Trời bất chợt mưa lớn.
Thường thì, việc này chả tốt lành tí nào. Nhưng vào lúc này, có thể nói trời mưa là cả một cơ hội.
「Thời cơ duy nhất trong đời?」
「Nói rõ hơn đi nào.」
Karin và Mana đang nóng lòng muốn biết lắm rồi.
「Đúng là mưa thì rất khó chịu. Bọn mình không có ô, và cho dù có ô gấp ở đây thì nó cũng không hữu dụng cho lắm. Mưa chả mang lại gì ngoài phiền toái cả.」
Tôi nhìn ra ngoài hang.
Mưa to như có bão vậy, nhưng vẫn không có nước chảy vào hang.
Chỉ có những giọt mưa rơi xuống đất làm ướt phần lối vào
「Ở phía bên kia họ cũng cảm thấy như vậy thôi.」
「Phía kia? Ý cậu là gì?」
Mana nói, Karin thì lấy tay che miệng.
Có vẻ là cô ấy nhận ra rồi.
「Đúng vậy, bọn Sumeragi cũng dính phải mưa. Nhưng lại có đến 200 người trong nhóm, họ gần như không có chỗ để trú mưa. Theo như Tanaka và Kageyama nói, chỉ có 30 người có thể tránh mưa. Nếu họ đứng chen chúc nhau, thì có thể lên đến 50 người. Nghĩa là hơn một nửa nhóm phải dầm mưa.」
Hơi nhiều đấy.
Nếu như mưa lâu, thì sẽ gây tổn hại đến nhóm của Sumeragi.
Trời đã mưa được cả tiếng rồi, nhưng vẫn chưa có dấu hiệu dịu đi.
Vô vọng.
「Hơn nữa, nhóm của Sumeragi không hề có quần áo để thay. Một điểm khác là, vào ngày mai họ sẽ phải khỏa thân.」
Mana cau mày.
「Chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy tuyệt vọng rồi.」
「Sẽ có nhiều người không thể làm việc được sau đó. Tất nhiên, không thể bỏ rơi họ được, nên vài người còn khỏe phải bao bọc họ. Dù vậy, bao nhiêu người khỏe mạnh còn có thể di chuyển? Chắc chắn là không đến 100 rồi. Nghĩa là, hơn một nửa nhóm sẽ gục.」
Tôi giơ ngón trỏ lên và bảo hai người họ hãy tưởng tượng đi.
「Họ chỉ vừa vặn để sinh tồn thôi. Vào thời điểm Tanaka và Kageyama trốn thoát, không hề có thứ gì như thức ăn dự trữ, hay một cái kho nào cả. Sẽ không thể cung cấp đủ thực phẩm nếu chỉ có những người khỏe mạnh. Đặc biệt, thức ăn chủ yếu của họ lại là thịt. Khác với đống rau dại và nấm, thịt không có mọc cùng ở một địa điểm.」
Cơn mưa này sẽ làm suy yếu nhóm của Sumeragi.
「Tớ nắm được tình hình rồi. Nhưng mà tại sao đây lại là cơ hội cho chúng ta vậy?」
Karin chuyển lại chủ đề chính.
「Hiện tại, nhóm của Sumeragi được thống trị bởi bạo lực. Không như bọn mình, họ không hài lòng cho lắm. Khi nhóm họ bị suy yếu, chắc là nhóm sẽ bắt đầu tan rã thôi.」
「Cậu có thể nói rõ hơn nữa không?」
「Những kẻ bỏ trốn như Tanaka và Kageyama. Tớ chắc rằng, những người ở hạng 5 sẽ bỏ trốn. Cũng như Tanaka và Kageyama thôi, người ở thứ hạng 5 đều phải liều mạng.」
Vai trò của Tanaka và Kageyama là thử độc của nấm và rau dại.
Nhóm của Sumeragi không có chút hiểu biết nào cả, nên họ dùng người để kiểm tra xem chúng có an toàn hay không.
Một vài người bạn otaku của Tanaka đã chết vì ngộ độc nấm rồi.
「Nếu những người hạng 5 thực sự đã phải thử độc, thì họ chắc đã biết chút ít về nấm rồi. Họ sẽ không bỏ qua cơ hội trốn thoát này đâu. Và thời cơ mà tớ đang nói đến là chiến thắng bằng những người đã bỏ trốn.」
「Hiểu rồi, nó sẽ giúp gia tăng chiến lực.」
Karin gật đầu.
「Bọn mình đang thiếu nhân lực trầm trọng. Lương thực không phải là vấn đề. Nhưng chúng ta lại không có thời gian để đóng một con tàu cho việc đi tới hòn đảo khác. Ngay cả khi tụi mình bắt đầu làm ngay bây giờ, vẫn cần cả tá thời gian mới hoàn thành xong được.」
「Đúng.」
「Tớ không biết có ai bỏ trốn hay không, nhưng sẽ thật tuyệt nếu bọn mình có thể thu nhận được khoảng mười người nhỉ.」
「Không phải có hơi ít sao?」
「Nếu chỉ là giả sử thì, chúng ta có thể giả định nhiều hơn, nhưng… Đây là thực tế, không thể tăng một cách đột biến được đâu. Khi ở Nhật, cậu thường nghe tin tức về những người nhập cư từ nước ngoài gây rối đúng không? Khi số lượng người chưa thích nghi được với nhóm tăng lên đột biến, những vấn đề như trên có thể xảy ra. Do đó, mười người là tốt lắm rồi. Riêng con số đó đã là rất nhiều.」
Bọn tôi cần gấp nhân sự nhưng không cần phải quá vội.
