이영도 단편선 - [Truyện Ngắn], Con Rồng ở Vùng Escorsil

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

(Đang ra)

Tôi lọt vào tầm ngắm của nữ chính với tư cách là chị dâu của cô ấy

Pig Cake

Tôi chuyển sinh vào thế giới bên trong một cuốn tiểu thuyết R-19 dựa trên câu chuyện về cô bé quàng khăn đỏ, nhưng lần này là cô bé quàng khăn đỏ ăn thịt con sói cơ.

2 379

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

(Đang ra)

Anh hùng à... tôi e rằng có điều gì đó không ổn với sự ám ảnh của anh…

다라빛

Tôi đang ở trong một trò chơi RPG thông thường. (RPG là gì vậy mọi người?)

7 763

Sự Quản Lý Hàng Đầu

(Đang ra)

Sự Quản Lý Hàng Đầu

Long Umbrella,장우산

Jung Sunwoo là một người bình thường với mong ước sau này có thể dẫn dắt thành công một diễn viên nổi tiếng quốc tế. Vào ngày đầu tiên đi làm sau khi được nhận bởi W&U – một công ty chuyên đào tạo các

1 262

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

(Đang ra)

Khi tôi không còn là người mẹ chồng ác độc nữa, thì mọi người trở nên ám ảnh tôi

Sukja

Một người phụ nữ độc ác khiến chồng và con trai phải sợ hãi.

17 1777

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

(Tạm ngưng)

Ngày hôm nay người chị của nhân vật phản diện lại phải khổ sở

엘리아냥

Tôi đã thăng thiên bởi truck-kun khi đang cố gắng tránh kẻ bám đuôi.

6 727

브레이커즈 - Breakers

(Tạm ngưng)

브레이커즈 - Breakers

Chwiryong

Một chàng trai đã bị mắc kẹt vào thế giới Knight Saga, trò chơi đã biến cậu thành một vị hoàng tử của Quỷ giới. Đáng tiếc thay cậu lại trở thành Cửu hoàng tử bất tài chứ không phải là Nhị hoàng tử là

114 8069

Chương 6: Kế Hoạch (2)

Sarandite không chắc rằng là liệu cô có thể say khì mà bản thân chưa hề đụng vào một tý cồn nào hay không . Khi dần dần lấy lại được nhận thức của mình , cô, bằng một cách nào đó , đang ở trong một tòa nhà khổng lồ mà trước đây cô chưa từng thấy qua trong đời. Ở nơi mà xung quanh được bao bọc với biết bao nhiêu là giá sách, cùng với đằng xa xa kia lấp ló vài bộ bàn ghế , cô chỉ đành biết tự hỏi “ Tại sao mình lại ở trong một thư viện nhỉ ? ‘’

Với trí nhớ mơ hồ của mình , cô mường tượng ra được cảnh ngài Dusburn đang nghiền nát bọn người xương ra bã chỉ với bằng vài hòn đá,rồi sau đó ông bắt cô phải tiến vào bên trong đường cống; nếu phải hỏi ai đó về chuyện này thì chắc chắn họ sẽ cho rằng ngài Dusburn đây còn giống quái vật hơn cả đám quái thật sống trong kênh cống này…Thật không ngoa khi nói rằng , đây đúng là một buổi tàn sát của ổng hơn là một trận chiến . Sau khi tiến hành xé toạc bụng của một con quái vật khổng lồ và lấy ra một nội quan đáng kinh tởm bên trong , ngài Dusburn liền dùng răng cắn toạc nó ra rồi phun đống dịch thể bên trong lên người Sarandite 

‘’Nhập gia tùy tục thôi , thứ mùi này sẽ khiến mấy đám tiểu quái sẽ không làm phiền đến chúng ta nữa ‘’

Sarandite dương như sắp phát điên lên mất .Cô dám chắc cái thứ kinh dị vừa rồi là bàng quang , nhưng lương tâm đã ngăn cô lại khỏi việc xác minh nó .

“Tất cả những thứ này là … ?’’

‘’ Cô có biết tại sao mà có rất nhiều các loài sinh vật sinh sống trong một căn nhà không , như chuột hay gián chẳng hạn ? Đây cơ bản là nơi chúng sống ở Esoril.

