Khi bắt đầu làm công việc nhà bán thời gian, tôi được gia đình của Idol trường học để ý đến lúc nào không hay

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 132

Enjoy!

-------------------------------------------------------------

Đường đường chính chính

Trong phòng y tế, giáo viên phụ trách nhẹ nhàng nâng cổ chân phải của Ayaka lên và nói.

"Chà, chỉ bị bong gân nhẹ. Nếu băng kỹ và nghỉ ngơi thì sẽ chóng lành thôi."

Mặc dù cách nói của giáo viên khá thô lỗ, nhưng việc xử lý bong gân vẫn rất cẩn thận. Trong khi đang băng cố định mắt cá chân của Ayaka, cô ấy liếc nhìn về phía Haruto, người đứng cạnh.

"Ngày hôm nay, đừng đặt quá nhiều trọng lượng lên cổ chân. Rõ chưa? Ở trường sẽ gặp nhiều bất tiện, nên cậu bạn trai hãy chăm sóc em ấy thật tốt."

"Vâng, em hiểu rồi."

Sau câu trả lời của Haruto, giáo viên phụ trách gật đầu và hoàn thành việc băng bó cho Ayaka.

"Thế nào? Cảm thấy đã được cố định chắc chắn chưa?"

"Dạ, em cảm ơn."

"Lần sau nếu ngã thì hãy cố ngã khéo hơn nhé."

Với lời cảnh báo hơi lạc đề của giáo viên, Ayaka nở một nụ cười gượng.

"Ano, lần tới em sẽ cẩn thận hơn để không ngã."

"Dù có cẩn thận đến mấy, vẫn có những lúc em sẽ ngã. Đó mới là đời."

Với biểu cảm đầy ý nghĩa, như muốn truyền tải trọng lượng của cuộc sống, giáo viên khiến Ayaka đáp lại một cách khó xử với nụ cười gượng gạo: "Vâng, em hiểu."

"Nhưng cảm nhận điều đó hẳn còn xa vời đối với các em."

Nói xong, giáo viên nhìn vào chiếc đồng hồ treo tường.

"Với cái chân này, em không thể tham gia tiết thể dục được. Hãy nằm nghỉ trên giường kia đến giờ nghỉ trưa đi."

Cô chỉ về phía giường trong phòng y tế rồi đứng dậy.

"Tôi có việc cần làm ở phòng giáo viên nên sẽ ra ngoài một chút. Nếu có vấn đề gì thì cứ làm loạn lên. Khi đó, dù không muốn, tôi cũng sẽ quay lại."

Nói những lời có vẻ như đùa, giáo viên rời khỏi phòng y tế.

"Đây là lần đầu tiên anh đến phòng y tế... giáo viên này khá kỳ lạ nhỉ?"

"Ừ, cô ấy là Susaki-sensei, khá được các bạn nữ yêu thích đó. Sensei còn tư vấn về tình yêu nữa."

"Cô ấy cho lời khuyên tử tế thật sao?"

Nhớ lại mấy lời vừa rồi, Haruto hỏi Ayaka.

"Chắc là thế. Một người bạn của em nói rằng cậu ấy đã ngộ ra một quan điểm mới về tình yêu nhờ có sensei."

"….Hế."

Haruto cảm thấy có chút tò mò về thứ quan điểm tình yêu mới đó, và liếc nhìn Ayaka đang ngồi trên ghế.

Cậu hy vọng rằng Ayaka, người có quan điểm tình yêu vốn đã lệch lạc, sẽ tránh xa những buổi tư vấn tại căn phòng này để không bị ảnh hưởng thêm. Khi đang suy nghĩ như vậy, bất ngờ cánh cửa phòng y tế mở ra.

"Mà này cậu bạn trai. Trốn học cùng bạn gái thì không sao, nhưng đây là trường học. Hãy giữ chừng mực khi thể hiện tình cảm. Chiếc giường kia là tài sản công đấy. Chúc hai đứa vui vẻ."

Nói xong, Susaki-sensei lại đóng cửa và đi mất.

Nghe tiếng bước chân của cô xa dần, Haruto nở một nụ cười gượng.

"…Cô ấy cũng hài hước nhỉ."

"Đúng vậy."

Có lẽ vì lời nói của cô ấy đã khiến Ayaka ngượng ngùng, khuôn mặt cô nàng đỏ ửng lên khi gật đầu.

"Vậy, em có muốn nằm xuống giường không?"

"Ừ, em nghĩ là nên thế."

"Được rồi, để anh giúp em."

"Cảm ơn anh."

Haruto cúi xuống và đưa vai cho Ayaka dựa vào. Ayaka được Haruto đỡ đến giường và ngồi xuống.

"…Haruto sẽ quay lại lớp học chứ?"

"Ừ, chắc là thế."

Nghe Haruto trả lời, Ayaka ngước lên nhìn cậu từ giường, khuôn mặt lộ vẻ buồn bã. Cảm nhận được sự buồn bã ấy, Haruto đổi ý.

"Không, anh sẽ ở lại đây thêm một chút."

Vừa nghe Haruto nói, biểu cảm của Ayaka lập tức thay đổi, trở nên rạng rỡ hơn. Nhìn thấy sự thay đổi đó, Haruto ngồi xuống bên cạnh cô với một nụ cười.

"Ở lại phòng y tế cùng nhau thế này, khiến em có cảm giác như trong truyện ngôn tình ấy, hồi hộp thật."

