Itai no wa Iya nanode Bōgyo-Ryoku ni Kyokufuri Shitai to Omoimasu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

(Hoàn thành)

Hãy hẹn hò với cô gái siêu cấp dễ thương như tớ đi!

Mikami Kota

Trong lớp học, trước mắt tôi cô ấy cứ như là một con mèo giả nai vậy, thật ra mọi hành động và lời nói của một người tự yêu bản thân này quả thật quá là phiền phức.

22 102

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

252 5317

Tearmoon Empire

(Đang ra)

Tearmoon Empire

Nozomu Mochitsuki

“Làm mọi thứ có thể để thoát khỏi lưỡi máy chém!”

268 9137

Tôi bắt gặp một cô gái xinh đẹp vô cảm trước cửa nhà

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

(Đang ra)

Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

Roy

Dưới sự bảo vệ của các vị thần, một cuộc sống dễ chịu cùng với loài slime ở một thế giới khác bắt đầu!

160 10033

Tập 03 - Chương 81: Phòng ngự tuyệt đối và tận cùng vực thẳm

Trong lúc Maple đi dạo trong thị trấn, không bất ngờ khi những cỗ máy được chế tạo bởi ‘vị thần thứ hai’ liên tục lọt vào tầm mắt cô.

Nếu có gì đáng nói thì rất ít thứ tại đây trông có vẻ thú vị.

“Hmm… Có lẽ mình cũng nên ra ngoài thám hiểm nữa.”

Địa hình trên tầng 3 này rất đa dạng, với những nơi hình thành nên các vực thẳm và vô số ngọn núi cao chót vót tới tận chân mây.

Như thể những người không có khả năng bay lượn sẽ không thể thám hiểm tầng này vậy.

“Syrup! Đi thôi!”

Maple xài cách thông thường để bay như mọi khi.

Điều bất thường duy nhất là cũng có những người chơi khác đang bay trên trời.

“Quả nhiên tầng 2 vẫn là nơi tuyệt nhất để hưởng thụ một chuyến du ngoạn. Đúng vậy.”

Những người chơi nhiệt huyết nhất đã khám phá ra một hầm ngục, và lúc này ai ai cũng đang hướng về đó.

Maple chỉ đơn giản là theo chân họ, cô thậm chí còn không biết là họ đã khám phá ra một hầm ngục.

“Có gì đó ở đằng kia sao?”

Đúng thế, cô chẳng biết gì cả.

Cô không biết tại sao họ cứ thế băng qua những hẻm núi sâu hun hút dày đặc sương mù và hướng tới ngọn núi phía trên.

Thi thoảng sẽ có những cơn gió mạnh tấn công họ từ bên cánh.

“Whaa! Ahh!”

Không đời nào Maple có thể bám vào Syrup với chỉ số STR=0 cả.

Và trong khi những người chơi khác đều đã chuẩn bị một dây đai an toàn gắn vào cỗ máy bay lượn của mình, Maple đơn giản là ngồi trên mai Syrup.

Và do đó khi cơn gió quét qua khiến cô bị mất thăng bằng, chỉ có mỗi Maple bị ngã ngửa ra và rơi xuống vực thẳm phía dưới.

“AAaaaaaaa!? Sy-syrup! Syrup!!”

Cô không thể nhìn thấy mặt đất. Cô cũng không chắc liệu có mặt đất nào tồn tại hay không.

Đến Maple cũng biết rõ rằng rơi từ độ cao như vậy sẽ không thể không bị đau được.

Cô tuyệt vọng gọi tên Syrup, nhưng nó không thể bắt kịp cô được.

Hung Tợn!”

Thứ duy nhất đứng về phe Maple lúc này là làn sương dày đặc che phủ cô khi cô biến đổi.

Giờ thì, không quan trọng là cô phải nhận bao nhiều sát thương, bởi cơ thể chính của cô sẽ không phải chịu bất kì ảnh hưởng trực tiếp nào cả.

Ở dưới đáy sâu, Maple di chuyển bên trong lớp sương mù. Hình dạng hiện tại của cô lúc này vẫn là cái lốt quái vật đó.

“Ah, huh? Mình không nhận tí tẹo sát thương nào sao?”

Không phải do lực phòng thủ cao mà cô không bị mất HP.

Mà là bởi người thiết lập ra nơi này ngay từ đầu đã không tính đến việc chuyện như vầy có thể xảy ra được.

Maple biến trở lại dạng người và băng qua làn sương mờ ảo.

“Hm? Đây là…”

Cô cảm thấy chân mình dẫm phải một vật gì đó, và cô cúi xuống để nhặt nó lên.

Đó là một cỗ máy đã hỏng.

Hoặc chính xác hơn là phần còn sót lại của một cỗ máy được lắp ghép từ nhiều bộ phận khác nhau.