‘’Không, đó không phải là điều tôi muốn nói đến , cái quái gì đang diễn ra thế này ? Có trong mơ thì tôi cũng chưa bao giờ nghĩ đến một chuyện như thế này .Chẳng phải một hiệp sĩ như ngài thì sẽ hiên ngang chính diện xông thẳng vào hang ổ bọn rồng và có một trận đôi công tuyệt vời hay sao?Còn những gì mà chúng ta đang làm nãy giờ , thế nào nhỉ ,trông không có vẻ gì là như thế hêt ?’’

‘’Chúng ta đến đây là để giải cứu , không phải là chiến đấu ‘’ 

Giải cứu . Chỉ đơn giản 2 từ ngắn gọn, vô cảm nhưng lại ẩn chưa biết bao là ý nghĩa và đầy xúc tích đã ngay lập tức kéo Sanrandite trở lại thực tại . Đúng rồi , đây là một nhiệm vụ giải thoát , mình đến đây là để cứu Jobin cùng với ngài Dusburn .Vậy thì hẳn đây là thư viện của Esoril . Mà tại sao ngài ấy lại có vẻ bực mình thế nhỉ ?

‘’Chúng ta đột nhập vào bằng đường cống không những một phần là vì nó sẽ giúp chúng ta dễ dàng thâm nhập một cách lặng lẽ và khó bị phát hiện mà còn có khả năng con đường này sẽ dẫn đến nhà kho hoặc phòng bếp . Nhưng mà bởi vì thư viện luôn là nơi khô ráo nhất trong cả căn nhà , nên bằng một cách nào đó mà chúng ta đã đi hơi quá xa so với dự định ban đầu . Nên những người chúng ta cố cứu chắc hẳn là phải ở đấy ‘’

Sarandite trở nên tái mặt ngay khi cô nghe thấy những từ ‘’nhà kho’’ và ’’phòng bếp’.Cô vô thức nắm chặt lấy cổ tay Sir Dusburn bằng cả hai tay của mình. Ngài Dusburn, người vừa mới giũ bỏ tay cô, liền phát hiện ra một viên ngọc lớn và một cuốn sách đang mở toang trên bàn.Sau khi lướt qua một lúc , ông nhoẻn miệng cười .

‘’Nguyện thạch? ….Hmm không sai vào đâu được …….Vậy là hắn đã làm vậy với Jobin . Tốt . Sarandite, giờ thì cô có việc để làm rồi đấy .”

“Gì cơ ?”

‘’’Đã đến lúc để giải thoát bản năng của con quái thú bên trong cô rồi. Hẳn là cô vẫn chưa quên mùi hương của Jobin chứ ? ‘’

‘’ Bản năng gì cơ , à mà khoan đã ,mùi của Jobin thì liên quan gì đến chuyện này?”

Bản thân Sarandite dường như cũng đã nhận ra được trạng thái rất bất ổn định trong tinh thân cô vào lúc này. Ngài Dusburn thì lại bắt đầu khiêu khích cô bằng việc so sánh cô này nọ với những loài như gia cầm hay bọn động vật giáp xác; và bỗng từ đâu ngài đấy đưa ra trước mặt cô một viên ngọc trắng.

Sarandite ngay lập tức cảm nhận được những tế bào máu đang sôi sục vì giận của mình trở lên lạnh toát đi ngay khi bắt gặp được hình ảnh của thứ gì đó rất quen thuộc. Thật sự thì , thành thật mà nói, phải là thứ gì đó đang khiến máu của cô sôi sục thêm nữa mới phải 

Tay chân cô bắt đầu run rẩy trongkhi miệng và mũi cô bắt đầu duỗi ra. Nhận ra rằng mình đang bắt đầu biến đổi , Sarandite hoảng hốt lấy tay che mặt 

‘’Không được , tôi không thể để Jobin nhìn thấy mình trong tình trạng này được ‘’

Ngài Dusburn đành phải cất viên đá đi , để lại Sarandite vừa che mặt , vừa nói trong thổn thức .

