì sao!” (Marione)
Marione tụ phép thuật vào tay và nện xuống đất.
“Chuyển mình theo nắm đấm từ bàn tay quỷ của ta! 《Nứt Vỡ Lan Tỏa》.” (Marione)
Một bàn tay khổng lồ xuất hiện từ dưới đất và tấn công Leowald.
Leowald cố phá hủy nó bằng cú đấm của mình, nhưng thất bại vì chênh lệch sức mạnh.
“Ta sẽ tặng ngươi một vé xuống địa ngục.” (Marione)
Leowald nhăn mặt vì sức ép nhận được khi nắm đấm bị chặn bởi bàn tay cát. Những tiếng kêu lo lắng cho ông vang lên xung quanh.
“Guooooooooo!” (Leowald)
“Vô ích thôi! Ngươi không thể phá hủy bàn tay quỷ của ta dễ thế đâu!” (Marione)
Như Marione nói, thậm chí sau khi phóng ra năng lượng từ nắm đấm, bàn tay vẫn chẳng run lấy một chút, thay vì thế lại càng tăng áp lực cũng như sức mạnh.
“Kuu…….Không còn lựa chọn nào khác!” (Leowald)
Ông nắm lấy chuôi của thanh đao đeo trên lưng và bắt đầu tập trung sức mạnh vào nó.
Buuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuuun!
Thanh đao rung lên và chuyển đỏ như thể bị nung trong lửa.
“Uooooooooo! 《Hỏa Nha》 (Nanh Lửa)!”
Ông vung đao với tất cả sức lực và ez chém xuyên bàn tay cát.
“Cái!?” (Marione)
Phần bàn tay bị cắt chảy ra. Điều đó đủ để thấy thanh đao của Leowald nóng tới mức nào.
“Tsk! Một lần nữa! Nứt Vỡ Lan Tỏa!” (Marione)
Nhưng nó cũng bị Leowald chém làm đôi ngay lập tức. Thấy vậy—
“Đùa nhau à?” (Marione)
—Marione nghiến răng kèn kẹt. Nhưng rồi ông nở một nụ cười.
“Không hổ là Thú Vương. Đến cả Bàn Tay Quỷ của ta cũng vô dụng với ngươi.” (Marione)
Ông ném chiếc áo choàng đang mặc đi.
“Vậy thì ta sẽ chuyển sang cấp độ mới.” (Marione) (Katsu: kết thúc ‘màn dạo đầu’ rồi babe)
Đôi mắt hẹp lại và sắc nhọn hơn, đôi cánh màu đen mọc ra sau lưng, ông bắt đầu lơ lửng trên không.
“Hãy cho hắn nếm thử sức mạnh của bóng tối!” (Marione)
Marione giơ hai tay lên cao và lượng lớn đinh ba xuất hiện xung quanh ông.
“Đinh Ba Nhật Thực!”
Marione vung tay xuống, nhắm vào Leowald. Như một tín hiệu, đống đinh ba lao về phía ông ta với tốc độ ‘bàn thờ’.
“Mu!”
Leowald anh dũng vung đao chém cơn mưa đinh ba đang bay đến. Nhóm thú nhân bắt đầu hò reo ca ngợi Leowald khi thấy không đòn tấn công nào chạm được vào ông, nhưng, không chút ngạc nhiên, Marione mỉm cười.
Leowald cau mày khi thấy nụ cười đó và khoảnh khắc tiếp theo, ông nuốt nước bọt. Đó là vì ông nhận ra thanh đao của mình bắt đầu chuyển thành màu đen.
“Cái gì……?” (Leowald)
Màu đen từ từ bao phủ khắp thanh đao. Leowald thấy mùi nguy hiểm và thả nó ra trước khi màu đen lan đến chuôi cầm. Ông nhìn chằm chằm thanh đao đang nằm trên đất.
“Hmm, sẽ tuyệt hơn nếu ngươi không thả vũ khí ra đấy.” (Marione)
Marione cao giọng khi đang lơ lửng trên không.
“……Ngươi đã làm gì?” (Leowald)
“Kukuku, Đinh Ba Nhật Thực của ta không phải một ma thuật bóng tối bình thường. Mọi thứ nó chạm vào đều sẽ chuyển thành đen.” (Marione)
“Ngươi nói……chuyển đen?” (Leowald)
“Ma thuật bóng tối của ta dừng thời gian của tất cả những thứ nó chạm vào. Giống như băng, giống như cái chết……” (Marione)
“Ôi trời! Đúng là một thứ phép thuật phiền phức. Vậy nói cách khác, thanh đao của ta sẽ không dùng được nữa sau khi bị nuốt chửng bởi bóng tối?” (Leowald)
“Nhầm rồi, ngươi vẫn có thể sử dụng nó. Chỉ là nếu không đủ trình để chạm vào, ngươi sẽ bị bóng tối ăn mòn.” (Marione)
Trong lúc nói vậy, Marione tiếp đất và nhặt thanh đao lên.
“Mu……ngươi thực sự có một thể chất kinh dị mới vung vẩy được cái thứ nặng nề này đấy.” (Marione)
Ông ném đi như thể chẳng có chút hứng thú gì với nó.
“Giờ thì, ta tự hỏi ngươi sẽ chặn ma thuật của ta thế nào khi đã mất vũ khí.” (Marione)
Ông lại bay lên trời và một lần nữa bắn Đinh Ba Nhật Thực.
