Ngay ngày hôm đấy, sau khi đã ăn xong bữa tối, Keiki ngồi một mình trên chiếc ghế sofa ở trong phòng khách và thẫn thờ nhìn về phía trước.
Cảnh tượng bản thân đáp lại lời tỏ tình của Yuika sau giờ học ngày hôm nay đang hiện lên trong đầu cậu.
Ở phòng sách của thư viện, khi Keiki nói rằng cậu đã thích người khác, Yuika chỉ đáp lại một câu “Vậy ạ…” rồi yên lặng rời khỏi đó.
Lúc Yuika rời đi, cậu cũng chẳng biết biểu cảm trên gương mặt của cô bé trông như thế nào.
Tức giận sao? Hay là đau lòng nhỉ?
Có thể khi đó cô bé đã khóc, nhưng dù sao thì cậu vẫn chẳng thể nào mà chắc chắn được.
"Chẳng biết lúc đấy mình nên làm gì mới phải nữa...?"
Dù bắt buộc phải từ chối, nhưng có lẽ vẫn còn những giải pháp khác thỏa đáng hơn.
…Sai rồi, nếu mình không thay đổi ý định trong lòng, để cô bé phải mong chờ vô ích thì sẽ làm một chuyện rất tàn nhẫn.
Nhẹ nhàng khuyên giải khi bản thân không thể đáp lại tình cảm của cô bé quả là một cách làm vô trách nhiệm.
Dù nói như vậy, nhưng sau đó, những nỗi phiền muộn vẫn tiếp tục đeo bám cậu dai dẳng cho đến tận bây giờ. Điều này chứng tỏ trong lòng cậu vẫn còn có phần hối hận.
Dẫu sao đối phương cũng là bé kouhai dễ thương và vẫn luôn quấn quít lấy bản thân cậu.
Tuy rằng Keiki đã từng sớm chuẩn bị tâm lý về việc em ấy sẽ khóc khi bị từ chối lời tỏ tình.
Nhưng bây giờ, cậu lại cảm thấy rất hối hận. Không muốn bị em ấy ghét, không muốn phá hủy quan hệ hiện tại của hai người ── Keiki cảm thấy ghét bản thân khi nghĩ đến chuyện này.
“Những tên đẹp trai trên đời đều phải trải qua cảm giác như vậy mỗi khi từ chối nữ sinh hay sao….”
Số lượng nữ sinh tỏ tình với Shouma cũng phải lên đến hai con số, vậy cậu ta cũng phải trải qua cảm giác này những mấy chục lần hay sao?
Không. Đáp án chắc chắn không phải thế.
Sở dĩ từ chối lời tỏ tình của Yuika lại đau lòng đến vậy là vì ──
“Nhất định là vì, vì lần này em ấy đã rất thật lòng…”
Tất cả những nữ sinh tỏ tình với Shouma đều có ý định lấy thất bại để làm mẹ thành công ── nói một cách khó nghe, họ tỏ tình với âm mưu đầy xảo quyệt: “Theo đuổi để kiếm lợi”.
Nhưng Yuika không giống vậy.
Thậm chí lần này cô ấy còn bỏ cả sở thích của bản thân để có thể lấy lòng cậu.
Tình yêu mà cô ấy thể hiện rất kiên định, dù có phải hi sinh bản thân thì cũng không chối từ.
“Nhưng nếu thật sự phải nói, thì mình…”
Sau buổi hẹn hò cùng kouhai trong ngày lễ Giáng Sinh, cùng với việc cậu đã trải qua rất nhiều trắc trở, Keiki mới thật sự nhận ra người mà bản thân đã yêu.
Hơn nữa, Keiki cũng dám thừa nhận là tình cảm cậu dành cho người kia không thua kém gì Yuika.
“── Nii-san?”
“Mizuha…?”
Khi Keiki ngẩng đầu lên thì em gái cậu đã đứng ở trước mặt.
Với bộ thường phục mặc ở nhà ── là một chiếc áo len dày và một cái váy, cô ấy đang cúi người và đưa mặt lại gần nhìn Keiki.
“Sao trông anh ủ rũ vậy?”
“Anh đang nghĩ một số chuyện.”
“Nghĩ một số chuyện ư?”
Sau khi Keiki đáp lại một cách qua loa như vậy, chỉ thấy Mizuha đưa tay lên cằm rồi suy tư với vẻ mặt nghiêm túc.
“Em hiểu rồi, có phải nii-san đang nghĩ cách vén váy em gái mình, đúng không?”
“Không phải thế.”
Cuối cùng thì những gì cô ấy nói với vẻ mặt nghiêm túc lại rất biến thái. Những lời đó khác xa một trời một vực so với sự thật.
“Ý của nii-san là anh không thấy hứng thú với đồ lót của em gái sao?”
“Nếu thấy hứng thú với đồ lót của em gái mình thì anh có vấn đề thật rồi.”
Xét về mặt đạo đức thì việc đó thật sự rất tệ.
Khi nghe được lời nói đánh vào đúng điểm mấu chốt của nii-san, Mizuha chỉ thở dài đầy tiếc nuối.
“Thế sao…Mất công hôm nay em mặc đồ kiểu màu đen đầy gợi cảm, ai ngờ là nii-san lại không có hứng thú cơ chứ…”
“Khoan đã, sao em lại mặc cái thứ như vậy hả!?”
“Bởi vì hôm nay em thấy rất phấn khởi đấy ạ.”
