Isekai Ten'i de Megami-sama Kara Shukufuku wo! ~Ie, Temochi no Inou ga Aru no de Kekkou Desu~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3436

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1281

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 296

Tập 1: Vương quốc Eludia - CHƯƠNG ĐẶC BIỆT 1: Người phụ nữ tóc xoăn

Trans+edit: Nghiêm cấm đăng hay sao chép truyện dưới mọi hình thức ra các trang khác ngoài Hako khi không có sự cho phép.

__________________________________________________________________

CHƯƠNG ĐẶC BIỆT 1: Người phụ nữ tóc xoăn

[Chết tiệt!]

-Crash!

Tôi ném chiếc bình trên bàn vào tường, nó đập vào tường gây nên một âm thanh lớn và vỡ ra.

[Sao lại không như ta muốn chứ! Ta cuối cùng cũng tìm lại được con dao về, vậy mà chúng lại nói, "Một gia tộc quý tộc sẽ bị sa cơ khi để một tên trộm cướp đi báu vật gia truyền của mình!" nhảm nhí! Bọn tạp chủng xấu xí đó! Béo đến nỗi chỗ mỡ của chúng bị lòi ra khi mặc một cái quần dài!?]

Tôi giận dữ đánh vào tường, mạnh đến mức đủ để bức chân dung trên tường rơi xuống. Mặc dù chúng tôi đều là quý tộc như tên béo đó, vậy mà hắn còn chẳng thèm đếm xỉa đến chuyện tôi có Sebastian, một cựu mạo hiểm giả hạng S bên cạnh nữa.

[Ojou-sama, xin bình tĩnh. Làm như vậy không giúp ích được gì đâu.]

Sự điềm đạm của Sebastian có chút chọc tức tôi, nên tôi ném một cái gối thẳng vào mặt ông ta nhưng ổng không hề tránh.

-Pu-

Sebastian bắt lấy chiếc gối, khiến nó tạo ra môt âm thanh đáng thương khi rơi xuống. Chết tiệt! Ông không thèm tránh để lấy sự chú ý của tôi, đúng không?

[Im miệng! Nếu ông nói vậy thì làm sao ta bình tĩnh được!?]

Tôi đã có một khoảng thời gian khó khăn khi phải làm trưởng gia khi cha mẹ tôi mất. Nếu thương vụ này thành công, thì uy thế của gia đình tôi sẽ được phục hồi như trước khi họ mất.

[Tên quý tộc đã nhúng tay vào công việc của ta! Bọn cướp đã trộm gia bảo nhà ta thì chết rồi! Ta cần phải trút giận vào đâu đó!]

Đột nhiên, tôi có một ý tưởng.

[Đúng rồi, Sebastian. Giết tên mạo hiểm giả đã bán lại con dao đi!]

Tôi có thể trút giận lên đầu hắn vì hắn là một tên mạo hiểm giả, đúng không? Không phải hắn chỉ là một mạo hiểm giả thôi sao? Oh tốt, sẽ không có gì khác biệt hết. Suy cho cùng thì với ảnh hưởng của một quý tộc, tôi có thể giết hắn mà chẳng gặp vấn đề gì hết.

[Vào ngày giao dịch, họ đã cảnh báo chúng ta rằng kể cả Ojou-sama có là một quý tộc đi chăng nữa thì giết hắn cũng sẽ gây ra vấn đề đó. Nhất là Hội mạo hiểm giả lại là trung gian nữa, họ nhất định sẽ không để yên chuyện này đâu.]

[Không phải Chủ hội mạo hiểm giả là học trò cũ của Sebastian sao!? Ông không thể giải quyết nó theo cách nào đó sao!?]

Ngay cả khi có là sư phụ cũ của chủ hội đi nữa thì đó vẫn là chuyện vô lý khi nhờ họ.

