1
Bang trung ương.
Phòng khách sạn tại trung tâm đô thị. Tọa lạc gần lâu đài Nebulis.
“Hửm? Lạ thật. Mình lại để nó ở đâu rồi nhỉ?” Nene hỏi. Nữ thành viên của đơn vị 907 thuộc Đế Quốc hướng mắt xuống chiếc vali đang mở toang của mình và nghiêng đầu thắc mắc.
Nene Alkastone. Mái tóc đỏ được buộc thành một chiếc đuôi ngựa bồng bềnh còn đôi mắt to tròn thì để lại ấn tượng sâu sắc cho người nhìn. Trên mặt Nene là một nụ cười hân hoan và thân thiện. Mặc dù chỉ mới mười lăm tuổi nhưng cặp tay và đôi chân thon thả khiến cô ấy mang lại cảm giác của người trưởng thành, cứ như một người mẫu ảnh vậy.
“Mặc cho mình đã đếm đi đếm lại bao nhiêu lần thì vẫn luôn thiếu một cái…” Cô thì thào.
“Sao vậy Nene? Em đang tìm gì à?”
Nữ chỉ huy vừa lại gần là Mismis. Trái ngược với Nene, một người dậy thì sớm, Mismis dẫu cho đã hai mươi hai tuổi mà vẫn sở hữu cho mình vẻ ngoài của trẻ vị thành niên cùng với gương mặt trẻ con.
“Ta sẽ sớm rời đi đấy.” Mismis nói. “Chúng ta cần phải gặp mặt với cô Rin dưới đại sảnh khách sạn.”
“Đợi đã chỉ huy! Cho em một chút thời gian tìm nó nữa thôi!”
“Em mất cái gì ấy?”
“Khăn tắm của em.” Câu trả lời của Nene là một món đồ cơ bản đến ngạc nhiên. “Em không tìm thấy một trong những chiếc khăn tắm mang từ Đế Quốc của mình đâu cả.”
“…Ơ, chỉ vậy thôi ư? Em làm chị tưởng bị mất thứ gì đó quan trọng lắm.” Mismis trưng ra một nụ cười đầy căng thẳng. “Chị cứ tưởng rằng em để quên đồ lót giống mình chứ.”
“Chỉ huy?! Khoan đã, chị vừa nói gì đấy?!”
“À, không có gì. Em không nên quá lo lắng về nó làm chi đâu Nene. Để quên khăn tắm ở khách sạn thì có gì tệ đến vậy đâu?”
“Hmm…” Nene trầm ngâm.
“Nó có gì đặc biệt hả?”
“Cũng không hẳn, nhưng đó là đồ em tự làm. Và em còn dành khá nhiều tâm huyết nữa, vậy nên đó là một trong những chiếc khăn tắm yêu thích của em.” Nene khoanh tay lại, trông có vẻ không được vui cho lắm. “Mà em đoán vậy cũng được. Em chỉ việc chế ra một cái mới thôi. Mặc dù không biết sức công phá của nó sẽ như thế nào.”
“…Sức công phá sẽ như thế nào?” Mismis lặp lại những lời nói đó.
“Vâng. Với một tia lửa tầm cỡ này.” Nene lấy ra một chiếc bật lửa và tạo ra một tia lửa le lói khi cô bật lên. “Với cái này thì chiếc khăn tắm sẽ tạo nên một vụ nổ khổng lồ. Em mua nó ở Đế Quốc vì nó có đủ hỏa lực để biến một sảnh khách sạn trở thành đống gạch vụn. Chị biết đấy---là để tự vệ.”
“Nghe nó giống như để tàn phá hơn là tự vệ đấy Nene!”
“Mong rằng không ai nhặt được nó…”
“Chúng ta cần phải tìm thấy nó ngay! Đây là trường hợp khẩn cấp!”
“Nhưng đó chính xác là thứ mà em đang loay hoay.” Nene than vãn.
Ding dong. Chuông cửa phòng suite vang lên.
“Này boss, Nene. Chúng ta cần phải sớm xuống dưới sảnh đấy.” Jhin, chàng xạ thủ tóc bạc vừa xuất hiện ngoài hành lang, nói. Cậu ta đang mang theo một chiếc túi du lịch ở vai trái và một túi golf giấu khẩu súng trường ở vai phải.
Jhin đưa ra một chiếc khăn tắm. “Với lại, em và Iska tìm thấy thứ này trong phòng của mình. Của chị hả boss?”
