Khó khăn lắm mới có được một giấc ngủ ngon mà chưa gì vận đen đã kéo đến rồi sao?
Ý nghĩ đó vụt lướt qua trong tâm trí Tyres trong lúc cậu nhìn Gilbert đang bình tĩnh triệu tập một vài Chung kết kiếm sĩ ở gần đó.
Yodel vỗ vai Tyres và gật đầu. Dù không thấy được vẻ mặt phía sau chiếc mặt nạ của anh, nhưng Tyres vẫn âm thầm gán cho người hộ vệ trầm mặc ấy một ‘khuôn mặt cười’.
Vài Chung kết Kiếm sĩ đã rời đi từng người một sau khi nhận mệnh lệnh một cách rất năng suất.
Đại sảnh Mindith trống rỗng và yên tĩnh lúc ban đầu bỗng chốc trở nên thật sống động. Năm mươi người vệ binh dưới sự chỉ huy thống nhất, di chuyển một cách ngay ngắn có trật tự, âm thanh của những mệnh lệnh và báo cáo cứ một tiếp một vang lên.
"Đội 3 đang hướng đến cửa chính tầng hai và tầng ba."
"Dàn trận hai bên đại sảnh, hoàn tất!"
"Lực lượng tiếp viện trên đỉnh dinh thự đã vào vị trí!"
Cuối cùng, Gilbert bình tĩnh nói vài lời với một Chung kết Kiếm sĩ có vẻ như là thủ lĩnh của đội thủ vệ. Rồi sau đó, ông quay lại thư phòng và mang Tyres đang thập thò nhìn lén ở sau cửa vào trong.
Như mọi khi, Yodel đã biến mất vào hư không.
Người quý tộc trung niên khéo léo dùng cây gậy ba toong cạy mở một tấm ván phía sau giá sách rồi kéo ra mặt sau của giá sách, để lộ một căn mật thất ở bên trong.
"Kẻ nào tới? Là địch hay là bạn?" Tyres giãy dụa hỏi trong lúc đang bị Gilbert ôm vào.
Gilbert thắp sáng lên ngọn đèn Bất diệt trong mật thất và đóng cửa lại trước khi trả lời cậu:
"Tôi đoán là cậu đang muốn hỏi kẻ nào lại chọn xông vào nơi sản nghiệp được canh phòng nghiêm ngặt của Hoàng thất vào đúng 5 giờ chiều mà không một lời báo trước, phải vậy không?"
Hiển nhiên, Gilbert đã không còn coi cậu chủ nhân nhỏ ở sau lưng là một đứa trẻ nữa rồi.
Tyres nở một nụ cười gượng. Cậu đã biết câu trả lời cho nghi vấn đó.
"Xin thứ lỗi vì phải phiền cậu chờ ở đây trong giây lát. Tính bảo mật cần được ưu tiên hàng đầu." Dưới ánh sáng lờ mờ, Gilbert cẩn thận vén lên một tấm màn, để lộ ra một tấm sắt khá lớn với sáu loại lỗ lọc kính khác nhau ở bên trong.
Tyres tò mò tiến tới xem. Từ trong những chiếc lỗ nhỏ đó, cậu nhìn thấy được 6 địa điểm khác nhau. Tầng trệt của đại sảnh Mindith, hoa viên, ban công trên tầng hai, hành lang tầng ba, sân trong tầng ba, cùng với khu bên ngoài mái dinh thự.
"Đây là một chiếc kính giám sát dùng hiện tượng phản chiếu của mặt gương, để có thể quan sát toàn bộ các khu vực then chốt trong dinh thự Mindith." Gilbert cười nói.
‘Cái này… Cái này chẳng phải là kính tiềm vọng hay sao?’ Trong lòng, Tyres thầm thốt lên.
"Đội 1 đang giao chiến. Những người khác đã phân tản ra."
Giọng nói của Yodel truyền đến từ hư không.
Tyres ngay lập tức áp mặt vào một trong những chiếc kính giám sát.