Hiện giờ, Leowald không có vũ khí. Trong trường hợp này, ông sẽ phải né chúng nếu muốn tránh bị ăn mòn như thanh đao vừa rồi.
“Đừng có đánh giá thấp Thú Vương ta!” (Leowald)
Đột nhiên, ông đấm xuống đất. Tay phải dễ dàng đâm xuyên vào lòng đất.
“Nuooooo!” (Leowald)
Ông kéo tay lên trong khi đang hét. Bất ngờ, những vết nứt xuất hiện và bắt đầu lan ra.
Với việc này, tay ông múc đất lên như một cái thìa. Sử dụng miếng đất vừa đào lên như một cái khiên, Leowald cố phòng thủ trước đòn tấn công của Marione. Cơn mưa đinh ba khoan vào đó.
Nhưng Leowald cảm thấy kỳ lạ. Mặc dù đám đinh ba đâm vào tảng đất, nó lại không thay đổi màu sắc như thanh đao đã từng.
Ông cau mày suy nghĩ. Và, như thể nhận ra điều gì đó, ông quan sát mọi thứ xung quanh.
Ông đến với một giả thuyết về lý do mặt đất không bị ăn mòn bởi bóng tối.
“……Dường như cái thứ Bóng tối của ngươi có một giới hạn.” (Leowald)
Lông mày Marione cong thành hình vòng cung trong kinh ngạc. Ông im lặng và không trả lời, nhưng thực sự, Leowald đã đúng.
Với hiệu ứng đặc biệt của Đinh Ba Nhật Thực, nó phải có một mục tiêu nhất định. Nếu đâm phải thứ gì khác với mục tiêu đã chọn, bóng tối sẽ không lan tỏa.
Mỗi lần một mục tiêu. Ông đã chọn Leowald, nhưng vì hắn chặn đống đinh ba bằng tảng đất, hiệu ứng bóng tối không được kích hoạt.
Trước đó, ông nhắm vào thanh đao của Leowald và nó đã hoạt động như mong đợi, nhưng lần này thì không.
Marione thể hiện một sự khâm phục vì ông không thể ngờ rằng ma thuật của mình lại bị nhìn thấu nhanh đến vậy.
“Vậy ra đây chính là Thú Vương.” (Marione)
“Giờ đến lượt ta!” (Leowald)
Leowald nheo mắt lại và bầu không khí đột ngột thay đổi.
“Để ta cho ngươi thấy! Kỹ thuật bí mật của 《Binding Arts》 (Nghệ Thuật Ràng Buộc)! 《Hình Thái Bùng Phát Nhiệt》” (Leowald)
Buoooo!
Vô số ngọn lửa dữ dội phóng ra từ tay Leowald và bao quanh ông. Hơi nóng hừng hực lan đến tận chỗ Marione vẫn đang bay trên trời.
“Sức nóng kỳ dị gì đây!?” (Marione)
Nóng đến nỗi ông vô ý quắc mắt lại. Những ngọn lửa bắt đầu thu nhỏ lại trong khi tạo thành một xoáy lửa, như thể bị hút bởi thứ gì đó. Từ bên trong hiện ra một Xích Thú Vương. (Katsu: ‘xích’ là đỏ ấy, tí thì viết thành Xích Thố…. never mind)
“Vui vẻ nào!” (Leowald) (Katsu: quẩy hết mk đi các hủ)
Ông nhìn lên Marione và nở một nụ cười dữ tợn.
“Ngươi nên đánh nghiêm túc đi thì hơn……《Bá Vương Kiếm》.” (Leowald) (Katsu: nguyên văn là 《Sword General》 với General là chung chung, tổng quát, chịu chả biết để thế nào h)
Khóe miệng Marione cong lên, ông nheo mắt lại.
“…..Vậy là ngươi biết về nó.” (Marione)
Marione chầm chậm đáp xuống. Ông ấn tay phải vào mặt đất và giải phóng một lượng lớn năng lượng ma thuật để nó thấm sâu xuống.
MekiMekiBaki…….
Ngay khi có vẻ những vết nứt đang xuất hiện, mặt đất bắt đầu chảy ra như cát, hội tụ lại một điểm duy nhất và thành hình thứ gì đó.
Nó từ từ lớn dần và biến thành một thanh kiếm.
“…….《Iryaduru》” (Marione)
Ông nắm lấy chuôi kiếm và chầm chậm vung nó.
Bakiiii!
Bất ngờ, mặt đất tách ra. Nhìn cảnh đó, thậm chí cả Leowald cũng phải câm lặng.
“Nếm thử sức mạnh từ thanh kiếm tuyệt vời nhất của ta đi.” (Marione)
“……Vậy ra đó là cộng sự của ngươi, thứ được gọi với cái tên 《Bá Vương Kiếm》.” (Leowald)
Thanh kiếm mang một thứ màu nâu hơi đỏ và lưỡi mỏng đến mức trông như sẽ gãy nếu chỉ chạm nhẹ. Nhưng, đó chắc chắn không phải một thứ tool vớ vẩn vì nó được tạo nên bằng cách nén mặt đất lại.
Leowald hiểu rằng dù mang vẻ ngoài như thế, thanh kiếm đó vẫn có một sức tấn công cũng như phòng thủ cực kỳ khó tin.