“Uhhh!” Nene chỉ vào thứ đó và kêu lên. “Là nó! Chính là nó! Cái khăn đó là của em! À, khi chúng ta bàn bạc ban nãy, em hẳn đã---"
“Gì? Của em à? Trông khá là kỳ dị và bẩn bẩn nên anh tưởng là của boss.”
Jhin đáng lí ra đã đưa chiếc khắn cho Nene…
…Song thay vào đó, cậu ấy lại đi ngược ra hành lang.
“Nó cũng bẩn rồi, vậy nên anh định đem đi vứt. Ném cái ném cái này vào thùng rác dành cho vật liệu dễ cháy được chứ?”
“Không thể đốt nó được!”
“Cho vào thùng rác dành cho đồ không thể bắt lửa ấy!”
Cả Nene và Mismis đồng loạt lao về phía Jhin để ngăn cậu ấy lại.
==========
Tầng một khách sạn. Lối vào chính diện.
Khu vực đại sảnh đang vô cùng đông đúc với những du khách và doanh nhân.
“…Sistia?”
Iska mở mắt ra và hướng về phía những bước chân mềm mại truyền tới từ sau lưng mình.
Đứng bên cạnh ngóc của cái cột đang chống đỡ trần nhà là một cô gái tóc nâu. Đó là Sistia – một tinh linh pháp sư với tinh linh Vọng Âm và đồng thời là người hầu của nhà Lou. Cô ấy chớp mắt rồi tròn xoe mắt nhìn với vẻ ngạc nhiên.
“…Làm sao cậu biết đó là tôi? Không phải cậu đang quay mặt theo hướng khác sao?”
“Tiếng bước chân của cô đã cho tôi gợi ý.” Iska giải thích.
“Chà, chính tôi cũng đã lường trước được câu trả lời đó. Nhưng tôi không phải là người hầu duy nhất của nhà Lou sẽ đến gần cậu, dẫu cho cậu có nghe được hay là không. Tại sao cậu không cho rằng đó là Nami, Yumilecia, Ashe hay Noel?”
“Hẳn rồi, nhưng mà…” Iska chỉ đơn giản là nhún vai lãnh đạm trước câu hỏi mà ai ở vị trí của Sistia cũng sẽ hỏi đó. “Chúng ta đã ở cùng nhau trong khách sạn này gần một tuần rồi. Tôi sớm muộn gì cũng sẽ ghi nhớ tiếng bước chân của cô dù cho có muốn hay không.”
“Ý cậu rằng mình đã thuộc nằm lòng những bước chân của năm người bọn tôi?”
“Không hẳn là tiếng chân mà là nhịp điệu. Tôi sẽ không biết được đó là ai nếu như cô thay đổi tốc độ di chuyển của mình.”
“Kỳ dị.”
“…Nếu cô nhìn nhận nó theo hướng tích cực hơn thì tôi sẽ rất vui đấy.”
“Là người hầu của nhà Lou, tôi không được phép ca ngợi một binh sĩ Đế Quốc.”
Cô ấy đúng là một người nghiêm khắc. Mà nói đi thì cũng phải nói đây, đây có lẽ nên là mối quan hệ giữa họ vì việc này là chưa từng được nghe qua, không, chính xác mà nói thì là chưa từng có tiền lệ khi binh sĩ Đế Quốc như bọn cậu lại có thể ở ngay đây tại Chủ Quyền Nebulis – nơi còn được biết đến như Thiên Đường Phù Thủy.
“Để cho chắc thôi, nhưng cô thật sự có thể nói ‘binh sĩ Đế Quốc’ giữa thanh thiên bạch nhật thế này không?”
“Tất nhiên rằng tôi đang thu giữ giọng nói của chúng ta bằng tinh linh của mình. Bất kỳ ai ở cách chỗ này quá năm xen ti mét đều sẽ không thể nghe được gì hết.”
Tinh linh Vọng Âm của cô ấy có thể thu giữ được âm thanh. Cô ấy làm người dò tìm trong chiến dịch thâm nhập viện nghiên cứu tinh linh của nhà Hydra, Hoa Tuyết Và Mặt Trời, khi bọn họ tiến hành truy tìm Sisbell.
“Bọn tôi đã nhận được tin nhắn từ Rin. Mặc dù việc chuẩn bị có tốn chút ít thời gian nhưng có vẻ như các cậu sẽ sớm rời đi. Máy bay cũng đã được sắp xếp như dự kiến.”
“Còn bọn cô thì sao?”
“Người hầu chúng tôi sẽ quay về nhà an toàn một khi mọi người rời khỏi khách sạn. Sẽ cần một khoảng thời gian để dinh thự có thể được xây dựng lại hoàn toàn.”
“Hiểu rồi.”