Đó là ở hoa viên trên tầng một. Một đội gồm mười Chung kết Kiếm sĩ từ gia tộc Jadestar đang xếp thành một đội hình ăn ý, dùng kiếm và khiên đồng thời tấn công vào 5 kẻ xâm nhập với những bộ trang phục khác nhau nhưng đều che mặt tới kín mít.
Tuy vậy, những kẻ xâm nhập kia dường cũng là một tổ đội phối hợp rất ăn ý. Hai kẻ trong số chúng cầm loan đao linh hoạt di chuyển giữa những thanh kiếm và lá chắn, tìm cơ hội giải vây một người đồng bạn đang rơi vào tình cảnh nguy nan. Một kẻ thì dùng khiên cánh tay và chùy xích gai, liên tục công kích vào giữa trận hình dày đặc kiếm khiên, khiến một trong những người thủ vệ liên tiếp bị đẩy lùi về phía sau. Một kẻ khác dùng kĩ thuật half-swording và nghiêng người về phía trước, ý đồ lách qua bất kỳ lỗ hổng nào trong trận hình. Kẻ cuối cùng cũng sử dụng kiếm và khiên, dường như đang đóng vai trò chỉ huy và bổ trợ cho các lỗ hổng của tổ đội.
"Là lính đánh thuê và mạo hiểm giả!" Gilbert nhìn liếc qua chiếc kính tiềm vọng và nói: "Xem ra là một tổ đội đã hợp tác và làm việc với nhau một thời gian dài. Họ sống nhờ chiến tranh hoặc tiền công của lãnh chúa. Từ thợ săn, binh lính, trinh sát, vệ sĩ, hay thậm chí là sát thủ, không có việc gì là họ không làm."
"Tôi chỉ vừa mới đến dinh thự Mindith từ đêm hôm qua, vậy mà đã có khách đến thăm rồi?" Tyres bất đắc dĩ thở dài một hơi.
"Uy nghiêm của Hoàng thất chẳng lẽ lại rẻ mạt đến thế sao?"
"Cậu Tyres. Tôi có thể cam đoan với cậu rằng uy nghiêm của Hoàng thất tuyệt đối không hề rẻ mạt chút nào. Mà hoàn toàn ngược lại. Chính động thái khác thường của Hoàng thất đã khiến cho kẻ địch của chúng ta phải bất an và lo sợ." Gilbert nhẹ nhàng nói với một chất giọng chẳng hề có chút lo lắng hay nghiêm trọng, tựa như đó chỉ đơn giản là một trò chơi.
"Kẻ địch?" Tyres quay đầu lại với vẻ mặt như đang suy nghĩ.
"Phải. Đừng lo lắng đến những chuyện xảy ra bên ngoài. Đội vệ binh được huấn luyện bài bản và Yodel sẽ xử lý tốt mọi thứ. Còn bây giờ, là thời điểm tốt nhất để giải thích cho cậu vấn đề thứ ba. Kẻ địch và đồng minh của chúng ta."
Người quý tộc trung niên bước vài bước lùi về phía sau. Ông ngồi xuống chiếc ghế sô pha màu đỏ thẫm trong mật thất rồi mỉm cười nói:
"Lúc này, sự tồn tại của cậu chính là bí mật lớn nhất mà chúng ta phải giữ khỏi những người bên ngoài, đặc biệt là các quý tộc và lãnh chúa của Lodestar.
"Sáu đại gia tộc bảo hộ lãnh thổ đất nước và Mười ba vọng tộc chống đỡ cho vương quốc. Họ là những thành viên cốt lõi trong Nghị viện cấp cao Lodestar. Mặc cho bao cuộc đào thải và những mâu thuẫn xảy ra liên miên, sau tất cả, họ vẫn đại diện cho giới quý tộc quyền thế từ thuở đầu lập quốc, đã thề nguyện cùng với Hoàng thất cai trị Lodestar."
‘Vậy là, chí ít ở ngoài mặt, đây là một quốc gia nơi Quốc vương và các quý tộc cùng với nhau cai trị đất nước.’ Tyres ghi chú điều đó vào trong lòng.
Cậu cần thêm nhiều thông tin hơn nữa.
