Lâu đài Quỷ vương.
Trên ngai vàng đặt ở vị trí trang trọng nhất, một bóng người đang ngồi đó.
Không ai khác ngoài Quỷ vương.
Tồn tại tối cao thống trị loài Quỷ.
Quỷ vương là duy nhất và độc nhất trong suốt lịch sử loài Quỷ, một thực thể bất tử.
Trong bầu không khí tĩnh lặng như tờ của căn đại điện rộng lớn, bàn tay của Quỷ vương từ từ mở ra.
Từ lòng bàn tay đó, một dòng chất lỏng màu đỏ chảy ra, trôi theo độ dốc của căn phòng rồi tụ lại thành vũng ở trước ngai vàng như có sự sống.
Rồi vũng chất lỏng bắt đầu cử động, những vật chất khác bắt đầu xuất hiện từ vũng máu đỏ đó và liên kết dần lại với nhau.
Từng chiếc xương, cơ quan nội tạng, da thịt dần được đưa về lại vị trí cần thiết của mình.
Khi quá trình đó kết thúc, trước mặt Quỷ vương là một đứa trẻ với làn da trắng bệch bất thường, không ai khác ngoài “Thần thổ” Ilda, một trong những Tứ thiên vương mạnh nhất của loài Quỷ.
Từ từ mở mắt ra sau khi quá trình phục sinh kết thúc, Ilda vội vàng quỳ xuống hướng về phía Quỷ vương.
-Ngươi biết mình đã làm gì, đúng không?
Quỷ vương lên tiếng.
Như thường lệ, vẫn là một giọng nói vô cùng thong thả, bình thàn và có chút đùa cợt.
-Không phải lệnh của ta chỉ là truy bắt những con chuột lén lút đó thôi sao? Ta đâu có nhớ rằng mình cho phép ngươi tùy tiện giao chiến?
-Thuộc hạ có tội.
Như cảm thấy quỳ chưa đủ để thể hiện sự hối lỗi, Ilda vội dập đầu sát đất.
Đó là sự quy phục và sợ hãi không chút giả tạo.
-Ngươi đã tùy tiện lựa chọn người tiến vào Valhalla mà không được phép của ta. Nên nhớ, ngươi không phải là kẻ quyết định việc ấy.
-Thưa vâng. Thần thật là một kẻ đần độn, ngu ngốc.
Ilda bày tỏ sự hối lỗi của mình một cách vô cùng nghiêm khắc.
-Thần đã quá tự mãn, ỷ lại vào sức mạnh được Quỷ vương ban cho và cư xử như thể đó là sức mạnh của chính mình. Xin người hãy ban cho kẻ bề tôi này một sự trừng phạt nghiêm khắc nhất có thể. Nếu không, thần sẽ không còn mặt mũi nào để trở về Valhalla nữa.
-Chuyện đó cho qua đi…
Nhưng Quỷ vương dường như không mấy quan tâm đến sự dằn vặt và hối lỗi đó của Ilda.
-Valhalla và tất cả các ngươi đều là những báu vật của ta, mỗi người các ngươi khi còn sống trên thế giới này đều là những kẻ thông minh, điềm đạm, cẩn trọng và hiểu chuyện. Vậy mà tại sao tất cả lại thay đổi như vậy chứ?
-Thần thực sự xin lỗi.
-Nhân tiện, để ta nhắc cho ngươi nhớ, “tiềm năng” không phải là tiêu chuẩn để được đứng vào Valhalla, bởi thứ duy nhất mà ta quan tâm chính là “thành tựu” mà kẻ đó đạt được.
Quỷ vương ngừng một nhịp và thở dài.
-Đúng là cô bé Reidi đó rất có triển vọng và tiềm năng để có một chỗ trên Valhalla. Nhưng hiện tại sức mạnh cũng như những thành tựu mà cô bé đạt được vẫn chưa đủ. Nếu mất mạng dưới tay ngươi khi đó, linh hồn của cô ấy cũng sẽ chỉ giống như những linh hồn tầm thường mà thôi.
-Khi bị cô bé đó phá hủy phép thuật tâm đắc, thần đã không giữ nổi sự bình tĩnh. Xin Quỷ vương bệ hạ hãy trừng phạt thần bằng cách xóa bỏ vĩnh viễn sự tồn tại của Ilda này.
-Ta đã nói là bỏ qua rồi mà.
Quỷ vương không quan tâm đến bất kì điều gì nếu chúng không thú vị.
-Để ta hỏi lại ngươi. Lý do ta triệu tập ngươi từ Valhalla là gì?
-Để bắt những tội nhân bỏ trốn khỏi Địa ngục, bao gồm cả Doris Megian.
-Đúng thế.
Lần gần nhất Quỷ vương cho mở cánh cổng dẫn xuống “Địa ngục”, chính là khi quyết định đày ải “Hoàng Hỏa” Bashubaza vì sự tự cao và ngỗ ngược của hắn.
