Mặc dù không biến ảo được như Sally, Kasumi và Chrome vẫn có thể dễ dàng chặn và né tránh các đòn tấn công. Và như vậy trận chiến đã kết thúc chóng vánh trong khi Maple gần như không phải làm gì cả.
Sau đó, họ nhanh chóng trèo lên mai Syrup và lên đường đi lấy viên ngọc kế tiếp của mình. Sau một lúc bay như vậy, họ dừng lại tại vị trí ở ngay trên đầu guild mục tiêu của mình.
“Ahh…viên ngọc ở nơi này có vẻ như đã bị cướp mất rồi.”
Maple ngó xuống kiểm tra cái bệ đựng ngọc, và tất cả những gì còn lại ở đó chỉ là một mặt đá trống rỗng.
Ở quanh cũng không có bất cứ ai cả, điều đó tức là viên ngọc đã bị đánh cắp, hoặc cái guild này đã bị tiêu diệt.
“Ừ, vậy chúng ta tới địa điểm tiếp theo nào.”
Và thế là họ tiếp tục chuyến đi săn trên bầu trời đêm của mình.
Họ đã dừng lại 3 lần trên 3 guild khác nhau.
Thế nhưng không lần nào họ đạt được mục đích của mình.
Không chỉ vậy, bởi tốc độ bay của Syrup cũng không thực sự nhanh cho lắm, do đó khoảng thời gian họ di chuyển từ địa điểm này sang địa điểm khác là khá lớn.
Di chuyển trong vô ích chỉ khiến sự mệt mỏi của họ càng lúc càng gia tăng mà thôi.
Trong lúc đang trên đường tới mục tiêu kế tiếp của mình, âm thanh thông báo tin nhắn quen thuộc vang lên trong tâm thức Maple.
“Hmm… Là Sally.”
Maple đọc tin nhắn. Nội dung của nó cho cô biết được rằng đội Sally đang trên đường trở về căn cứ, và nếu đội Maple gặp khó khăn với việc thu thập ngọc, họ cũng nên mau chóng rút lui.
Maple cho Chrome và Kasumi xem tin nhắn, và họ quyết định trở về căn cứ.
Ngoài ra, chỉ còn vài giờ nữa là tới nửa đêm, vì vậy đây là khoảng thời gian thuận lợi nhất để họ có thể quay về.
Đúng lúc khi Maple và đội của mình hạ cánh trước cửa hàng dẫn vào căn cứ và đang sắp sửa tiến vào trong, họ thấy một người chơi lạ mặt đang ngoái đầu nhìn ra sau lưng trong lúc chạy như điên về phía lối ra.
Nét mặt nhẹ nhõm của anh ta khi anh ta nghĩ rằng mình đã thoát chết trong chớp mắt đã nhuốm một màu tuyệt vọng khi lọt vào mắt anh là 3 người chơi mà ai cũng biết là ai đấy. Nhanh như cắt, Chrome và Kasumi chém vào người anh ta cùng một lúc.
“Chúng ta đang bị tấn công!”
“Ừ, mau vào trong thôi!”
Kasumi chạy như bay trên con đường dẫn tới phòng chứa ngọc.
Cô thủ sẵn thanh kiếm trước mặt mình trong lúc thận trọng bước vào phòng, và trong đó là Sally và những người khác.
Yui cùng với Mai đang thu gom lại mấy viên bi sắt nằm rải rác trên nền đất, cảnh tượng đó nói lên sự thật rằng có một đoàn người xấu số nào đó vừa chui đầu vào nơi nguy hiểm nhất trên bản đồ này.
“Mọi người an toàn cả…”
Kasumi đút kiếm vào bao và bước về phía 5 người đồng đội.
Theo sau cô là Chrome và Maple, như vậy toàn bộ thành viên của Maple Tree đã có mặt tại căn cứ.
Bộ đôi hộ vệ tuyến sau dường như đã tiêu tốn rất nhiều sức lực cho việc phòng ngự, và lúc này họ đang ngồi bệt trên sàn.
“Ahh, tớ mệt quá… Vừa rồi chuyện có thể đã rất tồi tệ nếu không nhờ có item của chị Izu.”
“Chị cũng đã dùng mất khá nhiều bom rồi… Tốt hơn hết là phải làm thêm ngay và luôn.”
Izu có thể sử dụng toàn bộ các chức năng của tiệm rèn bất kể vị trí hiện giờ của cô.
Miễn là họ có thời gian để chuẩn bị, họ sẽ không phải lo về việc hỏa lực bị thiếu hụt.