"Các quý tộc là những người đã được ban cho đất phong trong lãnh thổ vương quốc, có phải không? Họ được toàn quyền cai trị lãnh địa của mình sao?"
Gilbert gật đầu: "Đó là điểm khởi nguồn cho quyền lực của các quý tộc từ thời Đế quốc viễn cổ cho đến nay. Dù cho có rất nhiều quý tộc giờ chỉ vẻn vẹn còn sót lại cái tên và niềm vinh dự của mình, nhưng những người thực sự nắm giữ mạch sống của quốc gia, vẫn là Sáu đại gia tộc và Mười ba vọng tộc nắm trong tay những vùng lãnh thổ rộng lớn.
"Tuân theo lời thề ước xưa cùng sắc lệnh của vương thất, bọn họ phụng mệnh phòng giữ lãnh thổ đất nước từ mọi hướng, tuyên thệ trung thành với Quốc vương và phải nộp thuế. Vùng lãnh địa duy nhất mà Hoàng thất có thể trực tiếp kiểm soát là lãnh địa trung ương của gia tộc Jadestar."
‘Một quốc gia không kém là bao so với Thời kì trung đại. Mức sản xuất của nó hoàn toàn không ăn khớp so với tình hình đất nước mà mình thấy.’
Đúng lúc đó, giọng nói của Yodel lại một lần nữa vang lên bên tai họ:
"Một kẻ xâm nhập đang ở trên mái dinh thự. Hắn hiện đang bị một thủ vệ chặn đánh."
Nhìn vào Gilbert người vẫn đang bình tĩnh ung dung, Tyres nhịn xuống mong muốn nhìn lại vào chiếc kính giám sát.
"Những lãnh chúa ấy đều sở hữu quân đội hợp pháp của riêng họ, nhưng hầu hết mọi thời điểm, họ sẽ lựa chọn thuê những người bên ngoài để giải quyết vài công chuyện lặt vặt —— đặc biệt là một số việc cần phải xóa sạch liên hệ. Đối với những lãnh chúa càng có nhiều quyền lực, càng có địa vị thì điều này càng đặc biệt đúng, ví dụ như mấy vị khách đang ở ngoài kia của chúng ta." Gilbert cong lên khóe miệng.
"Vậy Nghị viện cấp cao hình thành nên từ các quý tộc và lãnh chúa này có ý nghĩa như thế nào, và quyền lợi của họ là gì?" Tyres hỏi với một giọng điệu mẫn cảm.
"Nghị viện cấp cao là thành quả của ‘Hiền vương’ Mindith III dưới triều thống trị của ông. Sau cuộc Chiến tranh Lục địa lần thứ tư để lại tổn thất nặng nề, Hiền vương đã lệnh cho mọi thế lực có tầm ảnh hưởng trong nước như các lãnh chúa, quý tộc, quan chức, tế tự, thương nhân và trí thức, thành lập nên Nghị viện cấp cao và Hội nghị quyết sách quốc gia. Cái trước là chính trường nghị sự dành riêng cho các quý tộc. Cái sau là dành cho toàn thể những người có danh vọng và có thế lực trên khắp Lodestar. Nhờ tài hòa giải tuyệt vời của Mindith III, ông đã loại bỏ được những mối xung đột liên miên và những chướng ngại vật, ấn định mức thuế, điều phối tài nguyên, vay mượn và hoàn trả nợ vay, giúp cho Lodestar có thể giữ lại được nguồn tài nguyên quý giá trước kia từ cuộc chiến tranh đã tàn phá cả hai đất nước."
‘Một người lãnh tụ đã sử dụng công quyền của quốc gia để xử lý các xung đột, đạt thành thỏa hiệp, xây dựng nên một diễn đàn chung cho mọi tầng lớp.’ Tyres ghi nhớ điều đó vào trong lòng.
