Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

(Đang ra)

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

Kishima Kiraku

Đây chính là cách mà chuyện tình romcom đầy nhiệt huyết xoay quanh cô nữ sinh cao trung với làn da rám nắng bắt đầu!

7 15

Yukino, cô bạn cùng lớp lạnh lùng hôm nay cũng bị bệnh

(Đang ra)

Yukino, cô bạn cùng lớp lạnh lùng hôm nay cũng bị bệnh

天江龍

Một câu chuyện hài tình cảm với chàng trai chậm tiêu, cô nàng yandere, và mối tình đơn phương từ cả hai phía.

9 85

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

261 1518

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

338 4837

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

71 1434

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

(Đang ra)

Tái Sinh Thành Tên Bạn Thân Rác Rưởi

Sakura Matsuri

Rắc rối dường như luôn tìm đến anh.

77 481

Vol 2: Nhịp tim tuyệt vọng vừa sinh đã trỗi dậy - Chương 38: Nước cờ kỳ dị (1)

“Thật khó chịu... đúng là ta đã đánh giá quá đơn giản.”

Lời lẩm bẩm thốt ra một cách vô thức.

Isla im lặng, lắng nghe và suy xét tâm tình của chủ nhân mình.

Tộc man di đang gây rối loạn cho đồng minh quốc Fawncaven.

Đáng lẽ chỉ là những đợt tập kích lẻ tẻ, nhưng lần này chúng bất ngờ đổ bộ như một làn sóng khổng lồ.

Hơn nữa, đám đó lại còn là sinh vật đến từ một trò chơi khác.

Dùng thường thức hay quy tắc thông thường để đánh giá bọn chúng là hành động ngu xuẩn.

Thế nhưng thông tin lại quá ít ỏi, đến mức không thể xác định đâu mới là bước đi đúng đắn.

Thời gian thì không chờ đợi ai.

Thành trì chính của Mynoghra, nơi được coi là biểu tượng cho sự yên bình của họ, đang bị đội quân địch tiến sát từng bước.

Tình hình có thể nói là đang rất căng thẳng.

“Không ngờ vị trí này lại bị lộ ra... Chắc chắn việc đụng độ với quân địch chỉ còn là vấn đề thời gian thôi. Nhưng thưa Chủ nhân, quyết định đánh phủ đầu Ma Vương Quân ngay từ đầu có thể nói là một lựa chọn dũng cảm.”

Isla nhẹ giọng dò xét, cẩn trọng mở lời để tìm hiểu rõ hơn lý do đằng sau hành động bất thường của vị vua mà cô trung thành phụng sự.

Dù kết quả có ra sao, thì hành động quân sự lần này, theo đánh giá của Isla, có phần vội vàng.

Cô có thể hiểu rằng trong tình huống đối thủ chưa rõ lai lịch, tốc độ ứng phó là điều tối quan trọng.

Và đúng là thị trấn Dragontan đang bị tấn công, nên phải bằng mọi giá bảo vệ cho bằng được.

Thế nhưng, bắt đầu cuộc chiến ở Dragontan khi chưa hiểu rõ tính chất hay bản chất của đối phương thì thật khó để chấp nhận.

Kết quả, đúng là họ đã tiêu diệt được tướng địch và đẩy lùi được đội quân tấn công Dragontan.

Nhưng Isla vẫn muốn xác nhận. 

Liệu có phải Takuto đã nắm giữ một nguồn thông tin nào đó mà cô chưa biết?

“Thì... đúng là vậy. Xét về kết quả, để địch tràn tới tận đây chẳng khác nào một thất bại.”

Nếu Isla nhớ không lầm, Takuto vốn là người rất cẩn trọng.

Hơn nữa, với bản tính luôn coi trọng hòa bình và nội chính, cậu luôn tránh xa chiến tranh nếu có thể.

Cẩn trọng đến mức sẵn sàng từ bỏ Dragontan nếu thấy bất lợi. 

Đó mới là Takuto trước kia.

Vậy tại sao lần này cậu lại mở màn chiến sự một cách nhanh chóng như vậy?

“Có điều, ít nhất sức mạnh của địch vẫn nằm trong tầm tính toán của ta. Nếu Tứ Thiên Vương chỉ mạnh đến thế, thì đối phó với Ma Vương chắc cũng không quá khó.”

Takuto lẩm bẩm một mình.

Việc thu được thông tin từ Atou về Ma Vương Quân đúng là một vận may lớn.

Tạm thời vẫn chưa rơi vào tình cảnh tuyệt vọng, và nếu xử lý đúng cách thì vẫn có thể vượt qua cửa ải này.

