Và trong lúc đó, cuộc chiến còn lại cũng sắp kết thúc.
-Thiên phạt!!!
Một tràng máu me bốc lên sau nhát chém của Reidi.
-Gyahhh!!!!
Dù có thể né được nhát chém chí mạng, nhưng vết thương mà Sernia dính phải cũng quá sâu.
Lưỡi kiếm đã chẻ dọc cơ thể hắn từ vai xuống tới ngực và bụng.
-Ngươi đã bị trọng thương, mau nhận thua đi!!
Reidi cảnh giác nhảy lùi lại và lên tiếng với thanh kiếm vẫn ở tư thế chiến đấu.
Như những gì cô ấy nói, từ vết thương trên cơ thể Sernia, máu vẫn đang phun ra như suối.
-Guah!!!!!
Không chỉ cơ thể xương thịt, bản thân linh hồn của hắn cũng bị trọng thương sau đòn tấn công đó.
“Thiên phạt” là kĩ năng đặc biệt mà Reidi đã học được trong trận chiến với Thần thổ Ilda.
Bằng cách tập trung sức mạnh vào nhát chém, cô ấy giờ có thể tạo ra đột sắc bén đến mức cắt xuyên qua không gian.
Nó đã từng vượt qua bức tường không gian dao động do Ilda tạo ra.
Về lý thuyết, đây là kĩ năng có thể cắt xuyên mọi thứ, nhưng số lượng người có khả năng sử dụng được nó không phải quá nhiều và còn hiếm hơn nếu muốn tìm người thành thục.
Bản thân hào quang Sắc đã có khả năng khuếch đại sức sát thương của lưỡi kiếm lên nhiều lần, bất kể chất liệu.
Do đó, “Trảm” và “Đoạn thiên trảm” nói chung thường được ưu tiên sử dụng hơn, do không cần quá nhiều sức mạnh để tạo ra hiệu quả.
Dần dần, “Thiên phạt” trở thành thứ bị cho là kém hiệu quả và tính thực tế hơn và không còn được sử dụng nữa.
Có thể nói rằng, nhờ vào sự non kém về kinh nghiệm của mình trong sử dụng hào quang, Reidi đã tình cờ trở nên có lợi thế trong việc học và sử dụng “Thiên phạt”.
Cách duy nhất để vượt qua bước tường gió lốc kèm sỏi đá của Sernia chính là sức mạnh cắt qua cả không gian của “Thiên phạt”.
-Không, nếu là Dariel-san hoặc Arant-sama, họ có thể dễ dàng thổi bay nó bằng “Đoạn thiên trảm” sở trường của mình. Ah….
Chưa nói xong câu, Reidi đã gục xuống và phải vội lấy thanh kiếm trên tay để chống đỡ.
-Reidi-chan….
-Re…Reidi?
Zebiantes và Doroye vội lao tới.
Cơ thể Reidi đã nhận phải vô số vết thương và rướm máu.
Dù có thể vượt qua lớp phòng thủ của Sernia, nhưng cái giá phải trả của nó cũng không hề nhỏ.
-Có vẻ đúng là không sao….Quan trọng hơn, những vết xước kia, da của cô sẽ để lại sẹo mất…
-Không vấn đề gì. Đó là nghĩa vụ của một Anh hùng. Quan trọng hơn…giờ là kẻ địch…
Về phía Sernia, vết thương trên ngực hắn vẫn đang tuôn máu không ngừng, cơn lốc sỏi đá cũng đã ngưng lại, có lẽ do thương tích quá nặng.
-Những thương tích này….không tự tái tạo đó chứ? Nhỡ hắn có năng lực như Ilda-san thì sao?
Lo lắng của Zebiantes là có thể hiểu được.
Ilda, tông đồ của Valhalla, dường như đã được Quỷ vương ban cho một cơ thể đặc biệt sau khi chết với năng lực tái tạo những phần cơ thể đã mất hoặc bị thương gần như ngay lập tức. Có thể xem là bất khả chiến bại.
