Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 324

Tập 5 - Chương 3 Hồi 26: Một Bức Thư

Dưới ánh sáng ban mai, một chú chim limour bay về phía tôi từ phương xa. Tất cả số chim limour của tôi hiện đều đang ở chung một chỗ, thế nên chú chim này chỉ có thể đến từ Elia. Quanh cổ nó có đeo một mảnh vải in hình gia huy của nhà Jamir. Nó mang theo một bức thư, nên tôi nhận nó rồi mang con chim về cùng chỗ đàn chim của tôi để nó có thể ăn uống cũng như có cơ hội được nghỉ ngơi cùng.

Phần đầu tiên của lá thư có nhắc đến Rừng Đại Ngàn. Elia đã được nghe tin đồn về chuyện đó, nên cô ấy nhắc tôi phải cẩn thận. Cô ấy cũng nói rằng người lớn không phản đối kế hoạch của tôi, nhưng họ bảo rằng tôi cần phải chuẩn bị mọi thứ thật tỉ mỉ trước khi khởi hành. Tôi quyết định sẽ viết thư lại và báo rằng tôi sẽ giữ liên lạc với họ.

Tiếp đó, cô ấy viết về chuyện sắp vào học ở học viện. Lá thư đề cập đến kỳ nhập học đang tới gần, và vì cô ấy muốn làm quen với môi trường mới, cô ấy dự định sẽ đến vương đô vào tháng sau, và chuyện đó sẽ nảy sinh một vấn đề khác. Hiện tại, chúng tôi đang giữ liên lạc với nhau bằng chim limour. Cô ấy gửi một con chim tới chỗ tôi, và khi nó quay trở về, tôi đã gửi một con chim của tôi theo cùng để nó nhớ được đường; thế nên hiện tại chúng tôi có thể trực tiếp liên lạc với nhau. Nếu nói tới việc nhớ đường, chim limour là loại quái vật dạng chim có khả năng ghi nhớ tốt nhất. Nhưng nếu cô ấy chuyển đến sống ở vương đô, khả năng cao tôi sẽ phải gửi tin nhắn thông qua gia đình cô ấy từ giờ trở đi. Cô ấy sẽ phải sống trong kí túc xá của học viện, và họ có thể sẽ cấm mang thú nuôi vào.

Phần còn lại của lá thư hầu hết là hỏi xem dạo này tôi thế nào, nhưng có một phần nổi bật hơn cả. Cô ấy nói rằng có nghe về một ngày hội ở Gimul và rằng khả năng cao tôi sẽ không thể chuẩn bị kịp cho chuyện đó vì tôi có nhiều việc để làm, nhưng cô ấy vẫn chúc tôi may mắn. Tuy nhiên, tôi chưa từng nghe đến bất cứ ngày hội nào cả. Tôi quyết định sẽ hỏi ai đó biết rõ về chuyện này.

◇◇◇

Tôi tới nơi làm việc và hỏi một vài nhân viên nhưng chả ai biết gì về ngày hội hết. Cơ mà khi nghĩ kĩ lại, hầu hết nhân viên của tôi đều không tới từ thị trấn này. Fay và Lilyn còn tới từ nước khác, tôi không thể mong chờ họ biết gì về vụ này được. Vậy thì chỉ còn đúng một người có khả năng hiểu rõ. Tôi thử hỏi Dolce.

“Cậu đang nói về Ngày Hội Thành Lập ấy hả? Đó là hôm chúng tôi kỉ niệm ngày thành lập thị trấn này. Tôi không nghĩ còn cái lễ hội nào khác diễn ra vào thời điểm đó đâu,” anh ta nói.

“Anh có biết thông thường người ta phải chuẩn bị cái gì cho lễ hội không?”

“Còn phụ thuộc vào từng cửa hàng nữa.”

Tôi hỏi thêm chi tiết. Theo Dolce, có năm điểm chính khi nói tới Ngày Hội Thành Lập:

+ Nó sẽ diễn ra trong hai tháng tới.

+ Nó được tổ chức chủ yếu là trên trục đường chính xuyên qua thị trấn.

+ Nếu nó vẫn giống như hai năm trước đó, công đoạn chuẩn bị sẽ bắt đầu vào tháng sau.

+ Công đoạn chuẩn bị thường liên quan đến việc trang trí phía trước cửa tiệm, cũng như tình nguyện tham gia các hoạt động dọn dẹp tại địa phương.

