Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

(Đang ra)

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

Kishima Kiraku

Đây chính là cách mà chuyện tình romcom đầy nhiệt huyết xoay quanh cô nữ sinh cao trung với làn da rám nắng bắt đầu!

7 15

Yukino, cô bạn cùng lớp lạnh lùng hôm nay cũng bị bệnh

(Đang ra)

Yukino, cô bạn cùng lớp lạnh lùng hôm nay cũng bị bệnh

天江龍

Một câu chuyện hài tình cảm với chàng trai chậm tiêu, cô nàng yandere, và mối tình đơn phương từ cả hai phía.

9 85

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

261 1518

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

338 4829

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

71 1434

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

77 481

Vol 3: Và rồi diệt vong thì thầm như một trò đùa - Chương 73: Bất Diệt

Mọi chuyện diễn ra chỉ trong chớp mắt.

Chỉ một câu lẩm bẩm của Ira Takuto, người mà ai cũng tưởng đã mất hết đường phản kháng đã làm thay đổi cục diện.

Chỉ có vài người kịp phản ứng.

Mà nói đúng hơn, việc xoay sở kịp lúc đó đã là một điều kỳ tích.

Hàng loạt yếu tố rối như mớ tơ vò, vậy mà cán cân quyền lực lại nghiêng về phía Erakino chỉ trong gang tấc.

「Master!!」

=GM:Thông báo hệ thống===========

Quyền hạn Game Master được kích hoạt.

Kết quả phán định bị bác bỏ.

Trạng thái 《Tẩy não》 của phù thủy Atou vẫn được duy trì.

―――――――――――――――――

Erakino hét lên, và ngay sau đó, vị chủ nhân đang ngồi nơi cao kia đã ra phán quyết.

Một khoảng lặng nặng nề bao trùm, chỉ còn nghe tiếng thở dốc hỗn loạn.

「Hah… haah… haah…!!」

Mồ hôi lạnh túa ra đầy trán Erakino, đôi mắt mở to vì kinh hãi.

Tim đập loạn, tay chân khẽ run lên.

「Khốn kiếp… haa, haah… chết tiệt!」

Cơn bực dọc và phẫn uất trào ra, cuốn phăng bộ mặt tươi cười, ngông cuồng thường ngày.

Mà cũng phải thôi, chỉ cách vài milimet ngay trước mắt cô, xúc tu của Atou đã dừng lại, suýt nữa thì đập nát hộp sọ cô rồi.

Một phen thoát chết trong gang tấc.

Nếu Master ra lệnh chậm chỉ một nhịp thôi, cô đã về chầu trời.

Mệt mỏi ập đến như sóng dữ, tứ chi rã rời như vừa vùng vẫy đến hơi thở cuối cùng.

Đúng là cô đã khinh địch.

Thật lòng mà nói, cô cứ ngỡ trận chiến này đã xong xuôi, kẻ địch không còn đường lật kèo.

Ai mà ngờ họ lại nhận ra sơ hở trong luật chơi, rồi đâm thẳng vào kẽ hở ấy.

「Khốn thật… dùng sức mạnh cố định đè bẹp phán quyết xúc xắc để phá tẩy não sao!!」

「Erakino!」

「C-cô không sao chứ!?」

Hai vị thánh nữ cuống quýt chạy lại, hỏi han dồn dập.

Thế nhưng Erakino chẳng buồn đáp, đầu óc cô đang xoay như chong chóng.

Phá Diệt Vương đã nhìn thấu cơ chế mà cô và Master cứ tin chắc không ai phá nổi.

Erakino nhớ rõ mình đâu có buột miệng nói gì ngu ngốc.

Cô còn chẳng tiết lộ từ khóa chí mạng, đến hai vị thánh nữ theo phe cô cũng không biết tường tận.

Ấy vậy mà… chỉ trong quãng ngắn ngủi đó, hắn đã bóc trần toàn bộ.

Rồi tung ra cú phản công chí mạng.

