Cùng lúc ấy, một người đàn ông đi trên đường Expein khi đêm xuống. Tên ông ta là Guiche Bellstein. Con người từ thời xa xưa đều e sợ [Quỉ], và trong số chúng [Ma cà rồng] là cực kì mạnh mẽ. Ngay giờ Guiche đã chuyển giao linh hồn tới thân xác Andrea Scott Marnish, người là một quí tộc có uy tín ở Expein.
Trong khi ma cà rồng thường được biết đến như là [Bất tử ], chúng cũng có tuổi thực, y như con người. Nhưng mà, linh hồn của ma cà rồng không sống trong xác thịt. Do đó, ma cà rồng có khả năng [chiếm hữu] sinh vật khác bằng cách đổ máu chúng vào họ. Không phải là thân thể chúng không có tuổi thọ, mà thay bằng cách thay đổi thân xác mỗi khi già, chúng trở thành nỗi sợ được biết như là [Bất tử ].
(Ta phải rời trấn này sớm…)
Ma cà rồng là quái vật bị ép buộc uống máu để sống. Nhưng cũng giống như thực phẩm đối với người thường, mùi vị máu khác nhau cho ma cà rồng tùy thuộc vào người cho. Với Guiche, máu của phụ nữ trẻ trung và xinh đẹp là vô cùng khoái khẩu. Cho tới này, Guiche đã giết trên 50 phụ nữ từ Expein bằng cách hút cạn khô họ. Một vài người họ được mua như nô lệ, trong khi người khác thì bị bắt cóc. Để tránh bị phát hiện, hắn ta cần đổi vị trí.
(Tốt rồi, đây sẽ là bữa tối cuối cùng)
Guiche thẳng tới sở nô lệ mà ông ta quen từ đó tới giờ. Sylphia Rougenberg. Đó là tên của nô lệ bắt mắt Guiche. Bằng cách chuyển qua thân xác của vài tên đàn ông, hắn đã sống hơn 500 năm. Nhưng đây là lần thứ 3, hắn thấy người đẹp như Sylphia. Cô gái đó sẽ thích hợp là bữa ăn cuối cùng trước khi ông ta rời thành phố.
“A, là….ngài Andrea. Thật không may, tiệm chúng tôi sắp đóng cửa…”
“Ta đến để nhận nô lệ mà ta đặt giá.”
Guiceh nói thẳng mà không quan tâm tới lời Jill.
“À. Tôi rất tiếc. Bởi vì có giá đấu mới hôm nay, giá của Sylphia đã tăng lên 770,000 rea.”
“Cái gì…!?”
Guiche bối rối không biết nói gì. Cho đến giờ, Guiche đã mua nhiều nô lệ bằng cách phung phí tiền của vật chủ, nhưng những tài sản đó đã cạn kiệt. Hắn ta có thể thêm tiền nếu bán các món đồ từ nhà, nhưng sẽ thực phiền phức nếu mang chúng tới tiệm.
“…Vậy sao. Chắc là nó làm bởi thằng nhóc có cơ thể tuyệt vời ở ngày đó.”
Hình bóng Yuuto nổi lên trong đầu Guiche. Guiche không thể nảo rủ bỏ vóc dáng Yuuto khỏi tâm trí. Trong 500 năm mà hắn sống, Guiche chưa bao giờ thấy một thân thể được rèn luyện tới đẳng cấp như Yuuto.
(Ta hiểu rồi. Ta đang nghĩ chọn nó như vật chủ kế tiếp…thật là dịp may bất ngờ)
“Um…Ngài Andrea?”
Thấy Guiche nhếch mép, Jill lúng túng. Thình lình Guiche dộng vào sườn Jill với lực ngoại cỡ.
“…Guba!”
Nhận đòn bất ngờ, Jill cố gằng đứng vững sau cái bàn khi ông ói ra máu.
“Nè, Tên buôn nô lệ. Mang nữ nhân ta tới đây! Và chuyển quyền sở hữu cho ta.”
“K-không đời nào tôi làm chuyện đó…”
“Fumu. Vậy ta không có lựa chọn rồi. Chắc cũng không phản đối nếu ta chặt đầu ngươi đúng chứ?”
Guiche lấy ra thanh kiếm đang treo ở hông hắn. Nó là một thanh kiếm sắt bén với vài loại ma thuật bảo vệ. Lưỡi kiếm sáng lên ánh sáng đen đáng ngại.
“…Hyi!”
Bị áp đảo bởi sự khát máu của Guiche, Jill buộc làm theo chỉ dẫn của hắn.
--o0o0o--
“Tôi đã mang Sylphia…theo ước muốn của ngài. Từ giờ tôi sẽ chuyển quyền sở hữu cô ấy cho ngài, xin hãy để tôi sống.”
“………………………”
Guiche cắn ngón cái trong khi giữ im lặng. Giao kèo nô lệ là một đặc kĩ để mà cho phép người dùng nô dịch một người bằng cách nhỏ máu vào họ, tạo nên một [Nguyền Ấn]. Jill tạo ra một [nguyền ấn] mới khi ông nhỏ máu Guiche vào mu bàn tay Sylphia.
(Cái quỉ gì thế này…?)
Sylphia đang rối mù. Trước mắt cô là một quí tộc đáng kính với kiếm tuốt khỏi vỏ cùng một người buôn nô lệ bị thương. Thứ gì đó rõ ràng đang diễn ra, nhưng với quá ít thông tin, Sylphia không thể hiểu nổi tình hình.
“Thế đó. Khi Konoe Yuuto đến tiệm này, nói với hắn. Andrea Scott Marnish dã lấy người phụ nữ của hắn. Nếu hắn muốn mang cô ấy về, đến biệt thự của ta…một mình.”
“…Vâng, hẳn nhiên rồi.”
Nếu hắn có thể lấy thân thể cứng chắc của Yuuto, khả năng chiến đấu của hắn sẽ cải thiện đáng kể.
“…Fufu. Ta rất mong đợi vào sáng mai.”
Một cặp răng nanh lộ ra với nụ cười nham hiểm của Guiche.