Isekai Yururi Kikou ~ Cuộc Hành Trình Nuôi Con Trong Lúc Làm Mạo Hiểm Giả ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

The Dragon That Lost Its Eggs Started Raising Me for Some Reason!

(Đang ra)

The Dragon That Lost Its Eggs Started Raising Me for Some Reason!

Kisasaki Suzume

Một anh chàng có vai trò là một người quản lí trong một nhóm mạo hiểm giả, ■■■■■, đã bị phản bội bởi chính những thành viên trong nhóm của anh ta ở ngọn núi Kuguse, nơi có một con rồng đang cư ngụ. Dí

61 3939

Tôi, người thích con gái và cậu, người không thích con gái

(Đang ra)

Tôi, người thích con gái và cậu, người không thích con gái

Kinohata

Đây là câu chuyện yuri về cuộc sống đời thường của tôi và người bạn chung nhà lệch đũa

1 2

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

370 23621

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

(Đang ra)

Chuyển sinh thành cô gái quá dễ thương, nên tôi nhắm tới mục tiêu trở thành người được yêu mến

Jajamaru

Không còn cách nào khác, tôi đành phải sử dụng sự dễ thương vô đối của Yumie để có thể mang lại nụ cười cho gia đình của mình thôi!

21 824

Tập 01 - Chương 03: Ta đến đây, một thế giới khác!

Dịch bởi: Typhoon

Biên Tập: Zyy

— Và tôi đã trở về lúc bắt đầu.

“Ờm… ‘Bảng trạng thái'?”

Đầu tiên, để xác nhận tình hình thì tôi đã mở [Bảng trạng thái] dựa trên những kiến thức biết. Ngay sau đó, một cửa sổ hơi trong suốt xuất hiện trước mắt. Thì ra đây là một trong những khả năng đặc biệt mà Syl đã ban cho tôi.

===

Bảng Trạng thái

Danh tự: Takumi Kayano

Chủng tộc: Nhân tộc? Tùy tùng Phong Thần (Tạm thời)

Chức nghiệp: –

Tuổi tác: 20

Cấp độ: 3

Kĩ năng:

Quang Ma Pháp 50

Ám Ma Pháp 50

Phong Ma Pháp 150

Không gian Ma Pháp 100

Sinh hoạt Ma Pháp 100

Kiếm thuật 50

Ném 18

Thẩm định 200

Phân tách 100

Nấu nướng 85

May vá 23

Rửa sạch 12

Dọn dẹp 31

Chế tạo 37

Số học 107

Đọc 125

Kháng Tấn công Vật lý 300

Kháng Tấn công Ma pháp 300

Danh hiệu:

Kẻ chuyển sinh từ thế giới khác

Ban phước bởi Sáng Thế Thần, Marianora

===

Một bảng trạng thái hiện ra.

Được rồi, đầu tiên tên vẫn là tên đầy đủ của mình. Tôi có được nghe kể là chỉ có những quý tộc thì mới mang họ ở đây. Hi vọng là mọi thứ vẫn ổn.

Hả!? Chủng tộc này? T-Tôi không phải con người thuần chủng à?!

Hơn nữa, tùy tùng ư? Mình đã trở thành một tùy tùng (mặc dù là tạm thời) của thần!? Syl, ngài có nói gì với tôi đâu!!

Tại sao vậy!? Nhưng mà sau khi suy nghĩ cẩn thận, tôi nghĩ đến khả năng có khi nào là vì cơ thể này của tôi được tạo ra bởi thần Syl…? Ngài ấy có nói gì đó về sức mạnh tiềm ẩn bên trong… bây giờ có vắt óc ra thì cũng không giải quyết được gì nên tạm thời tôi cứ kệ nó vậy.

Chức nghiệp bị bỏ trống… Cũng có vẻ đúng.

