NGOẠI TRUYỆN 5: Cảnh thử hai ở thế giới cũ
Đã một tháng trôi qua kể từ khi bản thử nghiệm của VRMMO “World Disaster Online” – viết tắt “WDO”, được triển khai. Thời gian thử nghiệm kéo dài 1 tháng, vậy nên, hôm nay là ngày cuối cùng.
Azuma, Asai và tôi, những người có cơ hội tham gia bản thử nghiệm với tỷ lệ 1 trên 10.000, đã lập tức đăng nhập game vào mỗi ngày ngay khi buổi học kết thúc, bọn tôi đã dành khá nhiều thời gian vào trò chơi này.
Hiện giờ, 3 đứa bọn tôi đang chinh phục “Động tham lam”, LV trung bình của quái vật nơi đây là 150.
Nghe nói, ta có thể làm y hệt gần như 100% những thứ trong bản thử nghiệm với bản phát hành đầu tiên của WDO, thế nên, ta có thể vào “Động tham lam”, mê cung cuối cùng của bản phát hành đầu tiên.
Tất nhiên, “còn sống trở về” khác với “vào trong” rồi. Hầu hết người chơi đều lập tức chết không kịp ngáp.
[Đòn hơi thở sắp đến trong 10s.]
[Biết rồi. “Bền bỉ”, “Khiên”.]
[GYAOOOOOO!]
Con boss cuối của “Động tham lam”, rồng tham lam, hít một hơi thật sâu để chuẩn bị cho đòn hơi thở. Đòn hơi thở của rồng tham lam được tung ra sau khi bọn tôi nhận được cảnh báo của Azuma và Asai đã cường hóa bản thân xong.
[“Vệ Bích”!]
[Làm phiền rồi~]
Azuma và tôi trốn sau Asai, người đang sử dụng kỹ năng che chắn và tạo ra một vùng bảo vệ. Vì Asai đã hoàn toàn chặn đứng đòn hơi thở, nên hai đứa bọn tôi không dính thương tích nào hết.
Giống hệt như những game online khác, WDO cho phép người chơi chọn chức nghiệp và đi thám hiểm.
Chức nghiệp của Asai là thủ hộ giả. Họ là những tanker trang bị những bộ giáp nặng cùng những chiếc khiên lớn.
Mắt của Asai rất tốt. Chúng không chỉ giới hạn trong thị lực bình thường, mà còn bao gồm cả tầm nhìn động, và tầm nhìn của cậu ta cũng rất rộng nữa. Những năng lực đó rất hiệu quả kể cả là trong game VR, vậy nên, chúng đóng vai trò rất lớn đối với một tanker, người sẽ ngăn chặn chính xác các đòn tấn công.
Nhân tiện, tên nhân vật của Asai là “Arthur”. Việc đặt tên tài khoản của mình giống với tên anh hùng khá là phổ biến trong game, nhưng chúng thường được dùng trong chơi chữ là chính.
[Được rồi, tiếp theo là lượt của chúng ta. “Bão tuyết”.]
Chức nghiệp của Azuma là ma thuật sư. Cậu ta mặc bộ áo choàng đen kịt và mang theo một cây gậy.
Thi triển từ phía sau Asai, Băng thuật cấp cao nhất phóng về rồng tham lam.
Tên nhân vật của Asai là “Eas”. Nó được lấy từ từ “east”.
[GYOOOOOOO!]
Rơi vào trạng thái cứng đơ trong 5s do tác dụng phụ của đòn hơi thở, rồng tham lam không thể phòng thủ bản thân.
> 5092 sát thương.
[Chiêu này sẽ kéo dài thời gian của tác dụng phụ thêm 5s nữa! Jeen.]
[Để tao!]
Tôi bắt đầu chạy đến con rồng tham lam kia. Từ giờ trở đi là đến phần chức nghiệp của tôi, tiên phong tấn công của đội.
Chức nghiệp của tôi là kiếm sĩ. Đây là chức nghiệp thiên về tấn công, tự hào vào sức tấn công cao cùng khả năng cơ động. Những người này là những tên cuồng chiến liều lĩnh, những kẻ tấn công với trang bị phòng thủ tối thiểu như giáp che ngực.
