Kiếm sống bằng trò chơi sinh tử

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi đã bị bạn thuở nhỏ của mình từ chối 10,000 lần nhưng sau khi bỏ cuộc tôi đột nhiên trở nên nổi tiếng?

(Đang ra)

Tôi đã bị bạn thuở nhỏ của mình từ chối 10,000 lần nhưng sau khi bỏ cuộc tôi đột nhiên trở nên nổi tiếng?

kamamura

Chuyện tình thanh xuân đã được sinh ra. Hầu hết các nhân vật đều ngu ngốc và tận hưởng thanh xuân của họ một cách vụng về.

2 10

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

(Đang ra)

Kết duyên nơi dị giới: Trung tâm tư vấn hôn nhân dị giới - Dù đã thua 100 trận tình ở thế giới cũ, tôi vẫn quyết tâm tìm vợ ở thế giới khác!

Takumi Miyaji

Tại “Thế giới” nơi đủ chủng loài hỗn hợp như long tộc, yamabiko, người thằn lằn cùng tồn tại,Torakichi mang theo một ước nguyện không thể từ bỏ và bắt đầu cuộc hành trình hẹn hò xuyên chủng tộc cùng K

8 21

TS Medic's Battlefield Diary

(Đang ra)

TS Medic's Battlefield Diary

Masa Kitama

Một cựu game thủ FPS chuyên nghiệp (♂) tái sinh trong một thế giới kỳ ảo có chút phép thuật… Chỉ để biết rằng thứ chào đón anh không phải là một cuộc sống như mơ, mà là một chiến trường lầy lội đầy đạ

50 395

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

4 27

The Academy’s Time Stop Player

(Đang ra)

The Academy’s Time Stop Player

애모르

Với 1 kỹ năng gian lận phá vỡ sự cân bằng

38 741

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

(Đang ra)

Shujinkou no Osananajimi ga, Wakiyaku no Ore ni Gui Gui Kuru

Rakuda (駱駝)

Ở trường tôi có một tên y như nhân vật chính trong truyện rom-com. Hoàn toàn chẳng có gì nổi bật, vậy mà vì lý do nào đó, lúc nào xung quanh cậu ta cũng toàn là những cô gái xinh đẹp, quả là không bìn

11 117

Tập 01 - Chương 1: Ngôi nhà ma (4)

Từ bên hông cần gạt, một vòng kim loại nhô ra.

Có vẻ như biên độ của cần gạt và lực siết của còng có liên quan với nhau - cần gạt càng cao thì còng càng siết chặt và ngược lại. Duy chỉ mới thả cần gạt lên khoảng ba mươi phần độ cao thôi cũng đã khiến Yuki đau dữ dội rồi, không còn can đảm để thử thêm nữa. Buông tay khỏi cần gạt đồng nghĩa với việc cắt lìa cổ tay, nhưng kéo xuống hết cỡ thì còng cũng không đủ lỏng để mà thoát thân.

Yuki đã bị trói chặt.

Đây chính là dấu hiệu cho thấy… trò chơi đã bắt đầu.

Dưới con mắt kinh ngạc của Yuki, sàn nhà bỗng nhô cao dần lên, biến thành những bức tường dựng đứng. Bắt đầu từ các góc phòng lục giác, chúng vươn lên đến trần nhà và hợp nhất với bức tường căn phòng, tạo thành một hình tam giác phân tách Yuki với bốn người chơi còn lại - những người có lẽ cũng đang chứng kiến khung cảnh tương tự. Căn phòng lục giác ban đầu đã bị chia thành sáu phần bằng nhau, hệt như cách người ta thường cắt bánh gato.

Bỗng nghe thấy một âm thanh chói tai vang lên từ trần nhà, Yuki ngước cổ lên nhìn.

Một chiếc cưa tròn khổng lồ đang dần nhô ra.

Có ba cái cả thảy, chúng lần lượt hiện ra từ ba góc của phòng theo hình tam giác. Tốc độ quay nhanh đến mức Yuki thậm chí còn không thể nhìn thấy lưỡi cưa, nhưng cô biết rằng... nó vẫn hiện hữu ở đó. Tuy thế thì dù không có đi chăng nữa, việc va chạm với tấm kim loại ở tốc độ cao như vậy cũng đủ thổi bay một sinh mệnh rồi.

