Khi hai trái tim tổn thương tìm thấy nhau từ niềm an ủi, Bạch Tuyết - cô gái xinh đẹp nhất trường và tôi bị gán nhầm là cặp đôi ngốc nghếch

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

62 464

Paradigm Parasite

(Đang ra)

Paradigm Parasite

Kawa.kei

Nhân vật chính, tuyệt vọng về cuộc sống của mình và tự kết liễu đời mình, sau đó thấy mình ở một nơi xa lạ, trông giống như một con giun đất. Cơ thể của cậu ta có khả năng bám vào và điều khiển xác ch

10 289

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

300 8268

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

(Đang ra)

Tôi Dạo Bước Trong Đêm Lại Ngỡ Có Em Ở Cạnh

Wada Shosetsu

Trong số những câu chuyện kinh dị, Noa đặc biệt chú ý tới “sự biến mất bí ẩn” đến mức không thể nói là bình thường, và bản thân cô cũng chiêm bao thấy mình bước sang thế giới khác trong một ngày không

20 154

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

(Đang ra)

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

ayano; 絢乃

Đồng cam cộng khổ trên hòn đảo hoang, tình cảm của cả hai dần phát triển sâu đậm hơn và tô điểm cho cuộc hành trình đáng nhớ của họ.

22 257

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

(Đang ra)

Miễn là còn có tôi thì nữ chính thua cuộc bị đá bởi tên bạn thuở nhỏ nhút nhát nhất định sẽ chiến thắng

Mizugame

Dù bây giờ có nhận ra cô gái tsundere hay cằn nhằn mình ngày nào là cô bạn thuở nhỏ xinh đẹp hiền dịu thì cũng đã trễ rồi!

39 1866

Web Novel - Chương 13: Bạch Tuyết chăm sóc

Trans + Edit: M1NO

-----------------------

Hắt xì.”

Một ngày sau khi sưởi ấm cơ thể cho Himeno, Takashi hắt hơi dữ dội và ngã bệnh.

Cậu sốt cao 38 độ, kèm theo các triệu chứng chính là sổ mũi, ớn lạnh và sốt.

Hôm đó, Himeno đã cởi bỏ quần áo ướt và lau khô người cẩn thận, nhưng Takashi, người cũng ướt sũng vì ôm cô ấy, lại không hề làm gì.

Việc cậu bị cảm lạnh có lẽ là điều không thể tránh khỏi, vì cậu chỉ hong khô người dưới cái nắng của mùa xuân mà thôi.

“Thiệt tình… bị bệnh thế này là chính là bằng chứng cho việc cậu bỏ bê sức khỏe đấy.”

Marika thở dài, gương mặt đượm vẻ lo âu.

Nó giống như cảm giác của một người chị gái đang chăm lo cho em trai đang bị bệnh vậy.

“Tớ muốn chăm sóc cho cậu, nhưng mình không thể cứ thế mà trốn học được.”

Có vẻ như Marika đang do dự giữa việc ở lại chăm chút cho Takashi và việc đi học.

Khi em trai mình bị cảm, cái chứng cuồng em trai quá mức khiến cô muốn ở lại chăm sóc cho cậu ấy.

Tuy nhiên, hai người không phải là anh em ruột mà là bạn thuở nhỏ.

“Mình ổn mà. Tớ đã uống thuốc rồi nên sẽ sớm khỏe lại thôi.”

“Thật chứ? Nếu cậu gặp khó khăn gì, nhất định phải gọi cho tớ nghe chưa?”

Mặc dù không có tình cảm lãng mạn với Takashi, Marika lại luôn quan tâm và lo lắng cho cậu một cách thái quá. Cậu tin rằng nếu có chuyện gì xảy ra với mình, cô sẽ lập tức chạy đến bên cạnh.

Dù cảm thấy Marika hơi cố chấp, nhưng cậu vẫn đáp lại, “Tớ hiểu rồi.” và nhìn cô rời khỏi phòng.

Khi Takashi chuẩn bị đi ngủ, tiếng thông báo từ chiếc điện thoại đặt trên mép giường vang lên.

Dù có hơi nhức, nhưng Takashi vẫn cầm chiếc điện thoại của mình lên và kiểm tra. Đó là tin nhắn từ Himeno.

“Chào buổi sáng. Cậu có muốn đi học cùng nhau không?”

Đây là tin nhắn đầu tiên của hai người kể từ khi trao đổi thông tin liên lạc vào ngày hôm qua.

Tại trường, Himeno thường bị một bạn nữ bắt nạt, nên có lẽ cô muốn được ở bên cạnh Takashi ngay từ lúc bắt đầu đi học.

“Xin lỗi. Hôm nay tớ bị cảm lạnh nên mìnhkhông thể đến trường được.”

Takashi gửi tin nhắn đi và để điện thoại của mình ở lại chỗ ban đầu.

“Giờ thì đi ngủ thôi…”

Với cơn sốt 38 độ hành hạ, cơ thể thì mệt mỏi rã rời, Takashi từ từ nhắm mắt lại và chìm vào giấc ngủ.

☆☆☆

“Umm…”

Cảm nhận sự mềm mại khác biệt hoàn toàn so với chiếc gối thường dùng, Takashi thức dậy khi thấy ánh nắng xuyên qua khe hở trên rèm cửa.

