Chapter 77:
Hầm ngục của những gợn sóng – Tiếp tục khai phá
“ Dù vậy, không phải tốt nhất nên nhanh chóng làm khô người đi trước sao?”
“ Ờ, phải nhỉ ”
Khi tôi nói vậy thì Gray và những người còn lại bắt đầu cởi và vắt nước quần áo của họ.
“ …Mọi người không sấy khô chúng với ma thuật à? ”
Họ có thể dùng phép [ Sấy khô ] mà phải không? Cớ sao họ không sử dụng nó dù cho hầu hết cư dân thế giới này đều có thể các loại phép thuật đời sống nhỉ?
“ Thật ra hiện giờ chẳng có ai trong nhóm biết sử dụng ma pháp đó cả. ”
“ Đúng vậy nhỉ. ”
Ra là thế, mà chẳng phải họ có thể sử dụng hoả hay phong ma pháp để làm biện pháp thay thế mà phải không? Có lẽ trong nhóm họ không có đầy đủ các thuộc tính ma thuật, mà tôi cũng chẳng thể giả như tôi không biết nhỉ.
“Vậy thì làm ơn hãy đứng yên...
[ Sấy khô ]”
“Oh, cảm ơn cậu”
“Cảm ơn anh”
“Tiện thật đấy, khô ngay luôn này.”
Do nó chẳng tiêu hao quá nhiều mana, nên tôi sấy khô luôn cho Gray và toàn bộ đội của ông ấy.
Bởi vì tôi có cảm giác rằng họ sẽ thoát ý hoàn toàn để làm khô đồ của họ… Nếu chỉ có Allen thôi thì không sao nhưng tôi không muốn để Elena thấy cảnh tượng đấy được.
Rồi từ đâu ra có hai người tiếp cận chúng tôi.
“Lâu rồi không gặp. Tôi là Aaron. Cứ tưởng là bọn Gray sẽ tới muộn, nhưng có vẻ họ đang nói chuyện với cậu nhỉ. À, nhân đây cho tôi cảm ơn cậu về vụ ở rừng Gaya nhé.”
“Chào, tôi là Virgil. Hẳn Randy lại gây rắc rối nhỉ? ”
“Tôi khá chắc là thế đấy” (Aaron)
“ Aaron, cả Virgil nữa đừng nói như thế chứ….”
Chắc đây là những thành viên còn lại của “ Hắc song kiếm ”, họ có vẻ đã đợi tại lối vào từ trước đó một lúc.
Người tóc vàng là Aaron còn tóc đen là Virgil.
“ Lâu rồi không gặp. Tôi là Takumi. Thành thật xin lỗi vì do tôi mà họ đến muộn. ”
“ Không sao đâu. Họ đâu có muộn đến mức đó nên đừng để ý. ”
Hai người họ có vẻ lau khô trang bị nhưng tóc của họ vẫn đang ướt nên tôi tiện tay sử dụng [ Sấy khô ] lên 2 người họ luôn.
“ Ồ, cảm ơn cậu. ”
“ Cảm ơn cậu. Mà dù cho có hơi vô nghĩa khi hỏi cậu này nhưng cậu tới để chinh phục hầm ngục này phải không, Takumi? Cậu không đến đây chỉ để ngắm cảnh đâu nhỉ?”
"À phải, chúng tôi đến để khám phá hầm ngục”
Khi anh ta nói vậy thì chắc là về vụ đó nhỉ?
Việc chỉ bạn bước chân vào hầm ngục thì thẻ hội viên của bạn sẽ lập tức để lại thông tin là bạn đã tiến vào đó nhưng lại chỉ hiển thị những thứ như là “Hầm ngục của X / Tầng Y”. Do đó nên có rất nhiều kẻ “đi dạo” hay những tên yếu nhớt vào đây chỉ để ba hoa về việc chúng đã “chinh phục” các hầm ngục như thế nào.