Lưỡi cưa từ từ tiến về phía Yuki với vận tốc không nhanh cũng không chậm, vừa đủ để khiến con người ta hồi hộp nín thở chờ đợi thảm kịch tồi tệ nhất. Chắc hẳn đã có vô số điều chỉnh kỹ thuật được thực hiện để đạt được vận tốc hoàn hảo này. Yuki nhận ra rằng một khi lưỡi cưa chạm xuống mặt sàn, dù có áp sát vào tường cũng không thể né tránh. Mọi nỗ lực tìm kiếm nơi ẩn náu đều trở nên vô nghĩa.

Cô phải ngăn chặn nó.

Ngay cả khi đang bị trói chặt vào tường, Yuki buộc phải hành động.

"Yuki-san! Yuki-san!"

Tiếng gõ tường vang lên dồn dập, đó là Kinko.

"Có lưỡi cưa! Chúng đang dần hạ xuống!"

"Tôi biết."

Yuki lạnh lùng đáp lời. Thực tế là cô đang rất bình tĩnh. Sau khi trải qua vô số lần tham gia trò chơi, cô đã tôi luyện được tinh thần thép - thứ vũ khí giúp cô giữ bình tĩnh trước tình huống nguy hiểm. Hay nói cách khác, đó chính là một phương pháp sinh tồn, chứng thực cho khả năng thích nghi phi thường của con người với môi trường xung quanh.

Vậy, giờ chúng ta phải làm gì đây? Câu trả lời là phải giả định có cách. Nếu không, hoặc nếu đây chỉ là hình phạt dành cho những sai lầm ngớ ngẩn, thì mọi nỗ lực đều trở nên vô nghĩa. Vì vậy Yuki không suy nghĩ nhiều, cô vừa loay hoay với cần gạt, vừa quan sát chiếc còng tay đáng ghét - khởi nguồn của mọi hiểm nguy.

Cô phát hiện ra một cái gì đó trông giống như ổ khóa ở mặt bên.

Ổ khóa.

Phải rồi, có thể mở ổ khóa bằng chìa khóa.

Ngay lập tức, Yuki dùng tay còn lại thò lấy chùm chìa khóa nằm trong túi tạp dề của bộ đồ hầu gái. Sau khi lấy ra, cô nhăn mặt nhìn số lượng chìa khóa trên móc khóa, nhưng không còn cách nào khác, cô đành nhanh chóng đảo mắt qua lại và thử từng chiếc một. 

Mãi đến gần cuối cùng, cô mới tìm thấy một chiếc có hình dạng phù hợp. Cô cắm vào, xoay một phát, tiếng “tách” vui tai vang lên, và chiếc còng tay đã được mở ra. Cùng lúc đó, âm thanh khủng khiếp phía trên cũng giảm bớt phần nào. Yuki nhìn lên, có vẻ ba chiếc cưa tròn trên đầu đã dừng lại.

Vậy ra cơ chế của nó là như vậy, Yuki thầm nghĩ.

Mặc dù cái cưa đã dừng lại, nhưng âm thanh ấy vẫn tiếp tục phát ra ở hướng khác. Chỉ có cưa ở chỗ Yuki là dừng lại, cô cần phải làm điều tương tự cho bốn người chơi kia.

Nhưng vấn đề là làm thế nào đây?

Yuki vừa quan sát căn phòng hình tam giác vừa nghĩ: Chắc chắn phải có một lỗ hổng nằm đâu đó trên bức tường sừng sững này chứ? Nếu không thì làm sao mà trao đổi chùm chìa khóa này để mở còng được. Có thể điều kiện mở khóa của mỗi người là khác nhau, nhưng họ sẽ tự xoay sở tìm cách giải quyết, đến lúc đó hẵng tính tiếp.

Có một số vết cắt ở đỉnh tam giác, nơi vốn là trung tâm căn phòng. 

Khi chạm vào, nó liền bung ra và rơi sang một bên. Tại trung tâm của chiếc bánh gato hay cũng chính là nơi sáu bức tường giao nhau, một khe hở nhỏ bằng hòm thư xuất hiện.

"Chú ý ở chính giữa phòng!"

Yuki hét lên thật to nhằm át đi tiếng lưỡi cưa.

"Tôi sẽ ném chùm chìa khóa qua khe hở đó! Hãy dùng nó để mở khóa còng tay! Sau đó, cưa tròn trên trần nhà sẽ tự khắc dừng lại!"

Mặc dù lời nói có phần vụng về, nhưng Yuki vẫn truyền tải thông tin một cách đơn giản và rõ ràng trong tình huống khẩn cấp. Nhận thấy khả năng đối phương không nghe rõ, cô lặp lại một lần nữa và cẩn thận thả chìa khóa qua khe hở.

Ngay sau đó──

"Ugh!"

Bốn bàn tay cùng lúc chạm vào tay Yuki.