Isekai shihai no sukiruteika ~zero kara hajimeru dorei harem~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

(Đang ra)

Tôi Có Siêu Năng Lực Được Làm Mới Mỗi Tuần

Nhất Phiến Tuyết Bính

Ngay khi cậu tưởng rằng mình cuối cùng cũng sẽ trở lại với cuộc sống bình yên, thì một thiếu nữ mặc đồ đỏ đứng dưới gốc cây ngân hạnh, nghiêng đầu về phía cậu: "Cậu, nhìn thấy tôi sao?"

23 248

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

(Đang ra)

HỠI CÁC CHỊ EM, NHẮM THẲNG QUÂN THÙ MÀ BẮN

Aisaka Touma

Cô được tham gia vào hàng ngũ của Hồng quân Xô Viết, được Irina trực tiếp huấn luyện trong đơn vị của các nữ xạ thủ bắn tỉa. Với mục tiêu sống còn: Quét sạch bóng dáng bè lũ xâm lăng ra khỏi đất nước

1 0

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

(Đang ra)

Tenkou-saki no seiso karen na bishoujo ga, mukashi danshi to omotte issho ni asonda osananajimi datta ken

Hibariyu(雲雀湯)

Ngày xưa, tôi từng cùng cô bạn thân chơi đùa dưới bùn ở vùng quê. Nhưng khi gặp lại, không còn chút dấu vết nào của cậu nhóc lém lỉnh mà tôi từng biết.

4 126

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

(Đang ra)

Em gái thằng bạn chỉ chọc tôi

Mikawa Ghost

Thế thì, tại sao mọi người cứ quấy rầy tôi thế này?

41 3161

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

(Đang ra)

Tôi chỉ nói “muốn có bạn gái xinh đẹp và nhà giàu” ai ngờ một cô nàng như vậy thật sự xuất hiện

小宮地千々

Một bộ romcom hơi hướng trưởng thành về hôn ước vỡ tan nơi đặt ra câu hỏi: “tình yêu là gì?”

2 0

WN - Tập 4 - Phần 149: Ước nguyện của Sylphia

Phần 149: Ước nguyện của Sylphia

Mặt trời đã lặn, Yuuto hoàn toàn mải mê việc tập luyện Ma lực nén trong khi bọn Sylphia dùng bữa. Hôm nay, một mặt trăng tròn vành vạnh nổi lên bầu trời đêm.

“….Xin lỗi, chủ công. Anh có thể cho em xin chút đỉnh thời gian không?”

Khi cậu nhìn sang hướng tiếng nói, ở đó là Sylphia. Thần tình cô ấy còn nghiêm túc hơn thường lệ. Trong mắt cổ, cậu có thể thấy ánh sáng sự quyết tâm.

“Gì vậy? Sao em nghiêm thế?”

“Chủ công định đi tới chỗ Mammon vào ngày mai sao?”

“Ờ, anh vốn định vậy mà.”

“Em biết rằng mình chỉ là vật cản trợ. Nhưng mà, đây là yêu cầu trong đời của em. Anh xem xét mang em theo cùng được không?”

“….”

Ngày mai là trận quyết định đối với Yuuto nên cậu dự định không mang theo bất cứ đồng đội nào. Cậu hiểu rõ từ những trận thư hùng trong quá khứ rằng những thành viên của Thất Tử Tội đều có sức mạnh vô biên. Trận đấu ngày mai với Mammon chắc chắc sẽ rất khắc nghiệt. Yuuto cho rằng sẽ rất nguy hiểm vậy nên cậu không muốn mang theo bất kì ai.

“Anh hiểu em thấy thế nào. Vậy nên em có thể nói anh nghe lý do không?”

Khi được hỏi, Sylphia bắt đầu nói với một biểu cảm buồn bã

“Em từng kể với Chủ công trước đây phải không? Rằng Mammon đó đã liên lạc với Vua của Luhmer, quê hương của em…”

“À,phải, anh có nghe.”

Luhmer là quê hương của Sylphia, bị đại bại trong chiến tranh và giờ đây nằm trong tay của Rodhran. Mammon đó đã liên lạc với Đức vua Luhmer để bán [Ma thạch Triệu hồi] ngay trước khi chiến tranh nổ ra.

“Cái này làm em bận tâm mãi, tại sao Rohdran lại gây hấn với Luhmer? …. Nhiều phần của lý do thực sự vẫn còn bí ẩn. Em, bằng mọi giá…. Muốn biết được sự thật ấy. Có khả năng em sẽ biết được gì đó nếu Mammon có liên quan tới vụ này. Đó là tại sao, thế nào em cũng muốn hỏi chuyện Mammon!”

“….”

Yuuto vắt óc khi nghe Sylphia trần tình. Hành động tốt nhất để từ chối là nói nghĩ về sự an toàn của cô. Nhưng, khi cậu thấy đôi mắt cương nghị của Sylphia, cậu bèn thay đổi ý kiến.

“Yoshi, hiểu rồi. Nhưng mà, phải hứa với anh một điều khi chúng ta đến chỗ Mammon.”

“…Thiệt hả anh?! A à. Hãy nói cho em nghe đi!”

“Đừng tự cản trở mình bởi sự tự kỉ của em. Sylphia ở bên anh là Nữ thần Chiến thắng. Nên đừng nghĩ khó khăn chi hết…chỉ cần ở bên cạnh anh vĩnh viễn là được rồi,.”

Những lời đó là tận đáy lòng Yuuto lên tiếng và không hề có chút xảo trá. Yuuto có thể đánh bại Grater Demon trong trận ngày hôm kia là vì có sự cổ vũ của Sylphia.

“…”

Sylphia nghe thấy lời Yuuto xúc động sâu xắc. Đó tại vì—Sylphia luôn nói, [Người yếu ớt như em ở bên cạnh chủ công có ổn không?]. Bởi vì vậy mà cô luôn lo lắng. Sylphia, người có sự tồn tại được công nhận, bắt đầu ứa nước mắt.

“…Chủ công!”

Sylphia, lộ vẻ trẻ con không giống như thường lệ, ôm chầm lấy vào ngực Yuuto, người đang bị choáng váng.

“….Thiệt tình. Đúng là bó tay với Sylphia ha.”

“Uhu… Chủ công ăn nói quá đáng…! Với người như em mà được phục vụ một người như Chủ nhân, em đúng là người có phước đức… Em sẽ không bao giờ quên sự tử tế này suốt phần đời còn lại của em đâu. Nhất định em sẽ không bao giờ quên.”

Giọng òa khóc nức nở của Sylphia vang vọng hết cả bầu trời đêm. Và cùng ngày, bổn phận phục vụ đêm của Sylphia lại trở nên dữ dội hơn thường lệ.