Kenshi o Mezashite Nyūgaku Shitanoni Mahō Tekisei 9999 Nandesukedo!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Phần 1. - Chương 21: Đó là em trong trí tưởng tượng của chị desu!

Cửa hàng bách hóa là thế giới mơ ước của các cô gái.

Văn phòng phẩm. Lịch. Khăn tay. Chai nhỏ. Tách và đĩa. Các phụ kiện. Giảy dép. Vân vân và mây mây.

Tất cả những thứ này thứ kia đều quá sức dễ thương, làm *Kya~Kya~* Laura và Charlotte reo hò trong khi dạo quanh cửa hàng.

「Và, cái này là đồ ngủ thú bông nhỉ!」

「Nó thật dễ thương quá desu wa...!」

Mất khoảng một tiếng đồng hồ, họ cuối cùng cũng đến trước món hàng mà họ đang tìm kiếm.

Đó là, những bộ đồ ngủ đầy màu sắc với hình thù đủ loài vật được xếp thành hàng.

「Anna-san đã có cái hình mèo, vậy nên hãy chọn loài vật khác thôi.」

「Laura trông giống cún, vậy nên chị nghĩ chó sẽ hợp với em đấy.」

「Thật sao? Vậy em sẽ chọn cái đó. WanWan!」

Laura nghĩ rằng tự mình chọn đồ sẽ rất tuyệt, nhưng để một người bạn chọn giúp cũng rất tốt.

「Mình nên chọn cái nào đây ta.」

「Charlotte thì giống một con thỏ.」

「Ah, em biết rồi. Charlotte-san rõ ràng là rất giống Usagi-san[1] desu!」

「Mình giống thỏ đến vậy sao?」

Có vẻ như Charlotte không hề nhận ra việc đó, và đang làm một gương mặt kì lạ.

「Vâng! Như là việc chị dễ thấy cô đơn này!」

「Nếu cậu ở một mình, cậu có thể sẽ tự sát mất.」

「Không đời nào tớ làm vậy đâu!」

*Muki~* Charlotte nhíu mày.

Cô ấy thật dễ thương vì dù gì cảm xúc của cô rất dễ đoán mà.

Nhưng Laura nhớ rằng cảm xúc của cô bé cũng rất dễ thấy như Charlotte, nên cô cảm thấy khá phức tạp.

「Vậy thì lấy ví dụ nhé. Hãy tưởng tượng Laura nói với cậu "Em rất ghét chị"」

「Ể, Laura-san sao...?」

Charlotte nhìn chằm chằm vào mặt Laura.

Và đột nhiên, nước mắt tuôn trào xuống má cô.

「T-tớ sẽ không thể sống nổi nữa~~!!」

「Ể?! Bình tĩnh lại đi nào, Charlotte-san. Đó là em trong tưởng tượng của chị thôi! Còn em đây, trên thực tế, sẽ không bao giờ ghét Charlotte-san đâu, nên đừng khóc nữa! Đến đây nào, ngoan ngoan.」

「Uu! Uu!... Laura-san, Laura-saaaan~!」

Charlotte ôm chặt Laura trong khi nước mắt nước mũi dàn dụa.

Các khách hàng khác đang nhìn vào họ.

Thật xấu hổ quá.

Laura cố tìm sự giúp đỡ từ Anna-san, nhưng không thể tin được, cô ấy đang nhìn vẩn vơ và giả vờ là một người lạ.

「Chị biết không, Charlotte-san, mọi người đang nhìn đấy... nên hãy dừng lại đi, xấu hổ quá!」

「Không đâu... quả nhiên, Laura-san ghét chị đúng không!」

「Em đã nói là không rồi mà! Chúa ơi, sao mọi chuyện lại thành ra thế này chứ!?」

Laura kéo Charlotte người không ngừng khóc ra quầy tính tiền.

「Nào, nào. Hãy tự trả phần của chị đi.」

*ShikuShiku* Charlotte vừa thút thít vừa lấy tiền từ trong ví.

Nhưng, sau khi cô nhận được túi giấy từ nhân viên bán hàng, có vẻ như niềm vui khi nhận được đồ ngủ thú bông đã vượt lên trên nỗi buồn, và cô dần tươi lên.

「Fufufu, tối nay sẽ là tiệc đồ ngủ desu wa.」

「Đúng là một con người đơn giản.」

「Anna-san. Cậu vừa nói gì sao?」

「Có gì đâu.」

「Đừng có xạo!」

*MuniMuni*, Charlotte véo má Anna.

「Cả hai người, đừng đánh nhau nữa mà. Quan trọng hơn, vẫn còn nhiều thời gian, nên chúng ta hãy đi chơi thêm vài chỗ nữa đi!」

「Chị cũng nghĩ vậy. Laura-san, có nơi nào em muốn đến không? Chị sẽ dẫn em đến đó.」

「U~n... từ đầu, em còn không biết ở Kinh đô có cái gì nữa...」

Nghĩ lại thì, sau khi nhập học vào trường, mình chỉ toàn sống trong khuôn viên trường.

Dù gì thì, mình có thể ăn miễn phí khi đến căn tin, và có thể mua vật dùng hằng ngày từ cửa hàng trong trường.

Cả hôm nay nữa, nếu không phải vì việc mua đồ ngủ thú bông, mình cũng sẽ ở trong kí túc xá để ôn bài, hay tập kiếm trong sân thôi.

「Nếu là vậy, thì chị đề xuất một địa điểm. Nó rất sống động, và nếu là chúng ta, thì chúng ta có thể vừa vui vẻ vừa kiếm tiền nữa.」

「Ể, có một nơi tuyệt đến vậy sao?! Em, lúc nãy, đã tiêu hết tiền phụ cấp hằng tháng của mình vào bộ đồ ngủ thú bông đó rồi, nên nếu có thể kiếm tiền thì thật tốt quá!」

「Anna-san. Tớ luôn sống ở Kinh đô, nhưng tớ chưa hề biết đến một nơi như thế đấy.」

「Không đời nào. Cậu đã biết nó, nhưng chỉ chưa nghĩ đến thôi.」

Charlotte đặt tay lên cằm và suy nghĩ về nó.

Nhưng có vẻ như, cô chẳng nghĩ ra được cái gì cả.

「Tớ chịu thua desu wa...」

Laura cũng nghĩ về rất nhiều thứ, nhưng cô hoàn toàn không thể tưởng tượng ra được.

Vừa kiếm được tiền lại vừa vui vẻ.

Nếu như nó thật sự tồn tại, nó sẽ là nơi tuyệt nhất.

「Hai người, cả hai người đều thật thảm hại. Hai người đúng là thất bại của Trường Mạo hiểm giả Gyrdorea.」

Anna nói ra câu trả lời.

Nghe thấy, mình đã hiểu ra.

Tôi chẳng biết phải làm gì vì tôi không thể nghĩ ra câu trả lời này.

「Câu trả lời rất đơn giản. Là Hội Mạo Hiểm giả.」

Chú thích 

1. Usagi có nghĩa là thỏ. Laura nói "Usagi-san" vì trẻ con thường thêm -san vào đồ vật hay con vật, một cách nói chuyện rất trẻ con.