“Hmmm… Chúng ta không thường xuyên bị tấn công cho tới thời điểm hiện tại. Chuyện gì đã xảy ra vậy?”
Như Maple vừa mới đề cập, ai cũng biết rõ một điều rằng không nên động tới Maple Tree. Và bởi vậy việc họ đang liên tục bị tấn công quả là kì lạ.
“Cậu có kiếm được viên ngọc nào không Maple?”
“Huh? Ohh…không nhiều lắm. Rất nhiều guild đã bị cướp mất ngọc…Cậu thì sao, Sally?”
“Bọn tớ cũng vậy… Bọn tớ chỉ kiếm được 2 viên mà thôi.”
Họ để mấy viên ngọc mình cướp được lên trên bục đá, sau đó Maple thắc mắc về tin nhắn lúc trước của Sally.
“Tại một thời điểm nào đó, Assembly of Holy Swords chắc chắn sẽ tấn công chúng ta, và tớ nghĩ họ sẽ hành động vào ban đêm. Bên cạnh đó, mọi thứ ngoài kia đang hết sức hỗn loạn, vì vậy tớ không nghĩ chúng ta có thể trụ vững được nếu cứ giữ nguyên chiến thuật như hiện giờ…”
Sally kiểm tra bảng xếp hạng chung.
Tên các guild đã bị tiêu diệt được đánh dấu rõ rệt, và không chỉ có mỗi các guild nhỏ mới phải chịu số phận như vậy. Lúc này các guild cỡ trung cũng chẳng khá khẩm hơn là bao.
Có một vài guild nhỏ đã quyết định khô máu ngay trong ngày đầu tiên, và cũng không ít guild đã bị các guild lớn hơn áp đảo, bởi vậy họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tấn công tổng lực ra bên ngoài. Điều đó đã khiến cho sự kiện được đẩy nhanh tốc độ.
Không có nhiều guild có thể phòng ngự thành công mà không phải chịu bất cứ thương vong nào cả, và kết quả là sự kiện chỉ mới bước sang ngày thứ 2 thôi nhưng đã có rất nhiều guild phải về vườn rồi.
Những guild còn sót lại hiện giờ chủ yếu là các guild đông thành viên, nhưng tất nhiên cũng có một vài ngoại lệ khác nữa.
Và do đó mà khả năng kiếm được ngọc lúc này cũng đã bị giảm đi đáng kể.
Trên thực tế, lí do khiến Maple Tree bị ghé thăm thường xuyên hơn là bởi các guild ở xa không biết về họ đã cất công mò tới tận đây với hi vọng kiếm được một guild ngon ăn nào đó.
Giờ đây khi tình thế đã thay đổi khiến mọi người phải băng qua bản đồ để cướp ngọc, Yui, Mai cùng với Maple đang phải đối mặt với điểm bất lợi lớn nhất của họ: khả năng cơ động.
Dù họ có mạnh đến đâu đi chăng nữa, họ cũng không thể cướp được viên ngọc vốn ngay từ đầu đã không còn ở đó.
“Tớ đã nghĩ giai đoạn các guild nhỏ và trung bình còn tồn tại sẽ diễn ra lâu hơn… Thế nhưng tất cả mọi guild đều quyết định đẩy nhanh tốc độ… Tớ đã đặt mục tiêu phải kiếm thật nhiều điểm vào giai đoạn đầu tiên, tuy nhiên tớ đã thất bại.”
Tình thế đã rơi vào tay các guild lớn nhanh hơn dự tính của Sally. Và rõ ràng mọi thứ sẽ chỉ càng lúc càng trở nên bất lợi cho họ mà thôi.
“Do đó, mặc dù sớm hơn nhiều so với kế hoạch ban đầu. Tớ nghĩ chúng ta nên đẩy kế hoạch sang bước tiếp theo.”
Tất cả các thành viên đều nhất trí với ý kiến của Sally, sau đó họ chỉ định nhiệm vụ của mỗi người.
Maple ghi nhớ nhiệm vụ của cô, và rồi cô nói với Sally.
“Vậy bây giờ…”
“Đúng vậy.”
Sally biết Maple định nói gì, và do đó cô tiếp tục.
“Chúng ta sẽ ngồi đợi Assembly of Holy Swords tới…hẳn là thế.”
Maple nghe vậy liền cẩn thận kiểm tra lại bộ kĩ năng hiện giờ của mình và các trang bị cùng vật phẩm mình có thể sử dụng được.