Maple quyết định mở bản đồ để kiểm tra vị trí hiện tại của mình.

“Nơi này là…Nghĩa địa giấc mơ? Có lẽ nào nơi này có liên quan tới câu chuyện của ông bác đó?”

Câu chuyện có rất nhiều manh mối ẩn dấu mà phải khó khăn lắm mới tìm ra được.

Và tầng 2 thì đầy rẫy những khu vực hẻo lánh khó tiếp cận.

Cần phải đáp ứng được những điều kiện đặc biệt mới có thể đến được nơi này.

Maple đã vượt qua tất cả những trở ngại đó một cách hoàn toàn ngẫu nhiên, và hiện giờ cô đang đứng tại đây.

“Được rồi…Mình tốt hơn nên hành động thận trọng.”

Maple băng qua khoảng trống giữa những núi máy móc hư hỏng.

“Lớp sương mù đang…mỏng dần?”

Cô bước tới khu vực mà lớp sương mù mờ nhạt hơn, và cuối cùng cũng tới được nơi tận cùng.

Một nơi quang đãng nằm giữa những núi máy móc hỏng hiện ra, tại đó có những tia sáng xanh nhảy nhót như những con đom đóm.

Và ở trong góc là một người đàn ông đang ngồi quay lưng với đống phế liệu.

Cơ thể của ông ta làm từ kim loại.

Nhưng ông ta trông quá giống con người hơn là một cỗ máy.

Nhưng cũng vậy, trông ông ta giống một cỗ máy hơn là con người.

Không có tia sáng nào trong mắt ông ta cả, ông đã đã mất đi một nửa cánh tay, và trên ngực ông ta là một khoảng trống lớn.

“Ahh!?”

Thứ bay ra khỏi hành trang của Maple và không nghe theo chỉ thị của cô chính là cái bánh răng mà cô tình cờ tìm được.

Nó nảy về phía người đàn ông và bị hút vào cái lỗ rỗng huếch trên ngực ông ta.

Trong một lúc không hề có gì xảy ra cả, và bởi vậy Maple cảnh giác tiến lại gần người đàn ông.

“N-Ngài có ổn không?”

“Gg..gaa…”

Người đàn ông bắt đầu lên tiếng ngay khi Maple hạ cảnh giác. Cô bị bất ngờ đến nỗi phải trốn tịt sau tấm khiên của mình.

“TA LÀ VUA…VUA CỦA NHỮNG CỖ MÁY…KẺ ĐƯỢC SINH RA TỪ SỰ THÔNG THÁI VĨ ĐẠI VÀ NHỮNG GIẤC MƠ XA VỜI…”

“…”

“TA LÀ VUA…VỊ VUA ĐẦU TIÊN…KẺ MÀ HẮN ĐÃ XÓA BỎ…”

Maple im lặng lắng nghe người đàn ông.

“TA LÀ…TA LÀ THỨ…GÌ…”

Giọng của ông ta mỗi lúc một nhỏ dần đi, và sau cùng, ông ta dừng nói hẳn.

 “N-Ngài ấy bị hỏng rồi sao…?”

Trong lúc Maple đang lo lắng về tình trạng của người đàn ông, những tia sáng xanh nhảy múa bắt đầu bao lây ông ta.

Chúng bị hút vào cái lỗ trên ngực người đàn ông, khiến cho nó tỏa sáng.

“Ggg…”

“Oh, tốt quá… Vậy tức là ngài vẫn chưa bị hỏng!”

Maple lúc đầu rất vui mừng, nhưng rồi cô nhanh chóng nhận ra có gì đó không ổn.

“TA LÀ…VUA CỦA RÁC…VỊ VUA NGỦ TRONG PHẾ LIỆU…MƠ ƯỚC VÀ PHÉP MÀU…TẤT CẢ ĐỀU LÀ RÁC RƯỞI.”

Người đàn ông nói, và sau đó cơ thể ông ta biến đổi.

Những đống phế liệu ở gần đó đều bị hút vào cơ thể người đàn ông, ông ta biến chúng thành những vũ khí gắn liền vào người mình.

Những thanh kiếm, súng, giáp, chúng được tạo ra hết cái này đến cái khác.

“CẢ NGƯƠI NỮA…TA SẼ BIẾN NGƯƠI THÀNH RÁC!”

“…Cháu sẽ biến ngài về như cũ!”

Maple giương tấm khiên lớn lên và rút thanh Trăng Non ra.

Cô có một dự đoán về thứ đã khiến ông vua này phát điên.

Những tia sáng xanh. Ánh sáng của những cỗ máy được chế tạo bởi ‘vị thần thứ hai’.

“Mình sẽ chỉ tấn công vào chỗ đó!”

Ngay khi Maple quyết định như vậy, tầm nhìn của cô bị che khuất bởi vô vàn những viên đạn màu trắng xanh.