Sau khi rời khỏi phòng Quỷ vương, tôi cảm thấy cứ như được sống lại vậy.
“Em tưởng mình chết mất trong đó rồi đấy.”
“Tôi không ngờ cậu lại là một tên nhát cáy đấy, jano~”
Sư phụ vừa bay lên ngồi trên vai tôi vừa nở một nụ cười thích thú.
“Quỷ Vương tuy trông nghiêm khắc thế thôi nhưng là một người rất tử tế, ja~. Chỉ cần cậu không phạm sai lầm quá lớn thì sẽ không bị trừng phạt đâu.”
“Sao cô không nói sớm cho em biết chứ !!”
Tôi trả lời với cái giọng pha chút hờn rỗi,thấy thế cô liền nhẹ nhàng xoa đầu tôi châm chọc.
“Ta nghĩ cậu phải biết rồi chứ, lính mới.”
“Xin lỗi vì em chỉ là thằng lính mới…..”
Trong khi chúng tôi vừa nói chuyện vừa bước ra sân, từ trong làn sương, xuất hiện thân ảnh một thú quỷ. Đó chính là Phó chỉ huy Sư đoàn Hai, Dogg. Tôi liền lập tức thủ thế.
“Muốn đánh nữa sao?”
Nhưng hắn ta lắc lắc đầu.
“Tuy rất không cam tâm, nhưng lần này ta thua.”
Dứt lời, Dogg vừa tránh sang một bên nhường đường cho chúng tôi.
Đối với quỷ tộc, sức mạnh là tất cả. Những thằng không tôn trọng nó thì đừng mơ sống thọ.
“Tự nhiên ngươi biết điều thế ! Hút lá đu đủ à ?”
Tôi đi qua Dogg, trong khi vẫn đề phòng, nhưng hắn ta hoàn toàn không thể hiện ra chút ý định muốn đánh nhau một tý nào.Thay vào đó, hắn nói :
“Nhưng lần tới, ta nhất định sẽ đánh bại ngươi.”
“Vẫn muốn đánh à !.”
Tôi chính thức sa mạc lời với thằng này, bởi có luật là người mạnh bắt buộc phải chấp nhận bất kỳ lời khiêu chiến nào nên có muốn tránh cũng không được.
“Được thôi, hẹn lần sau.”
“Ou”
Tên thú quỷ đó nở nụ kinh tởm khiên tôi lạnh cả xương sống. Khi ra đến bên ngoài, sư phụ đột nhiên quay sang tôi mở lời.
“Đừng có mà khinh địch. Hắn bên trong tộc thú quỷ cũng được coi là một nhân vật xuất chúng đấy, ja~.”
“Hắn ta dường cũng biết dùng cái thứ gọi là “Não” nhỉ.”
Tôi ậm ừ đồng ý, xong cô nói thêm.
“Không chỉ thế, hắn còn khá chăm luyện tập đấy.Sự nhanh nhẹn chính là điểm phân loại hắn với những tên thú quỷ khác. Tuy có cơ thể to lớn nhưng điểm yếu của hắn vô cùng ít.”
“Đó là một trong những lí do mà đệ tử tránh hắn đấy”
“Dù sao thì, Người sói là hiểu rõ nhất mà”
Sư phụ vừa xoa đầu tôi vừa nở một nụ cười vô tư.
“Có thể nói hắn là một thú quỷ thiên tài trong tộc tuy nhiên làm sao mà bằng người được, Bởi vì ngươi là để tử của ta mà lại, jano~.”
Sư phụ vừa nói vừa trượt xuống từ trên vai tôi.
“Được rồi, tạm biệt ở đây thôi, ta còn có nhiệm vụ phải làm, ja~.”
“Thế còn đội quân cốt binh, người sẽ làm gì với chúng?”
“Ta đã bảo chúng nghe lời cậu rồi, nên hãy dùng chúng thật thích hợp. Nếu có chuyện gì xảy ra ta sẽ tới ngay.”
“Vậy ạ…”
Không có sư phụ tôi không tự tin lắm trong khoản này, với lại tôi cũng không muốn cô đơn một mình thế này, nhưng vì sư phụ là một chỉ huy cao cấp nên đành chịu thôi vậy.
“Được rồi, em sẽ hoàn thành nhiệm vụ của mình, cai quản và bảo vệ tốt Ryun Height.”