“Xin hãy lo lắng về sự an toàn của tiểu thư Sisbell nhiều hơn chúng tôi.”
Ở bên cạnh Iska, cô gái tóc nâu dựa người vào cây cột nhà khổng lồ. “Tiểu thư Sisbell đã bị đưa đến lãnh thổ Đế Quốc. Cậu đã chắc chắn về việc đó chứ?”
“Đó là tất cả những gì mà chúng tôi có thể giả định. Đó là manh mối duy nhất của ta.”
Theo lời của công chúa Mizerhyby thì nhà Hydra đã bắt được Sisbell. Đó đã là mục tiêu của chúng ngay từ đầu.
“Đây chẳng phải là những gì tay ma đạo sư đó muốn sao?”
“Người sẽ vờ thoát khỏi viện nghiên cứu này và hỏi hắn ta nhỉ? Và hỏi xem hắn ta làm sao lại biết về Bí Chương Gregorian.”
Mizerhyby Hydra Nebulis Đệ Cửu, người kế thừa vị trí trưởng tộc tiếp theo. Iska đã thành công đánh cắp một chiếc bông tai từ cô ta.
…Bí Chương Gregorian hửm.
…Mình chưa từng nghe gì về nó, và có như cả cả Rin lẫn Alice cũng vậy.
Đó có lẽ là bản tin mật mã của nhà Hydra. Mặc dù nó trông giống như một âm mưu lật đổ đất nước, song ưu tiên hàng đầu của bọn cậu lúc này là truy tìm Sisbell.
“Xin hãy đảm bảo rằng mình sẽ đưa ngài ấy trở về.” Sistia ngẩng đầu lên và hướng ánh nhìn căng thẳng chằm chằm về phía chàng thiếu niên. “Cậu đã từng nói với tôi thế này: nếu tôi không thể làm được thì cô cứ tự nhiên đoạt lấy sinh mạng này.”
“Tôi sẽ không nói lại điều đó đâu.” Iska đáp.
“Việc đó là không cần thiết. Tôi chỉ đến đây để xác nhận về những gì mà cậu đã từng nói thôi.”
Cô gái tóc nâu đứng thẳng người dậy rồi thở dài một hơi như thể vừa trút bỏ được gì đó trong lòng.
“Xin hãy chăm sóc cho cô Rin.”
“Tôi không nghĩ bất kỳ ai trong chúng ta cần phải lo lắng cho cô ấy.”
“Cũng phải. Cô ấy rất mạnh mẽ.” Sistia cố nặn ra một nụ cười. “Cô Rin còn hơn là một người hầu hoàng gia; cô ấy sở hữu rất nhiều tài năng. Tất cả những gì mà tôi có thể làm tốt là công việc nhà, nhưng cô ấy thậm chí còn là một thành viên của Tinh Linh Vệ Đoàn. Cô ấy là một người ưu tú vượt xa những gì mà tôi có thể đạt được, và đã được đích thân nữ hoàng lựa chọn. Tôi đáng lí ra không cần lo lắng về cổ.”
Sistia quay người đi. Cô ấy hòa lẫn vào những vị du khách đang hướng về phía hành và rồi biến mất không lâu sau đó.
Iska chỉ còn lại có một mình.
“…Không biết chỉ huy Mismis và những người đã khác đã chuẩn bị xong chưa?”
Vác lên vai mình chiếc túi golf đang cất giấu cặp tinh linh kiếm, Iska đảo mắt một vòng quanh đại sảnh.
2
Cung điện Nebulis. Nơi còn được biết đến như Thành Trì Hành Tinh.
Duy nhất một lần, vô vàn các tinh linh pháp sư đã tụ hội về đây và sử dụng năng lực kết tinh để dựng lên thành trì này. Ngọn lửa bình thương không thể nào làm cháy xém những lối đi dù cho chỉ một chút. Dù cho có bị bom tạc thì lâu đài cũng sẽ tự tái cấu trúc lại sau một đêm.
Và thật sự là vậy. Tháp Ngôi Sao – nơi ở của nhà Lou – hoàn toàn không thể tìm thấy một vết xước nào trên những bức tường. Mặc cho trận đánh bom khốc liệt bởi quân đội Đế Quốc, những bức tường đã hoàn toàn khôi phục.
“Chúng ta không cần phải lo về hoàng cung! Mặc dù thương tích của nữ hoàng vẫn chưa hồi phục nhưng ta đảm bảo rằng bản thân sẽ hỗ trợ ngài ấy hết sức mình.”
Tháp Ngôi Sao.
Tại Rương Báu Của Đài Hoa – phòng riêng của nàng công chúa thứ, Alice đặt tay lên ngực mình và dõng dạc tuyên bố. “Giờ thì, Rin.”
