Just Because I Have Narrow Eyes Doesn't Make Me A Villain!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

(Đang ra)

Bloom into you: Regarding Saeki Sayaka

Hitoma Iruma

Đây là spin-off light novel của bộ Manga "Bloom into you", kể về câu chuyện về nhân vật phụ trong câu chuyện chính là Saeki Sayaka, một cô bé nghiêm túc và từ nhỏ chỉ tập chung và

19 1018

Dù thế giới có chối bỏ em, anh sẽ không bao giờ quên mùa hè mà ta đã trải qua cùng nhau

(Đang ra)

Dù thế giới có chối bỏ em, anh sẽ không bao giờ quên mùa hè mà ta đã trải qua cùng nhau

Kujo Ren

Một câu chuyện tình yêu tuổi trẻ trong sáng, tuổi trẻ đầy cảm xúc, với một cái kết đau buồn nhưng ấm áp, sẽ chạm đến trái tim người đọc.

3 22

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

(Hoàn thành)

Teniireta Saimin Apuri de yume no Haremu Seikatsu o Okuritai

みょん

Kẻ tự xưng là kẻ thua cuộc nhưng về cơ bản lại là nhân vật chính tốt bụng, cuối cùng lại chạy khắp nơi để giúp đỡ mọi người!? Một câu chuyện rom-com thôi miên mọi lứa tuổi!

30 627

Mushoku Tensei (Light Novel): Isekai Ittara Honki Dasu

(Đang ra)

Mushoku Tensei (Light Novel): Isekai Ittara Honki Dasu

Rifujin na Magonote

Câu truyện xoay quanh một gã 34 thất nghiệp và bị đuổi ra khỏi nhà vì những hành động thối nát mà anh ta đã làm. Nhận ra bản thân thật rác rưởi và cả cuộc đời chỉ là một đống đổ nát, anh ta mong ước c

3 26

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

39 753

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

(Đang ra)

After I Save The Ice Princess From Another School From a Mol*ster, We Started as Friends

皐月陽龍

Tuy nhiên, Souta không thể ngờ được rằng bản thân sẽ bị cô ấy đùa giỡn hết lần này tới lần khác.

56 2338

Ở đây hết - Prologue

Hoa anh đào đang rơi rụng và phấn hoa khiến mũi mọi người ngứa ngáy.

Ánh nắng xuân tươi sáng chiếu xuống mọi người.

[Hôm nay là một ngày đẹp trời!]

“…Đúng vậy, Tác giả.”

Tôi bước những bước chân vụng về trên con đường dốc lên, nơi mọi người đang đi bộ.

Cơ thể này vẫn chưa quen.

Khi tôi vô tình va vào một vài học sinh đang đi cùng đường, họ phản ứng mạnh mẽ.

“Này, mở to mắt ra khi đang đi chứ…!”

“Ồ, xin lỗi.”

“À, không sao… ừm, không sao!”

Các học sinh đột nhiên trở nên lịch sự sau khi nhìn thấy khuôn mặt tôi.

Một chiếc ví rơi ra từ túi của một học sinh. Họ đang vội đến vậy sao? 

Có vẻ như họ không để ý đến nó.

Tôi quyết định sử dụng khả năng của mình một cách tự nhiên để luyện tập.

Sợi chỉ của chiếc găng tay nửa bàn tay tôi đang đeo tuột ra và lao về phía chiếc ví.

…Hmm, thành công. Tôi cần phải làm quen với việc sử dụng nó thường xuyên.

Tôi nhẹ nhàng giật tay lại, và sợi chỉ kéo chiếc ví về phía tôi như một con cá đang được cuộn vào. Sau đó tôi nhìn về phía những chàng trai vừa nãy.

“Ồ, họ đi rồi.”

Tôi nghĩ với một nụ cười gượng gạo.

Dựa trên đồng phục của họ, chắc chắn họ là học sinh tại học viện mà tôi sắp ghi danh.

Tôi nên trả lại nó nhanh chóng.

Nếu tôi xây dựng mối quan hệ ngay cả khi chỉ là một nhân vật phụ, điều đó có thể giúp tôi sau này.

Khi tôi chuẩn bị đi theo hướng họ đi, đột nhiên có người nắm lấy cánh tay tôi.

“Xin lỗi.”

“Sao?”

“Cậu không nên lấy đồ của người khác.”

Tsk.

Tôi lẩm bẩm một tiếng.

Vẻ ngoài chết tiệt này. Dù tôi làm gì, tôi cũng bị hiểu lầm.

Tôi liếc nhìn khuôn mặt của người vừa nắm lấy cánh tay tôi. Cậu ta khá đẹp trai.

…Thật không công bằng. Khi tôi biến thành con gái và luôn bị hiểu lầm.

Tâm trạng tôi hơi chùng xuống và giọng nói tôi trở nên sắc bén hơn một chút.

“…Thả ra.”

“Hả…?!”

Ồ, tại sao cậu ta lại ngạc nhiên như vậy?

Tôi đã làm gì sao?

“Đừng lo. Tôi chỉ đang cố gắng trả lại chủ nhân của nó.”

Tôi mỉm cười nhẹ để làm rõ hiểu lầm, mặc dù tôi không muốn làm vậy.

Cậu ta sau đó có vẻ mặt ủ rũ.

Chà, cậu ta cũng vừa hiểu lầm tôi vì khuôn mặt của tôi.

Tôi trông hơi đáng ngờ, phải không?

Tôi bước đi nhanh để rời đi nhanh chóng, và may mắn thay, những người kia không đi xa.

“Này cậu, dừng lại một chút được không?”

“…Tại sao. Tôi đã xin lỗi rồi mà.” 

“Chiếc ví này có phải của cậu không?”

“Ví của tôi?! Trả lại đây!”

“Được rồi, tôi sẽ trả lại.”

Tôi ném chiếc ví cho cái người đang giật mình.

Được rồi, bây giờ tôi có thể xây dựng mối quan hệ với những người này…

[Anh chàng lúc nãy là nhân vật chính! Hiya, cậu ấy thực sự đẹp trai. Tất nhiên nhân vật chính thì nên đẹp trai rồi!]

“…Hả?”

Sự chú ý của tôi chuyển từ việc cố gắng nói chuyện với những người kia sang tai tôi.

Tác giả vừa nói gì vậy? …Nhân vật chính? Người đẹp trai lúc nãy?

“Tác giả, người vừa nãy là…”

[Đúng vậy! Cậu nói đúng rồi! Nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết, Yu Siwoo! Anh ấy không tuyệt sao?!]

“…Chúng ta đã gặp nhau rồi.”

Vậy là cuối cùng nó cũng bắt đầu.

Hành trình đưa cuốn tiểu thuyết này đến hồi kết.

[Hehe, nhân vật chính thực sự rất tuyệt…!]

Tôi lắc đầu trước Tác giả, người đang viết cuốn tiểu thuyết này.

Tôi phải làm cho một cuốn tiểu thuyết mà tôi không thể nói trước được sẽ mở ra như thế nào có một kết thúc có hậu.

Tôi không muốn chết.

“Được rồi, chúng ta hãy thử xem, Tác giả.”

[Hả? …Được! Chúng ta sẽ cố gắng hết sức! Hết khả năng! Đi nàoo!]

Đầu tiên, một mục tiêu trước mắt.

Tôi phải trở thành bạn với Yu Siwoo.

***

“Thật đáng ngờ…”

Yu Siwoo nghĩ.

Điều đó quá đáng ngờ.