[Làm ơn đi, Sebastian. Không còn ai khác ngoài tên mạo hiểm giả đó để tôi trút giận lên nữa. tôi sẽ điên lên nếu cứ để như thế này.]

'Khi cảm xúc tuôn trào, một giọt nước mắt trào ra khỏi mắt của Ojou-sama. Bị điên không phải là chuyện đùa chút nào hết.'

Sebastian suy nghĩ một lúc. Khi nói đến mức này, đây cũng giống như là tôi đang cầu xin ông ấy vậy…

[Hmm… Hiểu rồi. Tôi sẽ giết hắn ta. Vì sẽ gặp rắc rối nếu hắn bị giết trong thị trấn, nên tôi sẽ đợi đến khi hắn rời đi.]

Tôi đưa chân dung cùng với tiền cho tên gác cổng để hắn ta đến báo cho tôi ngay khi tên mạo hiểm giả đó rời thị trấn.

Sebastian sẽ giết tên mạo hiểm giả đó ngay khi ông ấy nhận được báo cáo.

[Cảm ơn, Sebastian…]

[Vì có khả năng cao là toàn bộ nhân viên của hội sẽ bị nghi ngờ, nên tôi sẽ tự giải quyết chuyện này một mình.]

Tôi nghe nói rằng sức mạnh của Sebastian còn mạnh hơn cả chủ hội, nên sẽ chẳng có vấn đề gì hết khi để ông ấy một mình giải quyết chuyện này. Tôi cũng không muốn dính phải rắc rồi nữa. Danh tiếng của tôi đã bị xuống rồi, nên nếu họ mà biết rằng tôi yêu cầu giết tên mạo hiểm giả đó chỉ để xả giận thì nó sẽ còn xuống thêm nữa. Nên tôi sẽ để cho Sebastian đáng tin.

[Ojou-sama có chút nóng nảy, nên xin hãy bình tĩnh. Tôi không biết khi nào thì tên mạo hiểm giả đó sẽ rời đi đâu.]

[Ta biết…]

Ông ấy phải đi ra ngoài và chuẩn bị một lúc…. Khi ông ấy quay lại tôi sẽ để hầu gái dọn dẹp phòng…

Ngày hôm sau, tên gác cổng mà tôi đã mua chuộc chạy đến và báo cáo cho tôi rằng tên mạo hiểm giả kia đã rời thị trấn. Nhanh không ngờ đấy.

Theo báo cáo, hình như là hắn có một số đồng đội, nhưng đó chỉ là một đứa con gái và bọn trẻ con. Chúng không phải đối thủ của Sebastian.

[Tôi nên làm gì với đồng đội của hắn? Chúng cũng như là các nhân chứng vậy, để chắc chắn…]

[Giết chúng.]

Chuyện này diễn ra suôn sẻ đến đáng ngạc nhiên. Có giết thêm chúng để xả cơn giận của tôi cũng không có vấn đề gì hết.

[Sebastian sử dụng <Ma pháp không gian> mang đầu của tất cả bọn về cho ta.]

<Ma pháp không gian> không giống như một túi vật phẩm. Nó có thể "Lưu trữ" xác chết. Mặt khác, một túi vật phẩm không được thiết kế để lưu trữ xác chết.

[Đó là sở thích tệ đấy…]

[Không sao. Ta sẽ không thỏa mãn chừng nào ta không thấy chúng bằng chính đôi mắt của mình.]

Sebastian cũng không từ chối.

[Oh, hey! Tôi cũng sẽ mang nó theo.]

Nó là thanh kiếm yêu thích của ông ấy khi còn làm mạo hiểm giả. Thành thật mà nói, thì thật lãng phí khi dùng bảo vật này để ám sát.

[Hắn là một mạo hiểm giả đã đánh bại Dorg. Tôi phải lấy nó theo để đảm bảo.]

[Tẩm độc vào nó đi nếu ông muốn chắc ăn.]

Suy cho cùng thì đây là môt vụ ám sát. Sử dụng độc là hợp với nguyên tắc mà.