20 tuổi… wow, mình trẻ lại này…

Cấp 3? Lẽ nào cấp độ của tôi đã tăng lên sau khi hạ gục con Xích Lang đó? Nhìn cũng hợp lý.

Các kỹ năng… có vẻ khá ổn…? Nói thật thì tôi hơi lo rằng Syl có thể đã quên vì tính cách của ngài ấy… Bây giờ thì tôi yên tâm hơn rồi.

Xem nào… những con số này là độ thông thạo à? 50 có nghĩa là có thể dùng được khá ổn, trên 100 điểm là thành thạo. Trên 200 là bậc thầy, còn 300 là điểm tối đa? Đến được mức đấy thì cũng thật là kỳ diệu.

À, tôi hiểu rồi. Nếu như nhìn vào những điểm thông thạo mà tôi đã có với các kỹ năng, phép thuật và những thứ khác thì có vẻ như là Syl đã cho tôi thêm một vài kỹ năng, còn hình như nấu nướng là tôi vốn có.

Vì hồi trước sống một mình nên việc tôi biết nấu cũng không có gì lạ, ngoài ra tôi còn biết tự khâu cúc áo với làm ít đồ mộc vào cuối tuần.

Chỗ này nhìn hơi lạ… khả năng đề kháng… ở mức TỐI ĐA? Lẽ nào đây là thứ mà Syl đã bảo ngài ấy tự chọn ư? Thiệt tình… ngài hơi nhiệt tình quá rồi…

Hmm, tiếp theo là các danh hiệu. Danh hiệu ở đây chắc là các biệt danh nhỉ?

“Kẻ chuyển sinh từ thế giới khác”... nghe cũng có vẻ đúng.

Sáng Thế Thần Marianora là vị thần tối cao được tháp tùng bởi 4 vị khác phải không nhỉ?

Ban phước là gì đây? Từ khi nào mà tôi nhận được ban phước vậy? Chẳng nhẽ là… khi tôi đang ngủ? Nhưng mà đúng hơn nó phải là “Ban phước bởi Phong Thần Sylphreel” chứ nhỉ?

– – Ping~

A, số lượng danh hiệu lại tăng lên rồi.

Xem nào… “Đồng bạn của Phong Thần Sylphreel”...

Được rồi, tiếp nào.

Ừm… cái này là…

Có một cái tab ở bên cạnh bảng trạng thái và hộp đồ.

Là một cái bản đồ.

Khi mà tôi ấn thử thì một cái bản đồ hiện lên trước mắt tôi. Chắc là bản đồ thế giới này.

Những đường chấm mảnh đơn giản hiện lên trên map, cùng với đó là tên các quốc gia và thủ đô của chúng. Có 10 nước trên lục địa chính, 1 quốc đảo và 1 liên minh trên hòn đảo nhỏ, tổng cộng là 12 quốc gia.

Có một khu rừng nhỏ ở phía nam của trung tâm lục địa, giữa có cái đinh ghim ghi là “Rừng Gaya”.

Khi mà tôi chạm vào cái ghim đó, bản đồ bỗng phóng to ra và khu vực xung quanh đó được thể hiện chi tiết hơn. 

Thì ra đây là nơi tôi đang đứng. Chắc là thế. 

Nhìn bản đồ trong lúc tôi đang di chuyển thì có thể thấy nó cũng di chuyển theo, giúp tôi định vị được vị trí hiện tại trên bản đồ.

Tôi gạt bản đồ phóng to sang một bên và nhìn kỹ hơn về phần khu rừng. 

“Rừng Gaya” này thật sự rất rộng. Hơn nữa, nó còn trải dài qua địa phận lãnh thổ 5 quốc gia liền. Bây giờ mình nên đi đâu đây nhỉ? Từ chỗ đứng của tôi thì có vẻ quốc gia Guardia ở phía đông là gần nhất. Trên đường thì có một thị trấn tên là Shirin chỉ cách rừng một khoảng ngắn.

