Kamitachi ni Hirowareta Otoko (Kaiteiban)

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

6 9

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

283 7421

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

20 165

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

15 168

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Đang ra)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

10 173

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2140

Tập 1 - Chương 05: Khác biệt trong lẽ thường

~Bên phía Ryouma~

…Có gì à? Vì vài lý do nào đó, sau khi tôi trả lời câu hỏi của họ, mọi người - đặc biệt là gia đình Jamil - nhìn tôi với ánh mắt đáng sợ.

Tôi đã làm gì xấu à?

"Thật vĩ đại."

Huh? Cái gì vĩ đại?"

"Thật là tuyệt vời, Ryouma-kun! Cậu thực sự đã giải quyết được một vấn đề bí ẩn đã làm biết bao người thuần hoá vướng mắc trong nhiều năm."

“!?”

Những người này bị gì vậy!? Đôi mắt của họ lấp lánh và vì họ khá là nhiệt tình vì vài lý do nào đó... Sợ thật sự!

"Phu Nhân, Reinbach-sama, xin hãy bình tĩnh. Hai người đang khiến Ryouma-sama sợ đấy."

"Ah, xin lỗi cậu vì điều đó. Tôi không có ý định làm cậu sợ."

Xin lỗi. Ta có chút phấn khích."

"Nó ổn thôi..."

"Hãy để tôi giải thích cái gì đã khiến hai người này phấn khích đến thế. Lời giải thích của cậu lúc nãy về lý do tại sao những người thuần hóa không thể thu phục được một con slime lớn trở trành một vấn đề lớn với các người thuần hoá. Slime lớn không hề mạnh, nhưng chúng chịu khó chiến đấu, vì vậy đã có rất nhiều người đã cố để 'húp' được một con. Thỉnh thoảng thì cậu cũng sẽ thấy những người đang thử lần này qua lần khác, nhưng tất nhiên, chưa có ai từng thành công."

"Với mọi sự tôn trọng, nhiều người thuần hoá đã cố gắng tìm hiểu lý do ngăn cản khế ước hoạt động, nhưng họ không thu lại bất cứ kết quả nào. Cuối cùng, các phòng thí nghiệm đó đã bị đóng cửa, và mặc dù vẫn còn những người nghiên cứu chúng đến giờ, không ai từng thành công... Ít nhất là trước cậu."

Uwaah... Chuyện này đã không mong đợi mà chuyển sang một thứ gì đó điên rồ.

"Mu~, phản ứng hời hợt quá... Hãy để tôi nói theo cách này. Các nghiên cứu về slime lớn đã được tiến hành cùng ngày với cái ngày mà nghệ thuật thuần hoá lan ra thế giới. Đó là một vấn đề không thể giải quyết được mà mọi người cũng không mong chờ bất cứ ai có được kết quả. Trên thực tế, mấy phòng thí nghiệm còn bị coi là phí thời gian. Vậy mà cái bí ẩn được cho là không thể giải quyết từng khiến nhiều nhà nghiên cứu bó tay đã được giải quyết bởi cậu! Cậu vẫn có thể giữ bình tĩnh như vậy khi biết điều này à!?"

Đùa nhau à? Đây chỉ là trùng hợp mà thôi. Chết tiệt, gay to rồi. Làm gì đây?

"Tôi nên làm gì đây?"

"Để lại thành tích của mình trong Guild thuần hoá và thông báo phát hiện của cậu."

Ah~ Vậy họ đã có một tổ chức thu thập những loại thông tin như này. Dựa trên phản ứng từ những người ở đây, có vẻ như nó sẽ khiến tôi thành trung tâm chú ý nếu công bố nó. Oh, nhưng đây cũng có thể là một cơ hội tốt để rời khỏi rừng...

"Thị trấn, huh...?"

Khi những lời đó tuôn ra, những người trong Gia đình Jamil và người hầu đã phản ứng lại.

"Oh, tôi xin lỗi. Tôi quên mất cậu không thích thị trấn..."

"Bọn ta sẽ không ép cậu phái ghi nhận và thông báo phát hiện của mình, nhưng đây thực sự là một phát hiện rất tuyệt vời đấy. Ta chỉ muốn nói cậu biết vậy."

"Tôi, hiểu mà. Ah..."

Sau khi con slime đã hợp thể và vào bên trong, con đường cuối cùng cũng thông thoáng.

"Trong mọi, trường hợp, cứ vào trong, trước đã."

Có những con thú rình mò bên ngoài, nó sẽ không ở lại đây quá lâu.

Tôi dẫn mọi người vào trong nhà, sau đó tôi rời đi để chuẩn bị trà đen cho mọi người. Trà đen tôi đã loot được từ bọn cướp tấn công tôi hồi trước. Chúng có rất nhiều nhãn mác giống nhau, nên có lẽ đó là hàng hóa bị đánh cắp. Tôi chỉ có thể phát hiện ra mình có chúng nhờ cái lần tôi tìm cây giáo để tặng cho Hyuzu.

Tôi không biết vì tôi đã quên hết mấy chuyện của bọn cướp. Tôi không cần tiền và tôi không thích hàng ăn cắp, vậy nên tôi chỉ quăng chúng vào một chỗ, nhưng... Nếu biết rằng có trà trong đống đồ đó, tôi nên đem ra sớm hơn.

Dù sao đi nữa, tôi cũng đem ra những lá trà trông đẹp mắt nhất. Chúng có vẻ chưa hết hạn, vì vậy nó sẽ ổn thôi. Vấn đề duy nhất là cốc và ghế. Tôi không có đủ cho 12 người, vì vậy tôi phải nhanh chóng làm ra vài cái bằng thổ thuật.

Tôi đã pha trà với ít nguyên liệu tôi kiếm được hai ngày trước. Một cái là mật ông tôi hốt được từ một cái tổ ong, và cái còn lại là gừng đã được xử lý qua xi rô chanh. Chúng là những thứ tôi đã dùng thế cho đường, nên tôi hy vọng những vị khách sẽ thích chúng.

"Xin lỗi... vì để mọi người đợi. Hãy thưởng thức, một chút trà đen."

"Oh. Cảm ơn."

"Mùi hương thật tuyệt."

"Hmm... Cậu có vẻ có nhiều lá trà chất lượng đấy."

"Chúng từ lũ cướp... đã tấn công tôi. Tôi vẫn còn rất nhiều."

"Hiểu rồi... Chúng cũng tốt."

"Thật vậy."

"Ngài đã thực sự điều chỉnh để đem lại mùi hương của lá trà. Ryouma-sama, ngài đã học pha trà ở đâu."

'Từ thế giới khác" rõ ràng không phải thứ mà tôi có thể nói.

"Bà... đã dạy tôi."

Tôi thực sự phải cảm ơn các vị thần cho họ. Nếu tôi tự nói dối, kiểu gì tôi cũng sẽ bị phát hiện. Tôi có biệt danh là 'đồ ngốc trung thực' ở kiếp trước - không phải tôi đồng ý với họ. Nhưng trong mọi trường hợp, vì tất cả những gì tôi đang làm bây giờ là sử dụng những gì mà các các vị thần đã sắp đặt cho tôi từ trước - một sự bố trí mà họ đã chuẩn bị bằng cách gọi linh hồn của ông bà tôi và nhận được sự cho phép của họ - Tôi không cảm thấy như mình đang nói dối chút nào. Tôi thực sự biết ơn vì điều đó.

"Nhiều, mật ong hơn, nếu mọi người thích..."

"Cảm ơn."

"Hãy cho tôi một chút. Mật ong là một thứ xa xỉ, vậy nên đây là một dịp hiếm có để nếm thử."

"Đợi đã, Hyuzu-san!"

"Tôi đã lấy mật, từ một tổ ong hai ngày trước. Nó miễn phí, dù sao, nên... Camil-sam, hãy thử, một ít."

"Huh, thật à? Vậy tôi cũng muốn một ít."

"Heh, cậu thì khác gì tôi chứ?"

Trong lúc đó, cô nương nhỏ của nhà Jamil - tôi tin là Elialia - đã nhận ra gì đó khi uống tách trà của mình.

"Oh? Có vẻ như không chỉ có mật ong. Có một thứ khác được trộn vào."

Người quản gia lập tức đi kiểm tra.

Tôi tự hỏi nếu họ không thích jija (gừng) và lamon (loại quả giống chanh).

"Tôi có thể nếm được vị lamon. Đó là một hương vị dễ chịu, nhưng đó không phải là tất cả."

May thay, họ không nghĩ đó là chất độc.

Tôi quyết định tiết lộ bí ẩn. Rốt cuộc thì nó không giống như tôi đã bỏ độc vào hay gì đó.

"Tôi cũng đã thêm vào cả, rễ gừng."

"Oh, hoá ra là jija. Mình nghĩ nó chỉ là một loại rau củ mặn. Ai mà biết nó có thể dùng để làm phụ gia như này chứ."

"... Jija có thể được dùng, trong nấu ăn... Có thể loại bỏ mùi hôi, của thịt và cá hồi..."

"Đó là những tin tốt. Cảm ơn, Ryouma-sama. Tôi sẽ báo cho bếp trưởng ngay khi chúng tôi trở lại."

"Không có gì."

"Giờ thì - trước khi tôi quên mất - chúng tôi đến đây để cảm ơn sự giúp đỡ của cậu lần trước. Hãy nhận lấy món quà của chúng tôi. Sebas."

"Vâng, Reinhart-sama. 'Item Box'.

Khi Reinhart-san đề cập đến quà cáp, người quản gia đứng sau anh ta đứng dậy và niệm chú. Đột nhiên, một vòng tròn trống xuất hiện từ trong không khí. Người quản gia, Sebasu, đưa tay vào trong và lấy ra thứ gì đó.

Item Box

Đúng như tên gọi của nó, đó là một ma pháp loại thứ nguyên để tạo ra các chiều không gian mới và lưu trữ vật phẩm bên trong. Đó là một câu thần chú khó cũng là một trong những điều cơ bản của ma pháp thứ nguyên. Tôi cũng có thể dùng nó, nhưng tôi không thể đặt nhiều vật phẩm trong cái của tôi.

Trên cái bàn trước mặt tôi là một thùng đầy hoa quả, kèm theo vô số cuộn giấy và vải rơi xuống.

"Chúng, quá nhiều."

"Tôi không biết thứ gì sẽ làm cậu vui, vì vậy tôi đã mang theo rất nhiều loại hàng hoá. Xin hãy nhận chúng."

Reinhart vừa nói vừa mở một cuộn giấy.

Được bảo quản bên trong các cuộn là thực phẩm, quần áo, dụng cụ viết, ma thạch để thắp sáng, đồng hồ chạy bằng mana... đủ thứ, mỗi thứ đều là những thứ thiết thực mà nhà tôi còn thiếu.

Có vẻ như anh ấy đã dành thời gian xem xét nhà tôi còn thiếu những gì.

"Tôi mới chỉ nhìn sơ qua quần áo, nên hãy thử chúng trước. Nếu chúng quá lớn thì... Arone, Lilian."

"Vâng."

"Cậu có thể nhờ hai người này giúp."

Tôi đã tự hỏi tại sao họ lại mang người giúp việc của mình đến một nơi như này, hóa ra họ ở đây để đảm bảo quần áo vừa vặn.

Tôi cảm thấy hơi tệ, nhưng may mắn là quần áo không cần thay đổi nhiều.

Tôi nên cảm ơn họ.

"Cảm ơn, rất nhiều."

"Đừng lo lắng. Chúng không quá đắt, và bên cạnh đó, chúng tôi cũng có vài thứ cần làm quanh khu này."

"Cái gì đó, để làm?"

"Cậu nhớ lúc tôi nói chúng tôi là một gia đình thuần hoá quái vật chứ? Con gái tôi, Elia, đã học suốt thời gian qua. Giờ nó đã đến tuổi, nó cần phải thuần hóa con quái vật đầu tiên của mình, một con slime."

Con quái đầu tiên, huh. Vì anh ta đề cập đến 'tuổi', nên nó có nghĩa là cậu ấy đã không được phép cho đến giờ. À thì, quái vật là sinh vật sống, nên cậu ấy sẽ phải chăm sóc nó và điều đó cũng hơi nguy hiểm. Đó chỉ là tự nhiên khi cha mẹ cậu không cho phép cho đến khi đủ tuổi.

"Chúc mừng."

Khi tôi nói vậy, cô nương nhỏ đang uống trà mỉm cười và nói 'cảm ơn'.

Vì cậu ấy chưa thuần hóa được con quái vật đầu tiên của mình, tôi cũng có thể giúp một tay."

"Mình đã tìm kiếm suốt thời gian qua, nhưng vẫn chưa tìm được một con slime nào."

"Slime cũng là quái vật, chúng là những sinh vật sống. Có những lúc bạn không thể tìm thấy dù chỉ 1 con."

"...Sau đó, ở đây thì, sao."

Tôi đứng dậy và chỉ vào bản đồ của khu rừng trên tường.

"Con sông. Sẽ có, rất nhiều slime, ở đây."

Đó là một dòng sông không quá xa nhà. Nơi mà tôi hay lấy nước, và trên thực tế cũng có slime hoang dã.

Nếu họ tìm xung quanh, họ sẽ có thể tìm thấy một cặp.

Theo như kỉ lục, khi một lần đi lấy nước, tôi đã bắt được 14 slime. Tất nhiên, đó chỉ là chuyện lâu lâu mới có.

Khi tôi nói vậy, khuôn mặt của cô bé trở nên rạng rỡ, và sau khi được sự cho phép của bố mẹ, cô ấy hỏi tôi vài điều.

"Mình có thể gọi cậu là Ryouma-san được không?"

"Được thôi."

"Vậy thì Ryouma-san, nếu không có vấn đề gì, cậu có thể chỉ mình chọn slime như nào không?"

"Chọn, cái nào à?"

"Đúng vậy. Mình chỉ cần một con, nhưng có lẽ ngoài kia sẽ có rất nhiều. Mình không biết phải nên chọn con nào."

Ah, vậy đó là ý của cậu ấy. Không có slime tốt hay xấu, mặc dù...

"Trong trường hợp đó... cậu nên chọn slime của mình, theo cách mà nó sẽ, tiến hoá thành. Mặc dù, nó sẽ, tốn rất nhiều thời gian... Nếu muốn sức mạnh thì, một con quái vật khác, sẽ tốt hơn. Nếu cậu không muốn, nuôi con slime về sau, cậu không cần suy nghĩ, quá nhiều... Cậu vẫn muốn, một con slime chứ?"

"Có, nó sẽ là con quái vật đầu tiên của mình, vì vậy mình sẽ trân trọng nó mãi mãi."

Thật là một khuôn mặt thuần khiết. Ừm, nếu là cậu ấy, có lẽ cậu ấy sẽ trân trọng nó. Tôi nên giúp đỡ.

Hmm? Tại sao tôi nghĩ cậu ấy sẽ trân trọng nó nếu là cậu ấy?

Tôi không nghĩ tôi từng nghĩ như này trước đây.

Tôi có đang bị lừa không? Tôi có nên quan tâm đến cậu ấy? Một người chú hơn 40 như tôi?

Dừng lại nào. Đừng nghĩ quá nhiều.

"Umm, nó không thể à?"

Tôi không ngại chỉ cậu ấy, nhưng cách nói của tôi bây giờ bây giờ chắc chắn là một nỗi đau. Sẽ thật tuyệt nếu tôi có thể nói chuyện mượt mà hơn.

"Chắc chắn cậu sẽ ổn thôi, nhưng... hiện chỉ có 3 loại có thể chọn.

"Sao lại chỉ có 3?"

"Một trong những điều kiện tiến hoa là, không rõ; một cái khác, là không có đủ đồ ăn; một cái khác nữa là, không hợp bạn tình... Cái cuối cùng sẽ là khả năng khôn ngoan nhất, mặc dù..."

"Cho tôi một chút thời gian được không?"

Trong khi tôi đang nói chuyện với cô bé của Gia đình Jamil thì phu nhân chen vào. Mặt cô ấy trông rất nghiêm trọng.

"Mẹ, con đang nói chuyện với Ryouma-san. Điều này rất quan trọng với khế ước đầu tiên của con, vì vậy đừng can thiệp."

"Tuy mẹ biết những mẹ vẫn có chút vướng mắc. Ryouma-kun, nếu tôi nghe không nhầm thỏ có vẻ như cậu thực sự biết các điều kiện để slime tiến hoá?"

"Gần như."

Khi tôi nghĩ, phu nhân lẩm bẩm, rồi cô quay sang Reinhart-san, người nhanh chóng lắc đầu.

(Anh chưa từng nghe về chuyện này!)

(Em chỉ nghe nói cậu ấy đang nghiên cứu!)

Ừm, có lẽ đó là những gì họ đang nói với cử chỉ của mình.

"Có khả năng đây sẽ là, một bí ẩn khác, như con slime lớn?"

"Đúng. Slime có ở khắp nơi, nhưng không ai thực sự biết gì về chúng. Bạn nên cẩn thận hơn với những người cậu truyền đạt lại cho họ những điều kiện đó."

Mặc dù tôi nghĩ nó khá đơn giản.

Nhưng một lần nữa, ngay cả Nhật Bản cũng có những bí ẩn riêng.

Nếu tôi có cơ hội, tôi muốn nói chuyện với những nhà nghiên slime khác.

Nhưng đó vẫn là ở tương lai. Tôi cần phải tìm ra nên làm gì với hiện tại trước.