[Tôi xin lỗi. Tôi từng được gọi là "Thần chết", tôi ám sát mục tiêu của mình với những đòn bất ngờ hay tấn công từ bóng đêm. Do đó, niềm kiêu hãnh nhỏ bé của tôi sẽ không cho phép tôi dùng độc.]

Nghĩ lại thì, tôi chưa từng nghe cái đó bao giờ hết.

Chi, không phải ta đã nói rằng sử dụng độc được là bình thường rồi sao?

[Hiểu rồi, nhưng giải quyết chúng nhanh nhé, được chứ? Ta không thể làm dịu cơn giận của mình chút nào hết.]

Tôi có thể làm bản thân bình tĩnh hôm qua, nhưng cơn giận của tôi đã quay trở lại. Khiến tinh thần tôi không ổn định được.

[Hiểu rồi. Xin hãy đợi một chút.]

Sau khi nói câu đó, Sebastian cưỡi con ngựa đã được chuẩn bị sẵn từ trước.

[Vậy, tôi đi đây.]

[Ừ, ta để cho ông đó.]

Cơn giận của tôi chỉ được dịu xuống sau khi tôi thấy đầu của tên mạo hiểm giả đó.

1h đã trôi qua, nhưng Sebastian vẫn chưa quay về. Vì đội đối thủ di chuyển bằng chân, thì không phải lẽ ra ông ấy đã bắt kịp từ lâu rồi sao?

[Lâu quá.]

Chết tiệt! Cơn giận của tôi vượt quá giới hạn rồi. đừng nói với mình là ông ta không thể tìm được bọn chúng nhé? Chi, mình đáng lẽ phải cho người bám theo bọn chúng mới phải.

Giờ đã là tối rồi, mà Sebastian vẫn chưa về.

[Đừng nói với mình rằng ông ấy đã bị đánh bại rồi nhé?]

Sức mạnh Sebastian gần như là đứng đầu thị trấn này. Mình không nghĩ là ông ấy bị đánh bại đâu. Suy cho cùng, kế hoạch của mình là hoàn hảo.

Nhưng, tôi không hiểu sao ông ấy lại chậm vậy. Trên thực tế, tôi chưa từng nghĩ về điều này chút nào hết.

Đột nhiên, một dự cảm không lành nổi lên trong tôi. Tôi đã bảo ông ấy giết mạo hiểm giả đó, nhưng vẫn có khả năng là ông ấy bị giết ngược lại. Nghĩ về chuyện Sebastian mất tích làm tôi bình tĩnh lại, vì không có gì để nổi giận hết.

Sebastian là người duy nhất hỗ trợ tôi kể từ lúc cha mẹ tôi mất và tiếp quản vị trí trưởng gia. Khi tôi bình tĩnh lại, tôi nhận ra rằng tôi vừa yêu cầu cho một người quan trọng với mình. Tôi đã mất đi người quan trọng với mình chỉ vì cơn giận bùng phát của tôi. Chết tiệt! Tôi muốn đánh chính mình vì đã mất bình tĩnh.

[Đúng vậy! Mình phải tìm kiếm Sebastian!]

Có khả năng là ông ấy đã chiến thắng nhưng đã bị trọng thương và không thể di chuyển được. Nếu vậy, mình phải giúp ông ấy nhanh nhất có thể… Nhưng quá nguy hiểm cho mình khi rời nhà một mình lúc đêm thế này, có thể có ai đó thù hận tôi. Bọn lính riêng không đáng tin chút nào hết. Nếu mình gửi một lực lượng lớn để tìm kiếm Sebastian, mình có thể sẽ phải gánh lấy hậu quả.

[Đúng rồi! Liên lạc với chủ hội đi.]

