JETMAN

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

When I Comforted a Junior Gyaru Who Was in the Middle of Heartbreak, She Changed Her Appearance to Dark-Haired Beauty and Started Seducing Me

(Đang ra)

When I Comforted a Junior Gyaru Who Was in the Middle of Heartbreak, She Changed Her Appearance to Dark-Haired Beauty and Started Seducing Me

藤井論理

Đây là câu chuyện tình yêu về cậu học sinh trung học bị ám ảnh bởi 1 gyaru, người đã có kinh nghiệm nhưng thực ra lại suy nghĩ rất đơn giản.

5 26

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

10 46

Viên Đạn Đỏ Thẫm Aria

(Đang ra)

Viên Đạn Đỏ Thẫm Aria

Akamatsu Chuugaku

Trường cao trung Tokyo Butei hay còn gọi là Butei là nơi đào tạo các thám tử có vũ trang. Về cơ bản thì học sinh của trường được phép mang theo vũ khí và có quyền trừng trị tội phạm không khác gì lực

3 8

Kuromaku Game

(Đang ra)

Kuromaku Game

Kuou Haruki

Bộ truyện từ tác giả của Liar Liar, Cross Connect và illustrator của Arifueta, Tsurekano

3 5

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

364 12749

Sau khi tôi bị tỏ tình, tiểu thư trông có vẻ lạ.

(Đang ra)

Sau khi tôi bị tỏ tình, tiểu thư trông có vẻ lạ.

Hidari Ryuu

Và thế là Hoshine bắt đầu tấn công Eito mạnh mẽ hơn bao giờ hết! Tiếp xúc thân mật trong chiếc xe điện chật kín người, nài nỉ cậu ngủ cùng mình…… Hoshine tích cực tiến gần hơn đến Eito, người chỉ mong

11 112

Vol. 01 - Xin Hãy Yêu Tôi! - PHẦN MỘT - Chương 1: Tiếp Xúc

1

Khi đang tựa má vào ngực người đàn ông, Rie chợt nhận thấy tuyết bắt đầu rơi.

Những bông tuyết trắng rơi không ngừng vào khoảng không tối tăm ngoài cửa sổ. Thật là một trận tuyết lớn, Rie nghĩ. Nó giống như một lòng bàn tay màu trắng vậy. Nếu đang đi bộ trên đường mà tuyết rơi xuống vai nhiều như vậy, cô sẽ phải quay lại nhà.

Cánh tay của người đàn ông cử động. Những ngón tay của anh đùa giỡn với mái tóc của Rie như thúc giục cô làm điều gì đó. Rie đã tập trung trở lại.

Ngọn lửa lách tách trong lò sưởi chiếu sáng thân hình trần trụi của người đàn ông đang nằm ngửa.

Một cơ thể được rèn luyện hoàn hảo.

Rie xoa má và hôn môi khắp cơ thể người đàn ông. Núm vú của Rie rung lên mí mắt của người đàn ông. Sau đó cô lại tựa đầu vào ngực anh và thở dài.

Cô nghe thấy rõ nhịp tim của người đàn ông đó. Một, hai, ba... cô đếm nhịp tim. Cô nhận ra rằng âm thanh này đang khiến dòng máu lưu thông trong cơ thể anh ta. Rie cầu nguyện. Cô hy vọng âm thanh này sẽ tiếp tục mãi mãi...

“....Ryu....”

Rie thì thầm, người đàn ông từ từ ngồi dậy. Bây giờ đến lượt người đàn ông.

Ryu nhẹ nhàng đặt thân mình lên người Rie trong khi đang tìm kiếm một nụ hôn.

Bất chợt Ryu nheo mắt lại. Căn phòng chỉ được chiếu sáng lờ mờ bởi ngọn lửa của lò sưởi, nhưng cơ thể trần trụi của Rie thật chói lóa, tỏa sáng như ngọc trai từ bên trong.

Ryu nhắm mắt lại và bắt đầu tiến sâu hơn vào Rie.

