Mana là hiện thân của ý chí.
Một ý chí muốn hành động được bộc lộ ra dưới hình thái vô hình. Dựa theo cách sử dụng, nó có thể được gọi là ma pháp, kỹ năng, phúc lành hay năng lực.
Một ý chí mạnh mẽ thì cần một lượng mana tương ứng, nhưng con người lại có giới hạn trong việc phát xuất ý chí. Ví dụ, việc dồn một lượng mana chưa từng có chỉ để đánh nhẹ vào gáy ai đó là chuyện khó xảy ra, vì thế mà 【 Thủ đao kích 】 của Yu Jitae vẫn mãi chỉ ở cấp D.
Từ sau Tân Kỷ Nguyên, tòa tháp pháp sư tọa lạc tại Bắc Âu — nơi được mệnh danh là “Thung lũng Silicon của các kỹ sư pháp thuật” — mang tên Blue Belt, trung tâm nghiên cứu ma thuật, đã phát hiện ra một điều kỳ lạ trong quá trình điều tra về kỹ năng và pháp thuật.
Một ý chí mạnh đòi hỏi nhiều mana, nhưng luôn có một bức tường vô hình cản đường. Và khi ai đó vượt qua bức tường đó bằng cách mở rộng ý chí của mình, hiệu suất ma pháp họ sử dụng sẽ tăng vọt theo cấp số nhân.
Họ phát hiện ra 6 bức tường, và quyết định đo lường chúng bằng các cấp bậc.
Từ thấp lên cao là E, D, C, B, A, và sau bức tường cuối cùng là cấp S. Ngoài ra còn có cấp SS — Authority (Quyền năng) — mà chỉ những sovereign (tối cao giả) mới có thể chạm tới, và đó là với vô số điều kiện ràng buộc…
Về sau, khi nhiều dị vật từ các thế giới khác tràn vào theo những khe nứt không gian, loài người phát hiện ra rằng các chủ thể trí tuệ ở các thế giới ấy cũng sử dụng hệ thống phân cấp tương tự.
Kikril, Kataran, Kutra, Kotrin… dù cách gọi có khác nhau, chúng vẫn cùng biểu đạt một khái niệm: 6 bức tường và 7 cấp bậc. Điều này cho thấy ngành nghiên cứu ma thuật của Trái Đất đã phần nào chạm đến bản chất của mana và ma pháp.
Tuy nhiên, họ cũng phát hiện một điều khác thường. Trong quá trình lục lại dữ liệu của một cổ vật cấp độ 5 được tìm thấy bên trong một khe nứt không gian, họ bắt gặp một cấp bậc còn cao hơn cả Kulyata (SS).
Điều này đã khiến các nhà nghiên cứu siêu nhân thời bấy giờ bàng hoàng. Thậm chí Witch Valentine, tối cao giả của Trái Đất, người duy nhất từng bước vào ranh giới cấp SS, cũng không thể tiến xa hơn. Cô từng nói: “Đó là một thế giới quá cao, ta không thể với tới.”
Vậy thì sao lại có cấp bậc vượt qua cả SS?
Dẫu nghiên cứu không ngừng nghỉ, con người vẫn chẳng thể đưa ra bất kỳ kết luận rõ ràng nào về cấp SS, chứ đừng nói đến thứ vượt trên nó (vì Valentine – người duy nhất đạt tới cấp đó – sợ bị thí nghiệm và đã bỏ trốn). Cuối cùng, cấp trên SS vẫn là một ẩn số chưa được giải mã.
Vô số pháp sư và kỹ sư ma thuật đã phải nén lại cơn tò mò tột độ của mình.
Chỉ riêng cấp SS đã đủ sức khuynh đảo cả Trái Đất. Lý do khiến Hiệp hội Siêu nhân Quốc tế có thể tồn tại với nguyên tắc “không quốc gia nào được can thiệp vào lực lượng vũ trang của họ” vốn phi lý, là vì có một cá nhân duy nhất — nàng phù thủy ấy.
Vậy, cấp EX vượt trên tất cả sẽ là gì?
『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】khiển trách Quyền năng 【 Key (EX) 】. 』
『 【 Key (EX) 】: SAO CHỨ… 』
『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 đề nghị ẩn đi sự hiện diện không cần thiết. 』
『 【 Key (EX) 】: KHÔNG… 』
『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 lại khiển trách Quyền năng 【 Key (EX) 】 để bảo vệ sinh linh phàm tục. 』
Kom kom! — Con chim trắng không ngừng húc đầu vào chân của thực thể cơ khí khổng lồ. Dáng vẻ ấy ngây thơ đến khó tin, nhất là khi nó chính là đối tượng mà nhân loại bao đời nay vẫn luôn khát khao tìm hiểu.