Ngoài Sebastian ra, chủ hội là người mạnh nhất thị trấn này. Tôi sẽ thấy an toàn nếu ông ấy đồng ý hộ tống tôi. Bên cạnh đó, hình như là ông ấy có quan hệ tốt với tên mạo hiểm giả đó, nên không chắc là có người sẽ gây cản trở khi tôi đi với ông ấy.

Tôi chuẩn bị và đi ngay đến hội. Tôi đến nơi ra nhiệm vụ và yêu cầu nữ tiếp tân viên cho gặp chủ hội.

Vài phút sau, chủ hội đến.

[Sebastian mất tích rồi!]

Tôi tuyên bố như vậy khi chủ hội xuất hiện.

[Sao? Sala… Sebastian mất tích á… Bằng cách nào?]

[Lúc giao dịch…]

Tôi đột nhiên nhớ là rằng tôi không thể giải thích chi tiết cho ông ấy được. tôi không thể nói với ông ấy rằng tôi muốn ông ấy giúp tìm kiếm Sebastian vì tôi đã gửi ông ấy đi giết người, và có thể là ông ấy đã bị đánh bại. Tôi nghĩ lại về những gì mà Sebastian đã nói, tôi nhận ra rằng nếu tôi làm thế, tôi sẽ tự làm mất đi thanh danh của chính mình. Nhiệm vụ hộ tống 100% là không được. Cũng sẽ không được nếu tên mạo hiểm giả đó vẫn còn sống. Trường hợp sau còn xấu hơn.

[Không…Không có gì.]

Thần kinh của tôi không ở trong tình trạng bình thường. Tôi cần phải nghĩ ra một lời bào chữa, nhưng không nảy ra gì hết. Tôi không thể rút lui được nếu chuyện đó xảy ra.

Lúc này, lính cá nhân là lựa chọn duy nhất. Lựa chọn khác là bỏ mặc Sebastian.

[Tập hợp binh lính cả nhân, vũ trang cho chúng và chuẩn bị khởi hành!]

Tôi ra lệnh cho hầu gái khi quay trở lại dinh thự.

[Ta sẽ nghỉ trong phòng. Gọi ta khi bọn chúng chuẩn bị xong!]

Vì tôi đã chạy đến hội, nên cả tinh thần và thể chất của tôi rất mệt mỏi. Tôi sẽ đi nghỉ một lúc.

*knock*

Chuẩn bị xong rồi sao? Có tiếng gõ cửa phòng tôi, nhưng tôi không nghe thấy giọng ai hết. Tại sao? Không còn cách nào khác, tôi bắt đầu đi đến cánh cửa. Mình đã quá mệt sao? Cơ thể tôi vô cùng nặng nề. Chết tiệt! Ngươi phải báo với ta nếu chuẩn bị xong rồi chứ.

[Ai đó? Chuẩn bị xong rồi sao?]

Không có ai ở trước cửa hết, nên tôi ngó sang hai bên.

[Ahh…]

Ở bên phải, tôi thấy ai đó giống như Sebastian đổ gục ở đó. Sao Sebastian lại đổ gục như vậy? Đừng nói với mình là, ông ấy quyết định quay trở lại dinh thự với toàn bộ vết thương nhé?

[Sebastian!]

Tôi chạy đến ngay lập tức. Tuy nhiên, mỗi bước chân đều nặng nề như đeo thêm chì vào, hai chân của tôi bị mắc vào nhau sau vài bước.

Sàn nhà đang gần hơn.

*crash*

Khi tôi cảm nhận được sự va chạm với mặt đất, cảm giác như cái chết đang sắp đến. Mình đã bị đánh vào chỗ hiểm ư? Không đời nào mình có thể chịu được cái này. Ehh? Có ai đó đang đứng bên cạnh Sebastian…

----------------------------------------------------------------------------------

Elisabeth

LV15

<Cường hóa cơ thể LV2> <Thương thuật LV2> <Phẩm giá LV2> <Nghi lễ LV2> <Ma pháp tinh linh LV1> <Tinh linh thuật LV1>