"Tạm thời chưa nói đến Hội nghị quyết sách quốc gia. Nghị viện cấp cao Lodestar đã được duy trì kể từ sau triều đại Hiền vương. Các sự vụ lớn trong nước của Lodestar như vương lệnh và luật pháp liên quan đến toàn thể vương quốc, sẽ được thông cáo sau khi đạt được sự nhất trí của các quý tộc cùng Quốc vương tối cao. Điều đó đã trở thành một thông lệ. Trên thực tế, sau khi Nghị viện cấp cao được thành lập, mọi sự thiếu nhất quán trong vương quốc, các tranh chấp của quý tộc, và hiện tượng bằng mặt không bằng lòng đều đã giảm đi đáng kể." Gilbert bình tĩnh nói.
‘Là hình thức ban đầu của thể chế đại nghị? Không. Không thể là một thứ tiên tiến như vậy được. Có chút giống như một nhà nước phân giai cấp đang trên đà chuyển thành một nước chuyên chế. Là một kết cấu phong kiến hình thành từ các lãnh chúa, nhưng lại đang thiên hướng trở thành tình cảnh các thế lực địa phương cạnh tranh chống lại chính quyền trung ương.’
"Tuy nhiên, theo sự xảy đến của Huyết Sắc Chi Niên, những mâu thuẫn giữa Sáu đại gia tộc và Mười ba vọng tộc đã trở nên rõ rệt hơn. Trong 13 ngày sau khi Tiên vương Eddie II bị sát hại, mặc cho những cuộc xung đột không ngừng nghỉ giữa các quý tộc, nhưng thủ đô Lodestar dưới sự chủ trì của Nghị viện cấp cao vẫn ra quyết định đóng kín cổng thành và kiềm chế quân đội, cho đến khi Kessel bệ hạ trở về. Họ sau đó đã đạt thành một thỏa thuận và đưa bệ hạ lên ngôi."
‘Một hội đồng phong kiến độc lập —— các lãnh chúa phong kiến liên kết với nhau thành một tổ chức có tiếng nói trước quân chủ. Đó đều là tin xấu đối với mình.’ Tyres rùng mình nghĩ.
‘Sự vận hành nghị viện thực sự có thể loại bỏ được cả vai trò của Hoàng thất. Đây là một cỗ máy đáng sợ. Đến thời điểm thích hợp, nó có thể biến thành một cơn bão tố lật đổ Hoàng thất.’
"Nhưng Vua Kessel đã không có người thừa kế trong suốt 12 năm —— Sáu đại gia tộc đã để ý đến điều đó."
Mang một vẻ mặt đầy cảnh giác, phức tạp và bí ẩn, Gilbert trả lời.
"Xin thứ lỗi cho tôi nói thẳng. Người láng giềng hùng mạnh phương bắc của chúng ta, đất nước của Anh hùng Raikaru và Anh hùng Chara, Vương quốc Eckstedt nơi được biết đến như ‘Thanh kiếm của Tây đại lục’, họ áp dụng một thể chế do các lãnh chúa bầu chọn quốc vương. Vua sẽ được chọn ra từ giữa những lãnh chúa có đủ tư cách."
Trong lúc ông đang nói, chất giọng khàn khàn của Yodel lại vang lên:
"Kẻ địch đang công kích tầng hai! Đội 3 và đội 4 đang xử lý.
"Còn 5 tên khác đang tiếp cận tầng ba."
Lần này, Tyres không có động thái gì.
Gilbert hít sâu một hơi. Rồi ông chỉ tay ra bên ngoài:
"Cậu Tyres. Hiện giờ, cậu đã biết rõ kẻ địch của mình ở nơi nào chưa?"
Tyres vẫn im lặng.
Chế độ quân chủ thế tập của Lodestar.
Chế độ tuyển vương của ngoại quốc.
Sáu đại gia tộc và Mười ba vọng tộc.
Kẻ địch.
Gilbert gần như đã nói trực tiếp đáp án cho Tyres.
Nhưng, Tyres cảm thấy những thông tin đó vẫn còn chưa đủ. Trong tâm trí Tyres lúc này, đủ các loại phỏng đoán có khả năng đang vụt lóe lên.