Chính vì vậy mà Isla không thể dập tắt nỗi lo lắng trong lòng.

Cô nhìn chăm chú vào Takuto, cố đoán xem đằng sau ánh mắt kia đang ẩn chứa những gì.

Không thể chịu đựng nổi nữa, cô quyết định thẳng thắn đưa ra thắc mắc cứ âm ỉ trong tim:

“Thần mạn phép hỏi... liệu có khả năng kẻ đứng đầu quân địch, tức tên Ma Vương kia, cũng giống như Chủ nhân, là một người chơi chăng?”

Điều khiến Isla lo lắng chỉ có một.

Liệu kẻ địch có phải cũng là người chơi như Takuto?

Nếu đúng vậy thì sức mạnh mà chúng sở hữu là vô cùng khó lường.

Có thể chúng cũng từng là chiến binh dày dạn kinh nghiệm trong thế giới cũ.

Dù giờ đây Takuto là lãnh đạo của Mynoghra ở thế giới này, thì việc phải giương kiếm với một người đồng hương vẫn là điều khiến người ta trăn trở.

Dẫu mục đích của địch chưa rõ, nhưng nếu chấp nhận chút tổn thất ban đầu để thiết lập lệnh ngừng bắn tạm thời, thu thập thêm thông tin và xúc tiến đàm phán thì cũng là một phương án đáng xem xét.

Isla nêu ra ý kiến dựa trên nhận định đó.

Tuy nhiên...

“Nếu chỉ vì là cùng loài người... hay cùng là người Nhật mà gọi là ‘đồng minh’, thì nực cười quá còn gì?”

Lời đáp của Takuto nhẹ nhàng một cách bất ngờ.

Nhưng ẩn chứa trong đó là một áp lực khiến Isla nín thở.

Dù cậu đang mỉm cười, nhưng đôi mắt thì tuyệt đối không hề cười.

Isla, người đã cùng cậu chinh phạt vô số thế giới, cũng không thể đọc được suy nghĩ thật sự của vị vua này.

Có lẽ chỉ có Atou, người mà Takuto thực sự tin tưởng, mới có thể hiểu được điều đó.

Nhưng đáng tiếc, cô đang tập trung phòng thủ Dragontan và không có mặt ở đây.

Thế nên Isla chỉ biết cúi đầu, im lặng chấp nhận ý chỉ của vua.

Dù gì đi nữa, cô cũng không có lựa chọn.

Mà thực ra, từ đầu cô cũng chưa bao giờ có ý định trái lệnh vua.

Giống như cách mà các Dark Elf tỏ ra sợ sệt và kính sợ Isla cùng Atou.

Bản thân Isla cũng không dám nói mình hiểu hết về con người mang tên Ira Takuto kia.

“... Dù sao thì, phương hướng đã rõ. Dù đối phương có là người chơi hay không thì chuyện hòa hoãn giờ là bất khả thi. Ta cũng chẳng có đủ lực lượng để ngồi chờ xem đối phương hành động thế nào. Nếu vậy, chỉ còn cách là nghiền nát chúng bằng toàn lực mà thôi.”

“Vâng, vâng, đúng như lời ngài nói.”

Trong tình hình hiện tại, tranh luận thêm cũng chỉ tổ lãng phí thời gian.

Hơn nữa, Takuto, vị vua của Mynoghra, đã đưa ra quyết định.

Trách nhiệm của kẻ làm thuộc hạ là thi hành ý chí đó bằng bất cứ giá nào.

Isla gạt bỏ mọi do dự còn sót lại, dứt khoát gật đầu rồi thực hiện nghi lễ cúi đầu phục tùng.

“Do dự không cần thiết đôi khi sẽ quay lại cắn vào chính ta. Một khi đã quyết, thì tuyệt đối không được ngoái đầu lại. Đó là bí quyết để biến kế hoạch thành công.”

“Thần xin vâng mệnh, thưa đức vua.”

Takuto bắt đầu vận dụng trí óc, lần lại ký ức quá khứ.

Cậu rà soát qua những cuộc chiến từng trải qua, cân nhắc đâu là chiến thuật hiệu quả nhất trong tình huống hiện tại.

Tất nhiên, cậu cũng đã tính đến những bất ngờ có thể xảy ra.

Bởi đây không còn là thế giới của Eternal Nations nữa. Nơi này đầy rẫy những điều chưa biết, và mọi chuyện hiếm khi diễn ra theo đúng ý.

Tim cậu đập nhanh vì phấn khích, Takuto vô thức nhận ra điều đó.

Dù thế nào đi nữa, bản thân cậu đang cảm thấy hưng phấn trong hoàn cảnh hiện tại. 

Và cảm giác đó khiến cậu hơi ngứa ngáy trong lòng.

“Có chuyện lớn rồi, thưa đức vua! Quân địch đang tiến thẳng về vương đô của Mynoghra!”

Ngay lúc Takuto đang dùng năng lực chỉ huy của mình để phát lệnh cho các chiến binh, thì một Dark Elf hớt hải chạy vào điện, mặt cắt không còn giọt máu.

Là chiến binh trưởng Gia. 

Người cẩn trọng đến mức dù biết vua có thể theo dõi mọi diễn biến, vẫn cử người đến thông báo đề phòng sự cố trong truyền tin.

“Biết rồi.”

Bình thường thì việc tự tiện xông vào phòng ngai vàng mà không có lệnh sẽ bị phạt nặng.

Nhưng tình hình hiện tại không cho phép câu nệ.

Takuto đưa tay ngăn Isla, người định lên tiếng trách mắng, rồi đáp lại bằng một câu ngắn gọn.

Nghe xong, truyền tin viên rùng mình, rít một tiếng “hih” trong họng, như thể bị uy áp làm nghẹt thở.

Takuto liếc mắt ra hiệu cho Isla, và cô lập tức hiểu ý.

Giọng cô dịu hơn thường ngày, như thể đang xoa dịu kẻ đang hoảng loạn:

“Việc địch tấn công đã nằm trong dự đoán của đức vua. Ngài cũng đã đích thân phát lệnh cho chiến binh trưởng Gia và các chỉ huy khác. Chúng ta sẽ rời khỏi vương cung, đến tòa thị chính để chỉ huy quân dân thành phố. Ngươi cũng mau quay về vị trí được phân công đi.”

“Vâng thưa ngài!”

Hệ thống liên lạc giữa tiền tuyến và bộ chỉ huy đang vận hành hoàn hảo.

Nhờ hệ thống của Eternal Nations, Takuto có thể nắm bắt tình hình từng đơn vị và trực tiếp đưa ra chỉ thị, như thể điều khiển chính tay chân của mình vậy.

Cách xử lý của chiến binh trưởng Gia cũng khiến Takuto hài lòng.

Ngay cả khi chưa nhận lệnh, anh ta đã chủ động tập hợp chiến binh, tổ chức sơ tán dân cư và lập các công sự phòng thủ tạm thời.

Takuto thậm chí thấy xúc động khi nhận ra đôi tay của mình lần này còn hoạt động hiệu quả hơn cả trong game.

Số lượng quân địch vẫn chưa rõ, nhưng nếu bọn chúng đang hành quân trong Đại Chú Giới, nơi vừa gồ ghề lại hạn chế tầm nhìn, thì cũng không thể tung ra đợt tấn công quy mô quá lớn.

Hơn nữa, rừng rậm vốn là lợi thế của tộc Dark Elf, còn vùng đất bị nguyền rủa thì mang lại ưu thế cho toàn dân Mynoghra.

Tình hình đang căng thẳng, nhưng tuyệt đối không phải là không thể xoay chuyển.

“Dù vậy thì…”

“Chúng ta đã để tình thế bị dẫn dắt, đó là điều không thể phủ nhận.”

Takuto lẩm bẩm, Isla cũng nhẹ nhàng tiếp lời.

Bình thường thì để đối phương đưa quân đến tận bản doanh thế này đúng là một cú chốt thảm hại.

Nếu đây là vở kịch thì khán giả đã la ó phản đối, còn nếu là game thì chắc Takuto đã ném tay cầm rồi.

Nhưng đáng tiếc thay, đây là hiện thực.

Và chính vì là hiện thực, nên càng cần phải có quyết tâm rõ ràng.

“Được rồi. Vậy thì, đến lúc lật lại thế cờ rồi đấy.”

Xem ra đối phương vẫn chưa hiểu rõ hắn đang đụng phải ai.

Takuto khẽ nhếch môi cười.

Chúng dường như chưa từng nghe cái tên Ira Takuto, kẻ đã dẫn dắt Mynoghra vượt qua chế độ chơi Nightmare trong Eternal Nations.

Nếu vậy, đành phải dạy chúng một bài học.

Dạy cho chúng biết thế nào là kẻ đầu tiên mở ra lối đi chưa ai từng đặt chân đến.

Với gương mặt đã mất đi phần nào vẻ người, Takuto lặng lẽ đứng dậy khỏi ngai vàng.