“……….” Người nữ hầu của cô vẫn giữ im lặng.
“Giữa trưa hôm nay, em sẽ cất cánh rời khỏi Chủ Quyền. Chiến dịch lần này là vì lợi ích của nhà Lou, vì Chủ Quyền và là vì tương lai của chúng ta. Em cần phải thâm nhập vào Đế Quốc!”
“…Haaahh.”
“Ta trông cậy vào em đó Rin. Ngoài em ra, không ai có thể gánh vác được trọng trách cao cả này!... Chờ đã, em bị làm sao thế? Trông em nhợt nhạt lắm.”
“…Người thấy như vậy ạ? Mà hẳn là thế rồi.”
Rin trông vô cùng bơ phờ. Với gương mặt như sắp ngất đi đó, người hầu của Alice – Rin Vispose – thở dài. Tình cờ thay, đó đã tiếng thở dài lần thứ tám trong ngày của cô.
“…..Tiểu thư Alice.” Rin nói.
“Sao hả?” Alice hỏi.
“Gia đình em đã phục vụ cho hoàng tộc qua nhiều thế hệ. Cha em và ông nội em đã lần lượt theo hầu nhà Lou. Và giờ em đang phục vụ cho ứng cử viên sáng giá nhất cho ngôi vị nữ hoàng là người – công chúa mà người dân đã công nhận là một quân vương kể từ khi chúng ta còn là những đứa trẻ.”
“Phải, chính xác như em nói.” Alice gật đầu không chút do dự. “Nhờ em mà ta mới trở thành được ta của hôm nay. Ta thật sự rất biết ơn.”
“Vâng. Và mong muốn được phục vụ người lớn đến mức em đã trở thành người hầu, dành hết tâm huyết để trui rèn bản thân và làm vệ sĩ cho người.”
Mỗi thành viên của nhà Lou đều có hai người hầu riêng. Một người sẽ là hầu gái đảm nhiệm các hoạt động hằng ngày. Người còn lại sẽ là thành viên của Tinh Linh Vệ Đoàn, những cá nhân có trọng trách bảo vệ tính mạng của hoàng tộc. Chỉ các tinh linh pháp sư đã hoàn thành những bài huấn luyện khắc khổ và vượt qua được bài kiểm tra cuối cùng do chính vị trưởng tộc đích thân thực hiện thì mới được bổ nhiệm cho vị trí này.
Bản thân Rin đã đảm nhận được cả hai vai trò. Về chuyện này, cô ấy là cá nhân có một không hai – một ngoại lệ. Trong số cả ba nhà Lou, Zou và Hydra, Rin là người hầu cận duy nhất đáp ứng xuất sắc cả hai yêu cầu cho công chúa mình.
“Em cũng cảm thấy vui nếu như người hạnh phúc, tiểu thư Alice.” Cô nói. “Chỉ cần được ở bên cạnh người thì em không cần bất kỳ thứ gì nữa.”
“Ừ, mối liên kết giữa chúng ta rất bền chặt.”
“Song, em có thể nói điều này được không?”
“Sao đấy, Rin?”
“Tại sao người lại bắt em đến Đế Quốc vậy ạaaaaaaa?!” Cô hầu gái trong bộ đồ tối màu dành cho những dịp ra ngoài kêu lên. Cô ấy sẽ hướng đến Đế Quốc trong bộ dạng này. “…Argh, em không thể tin vào chuyện này được.”
“Em sẽ đi giải cứu Sisbell. Chỉ cần chịu đựng chuyện này nhiều nhất là một tuần thôi.”
“Em hoàn toàn nhận thức được điều đó, nhưng mà…”
Vai Rin buông thõng xuống. Alice nắm lấy tay của cô người hầu đang chán nản khác thường của mình rồi khẽ gật đầu.
“Đừng ủ rũ như vậy nữa. Nhìn đi. Em có thể giữ cho vật này an toàn.”
Cô ấy đặt một chiếc hoa tai mang hình dạng của mặt trời vào lòng bàn tay Rin. Chiếc bông tai này vốn thuộc về công chúa Mizerhyby của nhà Hydra, là thứ mà Iska đã đánh cắp được từ trung tâm nghiên cứu tinh linh Hoa Tuyết Và Mặt Trời. Bọn họ đã tìm thấy một thẻ nhớ điện tử bên trong nó.
“Iska nói rằng cô công chúa đó gọi thứ này là Bí Chương Gregorian phải không?”
