Tôi đi theo người hiệp sĩ cắt ngón tay mà không hề hay biết gì về cuộc trò chuyện đang diễn ra trong căn phòng.
Khu vườn tôi đi qua rất đẹp, nó mang đậm phong cách cổ điển của châu Âu.
Trên thảm cỏ xanh có rất nhiều bông hoa rực rỡ đầy màu sắc đang nở rộ, còn đường đi thì được lót bằng đá granite.
“Đẹp quá.”
Tôi bất giác cảm thán.
Có lẽ do tôi bất chợt rơi vào một mớ hỗn độn như vậy, nên khi thấy những bông hoa đẹp đẽ như thế khiến tâm tình tôi dễ xúc động.
“Đúng vậy. Nó là công sức của tất cả chúng ta đồng thời cũng là niềm kiêu hãnh của chúng ta.”
Có vẻ như người hiệp sĩ cắt ngón tay đang trong tâm trạng rất tốt.
“Sẽ rất phiền nếu tôi gọi ông là hiệp sĩ-dono hoài, không biết tôi có thể hỏi tên ông được không?”
“Ừm………. là Galef.”
“Ừm, Galef-dono. Một lần nữa, rất vui được gặp ông.”
“Ừm!”
Trong lúc chúng tôi đang có một cuộc đàm thoại nhỏ với nhau, chúng tôi đã đi đến dinh thự.
Dinh thự này lớn quá, nguy nga như một tòa lâu đài vậy, không, chính xác hơn thì nó giống như một cung điện.
Chúng tôi bước vào bên trong dinh thự, đi thêm một lúc, Galef-san mở một cánh cửa ra.
“Đây là phòng của cậu. Người hầu sẽ tới sớm thôi. Và hãy làm theo lời của cô ấy!”
“Cám ơn anh.”
Sau khi tôi bước vào phòng, Galef-san đã rời khỏi.
Căn phòng này khá đẹp, căn phòng trước kia của tôi không thể nào so với nó được.
Nhìn căn phòng tôi thầm nghĩ có vẻ như trong thời gian ngắn họ sẽ không làm hại tôi.
Một tiếng gõ cửa nhẹ vang lên.
“Xin thứ lỗi.”
Người bước vào phòng là một cô gái có cái đầu như bánh bao và mái tóc màu đỏ; bộ đồ hầu gài hoàn toàn tôn lên nét đáng yêu của cô. (TL: không biết cái đầu bánh bao là sao nữa, tra hình trên google toàn ra sủi cảo WTF)
Cô ấy không thể nói là quá xinh đẹp nhưng cũng không đến mức xấu.
“Quý khách, phòng tắm đã được chuẩn bị. Xin mời ngài đi theo tôi.”
Cô hầu gái ấy dẫn tôi tới phòng tắm thật xa hoa và khổng lồ.
Đã bao nhiêu ngày rồi nhỉ?……. Tôi không biết nữa, nhưng tôi dám chắc đây là lần đầu tiên tôi bước vào phòng tắm của thế giới khác.
Tôi đã muốn tận hưởng khoảnh khắc này lắm rồi. Rồi mấy cô hầu gái bắt đầu cọ rửa cho tôi.
Sướng quá.
Cảm giác thật sướng mà.
Họ rửa ráy tôi như thông thường vậy, nhưng cảm thấy thật sảng khoái và mùi hương cũng thật thơm.
Mặc dù tôi không phải là kẻ mắc bệnh sạch sẽ nhưng cũng không muốn người mình dơ bản chút nào.
A! Chuyện này thật xấu hổ mà.
Mấy cô hầu gái trong khi tắm rửa cho tôi đã nói……
“Cái gì thế này? Một cái đuôi à? Hay là chân?”
“Wooah, nó lớn quá.”
“Thứ này…. Có lẽ thật bất tiện…….”
Không nghe thấy gì cả……… Mình không nghe thấy gì cả!
Đúng thật là vô vọng mà! Các bạn biết đấy, tôi là một tên đàn ông trung niên!