Tên nhân vật của tôi là Jeen. Tên nhân vật của bọn tôi đều được lấy từ tên thật.
[“Kiếm vũ”!]
Tôi phát động kỹ năng tấn công liên tục, 10 nhát chém chém vào rồng tham lam.
>Bạo kích. 2051 sát thương.
>Bạo kích. 2366 sát thương.
>Bạo kích. 2124 sát thương.
>Bạo kích. 2310 sát thương.
>Bạo kích. 2097 sát thương.
>Bạo kích. 2189 sát thương.
>Bạo kích. 2227 sát thương.
>Bạo kích. 2007 sát thương.
>Bạo kích. 2211 sát thương.
>Bạo kích. 2130 sát thương.
Tất nhiên, toàn bộ đòn tất công đều là đòn bạo kích, nên con rồng nhận sát thương gấp 1,3 lần.
Nhân tiện, dựa theo các chỉ số hiện tại cùng với kỹ năng tấn công liên tục 10 nhát - “Kiếm vũ” của tôi, thì tỷ lệ bạo kích ở mỗi nhát là 5%.
Sau trận chiến ác liệt kéo dài đến 2 tiếng, thanh HP của con rồng tham lam cuối cùng cũng chạm đáy 0, nó biến thành những tia sáng và biến mất.
Ngay sau khi tiêu diệt con boss, vật phẩm rơi ra được cất trong rương đồ riêng của mỗi đứa bọn tôi. Vì game không hiện ai đã nhận được vật gì, vậy nên, đây là một trong những nguyên nhân dẫn đến xung đột trong tổ đội.
[Tốt, cuối cùng cũng xong. “Tank” cho nỗ lực của mày.]
[Haiz, tao mệt rồi. Tuy đây là game VR, nên người tao vẫn ok, nhưng tinh thần thì mệt rồi...]
Cảm ơn Arthur đã làm tanker tận 2 tiếng này nào.
[Mày làm tốt lắm. Cơ mà, chúng ta vẫn không nhận được tý kinh nghiệm nào kể cả sau khi tốn công đi tiêu diệt con boss này, cảm giác vô ích thật, nhỉ....]
[Ngay từ đầu thì mình đã max level rồi mà, nên đành chịu thôi, đúng không?]
Giờ level bọn tôi đã là 150. Đây là level tối đa của bàn phát hành đầu tiên.
Trong WDO, một tổ đội có thể lên đến 6 người. Vào trong mê cung có mức level ngang với level của mình cùng một tổ đội có số lượng chỉ bằng một nửa tổ đội bình thường, đến cả tôi cũng phải nói với bản thân rằng bọn tôi điên rồi.
[Nhưng mày nói đúng đấy. Chúng ta đến đây vì vật phẩm mà.]
[Thế, Jeen, vật phẩm chính là cái gì vậy?]
Arthur hỏi tôi như thể đây là chuyện hiển nhiên vậy.
Lý do là vì tỷ lệ những vật phẩm quý giá rơi vào túi tôi gần như là 100% mỗi khi 3 đứa bọn tôi lập đội với nhau. Nên cũng chẳng có gì là lạ khi họ hỏi tôi đầu tiên.
[Xem nào, “Ma kiếm – Greed” là vật phẩn đầu tiên chắc chắn phải có nhỉ? Món giá trị nhất trong số những món đồ rơi ra ngẫu nhiên là.... “Sinh mạng bảo châu”. Chắc đây là một món đồ sẽ cho phép mày hồi sinh và bảo toàn trạng thái cho mày. Tiếp theo là, “Thỏi Orichalcum”. Một vật phẩm thô dùng để chế tác.]
[Haiz, đồ ngon vẫn luôn ở chỗ Jeen nhỉ.... Tất cả những gì mà tao có là đống vật phẩm tiêu thụ bình thường gấp 2 với 3 lần....]
[Tao cũng thế. Nhưng, không phải giờ có hơi muộn khi nói đến mặt này của Jeen à?]
