Kamen Rider Blade

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Có chút muộn màng nhưng tôi đã phải lòng người bạn thuở nhỏ của mình

(Đang ra)

Có chút muộn màng nhưng tôi đã phải lòng người bạn thuở nhỏ của mình

Maruto Fumiaki

Hikari, một nữ sinh cao trung bình thường như bao người, đang dần nhận ra sự cuốn hút của người bạn thưở nhỏ.Gánh trên vai tình yêu đó, những chuyện hằng ngày giữa hai người trông thì lãng mạn nhưng l

8 251

Seeking Out My Mother in Another World

(Đang ra)

Seeking Out My Mother in Another World

藤原祐 Fujiwara Yuu

Sau khi tốt nghiệp cấp ba, tôi—Hatano Sui đã mất cha. Tôi được kể rằng mẹ tôi đã biến mất khi tôi còn nhỏ nên tôi bị bỏ lại trên thế gian này.

2 9

Remote Jugyou ni Nattara Class 1 no Bishoujo to Doukyo Suru Koto ni Natta

(Đang ra)

Remote Jugyou ni Nattara Class 1 no Bishoujo to Doukyo Suru Koto ni Natta

Senya Mihagi

Bắt đầu từ lời mời của cô gái ấy, một câu chuyện chung sống đầy lãng mạn pha chút hài hước đã được bắt đầu!

18 2946

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

(Đang ra)

Làm bạn với cô gái đáng yêu thứ hai lớp

Takata

Vừa chơi game, xem phim, đọc manga, vừa uống Coca, ăn Junk Food được ship đến như Hamburger hay Pizza. Đó là khoảng thời gian ăn chơi của tôi và Asanagi-san, nhưng nó cũng là một bí mật rất quan trọng

249 41199

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

(Đang ra)

The beautiful girls I made understand my troubles with women, but they woke up to intense feelings and wouldn't let me go.

Mizuharu

- Từ ngày đó, Haruto nhận ra sai lầm của mình và bắt đầu dạy cho những cô gái mà đã làm cậu tổn thương cho đến tận bây giờ một bài học! ... Nhưng không hiểu sao, những cô gái mà cậu đã làm cho hiểu ch

31 569

Tập 01 - Mở đầu

Chương 00 : Mở đầu

"...Ken...Ken... Zaki..."

"...Ken... Kenzaki..."

Hắn và người ấy, tức giận.

"...Ken... Zaki... Kun..."

"...Kenzaku... Kun..."

Hắn và cô ấy, mỉm cười.

"...Ken... Zaki... San."

Đứa bé kia đang khóc.

Sau đó, tên kia hét lên.

"Kenzaki... Kenzaku!"

Khóc thút thít trong đêm, biển khơi đang cuồn cuộn.

Chàng trai mãi đến ban nãy vẫn còn nắm chặt lấy cột buồm thì bây giờ chỉ còn lại chân cột buồm đã gãy lăn xuống bên cạnh chân tôi. Boong tàu bị mưa gió đánh tới và lực chấn động to lớn hoàn toàn xé bay cột buồm.

Cậu tên là gì, rõ ràng cảm giác mới vừa lên thuyền đã tự giới thiệu qua bản thân nhưng bây giờ lại quên mất.

Còn khoảng 5 hành khách cũng biết mất không rõ tung tích. Nỗi sợ hãi hiện lên hết ở trên mặt lúc này và sau cơn sóng to tiếp theo thì tất cả mọi thứ đều bị nuốt chửng.

Những ký ức về bọn họ cũng sắp biến mất ngay lập tức.

Là ai trói mình vào cái mỏ neo vẫn còn chưa ném xuống.

Là ai giúp mình mặc vào cái áo phao.

Dường như vô nghĩa khi làm những chuyện này.

Không sai, nó hoàn toàn vô nghĩa đối với tôi.

Thế nhưng... Tại sao lại vô nghĩa nhỉ, ngay cả bản thân cũng không hiểu gì cả, không nhớ nổi cái gì cả.

Nhân tiện, rốt cuộc là mình lên thuyền ở cái bến tàu nào, nước nào vậy?

Tại sao mình bước lên con thuyền nhỏ như vậy nhỉ?

Chìm sâu vào trong suy tư.

Tôi, rốt cuộc là ai vậy?

Những gì hiện ra là ảo ảnh.

Sự ác ý của sa mạc khiến cho đám người đói khát chạy như điên khi bọn họ thấy cảnh tượng chè chén say sưa mà mình mong muốn. Thế nhưng, mọi người không để đến được ốc đảo ở trước mắt. Mọi người rơi vào hỗn loạn, tuyệt vọng và gần 10 người chết vì kiệt sức.

Chỉ còn lại mỗi người đàn ông này sống sót.

Dáng vẻ, tên của những người còn quen biết ban nãy dần dần xuất hiện trong trí nhớ của người đàn ông, rơi xuống rồi từ từ bị chôn vùi trong sa mạc và biến mất.

Là ai đã chia cho mình nước và thức ăn.

Rõ ràng làm những chuyện này đều vô nghĩa đối với tôi.

Thế nhưng, người đàn ông hoàn toàn không nhớ nổi những lý do trong đó.

Nhân tiện, bọn họ gặp nhau ở con phố nào, ở quốc gia nào.

Tại sao phải cùng nhau chạy về phía thứ ảo ảnh kia.

Còn tên của tôi, rốt cuộc là gì chứ...

Ký ức trong đầu dần dần hồi phục nhưng ngoại trừ ở nơi này ra thì không nhớ ra nổi những cái khác.

Con thuyền dần dần chìm xuống.

Người đàn ông dần dần chìm xuống cùng với con tàu đã trở thành một đống đổ nát...

Ý thức mơ hồ được đánh thức bởi âm thanh bất ngờ vang lên. Giọng nói kia đang cười, âm thanh giống như tiếng cười chế nhạo, âm thanh giống như chiến thắng mà dương dương tự đắc, âm thanh giống như tiếng cười ầm lên.

Chủ nhân của âm thanh đó, người đàn ông cảm giác mình đã từng nghe thấy nó ở nơi nào đó. Nhưng nó là của ai cơ chứ? Đã từng nghe thấy qua ở nơi nào cơ chứ? Người đàn ông không nhớ nổi... Không thể suy nghĩ được gì, tất cả những gì có thể nghĩ đến đều không nhớ ra nổi, phần ý thức này lại rất nhanh chóng mơ hồ dần.

Lúc này, lại một làn sóng lớn khác ập đến, toàn bộ con thuyền bị lật ngược lại và phát ra âm thanh cuối cùng rồi hoàn toàn chìm nghỉm...

Trong khoảng khắc sau đó, người đàn ông rơi xuống vực thẳm tối tăm...