Just Because I Have Narrow Eyes Doesn’t Make Me a Villain!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Childhood Friend of the Zenith

(Đang ra)

Childhood Friend of the Zenith

Ubilam

Mang trong mình gánh nặng của những hối tiếc và ký ức về tội ác trong quá khứ, anh bắt đầu một hành trình mới.

48 849

Orc Eiyuu Monogatari Sontaku Retsuden

(Đang ra)

Orc Eiyuu Monogatari Sontaku Retsuden

Rifujin na Magonote

Để bảo vệ lòng tự hào và danh dự của chủng tộc mình, nhưng chủ yếu là để thỏa mãn mong muốn, anh quyết định lên đường thực hiện một nhiệm vụ lớn lao là tìm cho mình một người phụ nữ.

39 273

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

(Đang ra)

Nichiasa Reincarnation – Về chuyện một Otaku cuồng siêu anh hùng bị chuyển sinh thành nhân vật phản diện.

Karasuma Ei

“Nếu như là ở thế giới này, mình sẽ có thể trở thành người hùng mạnh nhất!” Một bản hùng ca về một otaku phim siêu nhân trồi lên từ vực thẫm để thực hiện ước mơ của mình, trong khi nghiền nát kết cục

138 2440

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

452 21129

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

(Đang ra)

Ta Ở Đại Lý Tự Làm Sủng Vật

陌上人如玉 (Mạch Thượng Nhân Như Ngọc)

Nàng đã từng đọc qua nhiều bộ truyện xuyên không, nữ chính lúc nào cũng được tới một thế giới tốt đẹp, được nhiều điều phúc lợi.Vậy mà tới khi nàng xuyên không thì lại không được ăn ngon mặc đẹp, mà c

114 3362

Tiểu thư băng giá chuyển sinh không muốn ai đến gần

(Đang ra)

Tiểu thư băng giá chuyển sinh không muốn ai đến gần

北星

Lạnh lùng và xa lánh thế này, làm sao mà họ dám tiếp cận mình!

27 576

Trọn bộ - Lời mở đầu

Những bông hoa anh đào đang rung rinh trong gió, và phấn hoa hòa vào không khí khiến mũi trở nên có chút nhột.

Ánh sáng mùa xuân rực rỡ chiếu xuống mặt đất.

[Hôm nay quả là một ngày tuyệt vời!]

"...Đúng vậy, Tác giả"

Bước đi từng bước vụng về trên con đường dốc nơi mọi người đang đi bộ.

Cơ thể này vẫn chưa quen với điều đó.

Khi tôi tình cờ gặp một số học sinh đi chung đường, họ phản ứng rất quyết liệt.

"Này, hãy mở mắt của cậu khi đang đi đi!"

"Ồ, xin lỗi."

"À, cái đó... ừ, ổn thôi!"

Các học sinh bất thình lình trở nên lịch sự sau khi thấy mặt của tôi.

Một chiếc ví rơi khỏi túi của một học sinh, có cần vội vàng đến vậy không?

Họ dường như không chú ý đến nó.

Tôi quyết định sử dụng năng lực của mình để luyện tập.

Sợi chỉ của nửa chiếc găng tay tôi đang đeo được nới lỏng ra và lao nhanh về phía chiếc ví.

....Hừmmm, thành công rồi. Tôi cần sử dụng năng lực này thường xuyên để nhanh chóng làm quen.

Tôi nhẹ nhàng rụt tay lại và sợi chỉ kéo chiếc ví về phía tôi giống như kéo một con cá đang bị mắc vào lưới. Tôi nhìn về phía nơi mà những học sinh khi nãy vừa đứng.

"Ô, họ đã rời đi ngay lập tức"

Tôi suy nghĩ với một nụ cười méo mó.

Dựa vào đồng phục, họ chắc chắn là học sinh của học viện tôi sắp đăng ký vào.

Tôi nên nhanh chóng trả lại nó.

Nếu bây giờ tôi xây dựng mạng lưới liên lạc bên ngoài, nó có lẽ sẽ giúp tôi được sau này.

Khi tôi đang định đi về hướng họ đi thì đột nhiên có ai đó nắm lấy cánh tay tôi.

"Làm ơn cho tôi hỏi"

"Vâng?"

"Cậu không nên ăn trộm đồ của người khác"

Chậc.

Tôi tặc lưỡi một cách lặng lẽ.

Cái ngoại hình chết tiệt này. Bất kể tôi làm gì đều bị hiểu lầm.

Tôi liếc về khuôn mặt của người đang nắm tay tôi. Cậu ta khá đẹp trai.

...Thật không công bằng. Tôi thì bị biến thành con gái và luôn bị hiểu lầm.

Tâm trạng của tôi có chút chua chát và giọng điệu trở nên gay gắt hơn.

"...Đi thôi."

"Hử...?!"

Ồ, sao cậu ta lại bất ngờ đến vậy?

Tôi đã làm gì sao?

"Đừng lo lắng. Tôi chỉ cố gắng trả chiếc ví này cho chủ nhân của nó mà thôi."

Tôi mỉm cười nhẹ nhàng để xóa sạch hiểu lầm, mặc dù tôi cảm thấy không thoải mái khi làm vậy.

Ngay lập tức cậu ta làm vẻ mặt u ám.

À, cậu ta vừa hiểu lầm tôi bởi vì khuôn mặt này.

Tôi dường như trông có 'chút' khả nghi.

Tôi bước đi vội vã để rời đi thật nhanh. May mắn thay, những học sinh kia chưa đi được bao xa.

"Này nhóc, hãy dừng lại một chút?"

"...Tại-Tại sao, tôi đã xin lỗi rồi mà."

"Đây là ví của cậu đúng không?"

"Ví của tôi?! Trả lại đây!"

"Yeah, tôi sẽ trả lại"

Tôi đột ngột ném chiếc ví khiến cậu ta giật mình.

Được rồi, bây giờ tôi có thể tạo mối quan hệ tốt với những thằng nhóc này.

[Chàng trai lúc nãy là nhân vật chính đó! Hehe cậu ta thật sự rất đẹp trai. Tất nhiên nhân vật chính phải có ngoại hình ưa nhìn!]

"...Hử?"

Sự chú ý của tôi đột ngột thay đổi, tôi ngó lơ mấy thằng nhóc kia.

Tác giả đã nói gì vậy?...Nhân vật chính? Thằng nhóc đẹp mã khi nãy?

"Tác giả, có phải thằng nhóc vừa nãy không?"

"Đúng rồi! Nhân vật chính trong tiểu thuyết, Yu Siwoo! Cậu ta không ngầu sao?"

"...Chúng tôi đã chạm mặt nhau?"

Vậy là tiểu thuyết cuối cùng cũng bắt đầu rồi.

Cùng đưa cuốn tiểu thuyết này đi tới hồi kết nào!

[Hehe, nhân vật chính thật sự rất ngầu...!]

Tôi thở dài trước Tác giả - người viết cuốn tiểu thuyết này.

Tôi phải tạo ra một kết thúc có hậu cho một cuốn tiểu thuyết mà tôi không biết nó sẽ diễn ra như thế nào.

Tôi không muốn chết.

"Được rồi, hãy bắt đầu thôi Tác giả."

[Hử...Yeah! Chúng ta cùng cố gắng hết sức nào! Cho đến cái kết! Let's go!]

Trước hết, mục tiêu trước mắt.

Tôi phải trở thành bạn với Yu Siwoo.

***

"Khả nghi..."

Yu Siwoo đã nghĩ vậy.

Nó quá đáng ngờ.