‘’ Tôi xin lỗi , tôi đúng là đã không nói dối khi đề nghị được giúp đỡ ngài . Nhưng .. việc này …không thể .Tôi chỉ muốn khi tôi đứng trước mặt Jobin , trong mắt anh ấy , tôi không còn là một con sói nữa mà là một người phụ nữ đang yêu ‘’

‘’Khỉ thật , tôi biết là cô sợ , nhưng đây không phải là mặt trăng . Nó chỉ là một viên nguyệt thạch mà thôi , thế nên cô không phải lo về việc bản thân sẽ chuyển hóa hoàn toàn thành sói đâu ‘’

‘’Tôi sẽ không đánh mất bản thân ư ?’’

‘’Yeah , việc biến đổi này chỉ khiến khứu giác và thính giác của cô được đẩy mạnh , và chỉ có thế thôi . Cô vẫn còn đang có thể nói chuyện như là một người bình thường , phải chứ ? ‘’

‘’Tôi vẫn đang nói chuyện ư , như là một con người thực sự ?’’

‘’ Giờ mới nhận ra sao , chậm quá đấy . Xét cho cùng , thứ đáng xấu hổ nhất của phần ‘’con’’ trong mỗi chúng ta chính là phần ‘’người ‘’ mà ‘’

Sau một hồi thuyết phục, cuối cùng Sarandite cũng chịu bỏ tay xuống. Hai mắt cô chăm chú quan sát xem liệu người đàn ông trước mặt mình có tỏ ra ghê tởm đối với khuôn mặt đầy lông lá cùng với khuôn mồm dài và chiêc mũi đen của mình hay không . Ngài Dusburn thản nhiên nói .

‘’Cô cũng chẳng thay đổi mấy là bao. Bây giờ thì cô đủ khả năng để lần ra dấu vất của người tình của mình rồi chứ ‘’

Sarandite cố hít một hơi thật sâu. Mùi hôi thối lấp đầy phổi khiến cô cảm thấy muốn nôn nao. Nó gợi lên tất cả những lời lăng mạ mà cô đã phải hứng chịu từ ngài Dusburn từ trước cho đến nay. Dường như chỉ trong một khoảnh khắc , cô nhận ra được một mùi hương gì đó mà có chết thì cô cũng chẳng thể nào quên được. Ngài Dusburn , người tinh ý nhận ra ngay thấy sự thay đổi trên nét mặt của Sarandite, gật đầu.

‘’Mùi của Jobin có thể cũng vương sang người của Landeceliam, vậy nên chúng ta phải cẩn thận nếu như không muốn phải kết thúc cuộc giải cứu này sớm.Tập chung cả thính giác của cô nữa phòng khi chuyện gì đó không ngờ tới có thể xảy ra ‘’

‘’Vâng , tôi sẽ làm thế .’’

Sarandite tập trung cao độ đến nỗi sau một hồi cô bắt đầu lè lưỡi và thở hổn hển 

‘’Tôi nghĩ rằng tôi đã tìm thấy anh ấy! Chúng ta đang ở rất gần ảnh’’ 

‘’Nhanh lên, dẫn đường đi ‘’ 

‘’Nhưng theo như ngài nói thì đó cũng có thể là Landeceliam 

“Không sao , cứ dẫn đường đi.”

Sarandite ngay lập tức bắn ra như một mũi tên. Khi di chuyển, cô tựa như một con sói đơn độc đuổi theo con mồi. Ngài Dusburn bám theo sau mà trông không có vẻ gì là khó khăn cả , mặc cho vẻ ngoài có phần mũm mĩm của mình .

Tuy là một con sói, nhưng đồng thời Sarandite vẫn có một nửa là con người, vậy nên cô chưa từng được trại ngiệm việc chạy giữa một bầy sói là như thế nào . Sarandite rất muốn trải nghiệm nó. Cảm giác Landeceliam có thể xuất hiện trước mặt họ bất cứ lúc nào khiến càng thêm kích động cô. Sarandite thậm chí còn có cảm giác như mình có thể chu lên bây giờ .

May mắn thay, những người xuất hiện trước mặt họ không có vẻ gì là to lớn và hung dữ như Landeleliam hết . Thay vào đó, họ được chào đón bởi hai chiếc lồng chim lớn đang được treo lơ lửng trong không trung. Từ một trong hai chiếc lồng đó , vọng ra một tiếng nói đầy bối rối 

‘’Ngài Dusburn đấy ư ? ‘’