Cả 2 người họ mở rương đồ ra, chỗ vật phẩm rơi ra cho họ chỉ toàn những món siêu rác. Nếu so về mặt giá trị, thì những món đồ mà họ nhận được còn chưa bằng đến 1/10 vật phẩm của tôi.
[Tao nghĩ thế.... Khi tao nhìn vào Jin, sự tồn tại của “Thuyết xác suất” gần như là không tồn tại ở đây.]
[Eh? “Thuyết xác suất”, là học thuyết được mấy ông đen nghĩ ra để tự an ủi mình á, đúng không?]
[[....]]
Cả hai người họ đều câm lặng, quay đầu về chỗ tôi sau khi nghe được câu đó. Sao thế....
Bọn họ đều biết quan điểm của tôi là “Thuyết xác suất là thứ vô bổ” mà....
[Sao cũng được. “Ma kiếm – Greed” là đơn thủ kiếm nên tao lấy nhé?]
[[Không ý kiến.]]
Cả hai người họ đều không dùng được đơn thủ kiến, nên tôi quyết định lấy nó. Thanh kiếm này mạnh hơn nhiều so với thanh mà tôi đang dùng, nên tôi sẽ thay nó.
[Tao lấy “Thỏi Orichalcum”.]
[Tao lấy “Sinh mạng bảo châu” cho hoàn hảo.]
Theo các tổ đội, có một luật là “Vật phẩm rơi ra thuộc về người nhận được chúng”, nhưng cơ bản thì, bọn tôi thoải mái chia sẻ mọi thứ với nhau.
Xét theo tính chất của bản thử nghiệm, việc giữ làm của riêng một đống vật phẩm quý không phải là kế hoạch hay.
Bọn tôi quyết định chia đều các vật phẩm ngoài ba món quan trọng kia, rồi quay trở về thị trấn game thủ khi đã chia xong.
Vì đây là bản thử nghiệm, thế nên, không có nhiều người trong thị trấn game thủ. Nói vậy chứ, nếu đi lướt qua thị trấn, chúng ta vẫn sẽ có thể gặp được vài game thủ.
[Oh, không phải Arthur đấy sao? Lần tới đi thám hiểm cùng nhau nhé.]
[Ừ, lần tới.]
[Arthur! Lần này cậu đi đâu vậy?]
[Aah, bọn tôi đã đến “Hang tham lam” và tiêu diệt rồng tham lam.]
[....Thật sao?]
[Thật.]
[Arthur, không phải cậu đã nói rằng thỉnh thoảng sẽ đến bảo dưỡng vũ khí hay sao? Cậu không quên đó chứ?]
[Tôi không quên mà. Cậu giỏi quá đến mức những món vũ khí này vẫn chưa bị tổn hại mấy, biết không? Thế nên tôi mới ngưng đến đây như thường lệ.]
[...Lần sau tôi có nên giảm tay nghề xuống không đây.]
[Xin đừng.]
[Đùa đấy.]
Gần như tất cả mọi người đều nói chuyện với Asai. Hầu hết bọn họ đều là những thám hiểm giả đã thám hiểm cùng Asai. Lý do là vì cậu ta sẽ tự ý tham gia cùng những người chơi khác mỗi khi không lập nhóm với bọn tôi. ... Cậu ta là người dễ gần nhất trong số ba đứa bọn tôi. Cậu ta là một người vui tính mà, người, bao gồm cả “đôi mắt tốt” của cậu ta, có “đôi mắt nhìn thấu người khác”.
[Đúng là vua giúp đỡ nhỉ?]
[Vậy cậu ấy ở thế giới thực cậu ấy cũng làm như vậy sao?]
[Rất giống.]
Tất nhiên, kỹ năng này cũng được phát huy cả ở ngoài đời thực, cậu ta rất nổi tiếng với những người giúp đỡ các hoạt động câu lạc bộ. Vì cậu ta cao to và rất khỏe, nên cậu ta luôn được các câu lạc bộ thể thao mời gọi.
