Dịch: Spikie
Chỉnh sửa: Stevegas
____
Ardis được chào đón bởi Ted và Orphellia đang ngồi đợi sẵn tại chiếc bàn bốn chỗ tại quán trọ.
Ở cái quán trọ vừa phục vụ như một quán rượu và cũng là một nơi ngủ lại dành cho lính đánh thuê này, dù là ngày hay đêm cũng đều náo nhiệt. Thế nhưng, hôm nay thì lại khác. Cũng có chút ồn ào, nhưng lại thiếu sức sống hơn hẳn mọi khi, cảm giác như bầu không khí kì lạ đang bao trùm lấy toàn bộ quầy rượu vậy. Chắc hẳn là vì chẳng có người nào ngồi đây có rượu để uống cả.
「Norris?」
Ardis ngồi xuống một ghế trống, và hỏi hai người.
「Norris hiện đang đi thu thập thông tin rồi」
「Giờ chỗ nào cũng loạn hết lên cả, nên chắc cũng chằng thu được thông tin gì có ích đâu」
Dường như họ cũng đã trao đổi thông tin với chủ quán và những đồng hương lính đánh thuê khác. Nhưng ngoài họ ra thì xem ra chẳng có ai chứng kiến được cảnh tượng diễn ra ngoài kia cả. Chính vì thế nên những lính đánh thuê khác chẳng có thông tin gì ngoài những lời truyền miệng.
「Xin lỗi, xin lỗi, chuyện này mất thời gian hơn tôi tưởng」
Khi Ardis gọi món, Norris quay trở về. Anh ta uống hết cốc nước trên bàn rồi ngồi xuống thở hổn hển.
「Anh vất vả rồi」
Như thể để thưởng cho sự chăm chỉ của Norris, Orphellia rót thêm nước mát vào cốc cho anh. Sau khi uống hết cốc nước thứ hai, Norris cuối cùng cũng đã bắt đầu báo cáo lại.
「Có vẻ như lãnh đạo Reiten cũng đang rối hết cả lên. Nhưng ít nhất thì bọn họ cũng nhanh tay đấy. Có vẻ như bọn họ đang lên kế hoạch hành động vào lúc bình minh rồi」
「Quân đội của Reiten, đám lính hỉ mũi chưa sạch mà chúng ta đã gặp đó sao?」
「Đúng vậy. Chẳng phải bọn họ chỉ khoảng năm trăm quân hay gì đó sao? Thậm chí với mối đe dọa đa phần chỉ là lũ quái thú mà thôi, thì với quân số đó mà đi đối đầu với cả một đội quân quái thú như thế thì có hơi…」
Norris đáp lại sự nghi ngờ của Ted và Orphellia như thể đã đoán được trước.
「Unn, họ chỉ có năm trăm tên lính mới non kinh nghiệm mà thôi. Trên hết, từ những gì mà chúng ta đã thấy ở cổng đông, thì trong đám quái thú đó còn có cả quỷ nữa. Dù cho chỉ có quái thú đi chăng nữa thì 『Thú Vương』cũng là một mối nguy hiểm đối với họ. Đó là lí do tại sao sẽ có cả những yêu cầu cho lính đánh thuê chúng ta nữa」
「Mà, điều này cũng dễ đoán mà」
「Nhưng nhìn thử đi, tôi không biết ở Reiten hiện có bao nhiêu lính đánh thuê, nhưng dù cho là có rất nhiều đi chăng nữa, thì cũng chỉ hơn trăm, hai trăm là cùng? Ở đây không có tới hàng ngàn lính đánh thuê đâu. Dù cho chỉ là đấu với quái thú đi chăng nữa, kể cả với chúng ta, chẳng phải đó vẫn là điều bất khả thi hay sao?」
「Cơ mà, thật tình cờ và thật bất ngờ? Rõ ràng hiện tại ở Reiten này đang có nhiều nhóm lính đánh thuê mạnh đang tề tựu ở đây」
Norris liệt kê từng cái tên một, 『Mây Tự Do』, 『Long Kị Sĩ』, 『Tinh Linh Dẫn Lối』, 『Hồng Tam Kiếm』, tất cả bọn họ đều là những nhóm lính đánh thuê nổi tiếng tại quê nhà chính họ.
「Năm trăm người từ quân đội, một trăm lính đánh thuê. Nếu có triệu tập thêm người dân có khả năng chiến đấu thì kiểu gì chẳng vượt quá con số hai nghìn chứ?」
Sau cùng thì đây cũng là Reiten với dân số hơn năm mươi ngàn người. Thậm chí cho dù bọn họ chẳng phải là lính đánh thuê đi chăng nữa, thì chắc chắn là trong số những người dân vẫn có những người có khả năng chiến đấu, tập hợp bọn họ lại chắc chắn sẽ dễ dàng tăng quân số lên đáng kể.
