Enjoy!
--------------------------------------
Chúng ta hẹn hò nhé
Trên đường về từ quán karaoke.
Hai bóng người đã sát gần nhau hơn so với kỳ nghỉ hè, Haruto và Ayaka từ từ đi về nhà.
"Karaoke vui thật nhỉ."
"Ừ, Ayaka hát hay lắm đó."
Haruto gật đầu đồng ý với lời của Ayaka rồi khen cô nàng. Má của Ayaka đỏ lên rồi cô cười ngường ngùng "ehehe."
Ayaka đã lỡ miệng để lộ chuyện hai người chơi trò Pocky, dẫn đến việc Saki và Shizuku lần ra rồi trêu chọc họ rất nhiều. Nhưng dù vậy, buổi karaoke này cũng là một kỷ niệm đang nhớ đối với Haruto.
"Haruto-kun cũng rất tuyệt mà! Mặc dù em không hiểu nhiều về dân ca, nhưng em nghĩ anh hát rất hay và em muốn nghe thêm nữa."
Ayaka nói với đôi mắt sáng rực, khiến Haruto cười ngượng ngùng.
"Cảm ơn em. Thực ra là, hồi xưa ông anh thường nghe dân ca."
Haruto ngước mắt lên bầu trời màu hoàng hôn, bắt đầu nhớ lại quá khứ.
"Ông rất vui khi anh hát dân ca, vì thế anh đã nghe và tập hát đi hát lại nhiều lần để làm ông vui."
"Haruto-kun thật đáng ngưỡng mộ."
"Haha, đó là chuyện hồi anh học tiểu học cơ."
"Vậy sao. Em rất muốn nhìn thấy cảnh Haruto-kun của ngày xưa cố gắng hát dân ca để khiến ông vui."
Ayaka nói vậy, rồi ngước lên bầu trời cùng màu hoàng hôn như Haruto và khẽ mỉm cười, thì thầm: "Chắc hẳn anh trông dễ thương lắm."
Cảm thấy hơi ngượng trước phản ứng của Ayaka, Haruto gãi đầu để giấu sự ngại ngùng và chuyển chủ đề khác.
"Nói mới nhớ, em đã đạt hơn 80 điểm ở tất cả các môn đúng chứ?"
"Ừm! Không chỉ hơn 80 điểm đâu nhá, mà đây còn là bài kiểm tra có kết quả tốt nhất từ trước đến giờ của em nữa đóa!"
Ayaka gật đầu với nụ cười tươi rói.
"Em sẽ khoe với mẹ ngay khi về nhà."
Cô nàng vừa bước đi vừa nhảu lò cò đầy hạnh phúc, trong lòng Haruto cũng tràn ngập niềm vui.
"Nhân tiện thì, em đã đạt được mục tiêu hơn 80 điểm ở tất cả các môn rồi, vậy em muốn phần thưởng gì từ anh vậy?"
"À, về chuyện đó... ngày mai Haruto-kun có bận gì không?"
"Ngày mai à? Anh không có bận gì cả."
Hiện tại, Haruto dành hai ngày thứ Sáu và thứ Bảy ở nhà gia đình Toujou. Vì thế, cậu định sẽ giúp bà làm việc nhà, chơi với Ryouta và tranh thủ học trong khoảng thời gian rảnh.
Sau khi Haruto trả lời, Ayaka im lặng một chút rồi lên tiếng.
"Vậy, ngày mai mình đi hẹn hò nhé?"
"Hẹn hò?"
"Ừm. Em nghĩ từ khi chúng ta chính thức trở thành một cặp thì chưa có lần hẹn hò nào cả."
"Đúng vậy nhỉ."
Haruto cũng gật đầu trước lời của Ayaka.
Trong suốt kỳ nghỉ hè, họ đã đi xem phim, đến công viên Animal Crossing Park, tìm kiếm hộp kem có hương vị giới hạn quanh thành phố, đi cắm trại và làm nhiều thứ khác. Nhưng từ khi chính thức thành người yêu, họ chưa hề có một buổi hẹn hò đúng nghĩa nào.
"Vậy thì, ngày mai chúng ta đi hẹn hò nhé. Ayaka muốn đi đâu không?"
Haruto hỏi, Ayaka lấy điện thoại của mình ra.
"Mặc dù hơi xa, nhưng từ lâu em đã muốn đến đây. Anh thấy sao?"
Vừa nói, cô vừa cho Haruto xem màn hình điện thoại.
Trên đó hiện ra trang chủ của một công viên chủ đề về đại dương, nơi có thủy cung cùng các khu vui chơi.
"À, ra là chỗ này. Chắc chắn bọn mình có thể chơi cả ngày ở đây."
"Haruto cũng đồng ý sao?"
"Ừm. Vậy ngày mai chúng mình hẹn hò ở thủy cung nhé."
"Vâng!! Em mong chờ quá!"
Ayaka cười rạng rỡ đến mức nụ cười ấy như muốn lan tỏa, khiến Haruto cũng không kìm được mà nhếch khóe miệng.
