Kẹo giả kim của Gisele

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

(Đang ra)

Chuyển sinh thành đệ thất hoàng tử, tôi thong thả chinh phục ma thuật

Kenkyo na Circle

Một pháp sư nghèo khổ nọ đã bỏ mạng một cách đầy lãng xẹt trong một trận đấu tay đôi. Khi nhận ra, cậu đã được chuyển sinh thành Lloyd, con trai của hoàng tộc.

83 184

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Đang ra)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

58 12

Dorothy’s Forbidden Grimoire

(Đang ra)

Dorothy’s Forbidden Grimoire

天使末日

Kiến thức là sức mạnh.Còn tri thức bị cấm đoán?Đó là một sức mạnh còn lớn hơn.

357 4251

Hoàng Tử Quỷ Đến Học Viện

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

(Đang ra)

Dagashi-ya Yahagi: Setting Up a Sweets Shop in Another World

Nagano Bunzaburou

Hỗ trợ mấy tân binh mộng mơ bằng đống bánh kẹo vừa rẻ vừa bí ẩn, tiện thể có khi còn cưa đổ luôn một chị phù thủy yandere... nào, cùng nhau cố gắng nào!

30 88

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

352 1932

Chương 2 - Chương 1. Băng quấn bụng của Taa-chan

「Hà...aaaa...」

「Taa-chan, em mà ngủ phơi bụng ra thế là sẽ bị lạnh đấy.」

Taa-chan mở to miệng ngáp một cái thật dài.

Coi đó như một tín hiệu, Giselle lấy ra chiếc băng quấn bụng của Taa-chan vẫn luôn được để sẵn trong ngăn kéo.

Taa-chan cũng có vẻ giật mình, nó lóc cóc chạy đến bên tay Giselle.

「Đúng rồi! Phải quấn bụng.」

「Nào, giơ tay lên.」

Cô bảo Taa-chan giơ hai tay lên rồi quấn băng bụng cho nó.

Đây là sản phẩm thủ công của ông chủ, bên phải có ba chiếc cúc cỡ vừa được đính dọc. Điểm nhấn mà ông chủ tâm đắc nhất là Taa-chan có thể tự mình mặc vào và cởi ra.

Mà chuyện nó lười nên chẳng bao giờ tự mặc thì là bí mật.

「Thế này là được rồi.」

Ban đầu, Taa-chan chỉ ngủ cuộn tròn trong giỏ.

Nhưng có lẽ vì đã quen, bây giờ nó còn ngủ duỗi cả chân tay trên quầy của quán trọ nữa. Hầu hết thời gian, nó sẽ thức dậy khi có khách đến, nhưng khi những người quen thuộc như khách quen hay Dolan đến, nó sẽ yên tâm ngủ tiếp.

Dù Taa-chan mang hình dạng của một con Tanuki, nhưng đối phương vẫn là khách hàng.

Nghĩ rằng cũng không nên để nó lộ bộ dạng lười biếng quá nhiều... cô đã từng đặt một cái bệ ở vị trí mà khách không nhìn thấy và mang giỏ của nó đến đó.

Nhưng vì có quá nhiều lời hỏi thăm lo lắng cho Taa-chan, nên cuối cùng mọi người quyết định cứ để Taa-chan đường đường chính chính ngủ trưa.

Bây giờ thì ‘Dáng ngủ ngửa bụng trời của Taa-chan’ đã trở thành một trong những hình ảnh hiếm có, sưởi ấm lòng các vị khách.

Về cơ bản, mọi người quyết định cứ để nó tự do.

Nhưng chiếc băng quấn bụng này thì khác.

Vì trời sắp vào mùa lạnh, nên họ đã có một lời hứa rằng nó phải đeo băng quấn bụng khi ngủ cho đến khi trời ấm lên.

「Suýt nữa là mất bữa ăn vặt rồi nhỉ.」

Nó vừa vuốt ve chiếc băng quấn bụng có hoa văn giống hệt với hoa văn trên bụng mình, vừa thở ra một hơi dài "phù...".

Nhân tiện, nếu quên đeo băng quấn bụng mà đi ngủ thì sẽ bị cắt bữa ăn vặt.

Đây là quy tắc được đặt ra để tập cho Taa-chan thói quen đeo băng quấn bụng, nhưng người chịu tổn thương lớn nhất khi lời hứa bị phá vỡ lại là ông chủ.

Bóng lưng của ông khi mang đĩa đồ ăn vặt quay về trông thật buồn thảm.

Về phần Giselle, cô cũng không muốn làm ông chủ phải buồn như vậy, nên mỗi khi thấy Taa-chan sắp thiu thiu ngủ mà chưa đeo băng quấn bụng, cô đều đánh thức nó dậy và bắt nó đeo vào.

「Nghe nói bữa ăn vặt hôm nay là bánh quy khoai lang và bí ngô đấy.」

「Là món ăn vặt Taa-chan thích!」

「Đúng vậy. Hay là mình chuẩn bị cả trà mà bà Stefanie cho rồi cùng ăn nhé?」

「Háo hức ghê~」

「Ừ, háo hức thật.」

Trong bầu không khí yên bình, Giselle đóng dấu lên những tấm thiệp tin nhắn.