Có chút thiếu kiên nhẫn, nhưng bọn tôi cần phải khéo léo kiểm soát việc này.
「Vậy, sau khi mưa tạnh, công việc sẽ được bắt đầu?」
「Đúng, bọn mình sẽ làm việc vào ngày nghỉ.」
「Cậu chỉ mới ban hành nó mà, và giờ cậu muốn rút lại ư? Đó là ngày nghỉ hàng tuần đấy?」 Mana nói.
「Tớ sẽ chuẩn bị ngày nghỉ thay thế sau.」
Bên trong hang Shinomiya, bọn tôi đang bàn luận chiến thuật cho tương lai.
◇
Vào buổi tối, tôi bất chợt thức giấc.
Dù tin rằng nó sẽ ổn thôi, nhưng tôi vẫn lo sẽ có nước tràn vào.
「Không sao cả.」
Nước không chảy vào hang.
Điều đó khiến tôi cảm thấy nhẹ nhõm.
「Hokage cũng dậy rồi à?」
Mana thức dậy lúc tôi chuẩn bị nằm xuống lại.
Kế bên cô ấy là Karin đang úp mặt vào tường ngủ.
Cô ấy ngủ yên, ngon giấc.
「Thật trùng hợp làm sao, khi hai ta cùng lúc thức giấc.」
Mana ngồi dựa vào tường.
Bức tường đối diện với phía Karin.
「Đúng thật.」
Tôi ngồi kế bên Mana.
Tôi cảm thấy mình biết cô ấy đang mong muốn điều gì.
Thật sự là, tôi đã có linh cảm rồi.
「Hokage, đã được một khoảng thời gian rồi, đúng không?」
Cô ấy muốn một nụ hôn.
Mana yêu thích việc hôn hít, nên thỉnh thoảng cô ấy có làm chuyện này.
「Có vẻ như Karin vẫn đang ngủ, sẽ ổn thôi.」
Tôi lại gần Mana và hôn cô ấy.
Tôi đưa lưỡi vào trong miệng của Mana, và cô ấy cũng đáp lại.
Chúng tôi tận hưởng nụ hôn với âm thanh hơi thở của bọn tôi cùng hòa vào làm một.
Tất nhiên, vì nó mà tôi hứng lên rồi.
Nếu là trước đây thì nó đã hoàn toàn cương cứng rồi, nhưng giờ chỉ cương lên một nửa.
Nhưng, do bây giờ tôi đã cương lên nên không thể cứ quay lại mà ngủ được.
「Cậu hiểu mà, phải không?」
Mana đỏ mặt gật đầu.
「Cảm ơn.」
Tôi đứng dậy ngay trước mặt Mana.
Mana từ từ kéo quần tôi xuống.
Dương vật của tôi lộ ra, rồi cô ấy lặng lẽ cho nó vào miệng.
Việc dùng miệng hôm nay thật yên tĩnh.
Tôi thích nó mãnh liệt hơn, nhưng tĩnh lặng như vậy cũng không quá tệ.
Làm chuyện này trong cái tĩnh lặng của ban đêm mang lại cảm giác thật khác thường.
Ngày mai sẽ rất là bận, nên bọn tôi cần phải kết thúc việc này nhanh.
Tôi có thể tận hưởng chuyện này, nhưng cần phải nhanh chóng xuất tinh.
Tôi lùi lại nửa bước và kéo nhẹ hông ra.
Mana đã nhận ra bước tiếp theo rồi.
「Được.」
Mana mở to miệng ra, và nhìn tôi.
Tôi vuốt dương vật của mình, ngay trên môi của cô.
Tôi lên đỉnh, và xuất tinh.
Để tôi chứng minh rằng, việc xuất tinh sớm không chỉ là may mắn.
Tôi đưa dương vật của mình vào miệng Mana và vuốt nó nhanh hơn.
Ngay sau đó.
Dopyururururu!!!
Dương vật phổng phao của tôi bắn một lượng lớn tinh dịch vào miệng của Mana.
Lần này cũng thật hoàn hảo.
「Fuu.」
Sau khi cảm thấy thỏa mãn nhờ việc xuất tinh. Tôi nằm xuống ngay tại chỗ.
「Cậu vừa ra mà không nói lời cảm ơn đấy.」
Mana nuốt tinh dịch vào và nằm xuống ngay chính giữa tôi và Karin.
「Cảm giác thật tuyệt vời. Một ngày nào đó, hãy để tớ ra ở trong cái 'miệng' ở dưới.」
Vùa xuất tinh nên tôi thốt ra một câu khá là ngu.
Nhưng, Mana trông có vẻ khá vui.
「Chắc chắn rồi. Tớ cũng cảm thấy tuyệt nữa.」
Mana mỉm cười hạnh phúc và hôn lên môi tôi.
Bờ môi của cô ấy có mùi tinh dịch. Nhưng tôi vẫn không nói gì cả.
Nếu tôi nói ra thì cô ấy sẽ giết tôi mất.