Sau đó, hai người tiếp tục bàn bạc về kế hoạch cho buổi hẹn hò ngày mai đến khi họ đến trước cửa nhà Toujou.
Khi Haruto và Ayaka về đến nhà, chào mọi người rồi bước vào phòng khách, họ thấy Kiyoko và Ryouta đang chơi cờ Othello. Ryouta đang cau mày nhìn chăm chăm vào bàn cờ, trong khi Kiyoko mỉm cười nhìn cậu bé với ánh mắt dịu dàng. Khi Haruto và Ayaka bước vào, Kiyoko chuyển ánh nhìn về phía họ.
"Mừng con về nhà Haruto. Ayaka-san nữa, mừng con về nhà."
"Con về rồi đây, bà ơi."
"Con chào Kiyoko-san, con đã về rồi ạ."
Hai người đáp lời. Haruto tiến lại gần Ryouta, người vẫn đang cau có suy nghĩ.
"Ryouta, em có thắng được không?"
"Onii-chan ơi, anone. Em muốn đặt quân trắng ở đây, nhưng nếu làm thế thì bà sẽ chiếm mất góc. Nhưng nếu em đặt ở chỗ kia, em chỉ lật được một quân đen thôi..."
Ryouta với khuôn mặt căng thẳng, giải thích tình hình ván đấu cho Haruto đang đứng nhìn từ phía sau.
"Thì ra, đây là bước quyết định."
Haruto gật đầu với vẻ mặt nghiêm túc, đồng cảm với Ryouta. Lúc đó, Ayaka định mở lời đưa ra gợi ý cho cậu em trai.
"Ryouta, nếu em đặt ở chỗ này thì—"
"Àaa---a!! Onee-chan, không được!"
Giữa chừng câu nói của Ayaka, Ryouta lớn tiếng ngăn lại.
"Gợi ý là gian lận đó! Đây là trận đấu nghiêm túc giữa em và bà, chị không được phép gợi ý!"
"V-Vậy hả. Chị xin lỗi, xin lỗi nhé."
Trước vẻ mặt nghiêm túc của Ryouta, Ayaka vội rụt tay lại, ngưng chỉ vào bàn cờ. Cuộc trò chuyện của hai chị em khiến Kiyoko mỉm cười hiền từ.
"Ryouta-kun ngoan thật đấy."
"Em muốn tự chiến thắng và đánh bại bà."
Nói xong, Ryouta lại tiếp tục nghiêm túc suy nghĩ, miệng phát ra tiếng "ưm..." trong khi trầm ngâm. Haruto và mọi người lặng lẽ theo dõi cậu bé đang cố gắng hết sức.
Cuối cùng, Ryota đưa ra quyết định sau thời gian suy nghĩ kỹ càng và đặt quân cờ xuống.
Trận đấu tiếp tục kéo dài đến cuối cùng, và kết quả là Ryouta thắng với cách biệt hai quân cờ.
"Yaahhh! Em thắng rồi!!"
Ryouta giơ hai tay lên, hét lớn mừng chiến thắng.
"Bà thua rồi, Ryouta-kun giỏi quá ta."
"Hehe."
Kiyoko khen ngợi khiến Ryota mỉm cười ngượng ngùng. Khi nhìn thấy nụ cười ấy, Haruto nhận ra nó rất giống với nụ cười của Ayaka khi cậu khen giọng hát của cô trên đường về nhà trước đó.
Khi Haruto đang cảm thấy trầm trồ về sự giống nhau giữa hai chị em, Kiyoko nhìn lên đồng hồ treo tường rồi đứng dậy.
"Đến lúc chuẩn bị bữa tối rồi."
"À, vậy để cháu giúp ạ. Hôm nay chúng ta sẽ ăn gì?"
"Ở siêu thị cà tím đang giảm giá, nên hôm nay bà định nấu món cà tím xào kiểu Trung Quốc."
"Waa, con rất mong chờ món cà tím xào của Kiyoko-san!"
Ayaka cười rạng rỡ khi nghe về bữa tối hôm nay.
"Nguyên liệu đã được sơ chế sẵn rồi, nên sẽ xong nhanh thôi. Haruto, cháu giúp bà nấu súp nhé?"
"Vâng ạ."
Haruto và Kiyoko cùng bước vào bếp bắt đầu chuẩn bị bữa tối, trong khi Ayaka ở lại chơi cùng Ryouta.
"Được rồi, bây giờ chị sẽ chơi Othello với em."
"Em không sợ đâu, em sẽ không thua Onee-chan đâu!"
"Onee-chan cũng sẽ không dễ thua đâu đó!"
Trong khi nghe cuộc đối đáp giữa hai chị em, Haruto đứng cạnh bà Kiyoko trong bếp.
"Bà ơi, món chính là cà tím xào kiểu Trung Quốc, vậy cháu làm súp kiểu Trung Quốc luôn nhé?"
"Đúng nhỉ. Cháu có thể chuẩn bị thêm món salad ăn kèm nữa được không?"
Kiyoko vừa bật bếp vừa nói với Haruto.
