Tran và Edit: Stevegas
Ardis trở về vương đô khi hoàng hôn buông xuống, trao đổi vài lời với người gác cổng quen thuộc, trước khi cùng Kyrill vào thành phố.
Điểm đến của họ là chiếc giường trong nhà trọ—đó là điều Ardis muốn, nhưng họ còn một vấn đề khác cần được ưu tiên hơn. Rốt cuộc, không có gì phải bàn cãi khi bọn hình nhân màu đỏ sẽ xuất hiện trở lại khi đêm tới.
Mặc dù chúng không phải là vấn đề lớn đối với Ardis, người đã chiến đấu với chúng suốt ba ngày liên tục, nhưng anh muốn loại bỏ gốc rễ của vấn đề càng sớm càng tốt.
Đó là lý do tại sao, họ chuyển hướng đi tìm một chuyên gia về lời nguyền trước.
「Ông già, ông có đó không? Tôi có cái này muốn cho ông xem」
Đó là một căn nhà ở góc con phố ít người đi bộ qua lại. Trong khi mở cánh cửa mục nát bao phủ bởi nấm mốc, Ardis cất tiếng.
Mở cửa, họ bước vào một căn phòng nhỏ. Những bức tường xếp đầy các kệ, bên trên toàn là sách, bình và những thứ linh tinh.
Mặc dù ngay từ cái nhìn đầu tiên, đây có vẻ như là một bộ sưu tập các vật phẩm ngẫu nhiên, nhưng nếu nhìn chủ nhân của nơi này, thì có lẽ sẽ thấy bình thường.
「Hả? Ardis đó à?」
Ông lão ngồi ở quầy nhìn Ardis và hỏi. Một chú thuật sư, nhiều người nghĩ rằng họ có ngoại hình như một mụ phù thủy già, nhưng thực ra đây là một công việc thiên về giám định vật phẩm và pha chế thuộc.
Người vừa gọi Ardis cũng vậy, ông ta trông như một ông già xuất chúng. Nếu mặc thêm một chiếc áo choàng lông vũ đàng hoàng, ông ta sẽ toát ra khí chất của một hiền giả.
Đã bốn tháng kể từ khi Ardis bắt đầu làm việc tại vương đô. Với từng đó thời gian quanh quẩn, quá bình thường nếu anh tìm được vài người quen và có một vài cửa hàng quen thuộc.
Mặc dù bảng giới thiệu không ghi, nhưng cửa hàng này cũng bán các vật phẩm ma pháp, đây là một trong những cửa hàng Ardis thường xuyên lui tới.
Và một chú thuật sư như ông ta, họ thường bán thuốc tự điều chế hoặc bùa chú. Còn nữa, khác với các vật phẩm bình thường mà lính đánh thuê hay mang đến các cửa hàng vũ khí hay thương nhân, các vật phẩm chứa ma lực thường sẽ được mang đến chỗ một chú thuật sư vì nó sẽ có giá tốt hơn.
Tuy vậy, Ardis không tới để bán thanh kiếm được tìm thấy trong tàn tích.
Có rất nhiều chú thuật sư am hiểu về ma pháp và ma lực trong vật phẩm. Và những kiến thức đó rất hữu ích cho việc giám định và xác định các vật phẩm chưa rõ ràng.
Đây là một cửa hàng cần thiết dành cho những thợ săn kho báu mang vật phẩm ma pháp đến để thẩm định hoặc hoá giải vật phẩm bị nguyền rủa. Hai loại vật phẩm này được coi là nguồn thu nhập chính đối với bất kỳ chú thuật sư nào.
Có khá nhiều cửa hàng có chú thuật sư ở thủ đô. Trong số đó, chú thuật sư có khả năng nhất mà Ardis biết được chính là ông già trước mắt anh đây. Rất hợp lý khi Ardis mang thanh kiếm đến đây.
「Nghĩ lại thì, Jean đang tìm cậu đó? Dường như anh ta có điều gì đó muốn hỏi cậu, cậu đã gặp anh ta chưa?」
「Không, dạo gần đây tôi không có gặp anh ấy ……. Tôi sẽ tìm anh ấy vào ngày mai」
Jean là một người cung cấp công việc cho lính đánh thuê. Đối với Ardis, người đã khuất phục Tam đại cường quỷ, thì Jean cũng đã giao nhiều nhiệm vụ cho anh từ trước. Anh ấy cũng là một trong những mạng lưới quan hệ là con người mà Ardis kiếm được trong bốn tháng vừa qua.