Xuất hiện cả trong những cuộc hội thoại của Asai, bản thân nhóm bọn tôi cũng đã trở nên khá nổi tiếng và được coi như nhóm của những game thủ hàng đầu. Bọn tôi đã đi và chinh phục được vài cái mê cung ngay trong lần thử đầu tiên, thế nên tôi nghĩ chuyện này âu cũng là đương nhiên thôi....
Trong số những người thử nghiệm, tồn tại những người được gọi là người tàn phế. Từ này cơ bản ám chỉ đến những người không tham gia vào xã hội. Bỏ những người như thế qua một bên, tôi thắc mắc không biết những học sinh bình thường như bọn tôi có phải là những game thủ hàng đầu hay không.
Ít nhất, bọn tôi không biết game thủ nào khác có cùng cấp độ với mình.
Tất nhiên là có thủ thuật ở đây rồi. Nói đơn giản thì, bọn tôi có tốc độ lên level nhanh là nhờ việc lợi dụng bug trong bảng kinh nghiệm.
Sau khi Azuma báo cáo bug mà cậu ta phát hiện cho các admin, bọn tôi mạnh tay lợi dụng bug này để kiếm trác cho đến khi nó được sửa lại. Bọn tôi có trách nhiệm phải báo cáo bug tìm được, nhưng họ đâu có viết là bọn tôi không được lợi dụng bug này sau khi báo cáo đâu, nên bọn tôi lợi dụng nó triệt để mà không cần phải dè dặt gì hết.
[Người tạo ra bug mới là người sai. Nếu như bug tồn tại, chúng ta nên lợi dụng chúng. Ngay từ đầu, họ phải xử lý hết, như thế thì mình mới không thể làm những thứ mà họ không muốn được.]
Đây là quan điểm yêu thích của Azuma. Bên tạo ra cơ hội để cheat tồn tại mới là người sai. Mình có thể làm bất cứ việc gì không bị cấm mà. Họ có thể thoải mái mà cấm sau đấy, nhưng cậu ta sẽ không cho phép họ lấy đi những gì mà cậu ta đã kiếm được từ đầu cho đến lúc đó. Cái này khá là cực đoan.
[Nhưng, có khả năng admin sẽ sửa lại bằng cách cấm tài khoản của chúng ta hoặc khôi phục lại mà, đúng không?]
Cách này không được viết trong luật, nhưng khả năng này cũng không phải là không có, nên tôi thử hỏi Azuma.
[Ừ, tất nhiên rồi, nên tao đã đặt bảo vệ lên rồi. Nếu họ dám thử làm gì đến dữ liệu của tao, tao sẽ đánh sập toàn bộ hệ thống.]
[[Đáng sợ quá!]]
Biết được chuyện này đã được hacker lo liệu...
[À, đừng lo. Tao cũng đã đặt bảo vệ lên nhân vật của bọn mày rồi.]
[Từ khi nào....]
[Jeen.... Giờ có hơi muộn khi nói về mặt này của Eas đấy, nên bỏ đi.]
Qua những trao đổi như vậy, bọn tôi đạt được level 150, cấp độ chưa ai đạt được.
Nhân tiện, bug mà bọn tôi đã sử dụng là, ta có thể one hit kẻ địch nếu như ta căn thời gian tấn công ngay sau khi chúng xuất hiện với sai số thời gian chưa đến 1mili giây. Và rồi, chúng sẽ lập tức xuất hiện trở lại. Bọn tôi, .... Asai, đã liên tục lặp đi lặp lại như vậy trong khoảng 5 tiếng cho đến khi cậu ta ngừng lại.
Bọn tôi không để ý lắm đến chuyện sức sống đã rời khỏi khuôn mặt của Asai ở nửa sau. Kinh nghiệm được chia đều cho các thành viên trong tổ đội tuyệt thật đấy, nhỉ?
[Gần thật đấy nhỉ? Tao mừng là chúng ta đã xoay sở mà hoàn tất được “Động tham lam” trước khi hết ngày.]
[Ờ, thế nên, giữ lại thanh “Ma kiếm – Greed” của Jeen trong bản beta thì chắc chắn sẽ còn dễ hơn nữa.]
