Chương 35 - Trái tim thứ hai và phép thuật
***
Lời Ad: Đây là đăng lại sau khi edit nhé. Bản trước không đặt yêu cầu Hako, cho mình xin lỗi. Các chap sau mình hiện đang chỉnh sửa lại nên mai có thể chưa có nhé.
***
"Thật tuyệt khi có thứ như thế này."
Nũ học giả gật đầu trước túi hành lý chứa đầy dụng cụ cho chuyến hành trình.
Mình đã làm tất cả thí nghiệm có thể tại đây rồi. Sẽ chẳng có bất kỳ triển vọng nào nữa. Nếu vậy thì hãy ra khỏi đất nước. Mình chẳng còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc vượt thành và tiếp tục nghiên cứu ngoài đó.
Đó là cách cô đưa ra quyết định của mình.
Mọi thứ đã sẵn sàng. Cô đã phải sử dụng hết số tiền tiết kiệm được đến nay lẫn khoản trợ cấp cho việc này.
Nó trở nên khá lớn ta, nhưng bằng cách nào đó sẽ được thôi. Khi rời khỏi đất nước, mình sẽ chỉ phải đào một cái hầm và sẽ chẳng ai tấn công mình ngoài kia cả. Không chỉ lũ quỷ mà cả lính canh cũng chẳng đuổi được.
Vấn đề duy nhất là thú hoang, nhưng nến là phép thuật thì chẳng đáng lo. Mình đâu phải chỉ mỗi là một học giả mà còn là một phù thủy tuyệt vời đầy tài năng phép thuật phòng ngự lẫn công kích mà.
Chỉ với mức độ thú hoang thì chẳng là mối nguy gì cả. Mình có thể tập trung tìm hiểu về lũ quỷ.
Cô tràn đầy hưng phấn.
Lúc này, mặt trời đã hoàn toàn lặn bên ngoài ngôi nhà. Với mây âm u bao phủ, bầu trời sẽ hoàn toàn chìm trong bóng tối vài giờ tiếp.
Kế hoạch của cô là đi ra thế giới ngoài kia bằng cách đào một đường hầm dưới chân tường thành trong bóng tối. Đương nhiên cô sẽ đem theo con quỹ trong cũi với mình.
Đúng, “theo lịch trình là vậy”.
Hào hứng cô xác nhận lại kế hoạch của mình vài lần.
Khi trời tối hẳn, nũ học giả vẩy cây đũa phép để thắp sáng căn phòng tối. Ma thuật hàng ngày vốn khá đơn giản không cần niệm chú. Chỉ với động tác vẩy đũa thôi, là sẽ có ánh sáng thắp sáng căn phòng.
“…?”
Cô vẩy đũa phép thêm vài lần nhưng vẫn không có ánh sáng trong phòng.
Ngạc nhiên, cô quan sát chiếc đũa phép với thiết bị giám định và kiểm tra có bất kỳ lỗi bất thường nào không trong ma trận pháp. Dù vậy, có kiểm tra bao nhiêu lần đi chăng nữa cũng không có bất kỳ điều gì kỳ lạ được phát hiện với ma trận.
Cô lắc đầu và đặt cây đũa xuống bàn. Rồi vẽ một ma trận pháp khác và niệm chú thắp sáng. Nếu là vậy, ma thuật chắc chắn sẽ được kích hoạt.
Tuy nhiên, không có gì xảy ra cả.
Chuyện quái quỷ gì vậy…Có cái quái gì đang xảy ra sao?…
Tại sao phép thuật không hoạt động?
Nó còn không phải đũa thần gặp trục trặc.
…….!!!!!
Liệu rằng!!! Ma thuật tự biến mất khỏi thế giới chăng!?
Cô chạy ra cửa sổ và quan sát thị trấn bên ngoài. Nhưng, lạ thay cac ngôi nhà vẫn có ánh sáng, và mọi người vẫn sử dụng ma thuật như bình thường.
Cái…chuyện gi?
Chuyện gì xảy ra với mình vậy?
……!!!!! Đúng rồi!!!
Bằng cách loại bỏ trái tim thứ hai!!! Ma thuật không còn thể được khai triển nữa !?!
Thể lúc vừa rồi sao nó vẫn còn được?
!! Lúc đấy…!!!
Có phải mình đã làm phép với lượng ma lực còn sót lại trong viên ma thạch của cây đũa phép được một lúcrồi không?!