Không biết hai người họ đã làm tình với nhau biết bao lần kể từ ngày hôm qua. Cả hai đã hoàn toàn khỏa thân kể từ lúc đó, và họ vẫn đang khao khát thân thể của nhau. Thậm chí còn quên luôn cả giờ ăn. Tất cả những gì họ có thể cảm nhận là mồ hôi và hơi nóng của người kia.

Cặp đôi bị cuốn hút bởi niềm đam mê mãnh liệt, như thể họ đang tiếc nuối “cuộc sống” nhỏ bé mà họ đã bỏ lại.

Dĩ nhiên là vậy rồi. Vì cả hai sẽ sớm phải chịu đựng những thử thách khốc liệt. Từng người một sẽ phải hy sinh thân mình cho một dự án.

Sẽ có nguy cơ dẫn đến tử vong bất kì lúc nào.

Ba ngày trước, Ryu và Rie đã nghe về Dự án Jetman từ Odagiri. Lúc đó, cặp đôi đều cảm thấy vừa mừng vừa lo. Họ vừa vui mừng vì được chọn, vừa lo sợ rằng cơ thể mình sẽ trải qua những biến đổi mạnh mẽ do tiếp xúc với Sóng Birdonic mà Odagiri đã đề cập.

Tất nhiên là cả Ryu và Rie đều tin tưởng Odagiri, cấp trên trực tiếp của họ.

Tuy là phụ nữ nhưng Odagiri thông minh hơn bất kỳ ai khác, họ rất biết ơn sự ân cần như người chị gái mà đôi khi cô thể hiện. Nhưng dù Odagiri liên tục đảm bảo an toàn cho họ thì cô cũng không thể xua tan nỗi lo lắng này.

Để bảo vệ trật tự của một thế giới đang ngày càng hỗn loạn, chúng ta cần phải tạo ra những chiến binh mới. Odagiri nói vậy. Những chiến binh bất tử với ý chí và cơ thể mạnh mẽ... Họ biết rõ vậy. Ai cũng hiểu điều hiển nhiên đó. Đó là lý do tại sao một tổ chức lớn với những bộ óc xuất sắc nhất thế giới và 500.000 thành viên đã được tuyển chọn cho Dự án Jetman.

Những chiến binh mới - hay Jetman, gồm có năm người, trong đó có hai người là Ryu và Rie. Họ được chọn trong số 500.000 người.

Chắc chắn không có vinh dự nào lớn hơn điều này.

Nhưng...

Củi trong lò sưởi kêu lách tách.

Ryu buông Rie ra, hai người dựa vào gối trên giường. Tuy nhiên, không có gì đảm bảo rằng dự án sẽ thành công 100%. Sẽ chính xác hơn nếu gọi nó là một thử nghiệm hơn là một dự án. Một cuộc thí nghiệm lên cơ thể người được thực hiện vì hòa bình thế giới.

Đó là lý do tại sao bây giờ hai người ở đây.

Trong một túp lều trên núi cách xa sự hối hả và nhộn nhịp của thành phố.

Thí nghiệm thất bại có thể đồng nghĩa với cái chết.

Vì vậy cả hai đều đang ở đây. Để yêu thương trọn vẹn thân xác của nhau.

Rie dùng ngón tay lần theo vết sẹo trên cánh tay Ryu.

Vết thương này... Rie nghĩ. Chuyện này xảy ra khi hai người chiến đấu chống lại một tổ chức buôn lậu ma túy. Ryu đã bảo vệ cô. Đó là vết sẹo hồi ấy.

Ryu đặt môi lên vết sẹo trên lưng Rie.

Vết thương này... Ryu nghĩ. Đó là khi họ cùng nhau chiến đấu chống lại vụ cướp một tàu chở dầu lớn. Nỗ lực của Rie lúc đó thật ngoạn mục.

Cả hai đều có những vết sẹo nhỏ khắp cơ thể. Đó là bằng chứng cho thấy họ đều là những chiến binh dày dạn kinh nghiệm.

Điểm cốt lõi của Dự án Jetman chính là kích hoạt đột phá các tế bào trong cơ thể con người bằng cách chiếu xạ qua Sóng Birdonic.

Nếu dự án thành công, những vết sẹo của cặp đôi sẽ biến mất.