Dù vậy, cậu vẫn chưa mở mắt, chỉ có ý thức dần thoát ly khỏi giấc ngủ mà thôi.

“Cậu dậy rồi sao?”

Một giọng nói quen thuộc vang lên. Cảm thấy lạ, Takashi từ từ mở mắt.

“Ơ tại sao…”

Trước mặt Takashi là gương mặt của Himeno trong bộ đồng phục học sinh gọn gàng đến mức hoàn hảo. Cậu cảm nhận được sự mềm mại của đùi cô trên đầu mình.

Mặc dù Marika, người luôn cẩn thận trong mọi hành động, sẽ không bao giờ rời khỏi nhà mà không khóa cửa, nhưng sự xuất hiện của Himeno khiến Takashi không khỏi ngạc nhiên.

“Hử? Nhưng mà cậu đã ra ngoài khi mình bấm chuông mà?”

Himeno cũng tỏ ra ngơ ngác.

Vì đang ngủ, nên Takashi không hề nhớ rằng chuông đã reo, thậm chí cậu còn không nhớ mình đã mời Himeno vào nhà.

Có khả năng Takashi đã vô thức đi ra ngoài khi chuông reo trong lúc đang ngủ.

Takashi từng say đến mức mất trí nhớ chỉ sau khi ăn sô cô la tẩm cồn, và sẽ không có gì lạ nếu cậu vô thức tỉnh dậy khi chuông reo và vẫn còn trong trạng thái mơ màng khi bị ốm.

“Tại sao tớ lại nằm trên đùi cậu vậy? Cậu sẽ bị lây bệnh đó. Và còn… trường học thì sao?”

Thật kỳ lạ khi Takashi nhìn thấy Himeno, người lẽ ra đang ở trường học, lại đang ở trong ngôi nhà của mình.

“Mình được phép nghỉ học một ngày. Còn về gối đùi… à, hôm qua cậu nói rằng nó rất tuyệt mà.”

Chỉ một câu nói thôi mà cơ thể của Takashi như nóng lên thêm vài độ.

Thực tế vẫn còn hơi lạnh, nhưng sức công phá trong lời nói của Himeno mạnh đến mức thổi bay cơn ớn do ngã bệnh của anh.

Cô nàng có vẻ xấu hổ khi nói ra điều này, hai gò má của cô ửng đỏ.

“Hơn nữa… không có Taka-kun, trường học thật đáng sợ…”

Nhớ lại những lần bị bắt nạt, cơ thể Himeno khẽ run lên.

Có lẽ cô đang cố gắng xoa dịu sự ghen tị của những cô gái khác bằng cách bóng gió về việc có một chàng trai bên cạnh. Nếu không có Takashi, mọi chuyện sẽ không hiệu quả và nỗi sợ bị bắt nạt sẽ càng tăng lên.

Vì vậy, Himeno quyết định nghỉ học để ưu tiên chăm sóc Takashi.

“Xin lỗi cậu. Dù mình đã nói như vậy, nhưng mình lại bị cảm thế này.”

Takashi đã tự mình hứa hẹn, vậy mà lại bị sốt cao ngay từ ngày đầu tiên, phá vỡ lời hứa này, thật đáng xấu hổ.

“Không, là lỗi của mình, Taka-kun. Lúc đó, tớ quá bận tâm vào những vấn đề của riêng mình. Thế nên, khi cơ thể của cậu ướt, tớ đã không nhận ra rằng mình đang lấy trộm nhiệt độ cơ thể của cậu đi.”

“Tớ thực sự xin lỗi cậu.” Himeno cúi đầu.

(Oiiii)

Khi cúi đầu, nửa thân trên cũng hạ xuống, khiến bộ ngực căng tròn hiện ra trước mắt Takashi.

Bị cảm và choáng váng còn đỡ hơn là... Khi cơ thể khỏe mạnh mà rơi vào trạng thái này, lý trí sẽ hoàn toàn bị sụp đổ.

Ngực là thứ kích thích bản năng của đàn ông, khiến việc kiềm chế lại trở nên vô cùng khó khăn.

“Vậy hôm nay… hãy để tớ chăm sóc cậu, Taka-kun.”

Đôi bàn tay dịu dàng, nắm chặt lấy tay Takashi.

"Tớ hiểu rồi, xin cậu hãy ngẩng đầu lên đi. Tình hình hiện tại không tốt cho cơ thể của cậu đâu."

“A, xin lỗi.”

Himeno cuối cùng cũng nhận ra bộ ngực của mình đang ở ngay trước mặt Takashi, má cô đỏ bừng và vội vàng ngẩng đầu lên.

"T-...tớ không phải là loại con gái đồi bại muốn con trai sờ ngực mình đâu nhé!"

“Mình hiểu mà.”

Dù mới quen biết nhau được một thời gian ngắn, nhưng Himeno dường như không phải là người dễ dàng cho phép ai đó đụng chạm vào thân thể mình.

“Vậy thì tốt quá.”

Như trút được gánh nặng, Himeno thở phào nhẹ nhõm.

"Hôm nay, hãy để mình chăm sóc cậu nhé."

“Làm phiền cậu rồi.”

Thấy cô không có ý định rút tay về, Takashi khẽ nắm lấy bàn tay mảnh khảnh, mềm mại của Himeno và gật đầu.