Chính khoảnh khắc đó, Inferno đã tận dụng cơ hội thoát khỏi Địa ngục.
-Có vẻ chúng đã chờ khoảnh khắc đó từ rất lâu. Dành thời gian để lập kế hoạch, lựa chọn đồng bọn và lẩn trốn với những năng lực đặc biệt của mình.
-Kẻ chủ mưu của việc này có vẻ chính là Doris Megian.
Nói cách khác, Inferno sẽ không tồn tại trên thế giới này nếu Bashubaza không bị ném vào địa ngục.
-Ta thực sự bị bất ngờ vì những gì mà Doris Megian đã làm. Dù rất không hài lòng với hắn, nhưng ta cũng không muốn những đứa trẻ của thời đại này bị vạ lây vì hắn.
Vì lý do đó, Ilda đã được triệu tập từ Valhalla với tư cách là người thanh trừng.
-Bất kì ai trên Valhalla, ta nghĩ cũng dư sức có thể bắt được hắn. Nhưng sinh thời, Ilda-kun, ngươi chính là kẻ thân thiết nhất với Doris Megian-kun. Vì thế ta nghĩ ngươi có thể thay ta đàm phán để đưa hắn quay về.
-Vâng. Doris Megian và thần đã từng và vẫn luôn là đồng đội. Dù hiện tại hắn có đang ở bất kì đâu, thần cũng xin dùng cả tính mạng hứa rằng sẽ kéo được hắn về chịu tội trước mặt Quỷ vương bệ hạ và khiến hắn phục tùng.
-Vậy ngươi đã làm được gì để chứng minh cho lời hứa đó?
-Thần…
Ilda suýt nữa đã giết chết vị Anh hùng trẻ tuổi đầy tiềm năng trở thành thành viên tiếp theo của Valhalla.
Không chỉ vậy, ông ta cũng đã gây ra hỗn loạn cho thế giới này, xét ra, những hành vi đó cũng chẳng khác mấy so với Inferno.
-Thần thực sự xin lỗi…
-Nghe đây, thế giới này giờ đã khác với thời đại của ngươi. Nếu còn giữ khư khư cách suy nghĩ của thời đại đó, ngươi sẽ không bao giờ có thể hoàn thành được nhiệm vụ của mình.
Inferno hiện đang lẩn trốn trong lãnh thổ con người, cách rất xa lãnh địa Quỷ.
Một con Quỷ với sức mạnh lớn như Ilda tiến vào lãnh thổ của họ chắc chắn sẽ gây ra chuyện. Vụ lộn xộn vừa qua với nhóm Reidi chính là bằng chứng rõ nhất.
-Doris Megian-kun…à không, là Inferno-kun chứ nhỉ? Dù sao thì, hắn cũng cực kì giỏi trong việc lẩn trốn. Chừng nào chưa chắc chắn về nơi hắn đang trốn, ngươi không được phép hành động lỗ mãng như lần này.
-Xin Quỷ vương bệ hạ hãy tin thần thêm lần nữa. Thần nhất định sẽ mang Doris Megian cùng những kẻ tội đồ kia về chịu tội. Lần này thần tuyệt đối sẽ không mắc sai lầm nữa.
-Dù miệng nói vậy, nhưng ngươi định làm thế nào để tìm hắn trong một lãnh thổ mà ngươi không quen biết cả địa hình lẫn con người? Vì thế nên, ta quyết định sẽ cử thêm người trợ giúp ngươi.
-Người trợ giúp sao?
Trước khi Ilda kịp nhận ra, bên cạnh ngai vàng của Quỷ vương đã có thêm một bóng người.
Đó là một phụ nữ.
Một cô gái với vẻ bề ngoài vô cùng xinh đẹp, nhưng cũng khiến người ta không khỏi cảm thấy bí ẩn.
Vẻ đẹp của cô ấy là sự kết hợp giữa những gì hoàn hảo nhất của một người phụ nữ và sự mạnh mẽ, quyết đoán của một chiến binh.
Và làn da của cô gái đó cũng trắng nhợt y như Ilda.
-Cô là…
-Ngài không biết ta sao? Cũng phải, so với một con quỷ đã sống lâu năm ở Valhalla, một con người tầm thường mới tới như ta thì có gì đáng nhớ đến.
-Nói vậy, cô cũng tới từ Valhalla?
-Đúng thế, dù tôi cũng chỉ vừa mới tới đó được ít lâu. Là một trong những con người tiến vào Valhalla gần đây nhất. Và cũng vì tôi là con người, nên có lẽ có thể giúp được ngài tránh những rắc rối không đáng có trong lãnh thổ của con người.
-…….
Dù hoàn toàn đồng tình với cách này của Quỷ vương, nhưng Ilda vẫn cảm thấy có chút không hài lòng.