Tuyết rơi ngày một dày đặc, ập vào cửa sổ của túp lều trên núi. Ngoài tiếng tuyết rơi và tiếng củi cháy trong lò sưởi thì không còn âm thanh nào khác. Một sự tĩnh lặng đẹp đẽ ngự trị bên trong túp lều. Tựa như những chiếc vỏ sò bị bỏ lại sau khi thủy triều rút, tựa như thế giới đang dần lùi lại và rời bỏ họ ở đây.

Rie nhìn tuyết đang dần phủ kín cửa sổ, cô cảm thấy nỗi lo lắng âm ỉ sâu trong lồng ngực dần tan biến. Đó là vì tuyết.

Nghĩ lại thì, tuyết đã là vận may đối với Rie từ khi cô còn bé. Trước khi điều gì tốt đẹp xảy ra, tuyết luôn rơi. Và cũng giống như bây giờ, có những bông tuyết lớn như lòng bàn tay. Tuyết rơi vào đêm trước ngày cô được nhận vào trường cấp ba. Lần đầu tiên cô giải quyết một vụ án sau khi gia nhập tổ chức hiện tại cũng là ở một nơi có phong cảnh đầy tuyết.

Nữ thần may mắn luôn vỗ vai Rie từ phía sau tuyết, vì vậy Rie mới ngoảnh lại. “Chắc chắn điều gì đó tốt đẹp sẽ sớm xảy ra.” Rie nghĩ vậy.

Ryu đã nói gì đó.

Rie hỏi anh.

“Nếu dự án thành công...” Ryu thì thầm. “Nếu mọi thứ trở nên tốt đẹp...”

Rie gật đầu. Nếu mọi việc suôn sẻ... Rie sẽ bước trên lễ đường bên cạnh Ryu.

Em sẽ mặc một chiếc váy cưới có màu của tuyết. Rie nghĩ.

2

Tuyết tiếp tục rơi cho đến tận đêm khuya.

Tuyết dày bao phủ khắp Nhật Bản ngoại trừ Kyushu. Hơn nữa, một cơn bão đang thổi vào thủ đô, cùng một trận bão tuyết dữ dội đang nuốt chửng toàn bộ đô thị.

Tuy nhiên, thành phố vẫn không mất đi sức sống dơ bẩn của nó. Những bảng hiệu đèn neon độc hại nở rộ, tiếng ồn ào của xe hơi, những cơn say nôn mửa và tiếng nói ồn ào ở khắp mọi nơi.

Ở đây chẳng có ai quan tâm đến người khác.

Không một ai chú ý đến người đàn ông đó. Nếu hôm ấy là một ngày nắng đẹp, có lẽ sẽ có người nhìn vào hắn ta với ánh mắt tò mò. Người ấy có vẻ ngoài kỳ lạ, với chiếc áo choàng đen che kín toàn thân và chiếc mũ rơm cũ kỹ.

Người đàn ông dừng lại trước một bảo tàng ở ngoại ô thành phố.

Đôi mắt của các con vật phản chiếu ánh đèn neon từ cửa sổ, phát ra ánh sáng đỏ và xanh khi chúng chăm chú nhìn người đàn ông vừa bước vào tòa nhà.

Có những con mắt thủy tinh, và những con mắt nhồi bông.

Đây là một bảo tàng dành cho động vật đã tuyệt chủng. Vô số hạt giống sẽ không bao giờ sống lại được trưng bày sau cửa kính, tất cả đều phủ đầy bụi. Có lẽ là không có nhiều khách tham quan. Chẳng một ai quan tâm đến động vật đã tuyệt chủng.

Người đàn ông nhìn từng con vật nhồi bông một. Hết con thú nhồi bông này đến con khác lộ diện mỗi khi người đàn ông đi qua, tiếng bước chân lại vang vọng trong căn phòng trống.