TRPG.

Tabletop Role-Playing Game, trò chơi nhập vai trên bàn, người chơi vào vai nhân vật, cùng kể chuyện và thực hiện các hành động dựa trên xúc xắc.

Trò này đã có từ lâu đời, fan cuồng thì chẳng thiếu.

Điểm mấu chốt là, game master là kẻ điều khiển trò chơi nắm quyền tuyệt đối, định đoạt mọi kết quả.

Nhờ thế Erakino và Master mới dễ dàng càn quét tất cả.

Nhưng TRPG cũng là trò chơi mà người chơi có quyền dựa theo luật mà hành động và thách thức hệ thống.

Ira Takuto đã làm đúng như thế.

Hắn đã tự mình ra lệnh cho hệ thống xét lại, bắt buộc phải tiến hành phán quyết giải tẩy não.

Bình thường, để làm thế, game master sẽ phải tung xúc xắc để xác định thành bại.

Nhưng Phá Diệt Vương và phù thủy của hắn có một thứ mà không ai ngờ tới:

Niền tin tuyệt đối.

Niềm tin đó mạnh đến mức chả cần xúc xắc, chỉ số cố định đã đủ chôn vùi xác suất thất bại.

Nếu bình thường, điều kiện giải tẩy não sẽ là:

【Đổ xúc xắc 100 mặt, phải ra 98 trở lên】

Còn với Ira Takuto và Atou?

【Cộng thêm giá trị ‘niềm tin’ giữa hai người chia đôi: 200 điểm vào kết quả xúc xắc】

Nói trắng ra đây chính là thứ dân chơi TRPG hay gọi là “sức mạnh giá trị cố định”, đủ để bẻ gãy mọi quy luật ngẫu nhiên.

Vậy đấy.

Hắn nghe loáng thoáng từ “xúc xắc”, đoán ra bọn Erakino dùng cơ chế TRPG để thao túng thế trận.

Kết hợp với hiểu biết về hệ thống ‘Eternal Nations’, hắn suy luận ra điểm yếu: lệnh GM khác với hệ thống cốt lõi và tìm cách chen ngang.

Khi tẩy não bị phá, Atou lập tức trở lại trạng thái ban đầu.

Cô ta, không cần ai ra lệnh, lập tức tung ra đòn đánh giết sạch Erakino.

Một đòn duy nhất.

Một đòn để giành lại sinh mệnh cho cả đám đang tuyệt vọng.

Nhưng…

Erakino và game master vẫn kịp nhận ra.

Họ chặn đứng phán quyết tẩy não ngay trước khi xúc tu xuyên qua hộp sọ cô.

Khoảnh khắc ấy chỉ chậm vài nhịp tim, Erakino đã tan xác.

Cô ả phù thủy kiêu ngạo bỗng tái mặt, thở gấp, toàn thân như vừa lội qua cửa tử.

Vài giây ngắn ngủi nhưng dồn nén tất cả hiểm nguy, mưu kế, sức mạnh và vận may.

Erakino nghiến răng ken két.

Tiếng răng nghiến vang lên khô khốc, ánh mắt cô tràn ngập phẫn nộ.

Cô không biết đối phương đã lật được bao nhiêu quân bài trong tay cô.

Phá Diệt Vương hiểu tới đâu?

Hay chỉ là một lần may mắn?

(Master! Làm sao bây giờ!? Mau chỉ đường! Mau ra lệnh đi, Game Master!!)

Nhưng phía bên kia, chủ nhân vẫn im lặng.

Hắn cũng bất ngờ, hay đang tính nước tiếp theo, Erakino không rõ.

Dù thế nào, càng để lâu, càng bất lợi.

Cô liếc nhìn thứ vừa suýt bóp nát mình:

Tên Vua gần chết, thân thể tàn tạ, đôi mắt rỗng tuếch.

Thế nhưng sâu trong đôi mắt ấy… cô có cảm giác như một vực sâu bất tận đang rình chờ cô gục ngã.