“Vâng. Và bọn em cho rằng nó ẩn chứa một trong những bí mật của nhà Hydra. Nó được mã hóa rất cao nên chúng ta cần phải có một chuyên gia giải mã để có thể đọc được nội dung bên trong. Thông tin duy nhất mà bọn em có thể biết được là…”
“Nơi bọn chúng sẽ đưa Sisbell đi. Thế nên ta mới để lại việc đó cho người mà mình tin tưởng nhất.”
Cô ấy đã bị đem ra ngoài Chủ Quyền. Sisbell, đệ tam công chúa của nhà Lou đã bị bắt đến Đế Quốc. Hoàn toàn hợp lí khi cho rằng nhà Hydra và quân đội Đế Quốc đã thông đồng với nhau.
…Dù sao thì Đế Quốc cũng muốn có những thuần huyết.
…Liệu có khả năng nhà Hydra đã đòi tiền từ Đế Quốc để giao ra Sisbell?
Và chuyện này vẫn còn chưa dừng lại ở em gái cô. Hai người khác đã mất tích sau trận chiến với quân đội Đế Quốc khi chúng đột kích vào lâu đài:
---Công chúa đến từ nhà Lou, đệ nhất công chúa Elletear.
---Trưởng tộc nhà Zoa, Growley.
Không thể nào sai được. Gần như chắc chắn rằng hai người họ đã bị đưa đến Đế Quốc như Sisbell.
“Chúng ta nhất định phải xoay chuyển lại tình thế. Ta muốn em khắc sâu trong lòng mình điều đó.”
“Em hiểu điều đó vô cùng rõ.” Rin cau có. “Chúng ta sẽ có thể lật tẩy danh tính của thủ phạm đứng đằng sau cuộc đột kích vào lâu đài bằng tinh linh Soi Sáng của Sisbell điện hạ. Người có thể an tâm rằng em sẽ mang được ngài ấy trở về. Đặc biệt là khi chúng ta cần đến sức mạnh của điện hạ… để vạch trần âm mưu của nhà Hydra.”
Rin quay ra sau và đối mặt với cô gái đang lắng nghe cuộc đối thoại giữa cô và Alice từ nãy đến giờ trong góc phòng.
“Tôi trông cậy vào cô để ở bên cạnh tiểu thư Alice khi không có tôi ở đây.” Rin nói với cô ấy.
“V-Vâng, thưa cô…!”
Cô gái này khoảng trạc tuổi Sisbell.
Gương mặt của cô bé nhỏ nhắn vẫn còn mang nét nào đó của trẻ con còn mái tóc đen thì được cắt bằng ở ngang vai. Những tia sáng sắc xám mờ nhạt phát ra từ ấn tinh linh – bằng chứng chứng minh cô là một tinh linh pháp sư – từ sau gáy cô ấy.
Cô gái này sở hữu phân loại tinh linh Hình Bóng, là loại tinh linh có thể tạo ra những kẻ song trùng.
“Tôi đã nhận lệnh từ nữ hoàng. Ngay khi cô, cô Rin, rời khỏi bên cạnh Alice điện hạ, nhà Zoa và Hydra nhất định sẽ đến ý. Chúng nhất định sẽ cảm thấy nghi ngờ.”
“Tôi dự đoán rằng bọn chúng sẽ nhận ra việc này trong một tuần. Mặc dù tôi khá chắc việc duy trì tinh linh của mình trong quãng thời gian lâu như vậy sẽ rất vất vả cho cô.”
“H-Hoàn toàn không! Tôi sẽ dùng hết toàn bộ sức lực của mình để thực hiện nhiệm vụ lần này…!”
Cô gái trẻ cúi đầu. Cùng lúc đó, ánh sáng lóe lên. Cơ thể cô ấy bung ra như một sợi chỉ rồi một cô gái khác được tạo ra ngay chỗ đó – một cô gái với mái tóc nâu, gương mặt sắc bén và mặc đồ của một hầu gái – một Rin khác.
“Tiểu thư Alice.” Cô ấy nói bằng giọng của Rin.
“Việc này sẽ xảy ra rất suôn sẻ.” Alice gật đầu chắc nịch với cô gái trang cải trang thành Rin. “Giọng điệu của em có hơi khác nhưng ta dám chắc rằng sẽ không ai có thể nhận ra được sự khác biệt cỏn con đó. Chúng ta có thể duy trì việc này trong một tuần.”
Cô bé này là thư ký đặc biệt của nhà Lou. Mặc dù tuổi đời còn trẻ nhưng cô luôn là lựa chọn hàng đầu của hoàng tộc khi họ cần một người thay thế. Cô ấy thường làm người thế thân cho nữ hoàng, song lần cô sẽ được giao phó trọng trách bí mật giả làm Rin.