“Hmm, chú ý hành động của quân Mirarudia. Ngoài ra đừng có đánh mất phần người nhân hậu trong mình, ja~.”
“Vâng.”
Trong khi sư phụ vẫy tay chào, cùng lúc đó tôi bắt đầu niệm thần chú.
Trở về Ryun Height. Văn phòng của tôi vốn là dinh thự của lãnh chúa. Tôi có chút lo lắng là không biết trong thời gian mình vắng mặt có xảy ra chuyện gì không. Tôi đi hình như cũng chỉ có mới một tiếng thôi nhỉ. Nhưng trong thế giới này không hề có đồng hồ, tôi không dám chắc lắm.
“Ồ, đến rồi à.”
Một lướng lớn những túi chứa đầy những đồng Bạc được xếp chồng lên nhau trong một góc căn phòng, khiến tôi một lần nữa cảm thấy giật mình với cung cách làm việc của Quỷ vương. Có vẻ như nó đã được đưa tới bằng ma thuật.
Đúng ngày hôm nay lại vô cùng cần tiền, chúng chắc chắn sẽ giúp được tôi ít nhiều.
“Được rồi, giải quyết một lần cho xong luôn.”
Biến trở lại hình dạng con người, tôi tiếp tục công việc của mình. Lấy tấm bản đồ ra, bắt đầu xem xét rồi suy tính cho sự việc sắp tới.
Mirarudia là một Liên minh gồm 17 thành bang. Có Thượng nghị viện lãnh đạo tất cả, nói thì nói vậy nhưng thành não cũng phải tự đi mà lo đến thân mình, nên chả có gì khác biệt cả.
Hiện tại, mục tiêu chính của quân đội Quỷ vương tập trung lực lượng tấn công Liên minh Mirarudia. Sư đoàn Hai tấn công khu vực phía Bắc, còn Sư đoàn Ba thì lo khu vực phía Nam.
Chúng tôi hiện tại đã chiếm được ba thành ở phía bắc và hai ở phía Nam.
“Sư đoàn Hai lao như đúng rồi vậy…”
Tiện nhắc tới thì thành phố bị Dogg chiếm giữ không phải là một thành bang, nó chỉ đơn giản là một thị trấn mỏ bình thường. Nên không được tính vào bên trên.
Những thành bang trọng yếu thì không nói làm gì, ngay cả những thị trấn xung quanh cũng bị Sư đoàn Hai đánh cho sấp mặt. Tôi có cảm giác như chỉ huy của Sư đoàn Hai là một tên cuồng oánh nhau.
Nói tới Sư đoàn Hai thì có vẻ như họ chỉ biết giết chóc và phá hoại. Nếu muốn chúng tôi cũng có thể làm thế.
Tuy nhiên vẫn đề nảy sinh lúc này chính là hành động sắp tới của quân Liên minh Mirarudia.
Nhiệm vụ chính của quân Liên minh là duy trì trật tự và phòng thủ thành bang. Bình thường quy mô cũng rất nhỏ, nên kinh nghiệm trong việc tái chiếm thành là vô cùng hạn hẹp.
Với lại họ không thể cứ thế mà bỏ thành của mình mà đi, mà mỗi thành bang sẽ phải đóng góp một số lượng quân nhất định. Cho nên 1000 sẽ là số quân tối đa họ có thể huy động được.
Nói cách khác là họ sẽ không thể đồng thời chi viện cho cả phía Bắc và phía Nam.
“Liệu họ có lên phía Bắc không ?”
Ở phía Bắc, Sư đoàn Hai đang tấn công dữ dội. Bất chấp thiệt hại về người và việc chiếm đóng lãnh thổ, Sư đoàn Hai đánh thẳng tới Shuberm, một nơi có vị trí chiến lược ở phía Bắc.
Tòa thành được bảo vệ bởi 2,000 kị binh hạng nặng và 3,000 bộ binh, ấy vậy mà vẫn thất thủ. Tôi thậm chí không muốn tưởng tượng những gì đã xảy ra ở đó.
Nếu Mirarudia tiến binh lên phía Bắc vậy thì nơi này sẽ được an toàn.
…. Cơ mà cũng nên xác nhận lại tình hình binh lực của phe mình cái đã.
Hiện tại tôi đang chỉ huy 56 Người sói. Họ là những người lính vô cùng tinh nhuệ nhưng số lượng lại ít đến vô vọng.