Ở căn nhà mà tổ đội bọn tôi mua, Azuma bắt đầu nói về chuyện đó.
Những người chơi thử nghiệm của WDO được trao cho một số ưu đãi. Một trong số đó là thừa hưởng dữ liệu từ bản thử nghiệm. Tất nhiên, điều này không có nghĩa là bọn tôi sẽ bắt đầu với trang bị mạnh và level ở cuối bản thử nghiệm ngay từ đầu rồi.
Nói đơn giản, thì kiểu như “dễ dàng quay trở về vị trí mà mình đã đạt được ở bản beta”. Đầu tiên, điểm kinh nghiệm thu được sẽ được gấp đôi cho đến khi ta đạt được level mà mình đã đạt trong bản thử nghiệm. Với cái này, ta sẽ dễ dàng trở về level cũ của mình.
Và tiếp theo là, ta có thể nhận lại một số vật phẩm dựa vào level ở cuối bản thử nghiệm của ta.
Tuy nhiên, mình sẽ không thể sử dụng chúng ngay từ đầu nhé. Ta cần phải thỏa mãn một số điều kiện nhất định mới có thể giải phóng được chúng.
Những món vật phẩm hiếm sẽ yêu cầu nhiều điều kiện hơn, vậy nên, ta cần phải cân nhắc kỹ nên lấy cái gì.
Đây là tình huống mà ta sẽ phải lựa chọn giữa lấy ít vật phẩm hiếm và có một khởi đầu tốt lành, hay lấy những vật phẩm mà ta phải chật vật mới có được và có tình cảm với chúng, rồi đợi một thời gian mới sử dụng được.
Nhân tiện, bọn tôi hiện đang lựa chọn vật phẩm mà mình sẽ mang theo ở trong nhà trong game của bọn tôi.
[Chúng ta sẽ lấy lại tất cả những vật phẩm hiếm mà mình thu được hôm nay. “Sinh mạng bảo châu” của Eas và “Thỏi Orichalcum” của Arthur là những thứ khá quý, điều này sẽ không thay đổi, nên....]
[Tất nhiên.]
[Hiển nhiên rồi.]
Những người chơi đầu tiên chinh phục được mê cung sẽ nhận được vật phẩm đặc biệt giới hạn riêng cho lần chinh phục đầu tiên. Đối với “Động tham lam” thì là “Ma kiếm – Greed”.
Theo thông báo trước đó, những vật phẩm giới hạn cho lần chinh phục đầu tiên sẽ bị giảm tỷ lệ rơi xuống mức cực kỳ thấp sau lần chinh phục đầu tiên. Nói tóm lại, là người đầu tiên chinh phục được mê cung sẽ rất dễ có được chúng.
Và việc có được những món đồ này trong bản thử nghiệm, khi mà số người chơi còn thưa thớt, thì còn dễ hơn nữa.
[Để có chút thuận lợi ban đầu, chúng ta nên lấy những vật phẩm có độ hiếm thấp đã được cường hóa.]
[Phần cường hóa không được thêm vào điều kiện chuyển giao, đúng không?]
[Ừ, thế nên nhu cầu về thợ rèn bậc thầy mới tăng lên cực cao sau khi điều kiện chuyển giao được công bố. Người quen của tao có vẻ cũng rất bận.]
Kể cả vật phẩm có độ hiếm thấp cũng sẽ có một sức mạnh nhất định nếu như được cường hóa.
Và vì phần cường hóa không xuất hiện trong điều kiện chuyển giao, thế nên, chẳng có lý do gì để mà không cường hóa vật phẩm mà mình sẽ sử dụng lúc đầu cả.
Kể từ khi thông báo liên quan về đến việc chuyển giao được công bố, những người giữ chức nghiệp có thể cường hóa vật phẩm như thợ rèn đang ngập mặt trong công việc.