Ayaka vui vẻ nói với đôi má ửng đỏ khi tựa vào Haruto.

"Vậy sao? Trong mấy bộ truyện đó, họ thường làm gì ở phòng y tế?"

Không hay đọc truyện ngôn tình, Haruto tò mò hỏi. Nhưng Ayaka không trả lời, chỉ đỏ mặt hơn.

"Đó là... bí mật."

"Hả? Em nói vậy khiến anh càng tò mò hơn đó."

"…Vậy, lần tới chúng ta cùng đọc nhé?"

"Được thôi."

Haruto cười và đồng ý với lời đề nghị của Ayaka.

"Thôi, anh nên quay lại tiết học. Ở đây lâu quá sẽ khiến mọi người nghi ngờ mất."

Haruto nhìn đồng hồ rồi nói, khuôn mặt Ayaka vốn đỏ bừng vì vui vẻ, giờ lại chuyển sang lo lắng.

"…Chắc mọi người, đã nhận ra mối quan hệ của chúng mình rồi, đúng không?"

"…Chắc là thế."

Haruto gật đầu đồng tình khiến Ayaka cúi mặt xuống. Nhìn cô một lúc, Haruto quyết định mở lời.

"Ayaka, xin lỗi vì đã bế em trước mặt mọi người."

Haruto nói lời xin lỗi, Ayaka vội ngẩng đầu lên, lắc tay liên tục.

"Đ-Đừng xin lỗi! Haruto không làm gì sai cả! Em thật sự rất vui khi anh đến giúp em!"

Cô cố gắng diễn đạt cảm xúc của mình. Haruto cảm thấy vui trước phản ứng của Ayaka rồi nhìn cô nàng với ánh mắt nghiêm túc.

"Ayaka."

"?"

Haruto gọi tên cô một cách đầy quyết tâm. Nhận thấy điều gì đó, Ayaka cũng nhìn thẳng vào mắt cậu.

"Anh muốn ở bên Ayaka cả ở trường nữa. Anh muốn cùng em trải qua cuộc sống học đường một cách đường đường chính chính."

Haruto bày tỏ nguyện vọng của mình với Ayaka. Cô nàng im lặng lắng nghe những lời cậu nói.

"Anh hiểu rằng em từng có những tổn thương trong quá khứ. Anh cũng biết rằng mối quan hệ giữa con gái rất phức tạp... Nhưng anh không muốn tiếp tục giữ bí mật về mối quan hệ của chúng ta nữa."

Haruto ngồi thẳng lưng, đối mặt với Ayaka một cách nghiêm túc.

"Anh muốn ở bên cạnh em ở trường. Anh muốn cùng em tạo nên những kỷ niệm quý giá trong năm rưỡi còn lại này. Nếu có chuyện gì xảy ra như hôm nay, anh muốn là người đầu tiên chạy đến bên em. Vì vậy..."

Anh nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, siết chặt tay Ayaka một cách ấm áp.

"Hãy đường đường chín chính. Nếu có chuyện gì xảy ra, anh sẽ bảo vệ em. Anh hứa sẽ không để em phải buồn."

"Haruto..."

Ayaka thì thầm tên cậu, cố gắng ngẫm từng lời nói ấy.

Một khoảng lặng trôi qua giữa hai người.

Cuối cùng, Ayaka đặt tay còn lại lên bàn tay đang được Haruto nắm chặt.

"Ừm. Em cũng muốn luôn ở bên anh, Haruto! Cả ở nhà, lẫn ở trường."

Đáp lại quyết tâm của Haruto, Ayaka nở một nụ cười tươi tắn.

"Em muốn yêu anh một cách công khai!"

Những lời của Ayaka khiến Haruto không kìm nén được tình cảm dành cho cô, cậu nhẹ nhàng ôm em vào lòng. Ayaka khẽ thốt lên một tiếng, rồi vòng tay ôm chặt lấy Haruto.

"Em yêu anh, Haruto."

"Anh cũng yêu em."

Hai người nhẹ nhàng buông nhau ra, rồi chạm nhẹ môi vào nhau.

"Giờ anh phải về lớp rồi."

"Ừ."

Ayaka gật đầu, khuôn mặt vừa ngượng ngùng vừa vui mừng. Haruto giơ nhẹ một tay chào cô trước khi rời khỏi phòng y tế.

Khi bước đi trên hành lang trở lại sân thể dục, Haruto nhớ lại những gì mình vừa nói và rên lên trong xấu hổ.

"‘Anh sẽ bảo vệ em’luôn hả trời... uwaaa..."

Không ngờ lại có lúc mình thốt ra những lời sáo rỗng đến vậy trong đời.

Dù cảm thấy xấu hổ, Haruto biết những lời đó xuất phát từ tận đáy lòng. Cậu muốn luôn ở bên Ayaka, bảo vệ em và mang lại hạnh phúc cho em.

"Phải chăng đây là sự khởi đầu của một cuộc sống cao trung đầy biến động hử?"

Haruto lẩm bẩm một mình.

Cậu là bạn trai của "Idol của trường" – Toujou Ayaka, người mà ai cũng biết đến. Nghĩ đến phản ứng của mọi người khi công khai mối quan hệ này, Haruto không khỏi rùng mình.

"Nhưng nếu điều đó khiến Ayaka mỉm cười thì cũng đáng."

Nụ cười của Ayaka là thứ quý giá nhất đối với Haruto. Vừa nghĩ đến điều đó, cậu vừa bước tiếp đến sân thể dục nơi mọi người đang chờ.