“Cho dù em có ăn mặc gợi cảm, nhưng với thân phận là nii-san, anh cũng đâu thể nhìn được đâu, đúng không nào?”
“Nếu vậy thì ── ”
Mizuha bỗng nhiên nắm lấy vạt váy và kéo đến vị trí cực hiểm của cái thứ như ẩn như hiện ở dưới váy. Sau đó, cô ấy mỉm cười khiêu khích rồi nói:
“Nii-san muốn tự mình kiếm tra kiểu dáng đồ lót ở trong váy của em sao?”
“Đồ biến thái này…”
Quả đúng là một kẻ cuồng phô trương, đi học cũng không có mặc quần lót.
Dám chủ động yêu cầu nii-san của mình kiểm tra đồ lót ── cũng chỉ có kẻ quá biến thái mới có thể nói ra yêu cầu này.
(Nếu bình thường thì mình sẽ phớt lờ ngay….)
Nhưng tình huống lần này đã khác hẳn bình thường.
(Mới gần đây thôi, mình đã nói với Yuika là sẽ bằng lòng chấp nhận sự biến thái của em ấy….)
Nhắc đến chuyện này thì phải quay ngược trở về mấy tiếng trước.
Đối mặt với kouhai tự tìm đến thư viện, Keiki đã nói ra những lời kiểu như ── sở thích đặc biệt của mấy cô gái biến thái cũng giống như việc cậu thích ngực to vậy, nên không cần phải kiềm hãm những chuyện thích thú như thế.
Chính miệng mình cũng đã nói như vậy.
Nếu bây giờ đổi ý và rút lại lời nói, thì đó cũng không phải là hành động của một người đàn ông.
Nếu bây giờ phủ nhận sở thích phô trương của Mizuha, cũng có nghĩa là cậu đã phản bội lại Yuika.
“Được rồi, vậy em kéo cao lên một chút để anh tự mình kiểm tra đi.”
“Eh!??”
“Có gì mà kinh ngạc gớm vậy? Không phải đây là lời đề nghị của em hay sao?”
“Vâng, đúng là em đã chủ động nói như vậy ạ….”
“Vậy thì sao? Đừng lề mề nữa, mau để anh xem đi.”
“Trước giờ em chưa từng thấy nii-san chủ động đấy?!...Dù em rất vui, nhưng nếu nii-san đã muốn nhìn như thế, bình thường anh cứ nói thật ra là được mà? Đáng ghét, nii-san đúng là đồ dâm dê ♪.”
“…”
Thấy em gái mình mỉm cười đầy vui vẻ khi bị yêu cầu khoe đồ lót, trên gương mặt của Keiki xuất hiện vài tia hắc tuyến.
(*Chú thích: hắc tuyến ở đây là mấy cái tia đen đen hay xuất hiện ở trong manga ấy ae, để diễn tả cảm xúc nhân vật đang xấu hoặc bị sốc, đôi khi còn những trường hợp khác nữa :v. Kiểu như hình ảnh này:
)
Ai mới là kẻ dâm dê hả? Thậm chí cậu còn muốn hỏi ngược lại cô ấy như vậy.
(Theo như dự tính thì 『kế hoạch cải tạo biến thái 』sẽ phải dừng lại, nhưng nếu mình bỏ mặc không để ý đến những cô gái biến thái này thì có ổn không nhỉ?”)
Có lẽ giờ vẫn còn quá sớm để có thể kết luận nên xử lý những kẻ biến thái này như thế nào.
Keiki vừa kiểm tra đồ lót của em gái, vừa suy nghĩ về những chuyện này.
Là một người anh trai, cậu không thể nào chấp nhận việc em gái mình mặc đồ lót dâm dục được.
Giống như lời khai của cô gái cuồng phô trương đó, đồ lót màu đen mà hôm nay em ấy mặc thật sự khá gợi cảm.
Mizuha nhấc váy lên rồi hỏi với vẻ xấu hổ:
“Vậy…anh thấy sao?”
“Mặc cái này ở trong nhà thì không sao, nhưng e là anh không thể cho phép em mặc nó khi đi học được. Nếu bị những nam sinh khác nhìn thấy thì sẽ không ổn đâu.”
“Người có thể nhìn quần lót của em cũng chỉ có một mình nii-san thôi mà, phải không nào?”
“Ngay cả như vậy thì cũng có vấn đề đấy…”
Keiki không khỏi bật cười trước những lời nói ngẫu hứng đầy hài hước của Mizuha.
Thấy Keiki như vậy, Mizuha thả váy xuống rồi mỉm cười.
“Tốt quá rồi, có vẻ như nii-san đã lấy được lại tinh thần.”
“Ể?”
“Vì nãy giờ em thấy anh cứ cau mày mãi.”
“Eh….”
Keiki đặt tay lên vị trí giữa hai lông mày.
Mizuha cũng rất hiểu ý, có lẽ vì muốn nii-san của mình tỉnh táo lại nên cô bé mới cố ý lộ ra bộ đồ lót màu đen như vậy.
“Vậy nhân dịp nii-san vừa phấn chấn trở lại, bọn mình cùng nhau tắm chung đi, anh thấy sao?”
“Thôi khỏi.”
Tôi rút lại lời nói vừa rồi.
Rốt cuộc thì cô gái biến thái này chỉ muốn khoe đồi lót gợi cảm của mình mà thôi.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại