Bọn họ bơi tới.Mặc dù thuật ngữ chính xác là tàu đi tới nhưng các nữ hạm dùng từ 'bơi tới' để hình dung.Màu mắt của bọn họ vẫn ảm đạm không ánh sáng chìm trong bóng tối.Nhưng mà tiến vào lúc chiến đấu thì đôi mắt của bọn họ sẽ chuyển thành màu xanh da trời.Ánh mắt của loài người khi kích động là đỏ bừng nhưng đối với bọn họ thì lại ngược lại.
Kagerou quyết định là cô ấy có thể làm được điều đó.Cô ấy phát ra một tín hiệu R Side ( Tần số 120 độ ) khi Hạm Đội Biển Sâu cách xa đang dần dần tiến lại gần.Shiranui bên kia lạnh nhạt trả lời rất chính xác.Nếu đối phương vẫn chưa chú ý đến cô ấy,cô ấy nên báo cáo chính xác số lượng quân địch.
Cô ấy bắt đầu đếm từng tên một.
"Kẻ địch,8 tàu Khu Trục Hạm (DD) ! Mười sáu tàu RO Class ! HA Class..."
Người đầu tiên quyết định thứ tự tên cấp bậc trong Hạm Đội Biển Sâu được phân loại theo thứ tự phiên âm tiếng Nhật chắc chắn không phải là một thiên tài hay một tên say rượu.Mặc dù nó khá tiện lợi trong trật tự AIUEO nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ làm cho người ta rối loạn.
[TL:AIUEO:là thứ tự sắp xếp trong tiếng nhật tương tự như bên Tiếng Anh là theo alphabet như ABC ]
Đang lúc đếm tới tổng cộng ba mươi chiếc thì đôi mắt của Hạm Đội Biển Sâu bên kia đột nhiên sáng lên.Đôi mắt từ màu đen chuyển thành màu xanh lam .Ánh mắt phản chiến trên mặt biển chói mắt làm cho người nhìn thấy cực kỳ kinh hãi.Mà toàn bộ ánh mắt đó đều đang nhìn chằm chằm vào Kagerou .
"Tôi bị chúng phát hiện rồi ! Shiranui..."
Vào lúc đó,cô ấy hét to lên và thân tàu của Hạm Đội Biển Sâu phát ra tia sáng chói mắt làm cho Kagerou không khỏi nuốt trở lại những lời vừa rồi.
"...Chiến hạm địch,đang bắn pháo tới !"
Đạn đại bác từ trên cao rơi xuống.
"Kyaaa !!"
Những cột nước dâng lên xung quanh cô.
"Được rồi...Thế là đủ rồi."
Pi──! Tiếng còi kỳ lạ vang lên trong khu vực vịnh Kure.
[TL:Kure, Hiroshima]
"Huấn luyện kết thúc."
Mô hình Hạm Đội Biển Sâu được thu lại trong khi vẫn được nối với sợi dây.Trên mặt biển chỗ Kagerou đứng mới vừa rồi,trôi nổi lơ lửng mấy thùng gỗ thay thế cho đạn đại bác.Mặc dù bắn trúng cũng không chết nhưng lại rất đau .Hơn nữa nó trông giống đang diễn kịch ngắn vậy và cảm giác quả thật rất xấu hổ,vụng về.
"Kagerou, mời cô đi lên tới bên này."
Mặc bộ đồng phục màu cam là Tuần Dương Hạm Hạng Nhẹ ( CL),Jintsuu kêu lên trong khi cầm micro trong tay.Bên cạnh cô ấy chính là người chịu trách nhiệm về thông tin liên lạc qua radio trước đó,cộng sự của cô,Shiranui.
Kagerou ướt từ đầu đến chân lẩm bẩm."Ừm..." . Sau đó,cô ấy tiến lại gần hơn bến tàu.
Kagerou cố gắng bò lên bờ.Trang bị thì nặng còn quần áo thì ướt sũng làm cho cô ấy càng ngày càng nặng hơn khi đang ghé sát vào bờ . Trái lại tâm trạng nặng nề của cô ấy vẫn giống như trước.
Jintsuu đã sớm chờ cô ấy tại chỗ này.
Cô ấy có mái tóc đen mỹ lệ giống như cô gái sẽ xuất hiện ở trong quảng cáo đồ trang điểm..Mặc dù ấn tượng ban đầu là cô gái rất nhút nhát nhưng trên thực tế thì cô ấy là người vô cùng dũng cảm và cũng là một người chị cả rất biết quan tâm .Mục tiêu của Kagerou theo đuổi ngày trước là một ngày nào đó sẽ trở thành người chị như vậy.
Jintsuu cúi đầu trong khi cô ấy nhìn vào máy tính bảng trong tay.
"Chúng ta hãy xem nào...Lần huấn luyện này...Thành tích không tốt lắm...Chậm mất 1.5 giây sau khi phát hiện Hạm Đội Biển Sâu,sau khi phát hiện thì báo cáo lại không chính xác...Thật hiếm thấy ha." Jintsuu liếc mắt nhìn Kagerou.
"Có chuyện gì đó làm cho em cảm thấy bất an sao ?"
"Ee..."
Sau khi thấy phản ứng này của Kagerou,Jintsuu lộ ra vẻ mặt buồn bã.
"Hay là bởi vì chị hướng dẫn không đầy đủ ? Là bởi vì chị sai sót ở chỗ nào đó mới làm cho Kagerou rơi vào tình huống khó khăn như vậy ?"
