----------------------
*Yuno
Đế Quốc Rufas hiện tại đang đứng trước sự xâm lược của Quân đoàn Ma vương.
Số lượng kẻ địch lên đến vài ngàn đã tiến công qua khu rừng lớn nằm ở phía đông và đánh đến địa phận quốc gia.
Lực lượng nghênh chiến là đoàn hiệp sĩ tinh nhuệ được Đế Quốc lựa chọn.
Và người dẫn đầu họ chính là Yuno.
“Cút đi, Ma tộc!”
Đứng trước Quân đoàn Ma vương, hắn điềm tĩnh hét lên, sau đó giương Thánh kiếm [Ark Weiss] lên trời.
Làn sóng bắn ra từ thân kiếm thổi bay hàng chục tên Ma tộc trước mặt.
“Không hổ danh là Anh hùng đã đánh bại Ma vương…!”
Một kiếm sĩ đang chiến đấu bên cạnh thì thầm khen ngợi.
Người đó là một cô gái xinh đẹp lớn hơn hắn ba tuổi có mái tóc dài đến tận gót chân.
Farnia Livitia.
Cô là công chúa của Vương quốc Livitia - láng giềng của Đế quốc Rufas, Anh hùng được Thánh kiếm mang thuộc tính Hành tinh [Zilm] lựa chọn.
Gương mặt dung hòa giữa sự quý phái và thuần khiết của cô là gu của Yuno.
(Cô ấy đang nhìn mình. Haha, cho cô ta đổ trước sự ngầu lòi của mình nào-)
Do địch quá yếu nên Yuno có dư giả thời gian để nghĩ đến điều đó.
Vốn dĩ, cánh quân này được Lam long Nagios chỉ huy.
Thế nhưng, Nagios đó đã tử trận trong trận chiến trước với Yuno, Farah và Margo, kẻ địch trước mặt giờ chỉ như đám loạn quân tụ tập.
Số lượng dù nhiều nhưng không là gì với Yuno.
Đến cả Nữ kiếm sĩ Farah và Nữ Hiệp Falnia đủ sức một cân ngàn kẻ địch.
“Đám Anh Hùng khốn nạn!”
Từ phía Ma tộc, bóng dáng một con rồng màu xanh xuất hiện, lao đến hòng tấn công Yuno.
“Nagios…!?”
Yuno nghĩ vậy trong thoáng chốc nhưng nhìn kĩ lại mới thấy khác.
Chỉ là một Ma tộc giống Nagios mà thôi.
“Bố mày mạnh ngang kèo ngài Nagios đấy! Có là Anh hùng bố cũng ch-”
“[Đồ Long Trảm]”
Chẳng thèm để tên Ma tộc nói hết câu, Yuno vung kiếm chém một nhát bắn ra làn sóng năng lượng.
Con rồng khổng lồ bị cắt ngọt làm hai nửa, đổ nhào xuống mặt đất.
Tắt thở ngay lập tức.
“Không thể dung tha cho Ma tộc. Tiến công tiêu diệt hết chúng nào!”
Cố gắng ngầu lòi hết sức có thể, Yuno quay ra đằng sau để khoe chiến tích--
“Nhìn đi đâu đấy, Anh hùng?”
Từ trên đầu Yuno, bỗng có giọng nói vang vọng.
“Hả…?”
Đến khi ấy, hắn mới nhận ra có một con rồng khổng lồ đang bay trên trời.
Thế nhưng nãy giờ không một ai chú ý đến, có lẽ là do nó đã ẩn thân bằng Ma pháp.
Dẫu vậy, vẫn có một điều đáng ngạc nhiên hơn.
(Tại sao--)
Yuno ngạc nhiên ra mặt, tự hỏi bản thân mình
(Tại sao ngươi lại ở đây…!?)
“Nagios! Chẳng phải ngươi đã chết rồi sao--”
Farah đứng bên cạnh giật người hét lớn.
“Kukuku, tiếc là ta vẫn còn sống. Còn sống và đến để hốt mạng ngươi đây! Tiếc quá, Anh hùng à!”
Nagios gầm lên.
Yuno chỉ vừa nhận ra, kẻ địch đã ẩn nấp chờ thời cơ.
Hắn vừa mới giết một kẻ địch mạnh của phe địch, khiến cho tâm trạng lâng lâng sảng khoái nên đã lơ là cảnh giác.
Mồm con rồng đang bay trên trời mở lớn, bên trong phát ra ánh sáng mãnh liệt.
Không thể nhầm được, đó là đòn Hơi thở rồng mang sức công phá đủ để đoạt mạng bất kỳ ai.
“Ngươi thua rồi!!”
Tiếng cười của Nagios vang lên cùng lúc với chùm sáng từ trên trời giáng xuống mặt đất.
Yuno chưa kịp hoàn hồn, toàn thân ngập chìm trong đòn hủy diệt.
“KKKHÔNGGGGGG!!!!”
Tiếng hét thê thảm của Yuno vang vọng khắp một vùng chiến trường.
Sức nóng thiêu đốt hắn không ngừng nghỉ. Nếu là người bình thường thì đã bốc hơi trong khoảnh khắc đầu tiên rồi. Thế nhưng...
(Không, mình không muốn chết.
Mình phải sống.)
Ý chí mãnh liệt dâng trào từ trong lòng hắn.
Như muốn cộng hưởng với điều đó, Thánh kiếm phát ra một nhịp đập mạnh.
Làm sóng cháy bỏng lan ra, truyền vào Yuno thông qua cán kiếm.
“Us… AAAAAAAAAAAAAAAAAA…!!”
Yuno gầm lên.
Phần cụt của cánh tay phải đã bị Chrome chặt đứt trong trận chiến lần trước giờ bỗng cực kỳ đau nhói.
Nóng.
Nóng quá.
Nóng còn hơn đòn tấn công của rồng nữa--
Và rồi, từ phần cụt, có gì đó đang trào ra.
“Đ…!?”
Không những thế, từ trong cơ thể hắn cũng có gì đó đang bùng phát--