Trong những lá thư đầu tiên, cô vẫn đính kèm tờ hướng dẫn, nhưng gần đây, cô bắt đầu nhận được những lời đề nghị muốn có thêm vài tờ để phát cho người quen.

Mỗi tờ thì chỉ tốn một chút thời gian, nhưng nếu số lượng người nhiều thì thời gian chế tác cũng sẽ tăng lên.

Dùng giả kim thuật để tạo ra cũng là một cách, nhưng nội dung văn bản có thể sẽ thay đổi.

Thế nên cô đã quyết định dùng giả kim thuật để làm ra những con dấu.

Có hai con dấu.

Một là con dấu hướng dẫn về việc bán hàng, ghi giá cả và phương thức giao hàng.

Và con dấu còn lại là để giải thích về bản thân Kẹo giả kim và các lưu ý.

Việc chia ra như vậy không chỉ giúp phục vụ cho khách hàng bình thường, mà còn có thể sử dụng cho cả phần hàng dự định sẽ giao cho 『Hồ Trăng Tròn』 trong tương lai.

Dù chữ ký và thư trả lời vẫn được viết tay như trước, nhưng chỉ riêng việc này đã giúp rút ngắn thời gian đi rất nhiều.

Nhân tiện, thứ cô đang làm bây giờ chỉ là những tấm thiệp được đóng con dấu thứ hai và ký tên, dùng để sẵn ở quán trọ.

Vì có khách hàng đã mua và ngỏ ý muốn có, nên cô đã làm thử.

Những khách hàng mua Kẹo giả kim thường lấy thêm để đưa cho người quen, mỗi ngày mất khoảng mười tờ.

Nên cũng giống như tờ hướng dẫn, cô sản xuất hàng loạt vào những lúc rảnh rỗi như thế này.

Cô cho những tấm thiệp đã làm xong vào hộp, rồi định vươn tay lấy giấy viết thư để làm thêm tờ hướng dẫn.

Đúng lúc đó, có tiếng bước chân người. Là khách. Cô tạm dừng tay, ngẩng đầu lên.

「Giselle, có đó không?」

「Chào cậu, Dolan. Kẹo giả kim thì xong rồi. Đợi tớ một chút nhé.」

「Ừ.」

Cô đứng dậy, mang một chiếc lọ lớn từ phòng bên cạnh ra.

Chiếc lọ này cũng là để chứa hàng dự trữ trước khi đóng vào lọ nhỏ. Tổng cộng ba lọ. Cô đi đi lại lại, vận chuyển chúng ra quầy.

「Tớ sẽ cho thêm nhiều loại trị đau lưng nhé.」

「Giúp tớ quá.」

Loại kẹo yêu thích của bác rồng là loại trị đau lưng.

Mà nói vậy thôi chứ bác ấy chẳng bị đau lưng hay đau vai gì cả, có vẻ như chỉ đơn thuần là thưởng thức hương vị mà thôi.

「Còn đây là phần của Dolan.」

Sau khi đổ đầy giỏ, cô đặt lên trên một chiếc lọ có hình dạng hơi khác so với loại để bán. Vì là phần của Dolan, nên cô đã cho vào một chiếc lọ khác để không bị nhầm lẫn.

Bình thường cô hay dùng nó để chia mứt, nên cậu đã đứng hình trong giây lát.

Cậu chớp chớp mắt, rồi nhanh chóng hoàn hồn.

「Tớ thì tự lấy từ trong giỏ cũng được mà...」

「Chẳng phải cậu nói lần trước vì thế mà cãi nhau sao.」

「Chuyện đó thì như cơm bữa rồi.」

「Không sao đâu. Cầm đi. Tớ đã cho thêm nhiều kẹo phục hồi thể lực rồi đó.」

「Cảm ơn cậu. A, đây là tiền hàng lần này.」

「Cảm ơn cậu đã luôn ủng hộ.」

Cô nhận lấy chiếc túi da nặng trĩu và cúi đầu chào.

Cô trả lại chiếc túi da đã nhận lần trước. Dolan có vẻ hơi do dự, cậu đảo mắt nhìn quanh rồi bắt đầu: 「Này.」

「Lần tới đi chơi cùng tớ không? Ở nước láng giềng, nghe nói có một quán bán pancake rất ngon. Tớ muốn đi ăn cùng Giselle.」

「Tớ cũng có hứng thú, nhưng mà nghỉ nhiều ngày như vậy thì...」

「Cả đi cả về đều cưỡi rồng nên có thể về trong ngày được mà.」

「Vui thì vui thật, nhưng có được không vậy?」

Cô biết Dolan hay đi chơi cùng rồng vào ngày nghỉ, nhưng đồng thời cô cũng biết giá của Thư Rồng rất đắt.

Chỉ để đi ăn pancake mà được đi nhờ thì cô cảm thấy hơi áy náy.

Nhưng Dolan, người bạn đã quen biết lâu năm, dường như đã nhận ra được sự háo hức của Giselle. Đôi mắt cậu sáng lên rực rỡ.