Cô nhớ lại loại phép mà cô đã sử dụng từ khi về nhà, đếm số lần rồi tính tổng lượng ma lực đã sử dụng.
Rốt cuộc!!!Đây là cùng giá trị với tổng lượng ma lực chứa trong viên ma thạch của cây đũa.
Vậy là, trái tim thứ hai không chỉ liên quan đến ma vật, mà còn tới ma thuật ư!?
Thật là!! Đó là một phát hiện lớn!!
Cho đến nay, cô vẫn luôn tự hỏi “ma thuật đến từ đâu?”. Bởi đó vẫn là một bí ẩn trong giới học giả.
Đã có vô vàn giả thuyết về nguồn gốc của ma thuật.
Có người cho rằng,“Đó là một phần phước lành mà nữ thần ban tặng cho nhân loại”.
Rồi cũng có giả thuyết rằng,“Con người sinh ra đã có ma thuật, và ma thuật có thể được sử dụng hay không phụ thuộc vào tổng lượng ma lực mà họ có.”
Ấy vậy, không ai có ý tưởng rằng có một cơ quan nội tạng liên quan đến sức mạnh ma thuật.
Đặc biệt là, cơ quan ma thuật chỉ là một cơ quan nội tạng nhỏ. Không ai có thể tưởng tượng nổi một thứ nhỏ như vậy lại quan trọng với ma thuật.
Bởi vậy, trong những cuộc thí nghiệm trên người sử dụng tù nhân, những bài kiểm tra với hệ miễn dịch và thể chất được thực hiện rất kỹ lưỡng sau khi loại bỏ cơ quan ma thuật, nhưng không hề có một cuộc kiểm tra về ma thuật nào được thực hiện cả.
Trái tim thứ hai quả là một cơ quan sâu sắc. Không ngờ nó lại có kết nối với ma thuật.
Liệu có mối quan hệ nhân quả nào giữa sức mạnh ma thuật với ma quỷ không?
Cùng lúc cô đưa ra nghi ngờ của mình, cô lấy ra một cuốn vở ghi chép thời sinh viên từ giá sách và lướt qua nhanh. Rồi, dừng lại ở “Lịch sử Ma thuật” và “Lịch sử Ma quỷ”.
Quả thật, mặc dù có những chênh lệch giữa hai bên, nhưng ma quỷ đã xuất hiện ngay sau khi ma thuật được phát triển.
Có vẻ như có gì đó giữa ma thuật và những con quỷ kia. Có lẽ mình nên tìm hiểu sâu hơn.
Đúng ra, cô đã rời đi tối nay, nhưng cô quyết định hoãn kế hoạch lại.
Ngày kế, ngay khi thư viện thị trấn mở cửa, nữ học giả vội vàng phóng vào bên trong kiểm chứng lại lịch sử ma thuật và ma quỷ một cách chi tiết. Kết quả à, ngay khi ma thuật phát triển, số lượng ma quái cũng tăng cao và trở nên hung hăng hơn.
Như đã phỏng đoán, những phát hiện đầu tiên về “ma vật” trùng với thời gian ma thuật trở nên phổ cập. Dường như, nếu ta nhìn vào những bản ghi chép ban đầu về sự phát triển ma thuật, có một lượng nhỏ ma vật thời kỳ đầu.Còn với những ghi chép trước khi phát hiện ma vật, thì hiện tượng động vật trở nên hung hăng khá phổ biến.
Rõ ràng có một lượng nhỏ động vật sống bên trong các quốc gia trước khi chúng trở nên hung hăng, nhưng có vẻ như con người đã thẳng tay tiêu hủy toàn bộ chúng.
Không phải là có khái niệm “vật nuôi” trong quá khứ ư? Theo như trong miêu tả, vài loại động vật được giữ trong nhà và sống như một thành viên trong gia đình.
Giờ điều này thì không thể tưởng tượng nổi.
Động vật là hung dữ.
Đó là lẽ thường.
Bởi vậy không ai từng thí nghiệm trên động vật. Chẳng có ai nghĩ đến việc động vật từng được giữ trong một hộ gia đình thông thường cả.
Chúng khá bình thường trước đấy.
Cả ngày đó, cô nghiên cứu suốt trong thư viện và đưa ra kết luận. Đó là "Ma thuật và ma quỷ chắc chắn có liên hệ với nhau."