Bò biển Steller... Phần thân trên của nó giống hải cẩu, còn phần thân dưới thì giống cá. Đôi môi cong của nó được bao phủ bởi những sợi râu cứng như dây thép, đôi mắt tròn và nhỏ như quả sồi so với vóc dáng khổng lồ của nó. Người đàn ông đọc kỹ ghi chú về con vật nhồi bông. Nó từng sống ở Bắc Băng Dương. Một con bò biển Steller có thể mang lại khoảng 317kg thịt và mỡ, thịt có màu đỏ đậm có vị giống như thịt bò. Chúng đã tuyệt chủng vào năm 1783 do bị thủy thủ đánh bắt quá mức.

Bồ câu viễn khách... Một loài chim vô cùng xinh đẹp. Đôi cánh và lưng của chúng có màu xanh đậm và bóng bẩy. Ngực có màu hạt dẻ sẫm. Mắt của chúng có màu cam. Hơn hai tỷ con chim bồ câu viễn khách từng sống ở châu Mỹ. Nhưng rồi số lượng đã giảm sút do sự háu ăn của con người. Năm 1914, con chim cuối cùng được nuôi ở vườn thú đã chết.

Linh dương sừng thẳng Ả Rập... Nó có hai chiếc sừng thẳng tắp trên đầu, là một loài vật đẹp đẽ gợi nhớ đến kỳ lân. Tại Ả Rập, việc đánh bại loài vật này từ lâu đã được coi là minh chứng cho sự nam tính. Tuyệt chủng vào năm 2011. Đó là ba năm trước đây.

“Làm cái gì thế?”

Một tiếng hét đột nhiên vang lên từ trong bóng tối, nhưng người đàn ông không hề cử động. Hắn chỉ đứng đó nhìn chằm chằm vào những con vật nhồi bông.

Chiếc đèn tay của nhân viên bảo vệ rọi vào bóng dáng người đàn ông. Chiếc mũ rơm kéo qua mắt che đi vẻ mặt của người đó. Nhân viên bảo vệ nắm lấy vai người đàn ông. Sau đó, chiếc mũ rơm nhẹ nhàng rơi xuống sàn.

8924a05db9efd4e27d3ab595037a32aa.jpg

“Là mi à...?” Người đàn ông nói. “Mi là kẻ đã mời ta đến hành tinh này?”

Nhân viên bảo vệ nhìn thấy hai khuôn mặt trên người đàn ông.

“Là mi à...?” Người đàn ông lặp lại lần nữa. “Mi đã gọi ta đến hành tinh này đúng không?”

Người đàn ông vừa là một ông già, vừa là một chàng trai trẻ. Nửa bên phải khuôn mặt của gã trông như đang ở độ tuổi đôi mươi, còn nửa bên trái chẳng khác gì xác ướp.

Nhân viên bảo vệ không thể rời mắt khỏi khuôn mặt đó cho đến giây phút anh ta qua đời.

Một chàng trai đẹp đến rùng mình và một lão già xấu xí... khuôn mặt trông như bị cắt làm đôi và phần bên phải và bên trái của mỗi người được ghép lại với nhau.

Thân xác của bảo vệ đã bị thổi bay. Anh ta văng vào làm vỡ cửa kính và chết bên trong kệ trưng bày. Bong bóng máu bốc lên từ các lỗ chân lông khắp cơ thể anh ta.

Thi thể người bảo vệ nằm cạnh một con linh dương Ả Rập nhồi bông.

Đó là nơi dành riêng cho những loài động vật sắp tuyệt chủng.

3

Dự án Jetman đang tiến triển theo đúng kế hoạch.

Đây là lần đầu tiên cả Ryu và Rie chứng kiến nhiều quan chức cấp cao tụ tập cùng nhau như vậy. Đó cũng là lần đầu tiên họ gặp ba thành viên còn lại được chọn trở thành Jetman. Cả ba người đó đều là những người trẻ ở độ tuổi đôi mươi và có lí lịch sánh ngang với Ryu và Rie.

Năm người xếp hàng giữa sàn, lắng nghe những lời động viên của các vị quan chức trong tư thế chào cờ.

Người phụ trách là Odagiri, cô đang đợi ở góc.

Có vô số lãnh đạo lần lượt xuất hiện trên bục đàn.