Tuy rằng việc có ít người có chức nghiệp về sản xuất là bình thường, vì ngay từ đầu thì đây là bản thử nghiệm mà, nhưng nhu cầu về những người nằm giữ chúng lại rất cao. Thành ra là có những người còn chẳng dám đăng nhập vào game vì sợ có quá nhiều khách hàng kìa.
[Thợ rèn mà Arthur quen (♀) đã ưu tiên cường hóa trang bị cho chúng ta, đúng không nhỉ?]
[Đúng thế đấy. Chuyện này giúp chúng ta rất nhiều đấy.]
[Với những thứ này, chúng ta có thể có khởi đầu ngon nghẻ, nhỉ?]
Trong những lúc thế này, thứ có ích nhất là các mối quen biết của Arthur.
Các món trang bị đã được cường hóa của ba bọn tôi sẽ đem đến cho bọn tôi một khởi đầu tốt đẹp.
[Ờm, với tao thì không tốt lắm....]
[À, nhắc mới nhớ, sắp đến hội khoa học à...]
Tôi nhớ được cái này qua lời than thở của Azuma.
[Ừ, nó bắt đầu 1 tuần sau khi bản chính thức được phát hành.]
[Wow... thật à? Không vui rồi...]
[Đúng là rắc rối mà. Mà, nếu tao vờ như đang hưởng thụ cuộc sống học đường hạnh phúc, thế thì, tao có thể chịu được. Haiz~~]
Azuma đủ thông minh để không cần phải học cao trung.
Việc Azuma học cao trung, nếu phải nói, thì đây là ý thích bất chợt của cậu ta thôi. Và để đổi lại, hình như cậu ta có nghĩa vụ phải công bố thành quả trong hội khoa học quốc tế mỗi năm một lần. Năm nay, cậu ta bảo là cậu ta đang viết đề tài liên quan đến AI trong khoảng 1 tuần.
[Mày nói mới nhớ, năm ngoài mày làm cái gì đấy?]
[Hệ thống VR.]
Azuma thản nhiên trả lời câu hỏi của tôi.
[[Sao?]]
[Tao bảo rồi mà, tao đã công bố lý thuyết cơ sở của hệ thống VR được sử dụng trong game này.]
[[....]]
Asai với tôi đều á khẩu. Bọn tôi chưa từng nghĩ rằng cậu ta lại có liên quan đến game này.
[Nếu thế thì việc hack lại đơn giản rồi...]
[Nó chỉ là một thuyết cơ bản thôi, nên tao không liên quan gì đến việc phát triển của game này. Mà, ngay từ đầu thì tao đã rất giỏi hack rồi....]
Tao không nghĩ đây là ý hay khi nói câu đấy đâu.
[Nói mới nhớ, hình như họ đã tạo thêm một bug mới trong bản cập nhật 2 ngày trước. Tao tìm ra nó trong khi đang hack chỗ họ.]
[Có mùi nguy hiểm đâu đây.]
Azuma mà đã cất công nhắc đến cái này, vậy thì nó phải là vấn đề khá hệ trọng rồi.
[Nó rất nguy hiểm, thế nên, tao đã tự cài bản vá vào nhân vật của mình rồi.]
[Tự tiện quá đấy....]
Đúng như dự liệu, đển cả Asai cũng bị sốc. Xem ra giờ không phải lúc để tôi nói câu “không phải đã hơi trễ khi mày nói câu đó sao” rồi.
[Nhưng nếu cứ mặc kệ cái bug này, thì nó gây ra một lỗi nghiêm trọng khiến mày không đăng xuất được.]
[Cái lề gì thốn, nghe nguy hiểm thế.]
Không cho bọn tôi đăng xuất khỏi game VR, đây là một bug thường gây ra kiện cáo, phải không?
[Cơ mà, yên tâm đê, tao cũng đã thêm cả bản vá vào nhân vật của bọn mày rồi.]
[Không, yên tâm thế đếch nào được.]
[Đúng thế, tiếp tục chơi game này có an toàn không đấy?]
Nói thật thì, tôi có hơi lo khi tiếp tục chơi cái game tồn tại một lỗi nghiêm trọng như thế.