「Hah… hah… a-ahahaha! T-t-thật tiếc quá! Dù làm hay cỡ nào… vẫn vô ích thôi~ Erakino-chan này không dễ nuốt thế đâu~ Hahahahaha! ――hah… haah…!!」

Erakino cười khẩy, hơi thở dồn dập, lùi lại một bước.

Phải đến lúc ấy cô mới nhận ra chính mình đang run lên vì sợ hãi.

「Khốn... chết tiệt!!!」

「Đức vua!」

Cơn giận dữ bùng lên thành bạo lực thuần túy.

Kẻ suốt từ đầu đến giờ chưa từng tự mình ra tay, Erakino giờ đây như muốn trút sạch uất hận, giơ chân đá thẳng vào Takuto đang nằm sõng soài trong vũng máu.

Một âm thanh rầm rầm khô khốc vang lên, thân thể vị vua được đám Dark Elf và sinh linh bóng tối tôn thờ bật lên không, đập mạnh vào cái bục tạm dựng gần đó rồi rơi xuống.

Những tấm ván gãy vụn đổ ập xuống, đè lên cơ thể bê bết máu của Takuto.

「Erakino. Bình tĩnh lại đi. Mất bình tĩnh chỉ rước thêm tai hoạ thôi. Chủ nhân của cô nói gì?」

「Aaaaah!!! Không có trả lời! Không có trả lời gì hết! Master! Phải làm sao bây giờ!?」

Erakino dậm chân, gào lên đầy kích động.

Thánh nữ Fenneh chỉ lặng lẽ liếc mắt về phía cô, không nói gì.

Còn Soarina, Thánh nữ Hoa Táng thì bước tới bên cô bạn, khẽ giơ cao cây trượng, giọng dịu dàng vỗ về:

「Erakino, không sao đâu. Đòn phản công ban nãy, chính tôi cũng bất ngờ. Nhưng chấm dứt rồi...」

――Thiêu sạch mọi thứ.

Ngay khi câu ấy thốt ra, nơi Takuto bị đá văng bỗng bùng lên một cột lửa dữ dội, cuộn xoáy như vòi rồng, nuốt trọn cả không gian quanh nó.

Nhiệt khí cuộn điên cuồng, xoáy lên cao, sẵn sàng biến mọi thứ thành tro bụi.

「Đức vua! Mau dập lửa! Có ai đó! Mau!」

「Không... không thể! Lửa mạnh quá! Mortar-san, đừng lại gần!」

Tiếng kêu gào tuyệt vọng của đám Dark Elf chỉ như muỗi kêu trước cơn bão.

Ngọn lửa của thánh nữ càn quét tất cả, đốt sạch mọi thứ trong tầm với.

Không một sinh vật nào, dù là kẻ mạnh cỡ nào, có thể sống sót trong đám cháy ấy.

Nhìn ngọn lửa nuốt trọn mọi thứ, nỗi sợ trong Erakino mới vơi đi đôi chút.

Bạn bè đã ra tay đúng lúc, chỉ riêng điều đó thôi đã khiến cô bình tâm trở lại.

Dù phép màu của thánh nữ đã xong, nhưng ngọn lửa vẫn gầm rú như thú dữ, nuốt trọn tất cả.

Erakino ngắm nhìn nó, cuối cùng mới thật sự chắc chắn:

Cuộc chiến này đã kết thúc.

「Erakino. Đám quái vật đang tập trung lại. Chúng ta nên rút lui thôi.」

Một chút do dự thoáng qua.

Đám tàn binh chẳng còn là đối thủ, giết luôn cũng được.

Nhưng kéo dài thời gian chỉ tổ phí công.

Hơn nữa mục tiêu đã đạt được, ở lại chỉ tốn thì giờ.

Quốc gia lý tưởng của họ vẫn còn vô số việc phải làm, không thể hoang phí sức lực ở đây.