Vậy đi đến đó thôi nào. Điểm đến là, thị trấn Shirin.

Ừm, kế đó là……

Tab tiếp theo là mục vật phẩm. Trong khi đang suy nghĩ cách sử dụng, tôi cảm thấy như có ai đó đang theo dõi mình nên quay lại thì thấy hai đứa trẻ đang nhìn tôi.

Mái tóc xanh ngọc cùng đôi mắt vàng kim. Thân hình gầy gò với bộ quần áo rách rưới đơn sơ, lấm lem bùn đất.

Đánh giá sơ bộ thì là một bé gái và một bé trai, nhưng hai đứa trông giống hệt nhau.

Thật kìa lạ khi trong rừng lại có trẻ con đi một mình, tôi không cảm nhận được có người nào khác ở xung quanh. 

"Hai đứa bị lạc à? Còn ai đi cùng hai đứa không?”

Khi tôi đặt câu hỏi có vẻ hợp lý trong tình huống này, chúng nghiêng đầu, ngơ ngác nhìn tôi trong im lặng.

Tôi tiến lên một bước thì chúng lại lùi một bước.

…… Hai đứa có vẻ thận trọng với tôi.

Tôi đành sử dụng kỹ năng thẩm định và một cửa sổ xuất hiện trước mặt tôi.

Hình như có thể thẩm định cả đối tượng khác ngoài bản thân nữa.

=====

Bảng trạng thái

Danh tự: --

Chủng tộc: Nhân loại??

Chức nghiệp: --

Tuổi tác: 5

Cấp độ: 12

Kĩ năng:

Thủy Ma Pháp

Cách Đấu Vật

Ném

Dò La Sự Hiện Diện

Kháng Trạng Thái Dị Thường

Danh hiệu: ???

=====

Có vẻ như tôi không thể xem được trình độ kỹ năng của người khác.

Hay nó liên quan đến trình độ kỹ năng thẩm định của mình à?

Tuy nhiên, tại sao tôi lại cảm thấy thân phận của hai đứa trẻ này không bình thường…

Phần tên để trống… nghĩa là chúng không có tên phải không?

Ngoài ra, "Nhân loại?" lần nữa? Mục chủng tộc chỗ này có xài được bình thường không vậy?

Phần danh hiệu là dấu hỏi…

Mhmm~ mình nên làm gì đây? Trước hết, bỏ chúng mà rời đi như thế này thì hơi vô nhân đạo nhỉ…

“Không có gì phải sợ anh cả, các em lại đây được không?”

À, chúng cuối cùng cũng lại gần khi nghe tôi kêu.

Tôi quỳ một chân xuống và ra hiệu một cách nhẹ nhàng bảo chúng tiến đến.

“Ừm, [Rửa sạch]… và [Phục hồi].”

Đầu tiên, tôi làm sạch cơ thể chúng bằng [Sinh hoạt Ma Pháp]. Đúng như tên gọi, [Sinh hoạt Ma Pháp] có liên quan chặt chẽ đến đời sống hằng ngày. Dọn sạch mục tiêu bằng [Rửa sạch], chiếu sáng xung quanh với [Quang minh], làm khô mọi thứ bằng [Sấy khô], v.v. Sức mạnh của ma pháp này là nhỏ nhất, nhưng có ứng dụng rất rộng, đó là loại ma thuật tiện lợi có thể được thi triển với lượng ma lực nhỏ nhất.

Đôi mắt của cả hai sáng lên và chớp chớp ngạc nhiên, nhưng có lẽ hai đứa đã đánh giá rằng mình không gặp nguy hiểm nên không bỏ chạy.

Sau khi làm sạch cơ thể, tôi có thể nhìn thấy những vết thương nhỏ trên khắp cơ thể cả hai nên tôi đã dùng [Phục hồi Ma Pháp]. [Hồi phục Ma Pháp] là phép thuật thuộc tính Quang nên tôi có thẻ thi triển.