“Cô nghĩ sao hả Rin? Dù sao thì đây cũng chính là cô mà.”
“……….”
Rin mặc bộ đồ tối màu nhìn chằm chằm vào Rin trong bộ đồ hầu gái. Người bản thể quan sát một dọc cơ thể cô gái kia từ đầu tới chân vài lần. “Tôi không nhìn ra bất kỳ vấn đề nào. Nhưng nếu phải nhận xét thì tôi tin rằng tôi thật sự có vai cao hơn, mũi nổi bật hơn và tất nhiên là ngực cũng to hơn một chút nữa.”
“…Um, um.” Cô bé cái trang thành cô nguời hầu lắp bắp và vô cùng chần chừ. Cô ấy cúi mặt của mình xuống. “Tinh linh của tôi có khả năng tái tạo lại cơ thể của người khác… vậy nên dáng người là cấu trúc cơ thể hoàn toàn chính xác với cô đó, cô Rin.”
“…”
“V-Vậy nếu… nếu cô đã lo lắng về ngực của mình như vậy thì…”
“Uh-uh! Dừng lại chỗ đó!” Cô gái này đang định làm gì vậy? Dự đoán được điều mà người song trùng sắp nói, Alice lên tiếng cắt ngang.
“Bàn về kích cỡ ngực đủ rồi!” Nàng công chúa thản thốt. “Hãy dừng việc tổn thương lòng kiêu hãnh của Rin thêm nữa!”
“Tiểu thư Alice, ý người là sao vậy ạ?!”
“Ta đã khiến em ấy chịu rất nhiều phiền muộn khi phái Rin đến Đế Quốc rồi! Ta sẽ không để em ấy phải thống khổ hơn nữa! Cứ cho là Rin có cỡ ngực bự hơn cô bây giờ đi!”
“Người không thấy điều đó càng làm em tổn thương hơn sao?!” Người nữ hầu kêu lên. “Em không có nhờ người làm việc này!”
“Rồi, rồi.” Alice nói. Cô ấy sau đó nắm lấy tay người hầu gái mặt đỏ bừng và khẽ bắt tay. “Khi em trở về từ Đế Quốc, ta hy vọng rằng việc phải trải qua một nhiệm vụ kinh khủng như vậy sẽ khiến em trưởng thành hơn về cả thể chất lẫn tinh thần. Đặc biệt là ở phần ngực.”
“Chuyện đó là hoàn toàn không cần thiết!” Rin kéo theo chiếc vali và lao khỏi phòng của nàng công chúa. “Nhưng được thôi! Nếu đã vậy thì em đảm bảm rằng mình sẽ trở về và còn nảy nở hơn cả tiểu thư!”
3
Chủ Quyền Nebulis. Bang thứ mười bốn Zahfahlen.
Sân bay quốc tế Zahl. Sân bay nằm gần bang trung ương nhất.
“Được rồi. Mình đã cố giữ vững tinh thần khi đứng trước mặt tiểu thư Alice, nhưng giờ đã sắp lên máy bay, mình cảm thấy thật não nề…” Rin thì thào.
“Hửm? Chuyện gì vậy? Sao cô lại dừng giữa chừng vậy?” Iska bỗng chốc liếc nhìn xung quanh.
Rin đang mặc một bộ trang phục phẳng phiu vô cùng hoàn hảo với dáng người cùng với chiếc vali hành lí trong tay. Cô ấy nhìn cứ như một nữ doanh nhân đang trên chuyến công tác đến thành phố khác vậy.
“Chúng ta lẽ ra không nên thu hút quá nhiều sự chú ý ở sân bay. Chính cô là người đã bảo như vậy đó Rin.”
“…..Iska.”
Rin cay đắng lườm cậu. Lí do duy nhất khiến cô không thể gọi cậu là binh sĩ Đế Quốc, cách mà cô thường gọi Iska, là vì bọn họ đang ở giữa sân bay của Chủ Quyền. Bọn họ không thể mạo hiểm để người khác nghe thấy được.
“Ngươi không đời nào có thể hiểu được cảm nhận của ta đâu. Làm sao người có thể biết được cảm giác đớn đau tột cùng khi phải rời xa tiểu thư Alice và nỗi não nề khi bị buộc phải đặt chân lên mảnh đất của quốc gia kẻ thù chứ?!”
“Đ-Đúng là tôi không hiểu, nhưng…”
Cơ bản là Rin không muốn đến Đế Quốc. Tuy là nơi Iska sinh ra nhưng Rin coi đó là một siêu cường vô cùng thâm độc là là kẻ tiên phong với những thuật ngữ miệt thị nhằm vào các tinh linh pháp sư là phù thủy và ma đạo sư.