「Umu. Jean dường như đang lo lắng về điều gì đó. Hãy giúp anh ta nếu cậu có thể …… Bỏ chuyện đó sang một bên, cậu nhóc đó là ai? Đệ tử của cậu à?」ಠ ͜ʖ ಠ
Ông già hỏi Ardis về Kyrill, người đứng sau lưng anh.
「Không, chỉ là tình cờ nên nhóc này trở thành bạn đồng hành của tôi thôi. Rốt cuộc thằng nhóc lại không phải là lính đánh thuê」
「Vậy à. Bể ma lực của cậu nhóc có vẻ cao so với tuổi, tôi lại tưởng rằng cậu nhóc là một pháp sư hay gì đó chứ」
「Bể ma lực ……ý ông là cháu? 」
Trước những lời bất ngờ đến từ ông già chú thuật sư, Kyrill xen ngang.
「Đúng vậy, nhóc. Cháu dường như có năng khiếu trở thành pháp sư. Xét theo tuổi của nhóc, nhóc vẫn có thể phát triển thêm được về ma lực」
「Cháu……làm pháp sư …… 」
Kyrill có lẽ chưa bao giờ nghĩ rằng mình có khả năng trở thành một pháp sư. Trước lời giải thích bầt ngờ, Kyrill tròn mắt.
Ông già chú thuật sư mỉm cười nhẹ trong khi nhìn Kyrill, rồi chuyển ánh mắt sang Ardis.
「Tôi không nghĩ cậu sẽ đến đây mà không có lý do ……hẳn là đã nhặt được thứ gì đó thú vị, phải chứ?」
「Một thanh kiếm sẽ làm xuất hiện những con hình nhân kỳ lạ sẽ tấn công ta trong đêm, thế nào?」
Trước giọng điệu vui vẻ của Ardis, ông lão lắc đầu như thể muốn nói 'Trời đất'.
「…… Lại mang đến mấy món khó chịu nữa」
Bỏ qua phản ứng từ chủ cửa hàng, Ardis lấy thanh kiếm từ tay Kyrill và đặt nó lên quầy.
「Đây là một thanh kiếm mà chúng tôi tìm được trong một tàn tích ở rừng Corsas. Như ông thấy đó, không có vấn đề gì khi cầm hoặc vung nó, nhưng cứ khi đêm đến, một số con hình nhân màu đỏ kỳ lạ sẽ xuất hiện」
「Fumu …… để tôi xem」
Nghe Ardis nói, ông già cầm thanh kiếm lên tay mình và xem xét. Sử dụng kính lúp để kiểm tra chuôi kiếm rồi bao kiếm, sau đó rút ra một xíu. Ánh mắt sắc bén của một chú thuật sư nhìn chằm chằm vào lưỡi kiếm nhuộm tmàu đỏ.
「Ưm ……. Cái này……. Aah, ra là thế …… 」
Ông già chú thuật sư tiếp tục lẩm bẩm một mình, rồi chậm rãi nói kết quả.
「Hai đồng bạc cho lần này. Nếu cậu muốn tôi kiểm tra chi tiết hơn, thì sẽ là sáu」
Và rồi, ông đặt trả thanh kiếm lên quầy và ra giá.
「Vậy là, đây là thứ ông không thể biết chỉ bằng việc nhìn qua sao?」
Trong khi nói, Ardis đặt sáu đồng bạc lên quầy.
「Mới chỉ sơ qua thôi」
Trong khi trả lời, ông già chú thuật sư lấy tiền trả vào túi.
「Sẽ mất khoảng mười phút, cậu đợi được?」
「Vâng, tiện thể, ông có thể xoá lời nguyền đi hộ tôi cũng được」
「Không cần thiết đâu. Cơ mà, đây có lẽ còn chả phải là bị nguyền rủa」
「Không phải bị nguyền rủa?」
Ardis hỏi trước câu trả lời bất ngờ.
「Chà, tôi sẽ để phần giải thích sau. Chỉ cần ngồi đợi một lúc thôi」
Nói xong, ông già chú thuật sư lấy ra nhiều dụng cụ nhỏ khác nhau rồi đặt nó lên quầy. Sử dụng lần lượt từng món trong số chúng, ông tỉ mỉ xem xét thanh kiếm.
Đôi khi phun thuốc rửa, rồi lúc thì dán bùa lên, đôi khi làm phép, rồi làm đủ thứ trò để cố gắng xác định bản chất thật sự của thanh kiếm.
Quá trình đó tương tự như việc bác sĩ cố gắng tìm ra tất cả các triệu chứng để biết được bệnh nhân mắc bệnh gì.