Inferno, và những kẻ tới từ một nơi gần giống với Valhalla. Do đó hoàn toàn có khả năng hắn tự tái tạo được theo cách tương tự. Nhưng dường như việc ấy không xảy ra.
Máu vẫn chảy ra không ngừng từ những vết thương.
-Với thương tích đó, cộng với không còn khả năng sử dụng ma thuật. Hãy mau nhận thua đi.
Zebiantes bước lên nói khi nhận ra đối thủ đã thực sự suy yếu.
Sernia vẫn chỉ im lặng, không hề có chút phản kháng.
-….
Trong một khoảnh khắc, đôi mắt màu đỏ của Sernia đảo sang hướng khác để xác nhận tình trạng của đồng bọn.
Thứ đập vào mắt hắn là cơ thể đã gục xuống của Abos.
Một cảm giác thất vọng tràn lên trong Sernia.
-Đã thành ra như vậy rồi sao?
Sernia thừa nhận thất bại.
-Như ngươi nói, với thương tích thế này, ta cũng chẳng thể dùng được ma thuật nữa. Abos cũng đã chết. Tình huống này…
Từ phía sau hắn, nhóm Anh hùng sau khi xử lý Abos cũng đã có mặt để bao vậy Sernia.
Giờ đây, một mình hắn sẽ phải đối mặt với 6 người.
-Từ bỏ đi…
Reidi nói, và bằng cách nào đó gượng đứng được dậy.
-Ngươi rất mạnh, ta thừa nhận. Mỗi người trong số chúng ta đều không đủ sức đánh bại ngươi một mình. Nhưng dù là vậy, khi chúng ta cùng phối hợp, điều ấy vẫn hoàn toàn khả thi.
-Nói hay lắm…
-Anh hùng sẽ không bao giờ triệt đường sống của bất kì ai. Chỉ cần ngươi chịu đầu hàng. Ta thề danh dự rằng ngươi sẽ được đối xử nhân đạo.
-Nhân đạo? Đừng có làm ta buồn cười.
Một nụ cười hiện ra trên mặt Sernia.
Nụ cười khinh bỉ.
-Cái thứ gọi là nhân đạo ấy không hề tồn tại. Nhân đạo đối với tội nhân ư? Càng không. Đặc biệt là với những kẻ tới từ địa ngục như ta. Các ngươi chưa từng nếm trải địa ngục, chỉ có ở đó mới đủ công bằng để đưa ra những phán quyết và hình phạt cho tội nhân.
-Nhưng….
-Vì thế, từ khi rời khỏi đó, chúng ta đã xác định sẽ không còn đường về. Chúng ta là Inferno. Sau khi trả thù Quỷ vương. Chúng ta sẽ trở thành kẻ nắm quyền phán quyết, ban cho những tội nhân lòng nhân đạo hoặc hình phạt xứng đáng!!
Sernia gầm lên.
Nhưng dù là vậy, với thương tích hiện tại, hắn có muốn cũng chẳng thể trốn được đi đâu.
Tất cả mọi người xung quanh đều đã nghĩ rằng hắn sẽ sớm kiệt sức và ngã xuống.
Và thực tế là hắn đã gục xuống.
Cũng giống như cái cách Abos đã ngã xuống.
-Abos!!!
Abos, kẻ mà ai cũng tưởng là đã chết, đột nhiên lên tiếng.
Với thương tích đó, con người bình thường chắc chắn sẽ mất mạng. Nhưng hắn là một thực thể tới từ Địa ngục.
Những linh hồn dù không được ban cho cơ thể bất hoại, nhưng cũng có một linh hồn với sức sống mãnh liệt.
Thứ giữ Abos còn sống lúc này chính là linh hồn của hắn.
-Abos….mau giúp ta. Ta chưa thể chết ở đây….Ta cần phải giúp Chủ nhân…
Sernia vừa dứt câu, cơ thể Abos đột nhiên bắt đầu bốc lên một ngọn lửa.
Rồi….
*Bùm*
Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên.
-Gyaaaa!!!
-Chuyện quái gì vậy??
Cái xác của Abos bỗng nhiên phát nổ.
Chưa dừng ở đó, những mảnh xác thịt của hắn vỡ vụn ra thành hàng trăm ngàn mảnh nhỏ.