Với kết luận như vậy, cô quyết định thay đổi đáng kể kế hoạch ban đầu. Bằng mọi cách, có một nơi cần phải kiểm tra kỹ càng. "Nơi từng ngự một cường quốc bị tấn công bởi một đoàn quân quỷ và hủy diệt chỉ trong một đêm."
Tại sao một cường quốc tàn vong chỉ qua đêm.
Điều gì tạo nên nhiều quỷ đến nỗi có thể tàn phá cả một quốc gia trong một đêm.
Có lẽ ma thuật có liên quan.
Nếu mỗi quan hệ bị chôn vùi và chưa được phát hiện, nghiên cứu là điều cần thiết để đạt được bước đột phá mới.
Bất cứ mất bao lâu, mình phải đến được nơi đó và điều tra kĩ càng.
Và khi cô trở về nhà, cô trải ra bàn một tấm bản đồ lớn xem xét lại lộ trình tương lai của cô.
Cô kết hợp bản đồ từ thời con người còn giao thương trên mặt đất với bản mới nhất của nhà thờ.
Nhìn vào bản đồ và tìm đường tới cường quốc trong quá khứ.
Nó sẽ tốn một năm để đến đó nếu đi men theo cao tốc, nhưng nếu cắt qua các khu rừng, nó sẽ chỉ tốn khoảng sáu tháng.
Sẽ có nhiều ma quỷ trong rừng , nhưng chúng không quan trọng với cô.
Bởi ma vật sẽ không tấn công cô.
Mà đúng hơn, trên đường sẽ xuất hiện nhiều người ban phước với những chiếc xe ma thuật của họ.
Nếu mình di chuyển mà không bị phát hiện, mình nên tránh xa những con đường thì hơn.
Cuối cùng, cô chọn chặng đường đi qua khu rừng. Rồi sẽ tìm đường quay lại sau. Kế hoạch ban đầu là chống lại thú hoang với gậy phép.
Nhưng cô không còn sử dụng được ma thuật. Nếu không có ma thạch chứa ma lực, ma thuật không thể được khai triển.
"Vậy, sao mình không chuẩn bị ma thạch."
Nó cũng không phải một chuyện đơn giản.
Ma thạch căn bản không quá to hay nặng, nhưng tốn tới sáu tháng để di chuyển đến đó, vài tháng điều tra, và cũng tốn thời gian quay lại nữa. Trong lúc đó việc nạp lại ma lực cho ma thạch là vô cùng khó khăn.
Vậy, số lượng cũng sẽ trở nên quá lớn. Nói cách khác, sẽ cần thêm nhiều túi hơn dự tính ban đầu.
Cô dễ dàng tính khối lượng hành lý cần đem. Và kết quả là dù cô có giảm lượng đồ dụng hàng ngày đến mức nào đi chăng nữa, lượng hành lý cũng xấp xỉ khả năng cô có thể đem theo.
Nhìn con số tính toán, cô thở dài thất vọng. Và với chiếc ví trong tay, cô đến cửa hàng ma thạch.
Vài ngày sau.
Một lượng lớn ma thạch đã được mua từ một cửa hàng gần đó, và nữ học giả hoàn thành việc chuẩn bị.
Cuối cùng, tối nay, cô sẽ rời đi.
Con quỷ trong cũi đa được bỏ ra cho vào túi. Không ai có thể tìm thứ gì sót lại, và cô cuối cùng rời đất nước.
Sử dụng những viên ma thạch quý giá, cô làm hôn mê con quỷ trước khi tạm biệt ngôi nhà.
Cả khu vực chìm trong bóng tối và không ai ngoài đường.
Sau khi cô đến bức tường thành một cách dễ dàng, cô tạo một căn hầm cỡ người rồi rời khỏi đất nước. Rồi, cô hoàn trả hình dạng ban đầu của căn hầm, lấy con quỷ đang ngủ trong túi ra, xác nhận lính canh không phát hiện cô, cô bắt đầu di chuyển tới đích của mình.
Một vài giờ sau.
Khi mặt trời lấp ló trên đường chân trời, cô đã ở trong khu rừng gần đó.
Như dự đoán, có vô vàn quỷ ở đấy, và nhiều con nhìn chằm chằm cô.
Không bận tâm đến chúng, cô mang theo chiếc ba lô lơn băng qua khu rừng. Thỉnh thoảng, cô sẽ lướt qua một con quỷ đủ lớn để cô mỏi cổ lên ngước nhìn nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng đến cuộc hành trình của cô.