“Ngươi hiểu chuyện đấy.”
Rin bắt đầu những bước chập chững. Cô ấy không hướng đến cổng lên máy bay mà về một cửa hàng nằm ở phía sau nó.
“Ít nhất thì ta sẽ mua một vài món đồ có thể gợi nhớ cho ta về vùng đất chôn nhau cắt rốn này… quà lưu niệm từ Chủ Quyền. Ồ, bọn họ có cả bánh quy Chủ Quyền với gương mặt của những nữ hoàng tiền nhiệm trên đó nữa. Ta luôn nghi ngờ không biệt liệu có ai đó sẽ mua chúng không, nhưng giờ thứ này lại khiến ta cảm thấy hoài niệm. Có lẽ ta sẽ mua một hộp.”
“Nhưng, ưm, Rin.”
“Gì hả?”
“Chúng ta đang chuẩn bị đến Đế Quốc đấy. Nếu đem theo bánh quy của Chủ Quyền đến đó thì cô sẽ trông rất đáng ngờ.”
“……….” Rin dừng khựng lại giữa chừng. Vẫn còn giữ hộp bánh quy trên tay, cô có thể cảm nhận được vai mình đang run lên. Trên hết thảy là mặt Rin đã biến thành một màu đỏ rực. “Đần độn!”
“Whoa?! Đợi đã này Rin, ném quà lưu niệm là rất thô lỗ đấy!
“Im ngay! Ngậm mồm lại! Ngươi nên cảm thấy biết ơn vì chúng không phải là dao đi!”
Iska bắt lấy chiếc hộp rồi lén trả nó về tủ trưng bày mà không để nhân viên cửa hàng nhìn thấy.
“Bên cạnh đó, chuyến đi này sẽ không dài đâu.” Iska gợi nhắc.
“…Hiển nhiên. Làm như ta có thể chịu đựng việc náng lại Đế Quốc hai hay thậm chí là ba tuần dài ấy.”
Có vẻ như Rin cuối cùng cũng chấp nhận được nó. Hơi thở của cô ấy trở nên đều đặn hơn khi đi vào sân bay.
Vào lúc đó, chỉ huy Mismis đã đến được chỗ họ. Nene và Jhin đang theo sau cô ấy.
“Ồ, hai người đây rồi! Iska, cô Rin, nhanh chân lên nào.” Mismis nói. “Có vẻ như mọi người đều đã lên máy bay và nó đã chuẩn bị cất cánh rồi!”
“Không cần phải hoảng loạn đâu.” Rin thẳng thừng đáp. “Nó nằm ngay phía sau khu vực kiểm tra hành lí.”
“Nhưng hàng kiểm tra đó dài ơi là dài! Cô nhìn thử xem.” Nene nói. “Những hành khách phổ thông đang xếp thành một hàng cực lớn đấy!”
“Đó không phải là nơi mà ta sẽ đến. Nó nằm ở sâu phía sau kìa.”
Rin mở cánh cửa dành cho nhân viên rồi bước vào trong. Hoặc đó là những gì mà họ tưởng…
Một khi đi qua lối vào, bọn họ đến được một hành lang mà không có bất kỳ một người nhân viên nào trong tầm mắt hết.
“Đây là lối đi dành cho hoàng tộc.” Rin giải thích. “Chúng ta có thể đi qua khu vực kiểm tra hành lí mà đến được cổng lên máy bay. Lối đi này được chuẩn bị riêng cho nhà Lou nên ta không cần phải sợ bị nhà Zoa hay Hydra nhìn thấy.”
“Cái gì?!”
“Thật không công bằng mà!”
“Chẳng có cái gì là không hợp lẽ cả. Nếu đi bằng hàng chờ thông thường, không đời nào ta có thể vượt qua khu vực kiểm tra hành lí. Chúng ta sẽ tạo nên một trận náo động khi đi qua máy kiểm tra kim loại.”
Áo khoác của Rin xếp đầy những con dao sắc nhọn còn hộp đựng danh thiếp thì là những những dụ cụ ám sát mỏng như đầu kim.
“Hiển nhiên. Nếu không thì tôi đã không mang theo súng đến nơi này.” Jhin gật đầu và chỉnh lại túi golf của mình.
“Em đoán điều đó cũng đúng với vũ khí của em và chỉ huy nữa.” Nene nói. “Và cả những thanh kiếm của anh Iska nữa.”