Cuối cùng, mười phút mà ông già đã nói với Ardis trôi qua, và việc phân tích đã hoàn thành. Ông già chú thuật sư thở dài thật to.
「Phù …… cuối cùng cũng xong rồi, Ardis」
「Vậy? Nó thực sự là gì?」
Ngay lập tức, Ardis chỉ vào thanh kiếm trên quầy và hỏi.
「À, trước tiên, giống như ta đã vừa nói, nó không phải là lời nguyền」
「Vậy thì, những thứ xuất hiện và tấn công tôi trong đêm thì sao?」
「Chà, bình tĩnh nào」
Ông già bảo Ardis chậm lại.
「Trước tiên, hãy nhìn vào phong cách rèn khéo léo của thanh kiếm, nó đã được làm từ rất lâu rồi. Có lẽ là một trong những di vật của thời đại Vương quốc Corsas khoảng hai trăm năm trước. Nhìn đi」
Ông già chỉ vào một phần của bao kiếm.
「Đường nét này này, nó thường được dùng làm trang sức cho nghi lễ ở Vương quốc Corsas. Có thể nó đã được rèn bởi một thợ rèn nổi tiếng và được trao cho hoàng gia hoặc nhà thờ」
「Toàn chuyện ngoài lề không liên quan chút nào」
Ardis cau mày nói. Rốt cuộc, lý do mà Ardis mang thanh kiếm đến đây không phải để nghe những câu chuyện tầm phào như vậy.
「Trời ạ, đây chính là lý do tại sao giới trẻ lại phiền phức đến vậy đó」
Như thể than thở, ông già lắc đầu.
「Về lời nguyền phải không? Giống như ta đã nói khi nãy, nó không phải là một lời nguyền. Nhưng chắc chắn rằng, những suy nghĩ mãnh liệt đang bao trùm thanh kiếm」
「Suy nghĩ mãnh liệt? Nghĩa là sak?」
「Đau khổ, buồn bã, tức giận và hy vọng được cứu giúp. Những suy nghĩ mãnh liệt đó đang tìm kiếm một nơi nào đó để tới, và chúng đã tập trung quanh thanh kiếm. Nó không chỉ là của một người, mà là hàng chục người cộng lại」
Ardis tiếp tục hỏi, vì anh vẫn không hiểu sự khác biệt giữa 'suy nghĩ' và 'lời nguyền'.
「Đó……nó khác với lời nguyền?」
「Nó tương tự nhưng khác. Đúng là lời nguyền cũng là một dạng của những suy nghĩ mạnh mẽ. Nhưng lời nguyền được tạo ra với ý định làm hại con người. Nếu những ý định gây hại đó được trộn với những suy nghĩ mãnh liệt, thì đó mới là một lời nguyền」
Nhưng, khi ông già chú thuật sư tiếp tục giải thích.
「Những suy nghĩ đó bủa vây lấy thanh kiếm này, và đều không có bất kỳ ý định làm tổn thương ai cả. Họ có lẽ là những linh hồn không thể siêu thoát và không có nơi nào để đi」
「Tôi hiểu nó khác với một lời nguyền rồi. Nhưng làm thế nào để ngăn cái 『Việc xuất hiện mỗi đêm?』 đây 」
「Chà …… 」
Chủ cửa hàng xoa lông mày trong khi suy nghĩ.
「Vì không có lời nguyền nào, những cách thông thường để giải lời nguyền sẽ không có tác dụng. Đây chắc chắn vốn là một thanh kiếm tốt, nhưng cậu không thể sử dụng nó phải không? Tại sao không để tôi mua lại từ cậu. Thấy sao?」
Từ chối lời đề nghị từ chủ cửa hàng, Ardis và Kyrill rời khỏi cửa hàng. Dù giờ họ đã biết lý do đằng sau những con hình nhân màu đỏ xuất hiện trong đêm là gì, nhưng cuối cùng, họ vẫn không thể giải quyết được.
「Chà, chúng ta nên đi đâu đây……. Tôi đoán là ăn bữa tối trước nhỉ?」
Màn đêm đã bắt đầu chiếm lấy bầu trời vương đô. Họ phải làm gì đây, có rất nhiều việc mà họ vẫn phải thảo luận.
「Dù sao đi nữa thì, đói và thiếu ngủ là kẻ thù tồi tệ nhất đối với bất kỳ lính đánh thuê nào. Đi thôi, Kyrill」
「V-Vâng ạ」
Kyrill đuổi theo Ardis, người bắt đầu hướng tới quán trọ quen thuộc của anh,『Quán trọ Seseragi』.