Isekai Yurutto Survival Seikatsu ~Gakkou no Minna to Isekai no Mujintou ni Ten-i Shita Kedo Ore Dake Rakushou Desu~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

(Đang ra)

Hôm nay cô ấy lại đọc suy nghĩ của tôi rồi

Shirosaki

— Đúng vậy. Ngày hôm nay, một lần nữa, cô ấy lại đọc được những suy nghĩ của tôi.

13 266

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

(Đang ra)

Tận Thế: Tôi nhảy qua nhảy lại giữa việc biến nam rồi biến nữ

Tiếu Bì Đích Ngũ Hoa Nhục

3. Tận thế phi điển hình, có yếu tố Cthulhu, nhưng sẽ không xuất hiện tà thần trong tác phẩm gốc, thế giới quan do bản thân tác giả đặt ra.

88 2726

Ta Đâu Phải Phù Thủy

(Đang ra)

Ta Đâu Phải Phù Thủy

青空乐章

Cô mang theo di sản của một nền văn minh nhân loại khác, trao tặng cho thế giới non trẻ này hy vọng và phước lành.

1 3

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

(Đang ra)

10-nen Buri ni Saikai Shita Kusogaki wa Seijun Bishoujo JK ni Seichoushite Ita

Kanzai Yuki

Liệu cuộc hội ngộ sau 10 năm này sẽ đi đến đâu đây!?

41 5212

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

(Đang ra)

Ore ni torauma o ataeta joshi-tachi ga chirachira mite kurukedo, zan'nendesu ga teokuredesu

御堂ユラギ

Một tác phẩm romcom về những hiểu lầm chưa hề, và đã bắt đầu khi mọi chuyện đã quá muộn, giữa một chàng trai phải chịu đựng quá nhiều đau đớn để rồi không còn có thể nhận lấy lòng tốt cùng những người

85 11318

Web Novel - Chương 123: Yoshiokada mất trí

Meiko và tôi quyết định giữ im lặng về việc Yoshiokada thủ dâm. 

Nếu để người khác biết thì tội nghiệp lắm, và nó cũng chỉ gây rạn nứt trong nhóm. 

Tôi tôn trọng phẩm hạnh và cả thằng nhỏ bé tẹo của cậu ấy. 

「Tỉnh rồi à, Yoshiokada.」 

「Hả? Tớ ngủ quên à? Hết」 

「Cũng không sao cả. Dù sao hôm nay trời vẫn cứ mưa.」 

Yoshiokada ngất đi và tỉnh lại khi mọi người đều đã rời khỏi giường. 

Đến lúc ăn sáng cậu ta vẫn không tỉnh nên chúng tôi rất lo lắng. 

「Tớ nghe Hokage nói cậu đã ngất ở giữa đường...」 

Arisa nói với Yoshiokada vừa mới tỉnh dậy. 

Tôi và Meiko nhìn chằm Yoshiokada. 

Cố gắng giao tiếp với nhau bằng ánh mắt. 

Bọn tớ không có hó hé gì về vụ thủ dâm của cậu với họ. 

Thế nên cậu không cần lo lắng về việc đó. 

「Hả? Tớ ngất, giữa đường ư? Hết」 

Yoshiokada có vẻ bối rối. 

Tôi và Meiko trừng to mắt ngạc nhiên. 

「Cậu không nhớ gì ư?」 

Tôi thận trọng hỏi. 

「Ừm, tớ không nhớ gì cả. Xin lỗi, tớ không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng hẳn là cậu đã thấy tớ bất tỉnh và đưa đến đây, đúng chứ? Cảm ơn cậu, hết」 

Yoshiokada đứng dậy và cúi người. 

Nhìn qua thì có vẻ cậu ta không nhớ gì cả. 

「Có lẽ do dầu bị đập mạnh nên mất trí nhớ ngắn hạn, nhưng thấy cậu vẫn ổn là mừng rồi. Sau khi ăn sáng thì cậu có thể nghỉ ngơi thoải mái.」 

「Hiểu rồi, hết」 

Tôi đứng dậy, cùng với Meiko đi về phía lối ra. 