Dĩ nhiên, bởi vì thời gian chuẩn bị chẳng có nhiều, nên sẽ chẳng có bất kì một buổi huấn luyện làm quen trang bị gì cả. Nhưng thà như thế còn hơn là để cho bọn quái thú phá vỡ được bức tường thành và tiến vào trong, đến lúc đó thì chỉ còn cái chết đang và sự đau thương ập tới các gia đình mà thôi.
Vì đây là trận chiến mà thậm chí đến cả những người dân thường cũng không được để thua, nên tinh thần chiến đấu của bọn họ đều sẽ rất cao.
「Chúng ta sẽ lo đám quỷ, quân đội sẽ xử lý lũ quái thú, và những người lính tạm thời kia sẽ tận dụng quân số đông mà xử lý đám râu ria còn lại. Tôi đoán kế hoạch sẽ như thế đúng chứ?」
「Unn. Đúng như những gì Ardis đã nói, phía thành phố như đang lên kế hoạch như thế. Thù lao cho lính đánh thuê tham gia như chúng ta sẽ là hai đồng vàng một người. Và sẽ có thưởng thêm ba đồng vàng cho mỗi con quỷ được tiêu diệt」
Ba đồng vàng cho một con quỷ bị tiêu diệt. So với bình thường thì đây là một cái giá cao. Bởi vì sự thất bại trong cuộc hỗn loạn này đồng nghĩa với sự hủy diệt của Reiten, nên dường như thành phố đang chi tất tay cho phần thù lao. Nhưng chẳng ai biết được ngoài kia có bao nhiêu con quỷ cả, mười hoặc hơn, nên chắc hẳn giới lãnh đạo sẽ tốn một khoản không nhỏ đây.
「Nhưng chờ đã? Nếu như thủ lĩnh của mấy nhóm lính đánh thuê đó không quan tâm, thế thì chẳng phải sẽ vô ích hay sao? Rõ ràng là 『Long Kị Sĩ』 với『Hồng Tam Kiếm』đều được thuê bởi —uhh tên gì ấy nhỉ? Jim… cái thương hội gì đó-」
「Là Jimberyl」
「Đúng rồi, chính nó. Chẳng phải bọn họ tới đây là do yêu cầu đến từ thương hội Jimberyl hay sao?」
Đúng như Ted nói. Lính đánh thuê chỉ hành động khi có người thuê mà thôi. Có một luật ngầm trong giới lính đánh thuê đó là việc nhận một nhiệm vụ khác trong khi vẫn còn đang trong yêu cầu chưa hoàn thành là điều cấm kị.
Với chủ thuê, sẽ rất tệ nếu những lính đánh thuê rởi đi chỉ vì 「thù lao của một yêu cầu khác nhiều hơn」. Với lính đánh thuê, những người bị xã hội xem là những tên lưu manh, tuân theo hợp đồng và thỏa thuận chính là thứ giúp họ có được quyền công dân.
Dĩ nhiên, trong số những lính đánh thuê cũng có vài tên khốn sẵn sàng phá bỏ hợp đồng mà không hề do dự. Nhưng những nhóm mà Norris vừa nêu ra đều là những nhóm lính đánh thuê nổi tiếng. Họ chắc chắn sẽ không phá vỡ hợp đồng.
Mặt khác, điều đó cũng có nghĩa là họ sẽ bị hợp đồng ràng buộc. Nếu chủ thuê của bọn họ là người chỉ quan tâm đến lợi ích của mình thì họ sẽ ưu tiên mạng sống và tài sản của mình hơn là cho phép những lính đánh thuê của họ tham gia vào đội thảo phạt.
「Nên là, mọi người thấy đấy—」
"Tôi mừng là mọi người đã hỏi đấy.", Norris bắt đầu giải thích sau khi đợi mọi người hỏi.
「Có vẻ như Thương hội Jimberyl sẽ tham gia kiểm soát tình hình, họ ra yêu cầu lính đánh thuê tham gia vào chuyến thảo phạt. Hơn nữa, không chỉ có 『Long Kị Sĩ』 và 『Hồng Tam Kiếm』thôi đâu, có vẻ sẽ có cả 『Mây Tự Do』 và 『Tinh Linh Dẫn Lối』cũng đều được gọi tới Reiten bởi họ nữa」
Vốn dĩ Ted và nhóm 『Sao Sáng Trong Đêm Trắng』cũng đến Reiten từ lời mời của Jimberyl. Không lạ gì khi họ cũng gọi cả những nhóm khác ngoài những nhóm vừa kể nữa.
「Vậy là chuyến thảo phạt này sẽ có khả năng thành công nếu Jimberyl đồng ý tham gia vào chuyến thảo phạt này thôi sao, còn nếu họ từ chối tham gia thì…」
Hoàn toàn không có khả năng chiến thắng… Orphellia lên tiếng.