Vì thế khi được mấy cô gái trẻ tắm rửa cho thì chuyện này khó mà có thể kiềm chế được mà!
“Xong rồi, thưa ngài.”
Tôi cám ơn cô hầu gái đứng đầu với khuôn mặt gần như đỏ chót và sau đó quay trở lại phòng mình.
Tôi cảm thấy cơ thể mình thật tươi tắn và tôi cũng đang mặc bộ quần áo mới.
So với bộ trước đó, thì bộ quần áo này thật hoa mỹ.
Tuy nhiên, đúng như tôi nghĩ, không có quần lót…….
Chẳng lẽ thế giới này không mặc quần lót à…….
Trong khi vừa nhâm nhi tách trà đen, tôi vừa suy nghĩ xem nên giải thích thế nào để giải thích cho họ về tầm quan trọng của đồ lót, thì cánh cửa được mở ra.
“Đã bắt cậu đợi rồi.”
Đó là tiếng của ông lão Razatonia.
“Không sao cả. Rất cám ơn ngài về phòng tắm. Tôi cảm thấy mình giờ thật tươi tắn.”
“Ừm. Vậy giờ chúng ta nói chuyện một chút trong khi ăn nhẹ nhé. À, cậu cũng đừng có gò bó quá. Bởi cuộc nói chuyện này rất quan trọng, ta sẽ không bận tâm mấy việc vặt đâu.”
Các người hầu nghe thấy những lời ấy như một tín hiệu, bắt đầu dọn thức ăn lên bàn.
Rồi sau khi đã chuẩn bị xong, họ liền rời khỏi.
Trông thật là ngon mà.
Sẽ thật tuyệt nếu tôi có thể một mình tận hưởng hết nó……
“Và bây giờ. Về vấn đề lịch trình của cậu.”
Tôi đánh ực miếng sandwich xuống.
“Một năm. Ta sẽ giúp cậu học được cách sử dụng ma thuật trong một năm.”
“V…vâng, thưa ngài.”
“Đừng lo lắng. Ta sẽ gửi đến cho cậu một giáo viên xuất sắc. Với tài năng dạy học của cậu ta, một năm là quá đủ để cho cậu trở thành một pháp sư hợp cách.”
Một năm sao?…….. Trong quãng thời gian này tôi phải tranh thủ trở nên mạnh hơn và hiểu rõ hơn về thế giới này mới được.
Muốn hùa theo kế hoạch của ông ta hay phản đối nó, tôi không thể thiếu sức mạnh được.
Đồng thời tôi cần thêm thông tin về thế giới này nữa, biết được nhiều thứ không bao giờ là tệ cả.
Nếu tôi không muốn chết…….
Tôi không biết khi nào tôi và ông ta sẽ trở mặt với nhau nữa.
Ông ta chỉ hợp tác với tôi vì ông ta có thể lợi dụng tôi.
Vậy thì tôi phải thể hiện được giá trị của mình trong mắt ông ta.
Chỉ cần tôi còn giá trị, thì nguy cơ chúng tôi trở mặt với nhau cũng giảm đi…….
“Vâng. Tôi sẽ cố hết sức đáp lại kỳ vọng của ngài.”
Tôi không muốn chết chút nào cả.
Để không chết, tôi chỉ có thể hợp tác ông ta…… Đó là mục đích duy nhất hiện giờ của tôi.
Tâm trí tôi trở nên kiên định hơn, ít nhất là cho tới khi tôi có đủ sức mạnh để tự bảo vệ bản thân mình.
Tuy nhiên, phản ứng sau đó của ông ấy khiến tôi không thể nào ngờ được.
“Đừng có đơ thế. Cậu sắp trở thành chồng của đứa cháu gái đáng yêu ta rồi, và đừng gọi ta là ngài nữa, kêu ông đi.”
Có vẻ như tôi sắp phải kết hôn với cô cháu gái của ông già láu cá này rồi…….
Tôi chết mấtttttttttttttt……….