Bởi việc cử thêm người trợ giúp tức là niềm tin của Quỷ vương đặt vào ông ta là không hoàn toàn, thậm chí có thể xem cô gái kia như người giám sát vì Ilda là một kẻ không đáng tin cậy.
Nghĩ tới đó, Ilda cảm thấy lòng tự tôn của mình bị tổn thương.
-M…Mong được cô giúp đỡ.
Tuy nhiên, người đã quyết định là Quỷ vương và nhiệm vụ của kẻ bề tôi chỉ đơn giản là tuân theo mà không được phép có ý kiến gì.
-Lần này, thần nhất định sẽ đưa Doris Megian và những kẻ tội đồ còn lại về trước mặt Quỷ vương bệ hạ.
-Cố gắng lên.
Câu trả lời gọn lỏn với giọng thờ ơ của Quỷ vương khiến Ilda không thể không tự hỏi liệu mình có thực sự đang được kì vọng hay không.
Thậm chí, Ilda còn nghi ngờ rằng, nhiệm vụ truy bắt Inferno này thực ra lại không quan trọng như những gì mà nó được mô tả.
Ilda đứng dậy, đối mặt với cô gái con người, cộng sự mới của mình.
-Quý cô đây, từ giờ ta và cô sẽ cùng hợp tác. Vì thế ta có thể hỏi tên cô không?
-Estelica. Rất vinh dự được hợp tác cùng với Thiên vương huyền thoại của tộc Quỷ, Ilda-dono.
-Estelica?
Ilda càng lúc càng cảm thấy bối rối khi nghe cái tên đó.
Để được trở thành một phần của Valhalla, dù là Quỷ hay Con người cũng đều phải có một thành tích rực rỡ trong cuộc chiến truyền kì giữa hai phe.
Vì thế chắc chắn những nhân vật đó đều sẽ được người đời xem như huyền thoại hoặc truyền thuyết.
Tuy nhiên trong kí ức của Ilda lại không hề có một chút thông tin nào về một câu chuyện như thế gắn cùng với cái tên “Estelica”.
-Ngài tỏ ra bối rối như vậy, đúng là không trách được.
Cô gái tự xưng tên Estelica mỉm cười.
-Không giống như ngài, tôi được chọn vào Valhalla chỉ là nhờ sự may mắn. So với một bậc vĩ nhân như ngài, tôi chỉ là một kẻ vô cùng tầm thường.
-Nếu vậy tại sao…
-Cô ấy là con người và đã chiến đấu bằng tất cả khả năng mà một con người có thể làm được trong một trận chiến vĩ đại nhất. Trận chiến của một người mẹ. Ta đã quyết định đón cô ấy vào Valhalla cũng vì điều ấy.
Quỷ vương lên tiếng ngắt lời Ilda.
-Trận chiến của một người mẹ?
-Đúng thế, cô ấy đã chiến đấu tới hơi thở cuối cùng để bảo vệ đứa con trai mới sinh của mình.
-Tôi đã chết sau trận chiến đó và được Valhalla chào đón, dù đó là thiên chức đương nhiên mà bất kì bà mẹ nào cũng sẽ làm. Vì thế khi nghe lý do đó tôi cũng đã ngạc nhiên y như ngài vậy.
-Đúng thế. Không chỉ có vậy, Estelica vốn dĩ cũng là một Anh hùng, và sự nỗ lực của cô ấy thực sự đã đem về thành quả xứng đáng.
Di sản mà cô ấy đã chiến đấu để bảo vệ bằng cả tính mạng của mình.
Nó giờ đây đã và vẫn đang phát triển giữa một thế giới tàn khốc, ngày một mạnh mẽ hơn và dần trở thành trung tâm của thế giới này.
-Đây cũng là dịp để cô có cơ hội gặp lại con trai của mình trong khi làm nhiệm vụ. Đừng giống như Ilda, hãy tránh tác động tới thế giới này nhiều nhất có thể.
-Không đời nào. Tôi dù sao giờ cũng là tông đồ của Chiến thần. Nhiệm vụ là điều nên ưu tiên hơn cả.
Đúng vậy, Estelrica là một người phụ nữ sống cách thời đại này chưa đầy nửa thế kỉ.
Sau khi hạ gục một Hỏa thiên vương trẻ tuổi, cô ấy đã được chọn làm Anh hùng, rồi kết hôn với người đàn ông mình yêu và sinh ra một bé trai.
Người chồng ấy, sau này đã kế vị cô và trở thành vị Anh hùng mạnh nhất lịch sử loài người.
Giờ đây, khi quãng đời thăng trầm đã qua, ông ấy lại chính là người đang tiếp thêm sức mạnh cho cậu con trai của mình để trở nên mạnh mẽ hơn.
Sau nhiều năm, cuối cùng cô cũng có cơ hội gặp được họ.
Cựu Anh hùng Estelica.