[Ít nhất thì, chúng ta sẽ an toàn tuyệt đối. Bên cạnh đó, vì đây là bug mà tao tìm ra trong khi hack, nên nói thật thì, tao không thể báo cáo nó được. À, đừng lo. Tao đã thay đổi bản ghi của cuộc đối thoại này bằng dữ liệu giả rồi.]
[East vạn năng thật đấy, hãi thật.]
[Mày không có tư cách nói câu đấy đâu, Jeen. Mày cũng quái vật kém gì đâu.]
[Mày cũng không nói người khác được đâu, Arthur. Người thường nào có thể bắt con ruồi đang bay bằng que tăm đấy?]
Không gian kỳ quái bao trùm nơi đây khi những con quái vật gọi nhau là quái vật.
[Được rồi, tao thấy thế này là chúng ta đã chuẩn bị xong những món chuyển giao rồi.]
[Ừ, tiếp theo là ngồi đợi bản phát hành chính thức ngày mai thôi.]
Giờ thì bọn tôi đã bàn xong vụ chuyển giao rồi, nên cũng chẳng còn gì để mà làm nữa.
Vì những trang bị chuyển giao sẽ không thể sử dụng, nên bọn tôi cũng không thể thám hiểm nửa chừng được.
[Thế thì tao sẽ đi loanh quanh chào hỏi những người chơi thử nghiệm khác chút.]
[Arthur vẫn nhiệt tình như mọi khi.]
[Đúng là dễ gần mà.]
[Không, ít nhất thì, bình thường hai bọn mày cũng làm việc này mà, đúng không?]
[Không....]
Azuma với tôi cùng trả lời.
Ngay từ đầu, thì bọn tôi có thân với ai đến mức đi chào hỏi đâu. Mà nói thẳng ra thì, nếu thông qua Arthur thì có quá nhiều “người quen của bạn”....
[Bọn mày nhân dịp này đi cùng không?]
[[Không, bọn tao không đi đâu.]]
[Bọn mày, chúng ta là bạn tốt mà...]
[Tao đã chuẩn bị đăng xuất từ trước rồi.]
[Ah, tao nữa.]
Hôm nay là thứ 6, giờ là 10h tối.
Bản thử nghiệm sẽ đóng lại vào 12h sáng. Và bản phát hành chính thức sẽ bắt đầu vào trưa mai.
Một bộ phận người chơi thử nghiệm hình như đang tổ chức tiệc tùng cho đến khi bản thử nghiệm kết thúc và bị cưỡng chế đăng xuất. Không cần nói cũng biết, Asai sẽ tham gia buổi tiệc này rồi.
Cả Azuma với tôi đều không tham gia. Cả hai bọn tôi đều là những người cứng ngắc, những người sẽ không quan tâm dù cho có bị gọi là không hòa đồng đi nữa.
[Ngày mai, sau khi tập trung một lúc thì làm như mọi khi, đúng không?]
Hai đứa gật đầu xác nhận.
[Ờ. Ba anh em ta sẽ hành động độc lập.]
[Ừ, như mọi khi.]
Vì bản thử nghiệm có giới hạn thời gian, thế nên ba đứa bọn tôi mới bắt tay phá đảo nơi này.
Cơ mà, trong bản chính thức thì, chẳng có lý do gì để mà vội như trong bản thử nghiệm cả. Ngay từ đầu thì hầu hết các mê cung đã bị phá đảo rồi....
Ban đầu, theo kế hoạch thì ba đứa bọn tôi sẽ không làm việc với nhau nhiều lúc bắt đầu.
Nếu ba đứa bọn tôi hành động cùng nhau, thì bất kể bọn tôi có làm kiểu gì đi nữa thì bọn tôi vẫn sẽ ngang nhau. Thế nhưng, nếu như ba đứa bọn tôi hành động độc lập với nhau, vậy thì bọn tôi sẽ không biết được hai người kia đã mạnh đến mức nào.
Đây là cách mà bọn tôi “thường” hay tận hưởng.
Tình hình chung là, level và kiến thức sẽ là của Azuma. Xác suất thu được những vật phẩm hiếm là của tôi. Gây dựng các mối quan hệ cá nhân thì Asai là chuyên gia.