+ Bạn có thể đăng kí để tự mở một gian hàng riêng tại lễ hội.

Rất nhiều gian hàng đến từ các doanh nghiệp đã hoạt động ở Gimul từ rất lâu rồi, nhưng có một số được điều hành bởi những nghệ sĩ hát rong đi từ nơi này đến nơi khác. Thậm chí có một số gian được mở khá tạm bợ, nên họ không quá khắt khe trong việc ai được quyền tham gia. Nhưng theo tục lễ, nhà ở cũng như các cửa tiệm sẽ được trang trí bằng những mảnh vải đầy màu sắc. Do không thể tránh được cảnh rác thải bị vất bừa bãi sau lễ hội, chính quyền của thị trấn đã lập ra các hoạt động thu dọn mà ai cũng có thể tham gia.

“Đó là tất cả những gì tôi biết. Thế đã đủ chưa?” Dolce hỏi.

“Vâng, cảm ơn anh đã giúp đỡ.”

Những hoạt động dọn dẹp tình nguyện này sẽ giúp tôi có cơ hội gặp gỡ hàng xóm láng giềng, nên tôi định tham gia chúng nếu có thể. Miễn là tôi không mở một quầy hàng, chuyện này sẽ không khiến tôi bận rộn hơn là mấy. Dù sao đi nữa, còn lâu mới đến thời điểm lễ hội, nên hiện tại đây chỉ là một thứ đáng để lưu tâm thôi. Tôi cũng muốn đảm bảo rằng tất cả nhân viên trong tiệm đều biết đến thông tin này. Nếu bất cứ ai có ý tưởng gì về một gian hàng, có lẽ mọi người có thể tập hợp lại với nhau và làm với tư cách một tập thể.

Hiện tại, tôi quyết định sẽ viết thư lại cho Elia và nói rằng mình vẫn ổn. Tôi nghĩ đến chuyện gửi một món quà để kỉ niệm việc cô ấy sẽ chuyển đến vương đô sống, ngay cả khi chuyện đó chỉ là sống tạm thời ở kí túc xá, nhưng tôi vẫn chưa rõ mình nên gửi gì. Nó không thể là một thứ dễ bắt lửa, chiếm quá nhiều diện tích, hay bất cứ thứ gì có thể làm hỏng phòng cô ấy trong quá trình lắp ráp. Ở Nhật, giày là một món quà xui xẻo, nhưng hình như ở đây họ coi nó như một biểu tượng của việc bắt đầu một thứ gì đó mới. Nhưng tôi không biết cỡ giày cũng như mẫu mã mà cô ấy thích, nên tôi đã bỏ qua ý tưởng đó. Phí di chuyển thường khá đắt đỏ, nên tiền bạc hoặc một loại thẻ quà tặng gì đó là một món quà không tồi chút nào; mỗi tội cô nàng lại xuất thân từ một gia đình khá giả và khả năng cao là không thiếu thốn gì trong khoản đó. Có lẽ lựa chọn an toàn nhất là một thứ gì đó dùng một lần và dù có thêm cũng không hại gì. Tôi quyết định rằng sau khi xử lý công chuyện với lễ hội lần này, tôi sẽ nghĩ xem có cách nào để ăn mừng việc cô ấy chuyển nơi sinh sống hay không.

◇◇◇

Tôi đến hội vào sáng sớm hôm sau.

“Xin chào Paena. Đây là năm mươi gói cỏ lactone, theo đúng như đề cập của nhiệm vụ.”

“Để tôi xem nào,” Paena nói và bắt đầu đếm. “Bốn, năm… Vâng, đúng năm mươi.”

Tác dụng của cỏ lectone khá yếu, nhưng nó có thể được dùng để chữa rất nhiều triệu chứng khác nhau. Nó được dùng phổ biến nhất để chữa bệnh cảm cúm. Loại cỏ này mọc ở khắp nơi trừ khu vực núi đá nên chúng khá dễ tìm, mười gói có giá 1 sute. Paena trả tôi 5 sute cho số cỏ, và tôi đang tính dùng số tiền này để mua kẹo hay gì đó để ăn.

“A, cho tôi hỏi một chút được không?” Paena nói.

“Sao thế?”

“Cậu có biết nhiều về thảo dược không?”

“Bà tôi đã dạy tôi rất nhiều thông tin chung về chúng. Sao chị lại hỏi thế?”