Một cơn gió từ đâu xuất hiện, khuếch đại chúng ra xung quanh, tương tự như cách hoạt động của những cơn lốc sỏi đá.
Và mục tiêu của chúng là nhóm Reidi.
-Gyahhh!!!
-Không thể nào…cảm giác gì thế này??
Những tiếng hét vang lên vì cuộc tấn công không ai ngờ tới.
Chỉ có một vài người kịp dùng khả năng phòng thủ của bản thân, nhưng cảm giác bị hàng ngàn mảnh da thịt bám vào cũng không hề dễ chịu chút nào. Nhưng…
-Đ…Đây là…
-Khốn kiếp!! Những mảnh thịt đó còn có cả…..hào quang Phá!!!
Sở trường của Abos chính là Hào quang phá.
Do đó, ngay cả cơ thể hắn cũng có bao phủ của loại sức mạnh này.
-Chúng đang thay sỏi đá bằng hào quang Phá!! Mọi người cẩn thận!!!
Reidi hét lên.
-Tập trung phòng ngự hoặc rút chạy khỏi đây. Chúng ta có thể bị giết nếu cứ tiếp tục ở lại.
-Không thể nào…mình đã dùng hết sức phòng thủ rồi, nhưng chúng…khó chịu quá…
Sự kết hợp giữa ma thuật và hào quang phá khiến không một ai đủ sức phòng ngự. Đòn tấn công đủ sức gây thiệt mạng nếu trúng quá nhiều.
Trong nháy mắt, tất cả đều phải dốc sức phòng thủ cuộc tấn công vừa mạnh mẽ vừa kinh tởm.
Cơn bão kết thúc, không ai còn nhìn thấy Sernia ở đó nữa.
-Hắn chạy rồi??
-Hi sinh thân xác đồng đội để bỏ chạy sao? Thật là một kẻ khốn kiếp. Chỉ vì muốn sống mà hắn làm tới vậy sao?
Abos đã chết.
Dù có là linh hồn từ địa ngục, khi đã cạn kiệt sức mạnh, hắn cũng sẽ chết.
Dù khó bị giết hơn những con người hay quỷ tộc còn sống, nhưng nếu sử dụng hết sức mạnh, những kẻ tới từ địa ngục vẫn sẽ có thể chết.
Đó có lẽ chính là sự thương xót cuối cùng của Quỷ vương với những kẻ đã từ bỏ oán niệm của bản thân và mong muốn sự siêu thoát.
Sernia đã lợi dụng khoảnh khắc ấy để trốn thoát.
Điều ấy khiến tất cả những người có mặt cảm thấy cực kì phẫn nộ.
-Với thương tích như vậy, hắn có lẽ chưa đi được xa đâu, chúng ta mau chia ra tìm hắn.
Mọi người đều cùng đứng dậy và chia nhau tìm kiếm Sernia. Chỉ còn một người đứng lại, đó là Reidi.
-Hắn….sao hắn có thể tàn nhẫn đến vậy?
Dù đã đánh bại hắn, nhưng Reidi vẫn không thể hiểu nổi lý do Sernia làm vậy.
Hắn từng là một Tứ thiên vương, một kẻ có thừa kinh nghiệm chiến đấu và khả năng toan tính.
Sức mạnh của hắn cũng rõ ràng là đã được trải qua vô số cuộc khổ luyện gắt gao.
Vậy nhưng Reidi không thể hiểu nổi, tại sao một kẻ như hắn lại có thể hành động hèn hạ và ích kỉ tới vậy.
Cô đã từng gặp đủ loại người, và rút ra một điều rằng, những kẻ ích kỉ và hèn hạ không bao giờ có thể trở nên mạnh mẽ.
-Nhưng….
Sernia có lẽ là kẻ đầu tiên khiến kinh nghiệm đó của cô gặp phải mâu thuẫn.
Vẫn có những kẻ ích kỉ và hèn hạ sở hữu sức mạnh to lớn hay sao?
Hay đó mới chính là nguồn gốc của của sức mạnh to lớn?