"Cháu làm được mà. Cháu nhớ trong tủ lạnh có đậu bắp và giá, cháu sẽ làm salad kiểu Trung Quốc từ chúng."
Nói rồi Haruto lấy các nguyên liệu từ tủ lạnh ra.
Kể từ khi Haruto làm thêm công việc nội trợ ở nhà gia đình Toujou từ kỳ nghỉ hè, cậu đã quen thuộc với tất cả các nguyên liệu, gia vị, dụng cụ và nơi để bát đĩa trong căn bếp này, đâu chẳng khác gì địa bàn của cậu.
Haruto và Kiyoko cùng nhau nấu ăn rất nhanh gọn. Đúng lúc mùi thơm của món cà tím xào lan tỏa khắp bếp, cha mẹ Ayaka, Shuichi và Ikue cũng về nhà sau một ngày làm việc.
"Cha mẹ về rồi. Ôi, mùi thơm quá!"
" Cha mẹ về rồi. Ara, hôm nay có món cà tím xào à, trông ngon quá!"
Cả hai người đều cười mãn nguyện trước mùi thơm của bữa tối.
"Mừng hai người về. Bữa tối sắp xong rồi ạ."
Kiyoko cúi đầu chào nhẹ, ngay lập tức Ryouta tạm ngừng ván cờ Othello với Ayaka rồi chạy về phía bếp.
"Cha mẹ về rồi! Bà ơi, con sẽ giúp dọn bàn!"
"Cảm ơn cháu Ryouta, cháu giúp bà nhiều lắm đó. Vậy cháu có thể dọn mấy cái đĩa này không?"
"Vâng ạ!"
Ryouta nhận đĩa từ bà Kiyoko và bắt đầu dọn bàn.
Sau khi Shuichi và Ikué thay đồ xong, mọi người cùng quây quần quanh bàn ăn để bắt đầu bữa tối.
"Ngon quá, Kiyoko-san ơi, món này tuyệt vời lắm."
"Cảm ơn cậu."
Shuichi gật đầu hài lòng, Kiyoko mỉm cười đáp lại.
"Onii-chan ơi, món súp này cũng rất ngon đó."
"Cảm ơn em Ryouta. Thử cả món salad này nữa nhé."
"Vâng!"
Haruto lấy phần salad cho Ryouta, cậu bé ăn một miếng và cười tươi, "Ngon lắm!"
Bữa ăn của gia đình Toujou diễn ra trong không khí vui vẻ và đầm ấm như mọi khi. Trong lúc đó, Ayaka nói với mẹ về kế hoạch ngày mai.
"Mẹ à, ngày mai con sẽ đi hẹn hò với Haruto-kun."
"Ara thế ư? Tuyệt quá, hai đứa định đi đâu?"
Mẹ của Ayaka, Ikué, mỉm cười nhìn cả hai người. Haruto nói về công viên chủ đề mà Ayaka đã đề xuất trên đường về nhà.
"Chỗ đó hơi xa nên tụi con đang tính xuất phát sớm."
"Maa, tuyệt quá! Mẹ và cha con cũng đã từng hẹn hò ở đó trước khi cưới."
"Thật hả? Mẹ và cha đã hẹn hò ở công viên này sao?"
Ayaka hào hứng trước câu chuyện của mẹ.
"Cách đây đã hai mươi năm rồi đấy. Lần đó, bố con ngồi hàng ghế đầu buổi biểu diễn cá heo mà không mang theo quần áo thay, cuối cùng thì bị ướt sũng nước nhưng lại cười toe."
"Ahahaha, đúng là có chuyện đó thật."
Shuichi cười to và nhìn Haruto và Ayaka với ánh mắt hoài niệm.
"Thật thú vị khi nghĩ rằng con gái mình bây giờ cũng sẽ hẹn hò ở nơi mà mình từng đến."
Ông quay sang Haruto với vẻ nghiêm túc.
"Ngày mai Haruto-kun, bác giao con gái bác cho con đấy."
"Vâng."
Haruto đáp lại lời của Shuichi bằng cách cúi đầu, khiến Ayaka mỉm cười.
"Mou, cha làm quá rồi đấy."
Ayaka nhún vai, cười ngượng ngùng trước sự nghiêm túc của cha cô, trong khi Ryouta tò mò hỏi.
"Onii-chan, ngày mai anh sẽ đi thủy cung với Onee-chan sao?"
"Ừ, à... Ryouta-kun, cũng muốn đi nhỉ?"
Haruto đoán ý định của Ryouta và hỏi. Tuy nhiên, trái với dự đoán, Ryouta lắc đầu.
"Không, em sẽ ở nhà. Onii-chan phải hẹn hò với Onee-chan để nuôi dưỡng tình yêu, em không được phép làm phiền."
"C-Cảm ơn em, Ryouta-kun."
"Vâng. Chúc Oniic-chan hẹn hò vui vẻ!"
Được sự cổ vũ của Ryouta, Haruto cười bối rối và giơ tay ra hiệu sẽ cố gắng.