「...Soarina-chan?」

「...Ừ. Xong rồi. Cái ác đã bị thiêu rụi. Không còn ai sống sót trong ngọn lửa ấy nữa.」

「Fenneh-chan?」

「Ừ. Không sai đâu. Phá Diệt Vương đã bị ngọn lửa thanh tẩy, chẳng còn sót lại gì.」

Hai vị thánh nữ xác nhận chắc như đinh đóng cột.

Họ đã tận mắt kiểm tra bằng trực giác siêu phàm của mình.

Vậy thì còn nghi ngờ gì nữa.

Đúng lúc đó, Master cũng gửi chỉ thị cuối cùng.

Erakino bỗng nhiên nở nụ cười rạng rỡ, như thể trở lại dáng vẻ thường ngày.

「Okieee~ Master cũng nói xong rồi. Thế thì... chỗ này chẳng còn gì để níu chân nữa! Ếch kêu là phải về thôi~ Vậy nhé, dân Mynoghra~! Phù thủy hấp hồn Erakino chào tạm biệt nhé~!」

Phán quyết thoát lui của nhóm Erakino —

=GM:Thông báo hệ thống===========

Quyền hạn Game Master được kích hoạt.

Bỏ qua xúc xắc, cho kết quả xác định thành công.

Phán định: Erakino, Soarina, Fenneh, Atou rút lui thành công

―――――――――――――――――

Và rồi... bằng quy tắc mà kẻ còn sống nơi đây không sao hiểu nổi, đòn tập kích của Erakino đã hoàn tất.

Một thứ sức mạnh chà đạp lên mọi lẽ thường, chỉ để lại kết quả.

Đám Dark Elf chỉ biết đứng đờ ra, bất lực nhìn mọi thứ trôi tuột khỏi tầm tay.

.......

.....

...

Sau khoảnh khắc hỗn loạn ngắn ngủi ấy, chỉ còn lại bầu không khí lạnh lẽo và tĩnh mịch bao trùm Dragontan.

「Ah... Kết thúc rồi... tất cả...」

Trên quảng trường đỏ rực ánh hoàng hôn, chỉ còn lại một ông lão còng lưng, bơ vơ đứng đó.

Kẻ từng được xưng tụng là Chú Hiền giả, ghi dấu vô số chiến công, giờ đây chỉ còn là một bóng hình run rẩy, đổ gục giữa tro tàn.

Nước mắt đã cạn khô, chẳng còn lời nào để nói, chẳng còn ý nghĩ nào để bấu víu.

Mortar, vị trưởng lão già nhất trong hàng ngũ Dark Elf, vẫn luôn uy nghi dù tuổi tác chồng chất giờ trông chỉ như một ông già tàn tạ, run rẩy quỳ gối bên di tích đã hoá tro.

Nơi đây, chính là nơi vị vua của họ đã ngã xuống.

「Đức vua... sao Người nỡ bỏ chúng thần mà đi... sao không dẫn chúng thần đi theo Người...」

Rằng Mortar còn đủ tỉnh táo để ra lệnh ổn định tình hình đã là phép màu.

Quanh khu vực này, các chướng ngại đã dựng lên, dân thường được lệnh ở yên trong nhà.

Khách quý đến từ Fawncaven cũng bị giữ lại trong tòa thị chính, gần như giam lỏng, Mynoghra chẳng còn hơi sức mà lo hình thức ngoại giao.

Phá Diệt Vương Ira Takuto đã chết.

Anh hùng Atou bị tẩy não, trở thành con rối phản bội.

Tất cả những ai biết rõ chuyện đã nhận lệnh giữ kín miệng.

Không một lời vô nghĩa nào được phép lọt ra.

Đám Dark Elf và thuộc hạ Mynoghra giờ như rắn mất đầu, rối loạn, chẳng còn sức tổ chức, càng không còn khả năng phát động chiến tranh.