Quái thú thì quân đội và lính đánh thuê thường còn có khả năng đối phó, nhưng đối với bọn quỷ lẫn trong đội quân quái thú đó thì sẽ có chút khó khăn đối với họ. Dù cho Ted và những người khác có mạnh cỡ nào đi chăng nữa thì họ cũng không thể xuất hiện ở mọi nơi có quỷ được.
「Hơn nữa, hình như họ cũng bên cung cấp vũ khí cho binh lính cũng như là nguyên vật liệu tu sửa cho tường thành thì phải. Quân đội và giới cầm quyền đang tung hô Thương hội Jimberyl vì chuyện đó đấy」
「Thế còn những thương hội khác thì sao?」
Ardis hỏi khi nhớ lại tình hình rối ren của thương hội Litte.
「Ai mà biết được. Tôi không nghe gì nhiều về những thương hội khác. Nhưng sao mà họ sẽ biết phải làm gì khi mà họ không nắm được rõ tình hình hiện tại cơ chứ? Chính xác là bởi vì thế mà thương hội Jimberyl bỗng trở nên tốt bụng đến vậy. Chà, đúng là những con người tuyệt vời nhỉ?」
Norris cười vào cái tình cảnh trớ trêu này.
Sau cùng, cũng chỉ mới có nửa ngày từ khi tình huống khẩn cấp này xảy ra mà thôi. Chắc chắn chẳng còn ai ngoài những người lãnh đạo cấp cao của nơi này thấu rõ được tình hình hiện tại. Và bỗng nhiên quyết định tham gia vào chuyến thảo phạt này giữa chừng trong khi đang có nhiệm vụ khác quả thật là không bình thường chút nào.
Hơn nữa, dựa trên những thông tin mật có được hiện tại, có vẻ như Jimberyl có biết được điều gì đó. Mặc dù họ có thể bỏ qua bởi hắn là thương nhân, nhưng Ardis vẫn cứ cảm thấy nghi ngờ về những hành động của bọn họ.
Hình như Norris cũng đã nhận thấy được điều gì đó. Thậm chí chẳng cần phải nói ra cũng biết, rằng anh ta cũng chẳng có suy nghĩ tốt gì với thương hội Jimberyl cả.
「Chà, ta cũng chẳng mất gì khi Jimberyl nói rằng họ muốn giúp sức cả. Việc đối phó với đám quái thú cứ phải ưu tiên trước đã」
「Phải đó, như Norris đã nói. Tôi không thích cái thương hội mờ ám đó chút nào cả, nhưng ít nhất thì, có khả năng chiến thắng là tốt rồi」
Ted dường như hiểu được cảm giác của Norris, mặc dù có chút do dự nhưng anh vẫn đánh giá cao quyết định của họ.
「Gì chứ–? Ted và Norris, hai người vẫn còn nói được mấy lời như thế à? Có khi nào là do chủ tịch của Jimberyl đã cướp hết vinh quang của hai người nên là hai người cảm thấy ghen tị hay không?」
「Làm như thèm ý!!」
「Sai quá sai rồi bà chị!」
Lời cà khịa của Orphellia liền bị phản bác dữ dội.
Ardis, người chưa từng gặp vị chủ tịch thương hội đó, lờ đi cuộc tranh cãi nhỏ đang diễn ra bên cạnh mà bắt đầu thưởng thức những món ăn trên bàn vừa được mang ra. Vị súp ấm đã khiến mọi sự mệt mỏi trong người anh tan biến, và món thịt xông khói giòn rụm được kẹp với bánh mì, cùng với vị mặn của muối hòa cùng với nước thịt đã lấp đầy cơn đói của anh.
Bởi vì Reiten là một thành phố giao thương, nơi đây có rất nhiều hàng hóa từ phía đông và phía tây chuyển về, nên có rất nhiều món ăn mà Ardis chưa từng thấy bao giờ. Mặc kệ Ted và những người khác đang ngồi cãi nhau, Ardis lặng lẽ chén sạch đống thức ăn đặt trên bàn.
Vị cũng khá ngon. Nhưng ít nhất, đó là một sự khác biệt chả khác gì giữa thiên đường và địa ngục khi mang ra so sánh với thứ Vũ Khí Hủy Diệt (thức ăn của Melir) ở 『Quán trọ Seseragi』.
Mà ngay từ đầu, thì việc coi "nó" có phải là một món ăn hay không vẫn còn là một dấu hỏi lớn, Ardis đưa ra nhận xét như thế trong đầu nhưng không hề nói ra một lời nào.
「Anh…. Trong khi chúng tôi vẫn còn đang nói chuyện mà anh lại có thể tận hưởng bữa ăn như thế hả…」
Trông thấy Ardis đang tận hưởng bữa ăn của mình, Ted và những người khác đang tranh cãi với nhau một cách ngớ ngẩn liền dừng lại và đánh chén.
Khoảng một giờ sau đó, những người lính đi qua các các quán rươu trong thành phố để tập hợp lính đánh thuê lại cho chuyến thảo phạt sẽ lên đường vào sáng ngày mai.