Tiếp theo là 200 Khuyển nhân. Vừa nhỏ vừa yếu, chiến lực kém xa đội quân người sói. Nhưng may thay là sư phụ đã cho tôi mượn đội quân 2,000 cốt binh. Chúng rất mạnh. Không sợ cung tiễn. Rất nghe lời. Và không biết sợ hãi là gì.
Binh lực khoảng 2,250 người, nhưng lương thực chỉ cần cho 250 người là đủ. Bởi đội quân cốt binh không cần phải ăn hay ngủ gì cả.
Tôi thật sự biết ơn sư phụ đấy.
“Cậu cười nhăn nhở gì thế, Vaito-kun?”
Giật mình, tôi liền quay lại. Là Faan-oneechan.
“Ể, a? Có chuyện gì vậy, Faan?”
“Có sự tình hơi phiền toái chút. Đó là vấn đề về Giáo phái Thánh.”
“Là họ sao?”
Mirarudia có rất nhiều tôn giáo, nhưng lớn nhất là Hội thánh. Tôn giáo này chú trọng đến sự đoàn kết và dạy con người về lòng nhân hậu.Nói thì nói vậy nhưng với họ cái nhân hậu ấy chỉ dành cho những người có cùng tôn giáo thôi. Còn đối với người không cùng đức tin thì cứ ở đó mà mơ “nhân” với chả “hậu” nhé.
Faan-oneechan vuốt vuốt mái tóc đuôi ngựa để ra đằng trước của mình mà thở dài.
“Mục sư Hội thánh trong thành phố này, ông ấy yêu cầu được tự do tín ngưỡng. Muốn chúng ta giải quyết vấn đề cúng bái và hành hương.”
“Hmm…”
Tôi khoanh tay lại suy nghĩ.
Cúng bái thì cũng được thôi. Bởi kiểu gì có một số thành phần lợi dụng làm điều mờ ám, có muốn cấm cũng không được.
Nhưng để họ đi hành hương kể cũng hơi khó.
Hội thánh đòi hỏi phải tới thánh địa hành hương, mà lại có tới mấy cái thánh địa như thế. Theo đống tài liệu mà tôi vội lấy ra xem khi nãy thì được biết hai năm sẽ hành hương một lần.
“Ryun Height có dân số khoảng 3,000 người, trong đó có bốn mươi phần trăm là tín đồ Hội thánh, vậy là khoảng 1,200 người?”
“Chỉ một nửa thôi, năm nay sẽ có khoảng 600 người có nhiệm vụ phải đi hành hương.”
Khuôn mặt Faan-oneechan đầy vẻ lo ngại. Đó cũng là lẽ đương nhiên thôi.
Tôi cũng đang đau đầu suy nghĩ.
“Nếu chúng ta để họ làm vậy kiểu gì cũng sẽ có dăm người chạy trốn dưới vỏ bọc là đi lạc.”
“Ngoài ra, cũng sẽ có người cố gắng trà trộn vào đoàn hành hương.”
“Aa, còn có cả vụ đó nữa.”
Trong lúc tôi cố gắng suy nghĩ, Faan-oneechan vẫn đang chăm chú nhìn tôi.
“Hay là chúng ta cấm nó?”
“Cũng được, nhưng sẽ không khôn ngoan khi cấm đoán tôn giáo mà không suy nghĩ kĩ.”
Tôi đứng dậy. Việc này gợi tôi nhớ đến lịch sử đẫm máu ở kiếp trước mà tôi được biết tới.
(Edit: dạng dạng bọn thập tự chinh với hồi giáo)
“Phiền chị kêu Bá Tước tập trung tất cả những người đứng đầu những tôn giáo tới.”
“Tất cả sao?”
Thấy vậy Faan-oneechan ngạc nhiên hỏi, tôi gật đầu xác nhận.
“Đúng vậy,tất cả lãnh đạo của Hội thánh và cả các tôn giáo khác nữa.”
(Trans: nguyên văn câu cuối này là “All the leaders of the Radiant faith, the Stillmoon faith and also from other indigenous faiths.” mà mình éo hiểu cái tên tôn giáo Stillmoon dịch ra nghĩa là gì, bên tendo dịch là Thanh giáo mà thấy nó éo liên quan, thôi thì cứ bỏ đi. Anh em nào hiểu thì comment thông não cái)