“…Những mọi thứ vẫn không ổn đâu.” Rin hướng mắt thẳng về trước trong khi đi dọc theo hành lang vắng lặng. “Tiểu thư Sisbell nhất định cũng đã bị đưa đi bằng cách này. Có thể chắc rằng lũ bắt cóc đã lên máy bay thông qua lối đi dành riêng cho hoàng tộc như chúng ta bây giờ.”
Cô lấy ra một chiếc bông tai hình mặt trời từ trong túi. Nếu tin vào những thư mục bí mật bên trong thứ mà công chúa Mizerhyby gọi là Bí Chương Gregorian và cho rằng vị trí của Sisbell đã được thay đổi thì cô ấy lúc này hẳn đã ở trong Đế Quốc.
“Iska.” Đang đi dẫn đầu cả nhóm, Rin quay về sau nhìn cậu. “Hiệp ước thế giới có các điều khoản quy định về việc đối xử nhân đạo với tù nhân. Tra tấn và thí nghiệm lên con người hoàn toàn bị cấm. Cả Chủ Quyền lẫn Đế Quốc đều đã phê chuẩn công văn đó. Có đúng như vậy không?”
“…Không sai.”
Những thí nghiệm vô nhân tính đúng thật là đã bị cấm đoán. Tất cả các quốc gia với không một ngoại lệ nào đã thống nhất dựa trên điều luật mà Rin vừa nêu.
…Ít nhất là ở vẻ bề ngoài.
…Bọn họ chỉ đồng ý vì mục đích chính trị, vậy thì các quốc gia khác sẽ không lên án họ.
Nhưng phía sau bức màng thì sao?
Đế Quốc đã và đang tiến hành thí nghiệm lên những phù thủy và ma đạo sư bắt được. Chủ Quyền thì biến những người lính Đế Quốc trở thành nô lệ. Chuyện đó xem chừng có vẻ hợp lí, song chính Iska cũng không biết hai phía thật sự sẽ làm gì với những người tù bình.
Đơn vị 907 chỉ đơn giản là một tập hợp những người lính thuộc tập thể lớn hơn là Đế Quốc. Dù cho có thích hay là không, số lượng những bị mật không được tiết lộ cho bọn họ hoàn toàn vượt xa những gì mà họ được biết.
“Ta khá chắc rằng ngươi không muốn nghe điều này, song ta dù sao cũng phải nói: ta không tin rằng Đế Quốc sẽ tôn trọng các quy luật yêu cầu chúng đối xử nhân đạo với các tù nhân.”
“……….”
“Bởi vì chính Chủ Quyền cũng không làm như vậy.” Sở dĩ Rin có thể nói thế là vì chủ nhân mà cô phục vụ hiện đang không có mặt ở đây. “Vị nữ vương đang trị vị được coi là một người ôn hòa, nhưng với phần còn lại của hoàng thất thì… Mà, ngươi đã thấy nhà Hydra rồi đấy. Chúng là loại người dám lên kế hoạch ám sát nữ hoàng nếu như cần phải làm như vậy. Bọn chúng luôn sẵn sàng nhúng chàm bằng bất kỳ cách cần thiết nào để đạt được mục đích của mình.”
“Kể cả khi nó liên quan đến Sisbell?”
“Đó chính xác là điều mà ta muốn nói. Chúng ta sẽ quá muộn nếu chúng làm gì đó với ngài ấy.”
Vậy nên bọn họ đang rất rấp rút. Bọn họ không thể đi từ Chủ Quyền đến lãnh thổ Đế Quốc bằng xe hay tàu siêu tốc – những cách sẽ ngốn nhiều ngày di chuyển – được.
Tra tấn, thí nghiệm con người…
Bọn họ không thể nào biết được Đế Quốc và nhà Hydra sẽ làm gì với hậu duệ của Người Sáng Lập, một trong những mẫu vật tuyệt vời nhất mà chúng luôn ao ước.
“Cuộc chiến này tuy ngắn nhưng nó sẽ quyết định tất cả.”
Chiếc bông tai mặt trời được cất ngược lại vào trong túi của Rin. Cô ấy sau đó tuyên bố chắc nịch: “Chúng ta sẽ giành lại tiểu thư Sisbell trong một tuần, và rồi ta sẽ đưa ngài ấy về nhà. Khi đó thì mọi chuyện sẽ chấm dứt.”
Tuy nhiên…
Chuyến đi lần này của cô đến Đế Quốc không chỉ kéo dài một tuần như bọn họ dự đoán.
Cả Rin lẫn Iska đều không biết được về tương lai đang chờ đợi mình - tương lai gắn liền với sự xung đột sẽ bao trùm lấy cả thế giới.