Và hình như cũng có loại yêu cầu như là “ hộ tống đến hầm ngục “ thì phải. Nhưng mà tại sao lại có chuyện vào bên trong hầm ngục rồi lại không khám phá nó nhỉ?
“ Đúng rồi. Hầm ngục là nơi để ta khai phá, đúng chứ ?”
Chúng ta là mạo hiểm giả nên việc đấy là chuyện phải làm thôi mà.
“Nếu đã vậy thì bọn anh có muốn đi chúng với chúng tôi không?”
“Đúng đó Takumi, anh có muốn đi cùng chúng tôi chứ?”
Họ đã quyết định là sẽ khai phá hầm ngục này trong một lần, Aaron vs những người khác cũng có vẻ đồng ý, nhưng mà….
“Ờm.. Xin lỗi, nhưng bọn tôi sẽ đi đến chỗ kia.”
Nói rồi tôi chỉ vào bộ dịch chuyển. Dù có hơi đáng tiếc vì đi chung sẽ vui lắm đấy nhưng không may là chúng tôi sẽ bắt đầu từ tầng 11.”
“”””Ể!!?””””
Gray và đồng đội có vẻ ngạc nhiên. Không chỉ vậy những mạo hiểm giả xung quanh chúng tôi cũng có cùng chung những biểu cảm như họ.
Chẳng phải đã hơn một tuần từ khi tôi báo cáo về hầm ngục này rồi sao? Không biết nó mất bao lâu nhưng đã 3 ngày kể từ khi Hội bắt đầu điều tra về nó rồi à?
Bởi họ có vẻ ngạc nhiên khi tôi sử dụng bệ dịch chuyển , nên chắc rằng chưa có ai hoàn thành được tầng của nơi này cả. Nhưng chẳng phải chỉ cần một hay hai hôm là họ đã có thể vượt qua tầng 10 của nơi này à.
“ Ah, hình như người phát hiện ra nơi này có mang theo trẻ con thì phải.”
“Mày nhắc tao mới nhớ.”
“Vậy thì chẳng phải chính là tên đó sao?”
“Nếu tên đó dùng được bệ dịch chuyển thì không lẽ hắn đã ít nhất chinh phục được tầng 10 rồi phải không?”
“Không những đi một mình, hắn ta còn mang theo hai cục tạ kia hết tầng 10 á? Đây là hầm ngục bậc trung đấy mày biết chứ? Thế nên điều đó là không thể.”
Tôi nghe được nhiều lời bàn tán to, nhỏ khắp nơi. Tin đôn chúng tôi phát hiện được hầm ngục này lan nhanh thật đấy. Lần trước cũng chính vì thế đã có chuyện lớn xảy ra, nên bây giờ cũng chẳng tránh được.
“Ể!? Takumi đã phát hiện hầm ngục này hả?”
“Thật sao?”
“Anh có giỡn không thế.”
“… Ờ, đúng là vậy”
Có vẻ Gray và những người còn lại chưa biết điều đó. Nhưng….
“Bất ngờ thật đấy, nhưng mà chuyện này cũng là bình thường khi nói đến Takumi thôi nhỉ.”
“””Đồng ý!!”””
“Đúng vậy”
Và họ chấp nhận nó vì lí do nào đó. Để tỏ ra lịch sự họ không hỏi thêm gì rồi rời đi. Với cả chúng tôi cũng hẹn với nhau là sẽ dùng bữa chung khi trở lại thị trấn nên gặp sau cũng chả sao. Sau đó 3 chúng tôi đến bệ dịch chuyển.
“ Được rồi, Allen, Elena. Chạm vào viên pha lê đi. ”
“” Vâng ””
Chúng tôi được dịch chuyển tới thẳng cầu thang dẫn đến tầng 11. Chỉ khác những tầng phía trên đôi chút là thuỷ lộ nằm ở trung tâm đã biến mất thay vào đó toàn bộ tầng ngập trong nước. Dù mực nước chỉ đến mắt cá chân nhưng hình như chúng tôi cần phải lội nước trong khi chiến đấu.
