Koi wa Yozora wo Watatte

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7109

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 91

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 124

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 218

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

(Đang ra)

Cậu bé được Ma Vương và Long Vương huấn luyện trở nên vô đối trong cuộc sống học đường! (WN)

Kumano Genkotsu

Được sinh ra với cơ thể yếu ớt cũng như không có tài năng trong cả ma thuật và sức khỏe, Ruisha Bardy thường xuyên bị cô bạn thời thơ ấu của mình bạo hành. Vào năm 15 tuổi, khi trốn ở trong rừng luyện

24 370

Tập 01 - Chương 01

“Chết tiệt, bài tập làm mãi mà không hết thế này.” 

Lúc này, tôi đang ngồi đối diện bàn học trong phòng.

Trong lúc đang hí hoáy viết vào cuốn vở, tôi bất giác lầm bầm. 

“Chẳng phải đống bài tập này nhiều quá rồi sao, còn nhiều hơn cả những lúc ôn thi học kỳ nữa chứ.” 

Nào là cách mạng pháp, rồi chiến tranh Napoleon, hệ thống Vienna,... 

Dù biết là lỗi do tôi quên không làm, nhưng sao làm mãi không hết thế này.

Nhìn vào đống bài tập chưa làm….nhường này không phải chỉ cần làm thêm 1-2 giờ nữa là xong sao, đã gần xong phân nửa rồi mà nhỉ?

Nhìn lên đồng hồ, đã là 12 giờ đêm rồi. 

Cứ đà này thì mai lên lớp lại ngủ gật mất. 

“Haizzzzzzzz..............” 

Tôi vô thức thở dài. 

Thật không ngờ giải quyết đống bài tập này trong thời gian ngắn lại tốn công đến thế.

Những suy nghĩ dạng “cứ xem như đây là công việc quan trọng thì sẽ hoàn thành nhanh thôi” không phải quá hão huyền rồi sao. 

Chẳng phải đây là kiểu “bài dễ ấy mà”. Sau đó lại “chết rồi, sao mà nhiều thế” hay sao.

Tại sao vậy chứ. Ông trời đang chơi đùa với con à? 

“Haizzzz..........hay là vừa bật gì đó nghe vừa làm nhỉ” 

Vừa tự nhủ, tôi vừa cầm điện thoại lên. 

Những lúc thế này thì chỉ còn cách thay đổi không khí, làm một mình chẳng phải chán lắm à. 

Khởi động trang web, danh sách những livestream hiện ra.

Một hàng dài những livestream được đề xuất hiện ra trước mắt tôi. Hôm nay cũng có nhiều người đang live, chủ đề được trải rộng vì mỗi kênh đều phát thanh về một chủ đề riêng biệt.

(Youtuber, vtuber, Nghệ sĩ hài,......... ồ, kênh này được phát bởi học sinh cấp 3 này……)

Trước đây tôi chưa từng thấy qua.

 Tuy dường như không phải là youtuber siêu nổi tiếng nhưng lại là một kênh phát thanh được nhiều người theo dõi.

Thumbnail có vẻ là được lấy free trên mạng, là một bức tranh phong cảnh trông không mấy hữu tình cho lắm.

“150 viewer à, chắc là mới tập tành stream đây”

Không nghĩ ngợi nhiều, tôi liền bấm vào biểu tượng livestream.

Chủ đề phát thanh là gì tôi cũng không rõ, miễn sao không bị chán là được.

“Ể…………., âm lượng không bị gì chứ”

Từ loa điện thoại phát ra BGM và giọng nói ấy.

“Vậy thì, đến những ai không thể hiểu được tình yêu, chào mọi người, mình là Saki”

“Hể~, là nữ à?”

Đưa bút loạt xoạt trên trang vở, tôi lẩm bẩm.

Một giọng nói điềm đạm phù hợp với con beat nhạc cất lên. Tuy vậy, chất giọng cao vút êm tai ấy lại có vẻ gì đó đáng yêu, và sự tương phản giữa giọng nói và ngữ điệu của cô cũng thật thú vị.

Trông thumbnail thì có lẽ là của một cậu nhóc nào đó.

Mà………, với tôi thì sao cũng được.

“Bắt đầu tuần mới rồi nhỉ, kênh phát thanh Tình yêu vượt trời đêm đã quay trở lại rồi đây . Đêm nay có lẽ mình cũng sẽ trò chuyện với mọi người trong khoảng 1h. Mong mọi người nán lại cùng mình đến cuối nhé. Giờ thì……, tuần qua của mọi người thế nào? Thời tiết cũng đã mát mẻ hơn rồi, thật thích hợp để đọc sách nhỉ.”

“.......................”

Nghe đến đó, người tôi giật thót.

“Giọng nói này…….”

Quen lắm

Dạo này tôi có cảm giác đã nói chuyện với một người với chất giọng như vậy…

“Tớ ấy nhé, vừa về nhà đã cắm mặt vào sách. Lâu rồi mới có một cuốn sách làm tớ hứng thú đến vậy, nên tớ đã đọc ngay trong giờ cơm, và tất nhiên mẹ là tớ đã nổi giận.”

“Ể……….Misuno?”

— Tôi đã lập tức nhận ra.

Dừng bút, tôi bất giác cầm chặt điện thoại.

“Giọng nói này chẳng phải là của Misuno sao?”

—Misuno

—Misuno Saki

Nhỏ là Kouhai ở trường cao trung tôi theo học, một cô nhóc năm nhất. Hiện tại cả hai đang cùng làm thủ thư tại thư viện trường.

Giọng nói của người này giống hệt với giọng của Misuno.