“Theo tôi thấy thì cậu đã chọn lựa số cỏ này rất cẩn thận, nên tôi có cảm giác là cậu biết. Cậu có khả năng phân biệt cỏ tera giúp chúng tôi không?”

Cỏ tera rất tốt cho việc làm giảm cơn đau dây thần kinh, và cũng như cỏ lectone, nó có thể được tìm thấy ở khắp mọi nơi. Nhưng cỏ tera có một phân nhánh có độc khác gọi là cỏ tura, và chúng thường mọc ở cùng một nơi với cỏ tera. Chúng nhìn gần như giống hệt nhau nên hai loại rất hay bị nhầm lẫn. Cơ mà tôi có thể phân biệt được chúng. Mà thật ra hiện tôi đang có một số trong người.

“Thực ra hiện tôi đang có cỏ tera ngay đây. Tôi hái chúng ở vùng đồng bằng phía nam để sử dụng cho mục đích cá nhân.”

“Thật sao? Nếu cậu đưa chúng tôi năm gói, cậu sẽ hoàn thành một nhiệm vụ khác,” Paena nói. Tôi đặt năm gói cỏ lên quầy để cô ấy thẩm định bằng ma thuật. “Vâng, chúng chính là cỏ tera. Cậu có chắc là chúng tôi có thể lấy chúng được không? Nếu cậu cần chúng, cậu không cần thiết phải đưa chúng tôi đâu.”

“Không sao, tôi cũng không cần gấp lắm.”

“Tôi hiểu rồi. Vậy đây là phần thưởng của cậu, 70 sute.”

Tôi nhận được với cái giá 14 sute một gói, một phần thưởng khá cao. Tôi cảm giác như mình vừa thực sự kiếm được thứ gì đó khi rời khỏi hội và trở về nhà khi trời vẫn còn hửng sáng.

◇◇◇

Ở trong một phần khu mỏ mà tôi không thường sử dụng, tôi chuẩn bị làm một món quà để tặng Elia. Kế hoạch là làm xà phòng. Đồ dùng hàng ngày là một lựa chọn an toàn để làm quà tặng. Xà phòng là thứ phổ biến tại vương quốc này, nên tôi không nghĩ nó là thứ gì đó nổi bật cho lắm. Nhưng nếu chỉ đơn giản là mua xà phòng về rồi tặng thì sẽ thật buồn chán, vả lại nếu tính đến vị thế của cô ấy, cô ấy có lẽ cũng đã quen với việc nhận những món quà đắt giá rồi. Vậy nên thay vào đó, tôi quyết định sẽ tặng một thứ mà mình tự làm.

Làm xà phòng là một việc khá bình thường đối với nhân vật chính của một cuốn tiểu thuyết sau khi được hồi sinh tại thế giới khác. Họ sẽ làm những thứ như thu thập mỡ động vật và tro, sau đó đun chúng lên để làm xà phòng. Nhưng tôi không định làm những thứ rắc rối đó. Tôi đã có đủ nguyên liệu mình cần: dầu, muối, và nước đã được thanh lọc bằng giả kim thuật. Xà phòng làm từ mỡ động vật và tro đã có ở trên Trái Đất từ rất lâu rồi, nhưng thời gian gần đây, có một phương pháp đơn giản và phổ biến hơn, đó là dùng xút ăn da (caustic soda). Cơ mà để dùng được phương pháp đó, đầu tiên tôi phải tạo ra xút ăn da trước.

Xút ăn da, hay còn được biết đến với cái tên natri hydroxit (NaOH). Một trong những thành phần mà tôi cần là natri, và tôi có thể lấy được nó bằng cách tách muối ra thành những phân tử cơ bản. Phân tách muối sẽ tạo ra khí clo độc hại và có tính ăn mòn, vậy nên tôi cần phải cẩn thận khi làm công đoạn này. Natri cũng rất dễ bị oxy hóa khi tiếp xúc với không khí, và khi trộn nó với nước sẽ sản sinh nhiệt lượng hoặc thậm chí khiến nó phát nổ, thế nên sau khi cẩn thận tạo ra một cục natri bằng giả kim thuật, tôi đã loại bỏ bất cứ lượng oxy nào còn lại. Tôi không thể ngăn được việc bề mặt của nó có hơi bị oxi hóa một chút, tuy nhiên tôi đã hoãn quá trình đó lại bằng cách ngâm nó trong một thùng dầu.