Với bộ não hoạt động thật nhanh chóng, cậu trích xuất ra các yếu tố có giá trị, đồng thời tiếp tục hỏi:
"Nếu như dòng máu hoàng tộc bị đứt đoạn, những người bảo vệ biên giới là Sáu đại gia tộc, một cách tự nhiên sẽ trở thành lựa chọn hàng đầu để thừa kế vương miện. Nhưng điều đó cũng có nghĩa là vị vua mới sẽ thừa kế cả lãnh địa, tài sản, chư hầu và thế lực của gia tộc Jadestar?
"Nếu như Sáu đại gia tộc lúc đầu vốn có địa vị cân bằng, chuyện gì sẽ xảy đến với Lodestar khi một bên bỗng nhiên trở thành Hoàng thất, nhanh chóng bành trướng và có được quyền lực tối cao chính thống?
"Sáu đại gia tộc sẽ biến thành Năm đại gia tộc cùng một con thú dữ khổng lồ. Sẽ còn giống như khi Hoàng tộc trước kia còn thống trị, mọi người sẽ cùng nhau sống hạnh phúc bình yên, hướng tới một ngày mai tốt đẹp hơn sao?"
Gilbert đã quen với việc ngẫu nhiên sẽ bị lời nói của cậu chủ nhỏ đánh gãy. Nhưng lúc này, người quý tộc trung niên chỉ lặng yên nhìn cậu với một vẻ mặt nghiêm trọng.
Tyres cũng nhìn lại ông, cậu cảm thấy lòng mình đang càng lúc càng nặng hơn.
"Trong nỗ lực cùng nhau chiếm lấy vương miện, họ, sáu đại gia tộc và mười ba vọng tộc,… " Đôi mắt Tyres lóe lên tia sáng: "…hẳn cũng đã phải trải qua quá trình mặc cả, chia trác lợi ích đầy phức tạp và nhức đầu. Chí ít họ sẽ cần tranh luận xem ai sẽ là người đội vương miện."
‘Đặc biệt là, sau mười hai năm không có người thừa kế, đại đa số người sẽ nghĩ rằng sự đoạn tuyệt của dòng máu Jadestar đã là không thể tránh khỏi.’
Tyres thở dài một hơi.
‘Xem ra, sự sống còn của mình thực sự sẽ ảnh hưởng đến sự hòa bình hay bất ổn của đất nước này.’
Đột nhiên, một ý nghĩ bỗng lóe lên trong đầu cậu. Tyres sững sờ trong giây lát.
"Gilbert." Cậu bé đứng lên khỏi chiếc ghế tựa và nhíu mày: "Trong Huyết Sắc Chi Niên, những lãnh chúa đó đã đóng vai trò gì? Tôi hình như đã nghe ngài nói gì đó… bức vua thoái vị? Vậy là, tai họa của Hoàng thất…"
Gilbert chỉ hít sâu một hơi với một vẻ mặt phức tạp.
Một cơn ớn lạnh trào lên trong lòng Tyres.
Bệ hạ bị chém đầu ngay trên ngai vàng.
Các công chúa bị siết cổ trong giấc ngủ.
Các hoàng tử phi bị thiêu đến chết trong lâu đài.
Con cái của các hoàng tử thậm chí còn bị sát hại ngay trong bọc tã lót.
Trưởng hoàng tử tự mình cầm kiếm chiến đấu trước cửa cung và qua đời.
Em trai vua bị đánh lén sau lưng trên chiến trường.
Và còn bốn vị hoàng tử khác.
Tyres há hốc miệng, sững sờ thả mình lên chiếc ghế sô pha.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi chuyển sinh đến đây, cậu cảm thấy cuộc sống này phức tạp đến như vậy. Dù rằng cậu là người chưa bao giờ nhụt chí ngay cả trong những ngày tháng gian khổ nhất ở Hội Brotherhood.
Căn mật thất rơi vào im lặng suốt một hồi lâu.
Mãi cho đến khi giọng nói của Yodel lại một lần nữa vang lên không báo trước!
"Đây có vẻ là tổ đội tinh nhuệ cuối cùng. Chúng đang hỗn chiến trên tầng ba."
Tuy nhiên, Tyres đã chẳng còn bận tâm nữa.