Nói đúng hơn, ngữ điệu này chỉ có thể là nhỏ mà thôi.

Chẳng mảy may hay biết về sự bối rối của tôi, “Saki” tiếp tục nói.

“Mọi người có sở thích gì thì cũng điều độ thôi nhé,cơ mà nghiện đến mức này chắc chỉ có mình tớ thôi nhỉ. A, nhân tiện, về chuyện yêu đương…ừ, chẳng có chút tiến triển nào hết trơn á.”

“Tình yêu?”

—Tôi thốt lên, đánh rơi chiếc bút.

“Anou, thật ra thì, gần đây tớ có đôi chút trì trệ. Hi vọng là bọn tớ có thể trò chuyện qua email nhiều hơn." 

“Thật á….!? Misuno bàn luận về tình yêu á!?”

Tôi nắm chặt điện thoại theo phản xạ.

Tình yêu…….. Misuno đâu phải kiểu người sẽ bàn tán về chuyện tình cảm đâu nhỉ!?

Bởi, nhỏ lúc nào trông cũng rầu rĩ……….

Khó tính, chỉ thích mỗi sách……….

“chờ…. chờ đã, bình tĩnh nào tôi ơi. Đó có thật là Misuno không vậy?”

Đặt điện thoại lên bàn, tôi hít một hơi thật sâu.

Dù đang cảm thấy thật hồi hộp, nhưng chẳng rõ vì sao tôi lại bồn chồn khôn tả….trước hết thì bình tĩnh lại đã.

“Bình tĩnh mà nhớ lại nào. Giọng nói của Misuno. Những gì mình đã nói với em ấy ở trường…”

Đầu tôi bây giờ đang hồi tưởng về những lần trò chuyện với nhỏ ở trường.

++++++++

“Hai cuốn này, hạn trả là thứ tư tuần sau ạ”

Tại thư viện sau giờ học. Ngay trước giờ tan trường.

Misuno đang đứng ở quầy thu ngân xử lý lượt mượn sách cuối cùng.

“Hôm ấy sẽ là ngày nghỉ lễ nên xin hãy cẩn thận đừng quên ạ.” 

Vừa trả sách lại chỗ cũ, tôi vừa nhìn trộm nhỏ.

Mái tóc đen cắt ngắn, đồng tử nhọn như mắt mèo.

Trái với dáng người nhỏ nhắn của mình, nếu quan sát kĩ thì có thể thấy gương mặt của nhỏ sở hữu nét chững chạc của người lớn.

Không ngơi tay, nhỏ tiếp tục đưa sách cho khách đến mượn, dù chỉ mới năm nhất nhưng nhỏ đã toát ra dáng vẻ của một thủ thư giàu kinh nghiệm.

Nhìn dáng vẻ đáng tin cậy ấy khiến tôi bất giác mỉm cười, rồi tiếp tục đưa sách về vị trí đã định sẵn trên kệ.

—Misuno Saki.

Đó là đàn em năm nhất phụ trách thư viện cùng với tôi vào thứ tư.

Kể từ khi được phân công cùng trực thư viện vào thứ tư. Thì từ tháng tư tới nay, bọn tôi đều gặp nhau sau giờ học ở thư viện như thế này và làm công việc của một thủ thư như trả sách lên kệ và cho người khác mượn sách.

Xét về tính cách thì nhỏ có vẻ là một cô gái văn chương chuẩn mực.

Thích văn học thuần túy và hầu như lúc nào cũng đọc sách, nhưng để nói về sở thích thì như vậy thôi là không đủ.

Nhỏ có vẻ cũng hứng thú với văn hóa, mỹ thuật đương đại, giải trí và cả thời trang nữa.

Lúc này nhỏ đang mặc hoodie dưới lớp áo đồng phục, ngay cả khi nhìn từ xa tôi vẫn có thể thấy được gu ăn mặc của nhỏ khá tốt.

Trái với tôi, Hasegawa Souichi…một đứa với vẻ ngoài chẳng mấy nổi bật.

Không biết ăn diện, thường thức về văn học thì lại càng không biết. Nhờ lợi thế là học sinh năm hai nên thi thoảng tôi mới có thể phụ giúp nhỏ, tuy vậy nhỏ vẫn tỏ ra rất cảm kích.

“Phù…., vất vả rồi Misuno, anh xử xong đống sách bên này rồi đấy”

Lúc học sinh cuối cùng bước ra khỏi thư viện, tôi liền tiến về phía nhỏ, nói.

Misuno hướng mắt về phía tôi, gương mặt không chút biểu cảm, cả giọng nói cũng vô cảm nốt

“Anh cũng vất vả rồi, senpai. Nhưng mà đây là thư viện đấy, phiền anh giữ im lặng.”

“Còn mỗi mình ở đây mà, có phiền ai đâu.”

“Không phải vấn đề đó, là nội quy đấy ạ”

“Mà……… đúng là vậy nhỉ, xin lỗi, anh sẽ chú ý”

Misuno dùng vẻ mặt chán nản nhắc nhở tôi

Dù nghiêm khắc nhưng nhỏ nói cũng không sai

Quả thật vi phạm nội quy là không tốt nhỉ.

Nhân tiện thì cái hoodie mà nhỏ đang mặc, cũng là được nhà trường cho phép. Với nhỏ thì nhất định phải nghiêm chỉnh chấp hành quy định nhà trường.

Sau khi ngoan ngoãn xin lỗi Misuno, tôi bước đến quầy rồi xách cặp lên.

“Yoshi…, cũng đã bốn giờ rưỡi rồi, đóng cửa thôi nhỉ.”

“Được rồi về thôi”

Tham gia Hako Discord tại

Theo dõi Fanpage