Tiếp đó, tôi chuẩn bị nước. Khi tôi cho một mảnh natri rất nhỏ vào thùng nước đầy, có một âm thanh nghe như tiếng cầu chì bị cháy và mặt nước bắt đầu dao động. Đó là phản ứng thủy phân tạo ra natri hydroxit và hydro. Tôi thẩm định thành phần của thùng chứa và thấy rằng nước ở trong cũng đã trở thành dung dịch natri hydroxit. Phân tách dung dịch này ra sẽ cho tôi hai thành phần, đó là nước và natri hydroxit, hay chính là xút ăn da mà tôi đang cần.

Ngoài nguy cơ có thể xảy ra cháy nổ do thêm natri vào nước, natri hydroxit cũng có hàm lượng kiềm cao, khiến nó có tính ăn mòn, vậy nên nếu để dung dịch đó tiếp xúc với da sẽ cực kỳ nguy hiểm. Việc tôi dùng khu vực ít sử dụng tại khu mỏ cũng chính là vì lý do này, nhưng đồng thời tôi cũng chọn một khu vực thoáng khí, mặc đồ bảo hộ toàn thân cùng với kính làm từ slime cọ rửa và đội mũ bảo hiểm cẩn thận. Thậm chí tôi còn dùng đôi găng tay mới mua gần đây để đảm bảo không tiếp xúc trực tiếp với hóa chất khi làm việc.

Tôi đã tinh chế thành công natri hydroxit. Nếu tôi dùng ma trận kết hợp để tạo ra nó trực tiếp từ natri và nước, có lẽ mọi chuyện sẽ còn đơn giản và hiệu quả hơn. Vì giả kim thuật cho phép ta bỏ qua giai đoạn phản ứng hóa học và đi thẳng tới sản phẩm cuối cùng. Dù sao đi nữa, giờ tôi đã sẵn sàng để làm xà phòng từ xút ăn da.

Tôi vẫn mặc nguyên đầy đủ đồ bảo hộ để xử lý mọi thứ cho an toàn, nhưng công đoạn còn lại cũng không có gì quá khó khăn. Tôi đong lượng xút ăn da và nước phù hợp, sau đó trộn phần xút vào thùng nước và khuấy đều nó lên. Phần xút ăn da phản ứng với nước và sản sinh nhiệt lượng, thế nên tôi phải coi chừng hơi nước bốc lên cũng như nhiệt độ nước nếu nó tăng bất ngờ. Cho nước vào trong thùng trước rồi dần dần thêm xút vào là cách an toàn nhất. Tiếp đó, tôi đun dầu lên rồi từ từ thêm dung dịch xút ăn da đã để nguội vào. Tôi đảo chúng cẩn thận, và khi dung dịch bắt đầu đông lại, tôi cho thêm các nguyên liệu khác vào để nó có mùi thơm. Cuối cùng tôi đổ hỗn hợp vào trong khuôn. Giờ chỉ cần để nó ở nơi khô ráo và đợi hỗn hợp đó đông cứng lại là được.

Tuy nhiên, nếu có bất cứ lượng xút ăn da nào còn thừa lại sau khi xà phòng đã đông cứng, nó có thể làm hại cho da, theo đúng như tên gọi của nó, vậy nên tôi cần phải thận trọng. Tôi đã từng làm xà phòng từ lượng dầu thừa trước đây, nhưng cái này là dành cho Elia chứ không phải cho tôi. Tôi không muốn có bất cứ sai lầm nào hết, thế nên tôi làm theo quy trình căn bản và cố không cho thêm bất cứ thay đổi cá nhân nào trong đợt đầu tiên này. Tôi muốn thử nghiệm với thứ này một vài lần nữa, dùng lượng xút ăn da khác nhau và để nó đông cứng với lượng thời gian khác nhau. Dùng loại dầu khác hoặc thêm một thành phần nào đó cũng có thể thay đổi màu sắc, độ tạo bọt, kết cấu, và hiệu quả của xà phòng. Làm xà phòng thì khá đơn giản, nên tôi muốn thử nghiệm đủ mọi thứ trong lúc học thêm kiến thức về dược liệu. Nhưng đợi nó đông cứng cũng mất kha khá thời gian, và tôi còn phải làm việc vào buổi chiều. Tôi quyết định mỗi ngày sẽ thử nghiệm xà phòng một chút vào buổi tối trước khi đi ngủ.

____________________________________________________________________________________________

Trans: Mình mất gốc hóa rồi nên nếu sai thì là do lỗi tác giả nhé =))