Tâm trí cậu giờ đây đang hướng về phía những kẻ có khả năng là người đã thuê những kẻ xâm nhập ngoài kia:
‘Sao có thể có một Hoàng tộc vô dụng đến như thế cơ chứ? Đến mức bị cả những lãnh chúa dưới quyền tàn sát đến không còn một mống?
‘Nếu là vậy, chạy thoát khỏi Hội Brotherhood đến đây rõ ràng là tự sát!
‘Cái người gọi là cha của mình kia vẫn còn có thể mang vương miện, an tâm mà ngồi trên ngai vị ư? Là ai đã cho ông ta cái sự tự tin đó?
‘Ma Năng Sư sao?
‘Chờ đã. Cái người gọi là cha của mình đó, vẫn còn là quốc vương? Vì sao đến lúc này, ông ta vẫn còn là quốc vương, vẫn còn có thể là quốc vương? Điều đó có nghĩa là…’
"Không!"
Khoảnh khắc sau đó, Tyres ngay lập tức đứng bật dậy với vẻ mặt nghiêm trọng, nhưng cậu vẫn kiên quyết bác bỏ suy đoán của mình:
"Đầu tiên, Huyết Sắc Chi Niên là một đại thảm họa càn quét từ trên xuống dưới, từ ngoài vào trong. Mà ám sát một vị quốc vương tài đức và sáng suốt sẽ không giúp ích gì cho cuộc xung đột giữa các quý tộc.
"Thứ hai, Gilbert. Trước đó, ngài đã nói rằng Nghị viện cấp cao nắm giữ quyền độc lập chấp chính trong suốt 13 ngày sau vụ ám sát quốc vương. Mười ba ngày không có quốc vương! Là do họ không thể công bằng chia đều lợi ích, không thể đạt thành quyết định thống nhất và lập nên một vị vua mới hay sao? Hay vẫn là bởi vì họ sợ? Bởi vì họ thậm chí còn không kịp xoay sở trước cái chết của Tiên vương?
"Điểm mấu chốt chính là cha tôi, Kessel Bệ hạ, đã được tôn lên làm vua sau khi đạt được sự đồng thuận của Nghị viện cấp cao. Điều này thể hiện rằng ông ấy đã có đủ sự ủng hộ từ các Đại gia tộc. Chẳng lẽ khi đó, có người đã tiên đoán trước được rằng Hoàng tử Kessel vẫn còn đang trong độ tuổi tráng niên sẽ không có người thừa kế trong suốt mười hai năm, để cho những lãnh chúa kia cần phải chờ đợi suốt mười hai năm cho đến ngày giành được vương miện hay sao? Thứ dị năng nào mới có thể làm được điều ấy?
"Điểm đáng ngờ cuối cùng. Ngài nói rằng, cha tôi đã trả tất cả những mối thù mà ông ấy có thể trả. Những mối nguy hại tiềm ẩn về cơ bản là đã được giải quyết. Về phần những mối thù còn sót lại, ông ấy không thể và cũng không có khả năng làm được. Có lẽ Sáu đại gia tộc quả thực rất tệ hại. Nhưng nếu họ thực sự đứng sau cuộc thảm sát Hoàng tộc, vậy lí nào ‘Thiết Oản Vương’ bệ hạ lại không thực hiện động thái gì suốt mười hai năm qua?
"Hơn nữa, về mặt bản chất, Hoàng thất và Sáu đại gia tộc đều giống nhau. Họ chỉ đơn giản là những quý tộc đầy quyền lực với lịch sử lâu đời mà thôi.
"Nếu họ thực sự đã chuẩn bị để chiếm lấy ngai vàng, họ phải biết là mình không thể —— chí ít là không thể cùng âm mưu tạo nên cái tiền lệ này. Đại gia tộc đứng đầu tàn sát Hoàng thất. Nếu một ngày chính họ được ngồi lên trên ngai vàng, làm sao họ biết được, liệu lịch sử có một lần nữa lặp lại hay không?
"Sáu đại gia tộc không phải là hung thủ sát hại Hoàng tộc!
"Phải vậy không? Gilbert?"
Tyres nhìn chằm chặp vào người quý tộc trung niên như muốn đào ra một thứ gì đó từ trong đầu ông.