Rie dần dần cảm thấy mệt mỏi với dáng vẻ bất động. Mau bắt đầu nhanh lên đi. Mình muốn hấp thụ Sóng Birdonic càng sớm càng tốt và trở thành Jetman. Nhất định dự án này sẽ thành công. Chắc chắn mọi thứ sẽ suôn sẻ. Và mình sẽ cưới Ryu. Việc kết hôn giữa các thành viên không vi phạm quy định gì cả.

Căn phòng đầy ắp người, oi bức và ngột ngạt. Rie nghĩ rằng với nhiều người tập trung trong một phòng như vậy, không khí từ các lỗ thông gió có thể không đủ. Hoặc có vấn đề gì đó với máy tạo không khí ở giữa trung tâm chăng? Thông thường, nó tạo ra vừa đủ không khí đến toàn bộ Earthship rộng lớn, nhưng...

Dù vậy thì cửa sổ không thể mở được. Bên ngoài cửa sổ là vũ trụ.

Earthship, được chế tạo vào thế kỷ 21 theo sáng kiến của Liên hợp quốc, là một vòng ống khổng lồ bao quanh Trái đất. Nó có hình dạng giống như vành đai của Sao Thổ. Bên trong vành đai được chia thành nhiều khu vực khác nhau tùy theo bộ phận, nhưng chức năng chính của nó là nắm bắt ngay lập tức bất kỳ sự kiện nhỏ nào xảy ra trên mặt đất. Nếu có một sự cố nào đó cần phải đối phó, một đội sẽ được cử đi ngay lập tức. Nói cách khác, vành đai khổng lồ là lời cầu nguyện cho hòa bình của nhân loại.

Giờ đây, trong một mảnh của Earthship, Dự án Jetman đang được tiến hành.

“Tendo Ryu... Bước lên phía trước.”

Giọng của người phụ trách Odagiri vang lên từ micro.

Ryu ưỡn ngực bước về phía trước. Mọi ánh mắt đều tập trung vào Ryu.

Sàn nhà trước mặt anh nứt ra, một chiếc buồng kén trong suốt nổi lên.

Việc chiếu xạ Sóng Birdonic được thực hiện trên từng người một. Ryu là người đầu tiên.

Ryu quay lại và nhìn Rie. Rie gật đầu và nhẹ nhàng mỉm cười.

Khi anh ngồi xuống chiếc ghế nhỏ bên trong buồng kén, những vòng kim loại tự động bật ra và trói chặt tay chân của Ryu.

“Cứ như đang bị tử hình vậy.” Ryu nghĩ.

Một quả cầu kim loại màu bạc từ từ rơi xuống từ trần nhà phía trên. “Sóng Birdonic đang được phát ra từ đó chăng?” Bề mặt của quả cầu kim loại sáng bóng và mịn màng, và khuôn mặt của Ryu được phản chiếu ở đó.

Mọi người đều che mắt bằng kính bảo hộ và theo dõi chuyện đang xảy ra.

“Được rồi, lên thôi.” Ryu lấy lại tinh thần. Mình đã quyết định sẵn sàng rồi. Mình sẽ tái sinh khi tiếp xúc với Sóng Birdonic.

Một chiến binh mới có thể biến hình thành Jetman.

Và với Rie, cô muốn chiến đấu vì thế giới chừng nào mình còn sống.

Quả cầu kim loại gầm lên khe khẽ.

Kính bảo hộ của mọi người phát sáng màu bạc, phản chiếu Sóng Birdonic được giải phóng.

Rie kiềm chế bản thân để không chạy về phía buồng kén theo bản năng.

Không ai nói năng một câu nào. Gần một ngàn người bất động và hồi hộp. Duy chỉ có tiếng rên rỉ nhỏ bé của quả cầu kim loại tiếp tục vang lên. Ánh sáng của Sóng Birdonic tỏa ra từ nó và bao bọc cơ thể Ryu.

Không thể nghe thấy tiếng hét của Ryu bên trong buồng kén cách âm. Rie chỉ có thể nhìn Ryu đang quằn quại đau đớn.

Bên trong hoàn toàn im lặng cho đến cuối.