Họ chỉ còn biết giữ chặt cảnh giới, nỗ lực vá víu tình hình, mà chính họ cũng chẳng biết tiếp theo nên làm gì, phải làm gì.

「Đức vua... xin hãy dẫn lối cho chúng thần...」

Người đáng lẽ ra phải đứng ra đưa ra quyết định, giờ đã không còn nữa.

Ngọn lửa mà kẻ xâm lược, một ả thánh nữ nào đó, phóng ra quả thực chẳng khác gì quyền năng của thần.

Bị thiêu đốt trong thứ hỏa ngục ấy, cho dù là Phá Diệt Vương Ira Takuto cũng chẳng thể còn mạng.

Hơn nữa, trước khi bị đốt, tim ngài đã bị xuyên thủng.

Dù có là bậc tồn tại vượt ngoài hiểu biết con người, khi đến lúc chết thì vẫn phải chết.

Chết một cách thật sự hay không thì chưa rõ, nhưng ít ra lão Mortar vẫn đủ tỉnh táo để hiểu:

Hy vọng sống sót nguyên vẹn là điều hoang đường.

「Phải tìm thi thể của Đức vua...」

Ông lão lảo đảo lê bước về phía đống tro tàn.

Những tấm ván gỗ đã cháy đen, đống đổ nát từng chồng chất giờ chỉ còn một phần tro bụi vương lại, khô cứng.

Từng được tôn xưng là Chú Hiền giả lẫy lừng, giờ ông ta chỉ còn là một lão già hom hem, khom lưng, bới móc đống tro tàn bằng đôi tay run rẩy.

Việc tìm kiếm di hài của vua thực ra đã tiến hành từ sớm.

Nhưng hiện trường quá tồi tệ, trời thì đã sập tối, mọi công sức tìm kiếm đều vô vọng.

Ai nấy đều cay đắng chấp nhận:

Đức vua đã tan biến cùng ngọn lửa.

Thánh hỏa của địch đã đốt trụi tất cả, không để lại thứ gì.

Việc lão Mortar vẫn cắm đầu tìm kiếm lúc này, chỉ là một cách bấu víu mù quáng vào quá khứ đã mất.

「...Không, có gì đó sai sai.」

Lão lầm bầm, mắt ánh lên tia sáng vốn đã tắt lịm.

Như kẻ bừng tỉnh, lão vội vã bới tung đống tro, sục sạo khắp nơi.

「Không có! Không có! Không ở đâu cả—」

Tro bay tứ tung.

Ngọn đuốc trên tay cũng bị quăng sang một bên, Mortar như kẻ mất trí, đào bới khắp bãi tro âm ấm.

「Không thể nào! Không thể như vậy được! Di vật của Đức vua đâu rồi!?」

Nếu chỉ là thi thể biến mất thì còn có lý do.

Ngọn lửa ấy đủ sức thiêu cháy tất cả, biến thịt xương thành cát bụi.

Hơn nữa, ngài vốn là Phá Diệt Vương, kẻ sống ngoài vòng lẽ thường.

Chết rồi mà hóa sương khói, cũng không có gì lạ.

Nhưng, lạ ở chỗ khác.

Quần áo, trang sức của Takuto đều là vật do những Dark Elf dâng hiến.

Trong đó, ít nhiều vẫn có đồ kim loại.

Dù lửa có dữ dội đến đâu, sắt thép sao cháy thành hư vô được?

Lão Mortar càng nghĩ, càng bới mạnh.

Dù tất cả đã xác nhận, dù bản thân cũng hiểu tìm gì cũng vô ích, ông lão vẫn không thể dừng tay.

「Đức vua... vẫn còn sống...」

Một ý nghĩ hoang đường bỗng trào lên.

Bình tĩnh lại một chút, ai cũng sẽ cười nhạt.

Hiện trường như thế, đừng nói thi thể, đến mảnh trang sức cũng không còn.

Hỏa ngục ấy có thể nung chảy mọi thứ.