"Không...Không phải,không phải,không phải như vậy !"
"Dẫu sao chị cũng chỉ là chiến hạm số hai trong lớp Sendai mà.Sao có thể giống chiến hạm số một tràn đầy năng lượng của lớp Kagerou được chứ ."
"Không phải,không phải như vậy !"
Kagerou vội vàng xua tay phủ nhận.Bởi vì hướng dẫn của Jintsuu cho tới bây giờ không có xảy ra bất kỳ vấn đề nào cả.Kagerou cũng tin tưởng rằng mình có thể rèn luyện đến trình độ này cũng đều là nhờ có công cô ấy chỉ dạy.
Vẻ mặt của Jintsuu đột nhiên giống như đã hiểu ra."Un,un,là như vậy sao."
"Đúng vậy."
"Vậy thì...Là lỗi của ai chứ ?"
Jintsuu nghiêng đầu khi cô ấy nói như vậy.
Kagerou không có lời nào nói lại được.Cũng bởi vì cô gái trước mặt cô ấy trông rất đáng sợ.Nội tâm của Kagerou hoàn toàn bị nhìn thấu.Trước đó cô ấy nói hướng dẫn của mình không đầy đủ nhưng lại để cho Kagerou phủ nhận và sau đó làm cho Jintsuu tiếp tục nhấn mạnh vào vấn đề chính.Bởi vì đang tiến hành huấn luyện cho duy nhất một nữ hạm cho nên không thể đùn đầy lỗi cho người khác.Mặc dù thời tiết trông có vẻ hơi âm u nhưng tầm nhìn vẫn rất rõ cho nên cũng không thể đổ lỗi cho thời tiết không tốt.Vì vậy Kagerou biết điều thừa nhận :
"Lỗi là...Ở em."
"Tại sao vậy ?"
"Bởi vì em bận suy nghĩ đến chuyện của ngày mai cho nên hơi mất tập trung ."
Kagerou cười hì hì và dường như muốn dùng nụ cười ngây ngô đó để chạy khỏi chuyện này.
Mặc dù Jintsuu không có tức giận nhưng Kagerou vẫn bị cô ấy quở trách.
"Như vậy thì không thể được đâu.Nếu như em có thể đề cao cảnh giác thì có lẽ em sẽ có thể tiêu diệt được Hạm Đội Biển Sâu.Nếu như mất tập trung thì nói không chừng em sẽ bị Hạm Đội Biển Sâu tiêu diệt đó."
"Hơn nữa..." Sau đó,Jintsuu tiếp tục nói bổ sung thêm.
"Nếu Kagerou bị bổ nhiệm phụ trách tàu hộ tống thì lúc ấy em biết nên phải làm gì không ? Đây chính là tình huống mà em phải phát hiện ra kẻ thù trước và tiến hành tấn công trước để giành lợi thế.Tác chiến cơ bản là như vậy.Không thể dựa hoàn toàn chỉ vào máy bay trinh sát,em cũng cần phải có sự quyết tâm mạnh mẽ để tự mình phát hiện raHạm Đội Biển Sâu."
"Vâng..." Kagerou buồn bã cúi đầu và hoàn toàn không có cách nào phản bác lại được.
"Rất tốt.Vậy thì Kagerou-san,buổi huấn luyện ở Kure của em đến đây là kết thúc.Từ ngày mai em sẽ được gửi đến Yokosuka.Hãy cố gắng hơn nữa nhá."
Jintsuu mỉm cười nói.
"Bởi vì Khu Trục Hạm (DD) là niềm tự hào của chúng ta mà."
"Vâng !"
Kagerou nói với giọng có tinh thần hơn so với mới vừa rồi và hơn nữa còn giơ tay chào.
Sau khi chia tay tiễn Jintsuu và đưa mắt nhìn cô ấy rời khỏi bến tàu,Kagerou thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù sự mất tập trung của cô ấy lần này là một cái cỡ không thể chối cãi nhưng cũng có lý do cho điều đó.Bắt đầu từ ngày mai,Kagerou sẽ rời khỏi căn cứ hải quân Kure đã sống quen và được điều động đến căn cứ hải quân Yokosuka.Bởi vì cả đầu cô ấy nghĩ tới chuyện này cho nên từ sáng sớm hôm nay đã bắt đầu bồn chồn trong lòng.Lệnh điều động nhân sự cũng chỉ mới được truyền tới ngày hom qua.Vốn là không nên khẩn cấp như vậy nhưng không biết bên trong tổ chức có phát sinh tác nghẽn nào không khiến cho văn kiện chậm trễ và làm cho những ngày cuối của kỳ hạn điều động mới được đưa đến.Bởi vậy cô ấy thậm chí còn không có thời gian mà chỉ đưa ra một số lời chia tay bất đắc dĩ với bạn bè của mình nhưng ít nhất cô ấy chỉ có thể tự hứa rằng 'Ở đó gần Tokyo nên mình sẽ gửi chút quà cho mọi người khi đến nơi !'.Khi cô ấy suy nghĩ kỹ một chút về chuyện này,chuyện điều động nữ hạm này có chút kỳ lạ,không phải là âm mưu của chính phủ móc sách tiền của/tài nguyên của các nữ hạm và để cho bọn họ không có cách nào nghĩ đến việc âm thầm chạy trốn đi chứ ?
Mặc dù thứ thay thế món quà chia tay là súp đậu đỏ nhưng dạ dày Kagerou cũng được chăm sóc tận tình .Cho nên việc này cũng có tốt có xấu.