Nhìn vẻ mặt Ryu vặn vẹo vì đau đớn, Rie cố hết sức để giữ mình không quay đi. Đừng bỏ chạy. Rie tự nhủ với mình nhiều lần như vậy. Kể cả khi những người khác nhắm mắt lại, mình cũng phải xem đến cùng. Mình và anh ấy là một.

Tiếng hét của Ryu đang bùng nổ bên trong buồng kén.

Tiếng thét vang lên hai ba lần, và cuối cùng cũng không thể biết được ai đang hét nữa.

Đây là lần đầu tiên anh phải chịu cơn đau dữ dội như vậy. Anh đã từng bị thương nặng vài lần trước đây, nhưng đau đớn đến thế này... Cảm giác như vô số con bọ nhỏ đang ăn mòn bên trong cơ thể anh.

Trong ý thức đang mờ dần, Ryu nhận ra lí do tại sao cơ thể mình lại bị cố định như một tử tù. Nếu không có xiềng xích, chắc chắn anh sẽ phải cào đến rách cả ngực và bụng trong đau đớn đến mức hủy hoại cơ thể. Khi ý thức của anh bắt đầu lịm dần, cơn đau dữ dội cuối cùng cũng giảm đi.

Trái đất xanh tươi lơ lửng trước mắt anh. Khi nhìn từ ngoài không gian, Trái đất thực sự trông giống như một viên đá quý. Một viên đá quý nhỏ xoay tròn trong bóng tối vô tận. Và có một Earthship hình dáng vành đai bao quanh Trái đất. Ơ kìa? Ryu nghĩ. Chuyện này thực chất có nghĩa là sao? Đáng lẽ bây giờ mình phải ở trên Earthship đó chứ.

Ý thức của Ryu đang lơ lửng trong không gian. Anh cố gắng hết sức để quay trở lại Earthship. Tất nhiên là nó không liên quan đến cơ thể vật lý, vì vậy anh không thực sự cử động được tay chân. Nhưng đó chính là ý chí của anh.

Ý thức của Ryu bay xuyên thời gian và không gian.

Anh đã quay trở lại khoảnh khắc lần đầu tiên gặp Rie. Hồi ấy Ryu và Rie vẫn còn là thực tập sinh. Hai người học cùng lớp. Khi giới thiệu bản thân với cả lớp, Rie nói: “Sở thích của tôi là cắt râu cho mèo hoang.” Khiến ai cũng cười lớn.

Hơn thế nữa, Ryu đã quay ngược thời gian.

Một Ryu trẻ thơ đang nô đùa trong sân vườn. Ryu mới bắt đầu học tiểu học, cậu bắt đầu chạm vào một bông hoa bìm bìm ở vườn hoa. Nó đã nở từ trước và nụ sẽ không mở ra nữa. Cậu ngắt một cánh hoa. Sau đó, một đàn kiến bò ra từ bên trong nụ. Vô số con kiến bò lên cánh tay, cắn vào da thịt của Ryu, cậu không khỏi thở dài tiếc nuối.

Ryu hét lên bên trong buồng kén. Ý thức của anh trở về cơ thể, cơn đau dữ dội quay trở lại chẳng khác nào bên trong anh đang bị trùng bọ gặm nhấm. Ngay cả sau khi quá trình chiếu xạ Sóng Birdonic kết thúc, cơn đau vẫn tiếp tục kéo dài một thời gian nữa.

Thoạt nhìn, thân thể Ryu không có gì thay đổi. Khuôn mặt và cơ thể của anh vẫn y nguyên. Rie xoa ngực nhẹ nhõm.

Bên trong buồng kén, Ryu đang nghiêng đầu vì mệt rã rời. Anh gặp khó khăn khi lấy lại ý thức.

Lúc đó, buồng kén rung chuyển dữ dội nhưng Ryu nghĩ đó là do giác quan của chính mình đã mất kiểm soát. Anh chắc chắn chức năng cảm giác của mình vẫn chưa bình thường. Ngay cả tiếng còi báo động khẩn cấp vang vọng khắp Earthship cũng khiến Ryu tưởng nó đến từ một thế giới xa xôi nào đó.