…Đó là ấn tượng đầu tiên của anh khi lần đầu gặp Vintage Clock.
Nhưng giờ, nhìn thực thể cơ khí đồ sộ trước mắt, anh đã thay đổi suy nghĩ. Thứ này có khí chất và áp lực tương xứng với cấp bậc nó sở hữu.
Đây mới chính là tối thượng.
Những thứ anh chỉ mơ hồ cảm nhận từ xa — những kẻ đã định hình nên chuẩn mực của thế giới này — tất cả đều to lớn và vĩ đại. Vậy mới thấy Vintage Clock với hình hài chỉ như một con chim nhỏ bé mới là kẻ kỳ lạ trong số đó.
Dù sao đi nữa, những Authority (Quyền năng) như vậy cũng không thể tác động vật lý đến anh. Thứ duy nhất khiến anh mệt mỏi chính là tinh thần bị áp chế bởi sự hiện diện áp đảo kia.
Khoảng mười centimet sau lưng con chim trắng, một khe nứt không gian dài hàng chục mét đột ngột mở ra, và một món vũ khí khổng lồ hiện ra từ bên trong.
Đó là một cây kéo với lưỡi kéo chính là kim giờ và kim phút của một chiếc đồng hồ. Thứ này tỏa ra một khí tức tương đương với 【 Key (EX) 】 khi từ từ hé lộ hình thể.
Đôi kéo bất đối xứng ấy có tên là [Connection-severing Blades] — Lưỡi Kéo Cắt Đứt Liên Kết. Chính là công cụ Vintage Clock dùng để cắt dòng chảy của thế giới mỗi khi cần tua ngược thời gian.
『 【 Vintage Clock (EX) 】: (??ω??)? 』
『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 đe dọa Quyền năng 【 Key (EX) 】 – người bạn thân. 』
Ngay sau đó, kim giờ và kim phút của cây kéo đồng loạt bay lên, nhắm vào một bộ phận trên cơ thể máy khổng lồ.
『 【 Vintage Clock (EX) 】: (??ω?)? ╰ひ╯ 』
『 【 Key (EX) 】: Ô. 』
『 【 Vintage Clock (EX) 】: (??ω?)? ╰ひ╯ 』
『 【 Key (EX) 】: ÔÔÔ… 』
『 【 Vintage Clock (EX) 】: (??ω?)? ╰ひ╯ 』
『 【 Key (EX) 】: KHÔNG. 』
『 【 Vintage Clock (EX) 】: (??ω?)? ╰ひ╯ 』
『 【 Key (EX) 】: DỪNG LẠI 』
『 【 Key (EX) 】: ĐƯỢC RỒI 』
『 【 Key (EX) 】: ĐƯỢC MÀ… 』
Ngay sau đó, khí tức khổng lồ kia tan biến, và trước mặt Yu Jitae hiện ra một đôi mắt vàng rực.
Ẩn mình trong màn đêm, thân thể nó mờ ảo như sương khói.
Là một con mèo đen.
-----------------------------------------------
Theo những gì Yu Jitae biết, mỗi Authority cấp EX đều có một vai trò và một năng lực riêng biệt.
Vai trò của Vintage Clock là bảo đảm những “ghi chép không gian” của các thế giới như Trái Đất không bao giờ ngừng lại. Còn năng lực của nó là thao túng dòng chảy thời gian trong các chiều không gian nhất định — dĩ nhiên với rất nhiều giới hạn ràng buộc.
Nói cách khác, thời gian của chiều không gian khổng lồ này đang được tua ngược lại chỉ nhờ một mình Vintage Clock, và điều đó đủ chứng minh sức mạnh vượt bậc của một Authority cấp EX.
Vậy thì năng lực của 【 Key (EX) 】 là gì?
“Ngươi là gì?”
『 Ta là. Key. Kẻ mở ra cánh cửa. 』
Ý chí của con mèo đen truyền thẳng vào tâm trí anh.
“Tại sao ngươi lại đến đây?”
『 Vintage Clock. Yêu cầu. Mở cánh cửa tầng hầm. 』
Con mèo đen vung vẩy chiếc đuôi bóng loáng.
Cái tên “Vintage Clock” quả thật không phải đặt cho có — sinh vật này có vẻ đúng là một công cụ để mở ra điều gì đó. Trong lúc Yu Jitae còn đang tự hỏi tầng hầm kia là gì, thì con chim trắng dang rộng đôi cánh.
『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 xác nhận rằng [Tầng hầm] là một [phòng] mới vừa được tạo ra bên trong xưởng của Vintage Clock! 』
Ra là như vậy. Anh biết căn phòng mới đó là gì.
Khi cảm nhận được sinh khí thật sự của Bom, Yeorum, Kaeul và Gyeoul — mỗi người một lần — Vintage Clock đã từng nói về một khả năng trưởng thành mới mở ra, gọi nó là một “phòng”. Nhưng lúc này không phải lúc để bận tâm đến chuyện đó.
“Vintage Clock. Cánh cửa tầng hầm để sau cũng được. Đưa ta lên tầng cao nhất của xưởng trước.”
Con chim trắng chớp mắt.
“Ta phải mở lại hồ sơ thí nghiệm giải phẫu lũ hatchling từ lần lặp thứ tư trở đi. Không rõ vì lý do gì, trí nhớ của ta mờ nhạt, ta không nhớ được.”
『 【 Vintage Clock (EX) 】:? 』
“Sao lại giả ngơ. Chính ngươi biết hoàn cảnh của ta mà. Lần lặp thứ bảy đã xảy ra chuyện lớn, quan hệ giữa ta với lũ hatchling đang vượt khỏi giới hạn. Ta chưa từng muốn điều đó xảy ra.”
Ký ức về việc anh từng ngược đãi hatchling màu lục... Vì lý do nào đó, ký ức đó không được anh xếp vào các “lần lặp”, nên trở nên vô cùng mờ nhạt, như một cảnh phim đã xem từ nhiều năm trước.
Vì vậy, anh định nhắc lại cho bản thân nhớ những hành vi tàn nhẫn mình đã làm, để dập tắt thứ tình cảm đang nhen nhóm dành cho Bom.
Việc này rất, rất quan trọng.
Bằng không, toàn bộ nỗ lực và sự hi sinh không ngơi nghỉ của kẻ hồi quy có thể sẽ sụp đổ chỉ trong một khoảnh khắc.
『 Quyền năng 【 Vintage Clock (EX) 】 báo rằng vị khách không thể ở lại lâu, và đề nghị đi xuống tầng hầm trước. 』
Ngay sau đó, Vintage Clock đập cánh bay xuống dưới.
Nó hoàn toàn không có ý định nghe lời anh.
『 Đi theo. Tới tầng hầm 』
Con mèo đen cũng lặng lẽ bước theo sau chim trắng. Nhìn hai sinh vật dần khuất bóng, Yu Jitae chẳng còn cách nào khác ngoài nhấc chân đi theo. Dù không hài lòng, anh vẫn bước theo sau.
Thực ra, anh cũng tò mò.
Đó là một cuộc đời anh đã sống qua. Dù có thể đã đi sai đường, nhưng mục tiêu của đời anh vẫn luôn là sức mạnh. Anh khao khát trở nên mạnh hơn.
Sau lần lặp thứ năm, sau hàng trăm lần sống lại, anh đã mạnh hơn cả những tồn tại mạnh nhất Trái Đất — BM, Chaliovan, phù thủy, Oscar Brzenk — và bắt đầu săn lùng các “vị vương” ở những chiều không gian lân cận.
Tại đó, Yu Jitae đã đánh bại và hấp thụ sức mạnh của [Đại công tước Ác Ma, Baal], [Hắc Long, Lugiathan], [Quân vương Thiên Giới, Gaum], [Bất Tử, Shin], [Kẻ Hủy Diệt Cây Thế Giới, Yutahn]... Sau khi tiêu diệt tất cả, anh đạt đến giới hạn sức mạnh của một sinh linh phàm trần.
Thậm chí sau đó, anh vẫn sống thêm hàng chục cuộc đời, lao đầu vào bất cứ khả năng nào có thể khiến mình mạnh lên. Thế nhưng Vintage Clock vẫn luôn khẳng định: anh đã không còn cơ hội trưởng thành.
Vậy mà ở lần lặp thứ bảy, nó lại bất ngờ tuyên bố có một khả năng phát triển mới.
Anh nghi ngờ — vì điều đó trái với những gì nó từng nói — nhưng cũng không thể phủ nhận sự tò mò.
Dưới nơi này, đang chờ đợi anh là thứ gì?
Nếu từ đây anh còn có thể mạnh hơn nữa, thì anh sẽ trở thành thứ gì?
----------------------------------------------
Không có điểm tham chiếu trong không gian, nên cũng chẳng thể xác định phương hướng.
Ấy vậy mà sau một lúc đi theo Vintage Clock và Key, Yu Jitae vẫn nhận ra rằng nơi này đủ thấp để gọi là “tầng hầm”. Trước mắt anh là một cánh cửa quen thuộc — giống hệt cánh cửa của phòng 301.
Thấy kỳ lạ, nhưng rồi anh nhớ ra: “quyền năng” vốn tồn tại dưới dạng khái niệm, nên chúng thường biểu hiện thành hình thái quen thuộc đối với người được nhắm đến.