Thay vì tự hành hạ lúc đêm, chờ tới rạng sáng, huy động thêm người, tìm kiếm lần nữa mới là thượng sách.

「Đức Vua Vẫn Còn Sống!」

Tiếng gào bật ra cùng đôi mắt đờ đẫn.

Đó không còn là lý trí.

Khoảnh khắc này, Mortar đã bắt đầu rạn vỡ từ bên trong.

Một kẻ già nua, chẳng còn sức đối diện sự thật, chỉ còn biết bám víu vào ảo vọng cuối cùng.

「Đúng vậy! Đức vua nào có thể chết vì chuyện nhỏ nhặt thế này! Phá Diệt Vương mang đến tận diệt cho thế gian! Làm sao một ngọn lửa vớ vẩn lại có thể giết nổi Ngài!?」

Chỉ là lời lảm nhảm của lão già mất trí.

Không ai tin.

Không một chứng cứ nào, chẳng có gì ngoài một niềm tin điên dại.

Takuto đã chết, đó là chân lý ai từng tận mắt chứng kiến đều thừa nhận.

Nhưng... liệu có chắc chắn như thế không?

「Đức vua... Ngài nhất định vẫn còn...」

Một bàn tay bất ngờ đặt nhẹ lên vai Mortar.

「—Chuẩn rồi đấy.」

Một giọng nói ghê rợn, lạnh lẽo như thể ngưng đọng từ vực thẳm, thì thầm ngay phía sau.

「Ô... ÔÔÔH...!!!」

Mortar quay phắt lại.

Đập vào mắt lão không phải mơ, không phải ảo ảnh.

Phá Diệt Vương, Ira Takuto, sừng sững đứng đó, không một vết thương, không một dấu cháy sém.

Một thứ mà mọi từ ngữ như phép màu trở nên rẻ rúng khi đứng trước thực tại này.

「Vĩ đại thay... Phá Diệt Vương, Ira=Takuto-sama!」

「Đêm đẹp đấy, lão Mortar.」

Tim và thân xác cùng quỳ rạp xuống, Mortar gục đầu dưới chân vua, nước mắt giàn giụa.

Niềm hân hoan tột độ khiến lão không kìm nổi, giọng vang to lạc đi.

Mynoghra vẫn còn Phá Diệt Vương.

Vị vua mà chẳng ngọn giáo nào đâm chết được, chẳng thần hỏa nào thiêu nổi.

Ai cũng đã tuyệt vọng trước thân thể đẫm máu, bị nung chảy trong ngọn lửa thánh.

Ấy vậy mà ngài đứng đây vẹn nguyên, như chưa từng hề bị thương.

Điều kỳ diệu này là gì?

Nghĩ ngợi chỉ phí công.

Một lão pháp sư Dark Elf tầm thường sao có thể hiểu được vực sâu quyền năng ấy?

Trời đã khuya, ánh lửa le lói trên những giàn đuốc, chiếu lên cảnh tàn tạ như một nghĩa địa.

Trong không khí tang tóc ấy, Mortar phục mình dưới chân Takuto, chờ nghe mệnh lệnh.

Vai trò của lão chỉ là tay chân, mọi thứ còn lại, đức vua sẽ quyết định.

Rồi đây, một cuộc báo thù tàn khốc sẽ bắt đầu.

Và Mortar sẽ dốc hết máu thịt, thay vua quét sạch lũ ngu xuẩn đã dám phản bội.

Lão ngẩng đầu, đối diện ánh mắt Takuto, thứ bóng tối sâu hơn cả lòng đất, dường như vừa khẽ động, như đang mường tượng một cơn ác mộng khác sắp được vẽ nên...

「Xem ra... vẫn còn khối việc phải làm đây.」

Phá Diệt Vương, không, Ira Takuto khẽ lẩm bẩm một mình.

Bóng hình của ngày tàn đã được gieo xuống, lặng lẽ hiện diện giữa đêm đen, chờ thời khắc trỗi dậy cuốn sạch tất cả.