[Chào, mai gặp lại.]
[Cảm ơn nhiều.]
[Ừ, chào.]
Vậy là, ngày cuối cùng của bản thử nghiệm của bọn tôi đến hồi kết.
Ngày hôm sau, bản chính thức được phát hành.
[Ta là GM(game master) thực sự của thế giới này. Bằng quyền năng của mình, ta đã khóa khả năng đăng xuất của các người. Từ giờ trở đi, các người buộc phải tham gia trò chơi chết chóc này. Tất nhiên, các người không có quyền phủ quyết rồi.]
Một GM thông báo câu đó cùng giọng nói vang vọng toàn thế giới VR.
[Cái gì đây?! Tôi không đăng xuất được thật!?]
[Trò chơi chết chóc cái gì?!]
[Đừng nói là, chúng ta sẽ chết thật nhé!?]
[Đừng có đùa. Mai tôi còn phải làm đám cười! Để tôi ra khỏi đây!]
Nhiều người chơi tức giận kêu lên. Thực tình, tôi không thể đồng cảm với người nói câu cuối được. Đừng có mà chơi linh tinh vào ngày trước hôn lễ chứ.
Tất nhiên, ba đứa bọn tôi đăng nhập ngay từ khi bắt đầu của ngày phát hành.
Câu duy nhất mà Azuma nói ra đầu tiên sau khi nghe những lời đó là....
[Bảo sao tao đã nghĩ rằng nó được cố ý lập trình như thế.]
Cái này.
Ê, không phải cài đặt của mày là thiên tài sao?
[Bản vá của Eas. Xem ra cũng hiệu quả cả ở trong bản chính thức nữa....]
[Ừ, Arthur cũng ok...]
Trên bảng menu của bọn tôi, nút “Đăng xuất” vẫn xuất hiện như thường.
[À, chúng ta đăng xuất không?]
Và vậy là, bọn tôi đăng xuất khỏi trò chơi chết chóc không thể đăng xuất, nạp bản vá cho máy VR của những người khác và phá đảo trò chơi chết chóc này với toàn bộ mọi người còn sống.
Nhà sản xuất đã tạo ra trò chơi tử thần đã bị bắt, và trò chơi đã bị thu hồi như thường. Nó cũng khá hay, nhưng cũng thật đáng tiếc.
Một tuần sau, Azuma đi tham dự hội khoa học mà không còn hối tiếc gì hết.
(Hz: 東(Azuma/Higashi) = East) (Hz: tỷ lệ bạo kích ở mỗi nhát là 5%, vậy thì, tỷ lệ bạo kích 10 nhát liên tục là 1 / 20^10 = 1 /... thôi bỏ đi, cạn lời trước độ bá của main, main thế này đi mua xổ số thì chắc mấy ông đấy bán nhà thôi) (Hz: main đang muốn nói lời cảm ơn, nhưng thay vì dùng từ thank thì lại đưa ra từ tank để đồng thời muốn nói đến vai trò của Arthur) (Hz: yep, ba thánh mà bình thường thì chắc trời sập cũng không có gì là lạ hết) (Hz: cái này khá thốn) (Hz: Câu này thì mình có chỉnh sửa hơi quá chút, câu gốc là ‘まさかのハッキング済みだった。’, mình tra trên mazii thì không được kết quả tốt lắm, còn eng thì ‘To think it was taken care of by hacking.’, mình chưa tìm được cái nào tốt hơn, nếu ai có ý kiến thì đừng ngại đóng góp nhé) (Hz: cho ai quên, thì Azuma có thói quen đưa ra kết luận mà không giải thích gì hết, nên có vẻ, trong hành động thì cũng gần như vậy) (Hz: khổ mấy ông làm game ghê) (Hz: Sao nghe có mùi SAO đâu đây vậy) (Hz: khổ ghê, ông không ngờ đến có 3 đứa học sinh có quyền hạn cao hơn ổng. ) (Hz: chơi game kỷ niệm ngày cuối còn độc thân sao)