Bản thể thật của Vintage Clock vốn không phải là một con chim trắng. Thậm chí nó còn chẳng có hình thể.
Dù sao thì, đây cũng là một cánh cửa anh chưa từng thấy trong xưởng. Đứng trước cánh cửa ấy, ý chí của Key len lỏi vào tâm trí anh.
『 Đã mở khoá. Có thể vào. Cánh cửa. 』
“Trước khi vào, cho ta hỏi một điều.”
『 Bị từ chối 』
『 【 Vintage Clock (EX) 】: ( ??ω?)? ╰ひ╯ 』
Con mèo đen liếc nhìn con chim, rồi từ từ bước đến gần anh.
『 Câu hỏi là gì? 』
“Với các quyền năng như các ngươi, từ ‘tồn tại’ có nghĩa tương đương với ‘phàm nhân’. Đúng không.”
『 Đúng. Có ý thức. Sống theo Định Mệnh. Rồi cũng tiêu vong. Sinh vật hữu cơ, sẽ chết. 』
“Vậy thứ bên trong kia... có thể khiến ta sống mãi mãi không?”
『 Thứ đó. Không thể. 』
Yu Jitae từng cho rằng: nếu vượt qua được ngưỡng hiện tại, anh sẽ không còn là một “tồn tại” nữa — có thể trở thành một phần trong những “quyền năng” quan sát thế giới, như Vintage Clock.
Nhưng có vẻ, đó là một giả định sai.
“Hiểu rồi.”
Nói xong, Yu Jitae đẩy cánh cửa dẫn xuống tầng hầm của Vintage Clock.
Bên trong là một không gian hình vòm với 11 trụ đá lớn như những tháp đá obelisk dựng thành vòng cung. Trong đó, năm trụ phát sáng.
Chính giữa dãy trụ là một bệ tế. Lơ lửng phía trên nó là một khối thể rắn vừa giống đá, vừa như kim loại, cứ thế lơ lửng trong không trung.
Trông nó như một khối đá nhân tạo — có kết cấu đối xứng, nhiều bậc thang gắn xung quanh, mà cũng giống như một tinh thể khoáng chất lấp lánh.
Cái đó là gì?
Anh muốn hỏi, nhưng cả Vintage Clock lẫn Key đều đang nghiêng đầu nhìn về phía những cây trụ, có vẻ ngay cả chúng cũng không biết.
Chính lúc đó, một ảo ảnh ùa vào tâm trí anh.
Trong ảo ảnh ấy...
Yu Jitae đang mở cửa, bước vào phòng 301.
Một đứa trẻ rất nhỏ với mái tóc và đôi mắt màu lam sapphire chập chững chạy tới với vẻ mặt lo lắng. Đó là Gyeoul, trước khi “lột xác”.
Anh nhẹ nhàng bế bé lên theo phản xạ tự nhiên. Gyeoul kéo áo anh xuống ngang ngực, kiểm tra sợi dây chuyền đan bằng tóc và vảy của bé, rồi ngẩng đầu nhìn anh.
Sau đó, cô bé mấp máy đôi môi bé xíu.
“…Có chiện… gì hơm?”
Yu Jitae không trả lời. Gyeoul hơi nghiêng đầu, có vẻ lo lắng hơn, hỏi lại.
“…Hơm? Có chiện?”
Mãi lúc đó anh mới khẽ đáp.
“Không. Không có gì đâu.”
Rồi nở một nụ cười thật lòng.
“Còn em thì sao?”
Ảo ảnh kết thúc.
“…”
Khi Yu Jitae nhận thức lại, anh đã quay về tầng hầm của Vintage Clock.
Ảo ảnh vừa rồi…
Là khoảnh khắc anh trở về ký túc xá sau khi chiến đấu với Noah tại vũ hội hóa trang. Sau nhiều tháng lạc lối trong giấc mộng chiến đấu với hắn, tinh thần của Yu Jitae kiệt quệ. Nhưng cũng chính lúc đó, lần đầu tiên anh cảm thấy sự mỏi mệt ấy tan biến.
Khẽ cau mày, Yu Jitae nhìn quanh. Ngoài trụ đá vừa rồi, còn bốn trụ khác cũng đang phát sáng.
Anh đặt tay lên trụ đá trắng, nhìn lại ký ức với Gyeoul. Vì sao ký ức đó lại ở đây? Anh suy nghĩ hồi lâu, rồi nhận ra điều gì đó.
『 【 Vintage Clock (EX) 】: ( ??ω?`)??? 』
『 Tò mò. Là gì vậy. 』
Ở lần lặp thứ bảy,
Lần đầu tiên trong đời, anh đã thực sự cảm thấy… hạnh phúc.