「Đã có chuyện gì xảy ra với Yoshiokada-kun vậy?」 

Meiko hỏi. 

Tôi nói ra suy nghĩ của mình. 

「Não bộ bắt cậu ta phải quên đi chúng. Khi xảy ra chuyện khiến con người cảm thấy sốc mạnh, họ có xu hướng che giấu hoặc làm sai lệch chúng.」 

Meiko nhìn tôi và cười. 

Tôi gượng cười và nói「Xin lỗi về điều đó.」 

「Nhưng mà, Meiko lúc đấy cũng khá quyến rũ ấy chứ.」 

「Aa, không cần phải nói như vậy đâu, xấu hổ lắm.」 

Tôi vô tình nhìn thấy cảnh Meiko thủ dâm. 

Đó là một sự kiện quan trọng dẫn đến việc tôi mất lần đầu. 

Tôi vẫn nhờ từng chi tiết. 

Meiko ngồi trên một tảng đá và dùng ngón tay kích thích âm hộ của mình. 

Mỗi lần ngón tay di chuyển là một âm thanh rên rỉ vang lên. 

「Giờ nghĩ về nó làm tớ hứng lên quá.」 

Meiko nhìn sang tôi. 

「Ể, không phải hôm trước cậu vừa làm chuyện ấy với Hinako sao?」 

「Hả, sao cậu biết.」 

「Nhìn Hinako là biết thôi.」 

「Có vẻ hai chị em hiểu nhau nhỉ. Vậy, không biết cô chị gái đây có cần không?」 

Tôi vừa đi vừa vòng tay qua eo Meiko. 

Cô ấy không gạt tay tôi ra. 

「Không còn cách nào khác nữa rồi.」 

Bọn tôi đi đến nơi Yoshiokada thủ dâm. 

Sau đó, Meiko vắt khô hai hòn dái tôi. 

Thật sảng khoái. 

◇ 

Thứ Năm, ngày 28 tháng 11. 

Thời tiết hôm nay - Mưa lớn. 

Cơn bão bắt đầu từ chiều Chủ Nhật và vẫn không dứt. 

「Sao nó không chịu dừng lại vậy chứ!」 

Sau bữa sáng, Arisa phàn nàn về mấy cơn sóng dữ. 

「Nhưng mà, trông mưa có vẻ dịu đi đôi chút so với hôm qua đúng chứ?」 

Shiori đáp rồi lập tức nói tiếp 「Hoặc tai tớ đang quen dần với âm thanh này.」 

Đúng như cảm giác của cô ấy, mọi người đều bảo nó đang yếu đi.

「Có lẽ ngày mai sẽ tạnh.」 

Lương thực dự trữ của bọn tôi đủ dùng cả tháng. 

Bọn tôi có đủ dồ cho hai tuần chỉ với nhũng thứ xung quanh. 

Hết thì cứ đến chỗ ‘tủ lạnh’ lấy tủy ý. 

Đó là khu vực luôn có nhiệt độ thấp, gần giống nhu một cái tủ lạnh thông thường. 

Nằm ở phía bên kia cái hồ, nơi bọn tôi cất giữ rất nhiều thực phẩm. 

Tủ lạnh chỉ là cách gọi nơi đấy. 

Lý do chúng tôi không đi đến chỗ tủ lạnh là vì phải đi qua cái hồ. 

Chỗ hồ nước như cái giếng trời vậy, nếu băng qua thì sẽ phải đội mưa. 

Từ khi có bão bọn tôi cũng không thể tắm rửa được. 

Muốn đi tắm quá. 

「Nếu cứ như thế thì ngày mai là tạnh rồi! Tớ sẽ cố chịu đựng.」 

Arisa nói lớn, chúng tôi cùng hét to và giơ tay lên cao. 

Tuy nhiên, không như bọn tôi nghĩ. 

Cơn bão vẫn không hề tan vào ngày hôm sau.