Odagiri, Rie và những người khác chạy về phía Ryu, cuối cùng anh cũng tỉnh lại sau khi bị kéo ra khỏi buồng kén.

Không chỉ có buồng kén, mà cả sàn nhà cũng rung chuyển dữ dội. Không, toàn bộ Earthship đang rung chuyển. Odagiri và Rie hét điều gì đó vào tai Ryu. Mọi người bị kích động xoay quanh khắp căn phòng, cùng với vô số tiếng bước chân vội vã.

Chắc chắn có điều gì đó đang xảy ra.

Một vật thể bí ẩn đã hiện lên trong phòng điều khiển vài giây trước đó.

Nó xuất hiện trên quỹ đạo mặt trăng mà không có bất kỳ cảnh báo nào. Trong một không gian vốn được cho là trống rỗng, bỗng nhiên nó xuất hiện như một phép màu. Và nó tiếp cận Earthship theo một đường thẳng.

Vật thể có đường kính tối đa khoảng 10km khiến người ta liên tưởng đến các cơ quan nội tạng của con người. Nó phình ra thành hình túi, bề mặt được bao phủ bởi đầy ắp các đường ống giống như mạch máu. Bất cứ ai có kiến thức về y học chắc chắn sẽ nhớ đến tử cung của con người.

Tuy nhiên, không có dấu hiệu của sự sống trên vật thể này. Nếu tử cung con người là biển cả nuôi dưỡng bào thai thì biển đó đã cạn khô. Có thể nói, đó là một lớp vỏ bong ra của tử cung. Không máu, không nước, không nhiệt, không chuyển động.

Trên thực tế, nó trong suốt giống như lớp vỏ của một thứ gì đó. Bên trong có rất nhiều đường ống chạy theo khắp các hướng. Có thể thấy rằng nó được chế tạo rất tinh xảo.

Khi vật thể đến gần, độ rung lắc của Earthship trở nên mãnh liệt hơn.

Những máy bay chiến đấu tối tân nhất... Earthbirder, ngay lập tức xuất kích.

Không có sự tấn công nào từ vật thể đó.

Nó chỉ đang tồn tại.

Nhưng nó đang tiến gần hơn.

“Các Earthbirder, hãy trả lời. Hãy trả lời.”

Một giọng nói vang lên trong phòng điều khiển. Liên lạc đã bị cắt đứt khỏi từng chiếc máy bay cất cánh.

“Hãy trả lời, các Earthbirder, hãy trả lời.” Giọng nói cuối cùng lại biến thành một tiếng hét.

Những Earthbirder hiển thị trên màn hình lần lượt đâm vào vật thể và phát nổ. Họ đã hoàn toàn mất kiểm soát.

Không hề có vết trầy xước nào trên vật thể đó. Thoạt nhìn thì vật thể mỏng manh giống như một chiếc vỏ sò, nó tiến tới mà không hề bị tổn hại.

Các thành viên trong phòng điều khiển nhanh chóng nhận ra chuyện gì đã xảy ra với những chiếc Earthbirder.

Bàn điều khiển trước mắt, sàn nhà và những bức tường đang trở nên cũ kĩ. Các vết nứt chạy dọc bề mặt kim loại, bong tróc như những lớp biểu bì. Sự “mệt mỏi kim loại” đó thật khủng khiếp. Chẳng khác nào hàng ngàn năm đã trôi qua cùng một lúc.

Hiện tượng này bắt đầu trong phòng điều khiển và nhanh chóng lan rộng khắp căn cứ.

Ryu chưa thể tự chạy được. Tác động từ Sóng Birdonic vẫn còn trong cơ thể anh. Với sự giúp đỡ của Odagiri và Rie, Ryu chật vật tiến đến lối đi. Các thành viên trong nhóm vội vàng chạy qua cả ba người.

Còi báo động khẩn cấp vẫn tiếp tục reo. Lệnh sơ tán khẩn cấp đã được đưa ra. Phải nhanh chóng đến kho chứa tàu thoát hiểm.

Rie khoác vai Ryu khi cô không ngừng hét tên anh trong vô thức.