Cậu chỉ thấy Gilbert khẽ bước lên phía trước với một nụ cười cảm thán.
Gilbert hắng giọng rồi gật đầu.
"Ban đầu, ý định của tôi chỉ là hướng dòng suy nghĩ của cậu đến coi Sáu đại như là kẻ địch, vậy là đủ rồi. Nhưng có vẻ như tôi vẫn còn quá coi thường cậu, cậu chủ nhỏ của tôi. Cậu đã có thể nghĩ được đến như vậy, tôi tin rằng Bệ hạ sẽ cảm thấy tự hào về điều này.
"Tuy nhiên, những lãnh chúa đã ở trong cung điện cũng không phải hoàn toàn không hay biết gì. Ít nhất, trong suốt cuộc thảm sát Hoàng tộc, họ đã lựa chọn đứng ngoài cuộc, thậm chí vui vẻ nhìn mọi việc xảy ra."
Đôi mắt Gilbert phiếm sầu muộn. Ông ngập ngừng trong giây lát rồi cuối cùng cũng mở miệng:
"Xác thực là có kẻ nào đó khác đứng đằng sau tai họa của Hoàng tộc Jadestar. Nhưng bản thân tôi không được biết rõ lắm về chân tướng thực sự.
"Chỉ có Bệ hạ mới biết được chi tiết toàn bộ sự việc. Đây là bi kịch của gia tộc Jadestar, Bệ hạ nên là người đích thân nói cho cậu biết."
Tyres bất động nhìn Gilbert.
Nhưng ngay sau đó, cậu bực bội thở hắt ra một hơi thật mạnh. Tựa như một quả bóng lớn đột ngột bị xì hơi, cậu thả mình lên chiếc ghế sô pha ở phía sau.
"Xì…" Chẳng thèm để ý đến dáng vẻ của mình, cậu đảo mắt: "Nói như vậy từ sớm luôn đi!"
Gilbert cười.
Người quý tộc trung niên khẽ khom người. Ông ngầm tán thành phát biểu của cậu chủ nhân và thầm nghĩ.
‘Tyres. Đứa trẻ này… Có lẽ sẽ mang đến cho Lodestar sự đổi khác.
‘Mặc dù là, kẻ địch thực sự của Hoàng tộc Jadestar có khả năng sẽ còn đáng sợ hơn cả cái gọi là Sáu đại gia tộc và Mười ba vọng tộc cũng chưa biết chừng.’
Một thanh âm đột ngột vang lên gián đoạn bọn họ:
"Mọi chuyện đã được giải quyết." Giọng nói của Yodel lại truyền đến. "Không lưu lại kẻ sống."
Vẻ mặt của Gilbert trở nên nghiêm túc. Ông gật đầu rồi chậm rãi đứng lên: "Rất tốt."
Tyres còn chưa kịp phản ứng, cậu chỉ mở to mắt nhìn trong kinh ngạc.
‘Xong rồi á? Bằng thời gian đủ nấu một bữa ăn?
‘Hòn đá chỉ vừa rơi xuống, còn chưa kịp gây nên động tĩnh gì mà đã chìm nghỉm rồi?’
Gilbert đứng bên cạnh cánh cửa mật thất, ông đưa tay ra hiệu cho Tyres mời cậu đi ra ngoài, rồi nói: "Xin đừng lo lắng, cậu Tyres. Chúng chỉ đến thăm dò mà thôi.
"Những chuyện vặt vãnh này cứ để cho chúng tôi giải quyết.
"Chiến trường của cậu, sẽ là một nơi còn nguy nan hiểm ác hơn rất nhiều."
_________________________________________________
Xin đính chính lại một lỗi dịch thuật trong chương trước: Tên của hai nữ hoàng ma pháp chính xác phải là "Blood Thorn" (Gai máu) và "Black Magnolia" (Hoa mộc lan đen), chứ không phải là "Blood Strike" và "Hellen" theo như bản Eng.
Thể chế đại nghị: Một kĩ thuật sử dụng trường kiếm. Người sử dụng cầm vào giữa thanh kiếm để tấn công.