“Được rồi! Ổn rồi đó. Tiếp theo ăn chút đi nha hai đứa……”

Nhìn hai đứa gầy thế này, chắc là đói lắm.

Tôi kiểm tra danh sách vật phẩm trong khi nghĩ vậy.

“Ừm, ở đây có…… tiền, trang thiết bị, thuốc men… nước và thức ăn. Thức ăn là…umm……bánh mì khô và thịt khô…Có vẻ như chúng hơi khó tiêu đối với bọn trẻ lúc này nhỉ … À, trái cây. Cái này có dễ tiêu hóa hơn này”

Quả Ranka có vị ngọt và giúp bù nước, rất giống quả đào. Tôi lấy trái cây từ [Vô Hạn Kho Chứa] và đưa cho hai đứa trẻ.

“Đây, nếm thử này.”

Tôi đặt trái cây vào tay hai đứa trẻ.

Cả hai kiểm tra và ngửi trái Ranka trên tay. Một lúc sau, chúng xác nhận rằng nó không nguy hiểm và bắt đầu ăn.

Trông hai đứa như mấy con thú non vậy.

Nhìn chúng ăn uống thoải mái, tôi một lần nữa xác nhận vật cất trữ trong kho.

“Ngoài ra còn có… thịt sống, rau và bột mì…… huh……”

…… Syl. Ngay cả khi ngài nhét mấy nguyên liệu này cho tôi, tôi cũng chả thể nấu món gì nếu không có gia vị……

――Ping♪

À, kho lại được cập nhật thêm.

Một bộ dụng cụ nhà bếp và gia vị đã được thêm vào danh sách ngày khi tôi vừa phàn nàn với Syl. Có vẻ như Syl cũng nhận thấy vấn đề ở đây và gửi thêm vật phẩm cho tôi.

Thế nên việc cần làm bây giờ là ..

Tôi rất thích có một bộ bàn ghế. Thêm quần áo và khăn tắm sẽ càng tốt hơn nữa.

À, từ đây đến thị trấn gần nhất còn có một đoạn khá xa. Một chiếc áo khoác hoặc chăn sẽ thực sự hữu ích cho việc cắm trại.

――Ping♪

Tôi nghe thấy âm thanh máy móc từ đâu đó vang lên và một lượng lớn vật phẩm được thêm vào danh sách.

…… Syl, đa tạ ngài.

Trong khi tôi đang nhờ Syl nhét thêm hàng vào kho, bọn trẻ đã ăn xong trái cây và đang nhìn chằm chằm vào tôi.

Vì quần áo được thêm vào danh sách không chỉ dành cho tôi mà còn dành cho bọn trẻ nên tôi quyết định thay quần áo cho chúng.

Tôi nhấp vào [Quần áo] trên danh sách vật phẩm và lấy quần áo từ [Vô Hạn Kho Chứa].

“Cái này vừa với hai đứa nhỉ, hai em có di chuyển thoải mái không?”

Ồ, lũ trẻ gật đầu. Việc này ổn rồi đó.

Hai bé này này tuy không nói chuyện nhưng chắc hiểu ý tôi mà phải không?

“Bây giờ anh sắp rời khỏi khu rừng và đi đến thị trấn gần đầy, hai em có muốn đi cùng anh không?”

Tôi không thể để bọn trẻ ở đây nên tôi đưa ra câu hỏi, nghe thế hai đứa trẻ nhìn nhau.

Có vẻ như hai đứa đang giao tiếp. Mặc dù chúng không nói chuyện…

Hay chính là nó? Thần giao cách cảm giữa cặp đôi song sinh?

Hai đứa trẻ quay lại nhìn tôi. Chúng đã quyết định xong rồi à? Gật đầu nghĩa là muốn đi cùng tôi phải không?

“Anh là Takumi. Rất vui được gặp hai em."