“Allen, Elena, hai đứa ổn chứ?”
“”V~âng~””
Hai đứa vui vẻ bước đi và làm nước bắn ra xung quanh. Mặc dù với nhiêu đây thì không sao nhưng tôi sẽ cần phải nghĩ ra các biện pháp phòng ngừa nếu chẳng may mực nước ở các nơi khác cao hơn.
“ Nói với anh ngay nếu hai em cảm thấy mệt, được chứ?”
“”Vâng~~””
Tôi nghĩ rằng lội nước sẽ làm các em ấy không thoải mái, nên sau khi nhắc nhở hai đứa cẩn thận tôi quyết định tiến tới.
“”Chẳng có gì cả~~~””
“Thật sao trời…”
Chúng tôi hăng hái tiến lên nhưng chẳng bắt gặp bất kì con quái vật nào cả. Chỉ thi thoảng thì có lỡ kích hoạt mấy cái bẫy trên đường đi.
Sau một lúc thì…..
“”Ah””
Allen và Elena bất ngờ reo lên rồi bắt đầu phóng đi để chỉ để lại âm thanh của nước toé lên. Khi tôi đuổi kịp chúng thì thấy hai đứa đang đối mặt với 5 con Thằn lằn nước.
“” Tooh~~~ ””
“Sha____”
Hai đứa lao tới, nhảy lên trên không rồi hại cánh đẹp mắt lên 2 còn thằn lằn đang bò dưới sàn.
“” Thuỷ Châm ””
Rồi bọn nhỏ tạo ra những chiếc kim châm từ những tia nước bắn lên rồi dùng chúng xiên qua 3 con còn lại. Da và nanh rớt ra sau khi bị hạ gục đang nổi lềnh bềnh trên mặt nước kìa.
“”Thắng rồi ~~~””
Allen và Elena nhặt chúng lên rồi vui vẻ mang chúng cho tôi.
“ Cảm ơn hai đứa nhé. Nhưng mà, đầy là đường mà hai đứa muốn đi à?”
“”Uniyu??”
“Hai đứa đã rẽ trái, nhớ chứ?”
Cả hai phóng đi ngáy lập tức khi cảm nhận được đám thằn lằn và vô tình rẽ trái ở giao lộ. Chúng có lẽ đã không đã đi đúng con đường đã chọn mà cứ đuổi theo đám quái vật.
Khi tôi hỏi hai đứa thì….
“”Ehehee~~~””
Allen và Elena chỉ nghiêng đầu rồi cười để trốn tránh câu hỏi. Oy, dễ thương thế ai chơi.
“Vậy bây giờ thì sao? Các em muốn đi tiếp? Hay là quay trở lại giao lộ?””
“”Ưmmm~””
Chúng tôi không cần phải đi nhanh, vì tôi không phiền nếu chọn sai đường nên chúng tôi có thể quay lại bất cứ khi nào mà.
“Đường này ~”
“Đi thôi ~”
“Được rồi! Vậy thì tiếp tục đi lối này nhé.”
“” Vâng ””
Do cặp song sinh đã quyết như thế nên chúng tôi tiếp tục trên con đường này. Và nhanh chóng cả nhóm tìm thấy cầu thang dẫn xuống tầng 12 của nơi này.
Sau đó chúng tôi tìm được một mô đất khô ráo ở tầng 12 nên việc khám phá được dừng lại cho bữa ăn. Dù cho có vẻ hơi sớm để chợp mắt vào lúc này nhưng vì toàn bộ tầng này đều ngập nước nên chúng tôi cần phải tranh thủ.
Nhờ [ Vòng tay nhân ngư ] nên chúng tôi không bị ướt nhưng việc ngủ khi một phần cơ thể bạn ngâm trong nước thì cỏ vẻ hơi…
Do đó chúng tôi quyết định sẽ dùng bữa rồi đi ngủ sớm.
Và lại one-shot.