Sao có thể chết ở một nơi như thế này được chứ? Mình và Ryu còn rất nhiều việc phải làm nữa. Có rất nhiều ước mơ mà mình muốn biến thành hiện thực. Rie nghĩ.

Mình và Ryu, cuộc sống của chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi mà.

Hiện tượng mỏi kim loại cuốn theo ba người họ đi như một con sóng. Âm thanh vỡ toác khi sàn nhà nứt ra và các bức tường sụp đổ. Phải nhanh lên. Kho chứa tàu thoát hiểm sẽ sớm không còn dùng được nữa.

Một số chấn động đã làm rung chuyển Earthship. Ryu ngã khuỵu xuống. Odagiri và Rie giúp anh đứng dậy. Màn hình chợt sáng lên. Một khuôn mặt xuất hiện trên mọi màn hình trong Earthship.

“Bọn mi... là những kẻ đã mời gọi chúng ta?”

Một khuôn mặt đáng sợ nói. Một giọng nói vô cơ vang vọng khắp căn cứ đang hỗn loạn.

“Có phải bọn mi... đã mời gọi chúng ta đến?” Đó là gã đàn ông có khuôn mặt của cả thanh niên và ông già.

Đột nhiên, một vụ nổ xảy ra gần nhóm của Ryu. Đường ống năng lượng chạy dưới sàn đã tan vỡ. Ryu và Odagiri bị thổi bay bởi vụ nổ. Một cái lỗ hở ra trên tường và không khí tràn vào không gian với tốc độ chóng mặt.

Ryu nhìn thấy... Cơ thể Rie lơ lửng trên không.

Ryu nhìn thấy... Cơ thể Rie bị hút vào không gian vũ trụ.

Ryu nhìn thấy... Tay mình đang nắm lấy tay Rie.

Ryu nắm chặt tay Rie. Mặt khác, anh bám vào bức tường của lối đi để kéo lại.

Một, hai... Những ngón tay của họ dần tách ra.

Mái tóc của Rie gợn sóng dữ dội trong luồng không khí ùa vào.

Ba, bốn... những ngón tay của hai người tách ra.

Ryu lắng nghe, nghe thấy Rie hét tên mình.

“RYUUUUUUUUUUU!!”

Với đôi tay dang rộng, mái tóc dài quấn mắc quanh cổ và đôi mắt mở to, Rie biến mất trong không gian tối tăm, đến một nơi mà Ryu không bao giờ có thể chạm tới được nữa.

Earthship phát nổ theo phản ứng dây chuyền.

Căn cứ dạng vành đai được xây dựng xung quanh chu vi trái đất tan biến không một dấu vết.

Trong vụ nổ, Trái đất được bao phủ trong một vòng lửa xanh lam trong chỉ chốc lát.

Cùng lúc đó, bốn tia sáng rơi xuống đất.

Đó là Sóng Birdonic.

Khi căn cứ phát nổ, quả cầu kim loại chứa Sóng Birdonic cũng bị phá hủy. Sóng Birdonic bay ra biến thành bốn tia sét và hướng xuống mặt đất.

Odagiri đã chứng kiến tất cả những điều đó từ tàu thoát hiểm. Ryu bất tỉnh ở ghế sau.

Odagiri đánh ngất Ryu vì anh định cố bay ra ngoài vũ trụ để đuổi theo Rie. Cô cõng Ryu bất tỉnh trên lưng, và bằng cách nào đó họ đã trốn thoát được.

Ngay sau khi Earthship bị tan tành, vật thể bí ẩn có hình dạng tử cung đột nhiên biến mất như thể đang tan chảy, giống như lúc nó xuất hiện. Chỉ còn lại không gian vũ trụ tối tăm ở bên ngoài.

Sự yên tĩnh hoàn toàn lan rộng đến vô tận.

Không còn nghe thấy giọng nói của Rie ở đó nữa.

Không còn nghe được tiếng hét của Rie khi gọi tên Ryu.

Khoảnh khắc Rie rơi vào không gian vũ trụ, cô đã nhìn thấy hình ảnh chiếc váy cưới màu tuyết bay phấp phới trước mắt.