Trong bữa ăn tối, một món lạ được đặt ở trước Yuuto. Sashimi cá chép, cá chép hấp ngọt, cá trê tẩm và nướng nước tương, etc. Đó là một bữa ăn đầy đủ làm từ cá sông mà họ vừa mua từ chợ.
“Nou, đây là…”
Yuuto đau khổ nhớ lại kí ức cay đắng với cá sông. Tuy nhưng, khi mà chúng được nấu bởi chính một cô gái xinh đẹp, là một nam nhân, cậu phải ăn nó. Thể hiện quyết tâm, Yuuto rụt rè cầm lên đũa của cậu.
(Hả…….? Không ngờ mùi nó cũng đâu tệ)
Trong khi mùi vị cá vẫn còn lại, thì nó vẫn không ở mức độ trở ngại việc ăn.
“Yuuto, mùi vị ra sao!?”
Ririna hỏi bồn chồn khi cô lo lắng liệu món ăn cô có được chấp nhận.
“Tôi bất ngờ vì cá này lại có thể ngon vậy. Nếu là thế này, thì tôi có thể ăn chúng mỗi ngày.”
“Em nữa. Đây là lần đầu em ăn món cá ngon như vậy!”
“Ngạc nhiên thật! Tài nấu ăn của Ririna thì chẳng có nghĩa kém hơn cách nấu của Quan Hoàng Gia Luhmer chút nào.”
“….v-vậy hả. Em rất mừng là mọi người thích nó.”
Rirna vò phía sau đầu xấu hổ khi mọi người khen cách nấu ăn của cô. Và sau khi họ thưởng thức bữa tối, cũng là lúc cho món tráng miệng. Yuuto đặt lên những trái quả tươi vừa hái lên bàn.
“Waa……… Cái này thật cao sang, có trái cây nhiều quá chừng.”
“Umu. Ngay cả ở nhà Rougenberg chúng tôi cũng hiếm khi có bữa tiệc thế này.”
“Không đời nào nodesu! Sanya thích đồ ngọt nodesu!”
Thấy bữa tráng miệng trên bàn, mắt ba cô gái sáng lóa. Đặc biệt, Sanya dường như ưa món đào khi cô bé gặm chúng. Tuy vậy Ririna gửi cho Yuuto một ánh mắt băn khoăn.
“Nè, Yuuto? Chỉ là em tưởng tượng, hay là chúng mình đâu có mua lượng trái cây này hôm nay?”
“………….Chà, đừng bận tâm việc cỏn con.”
Đối ngược thì, Ririna còn bất ngờ hơn với vườn cây ăn quả xuất hiện từ đâu không biết.
“Bỏ nó đi, Ririna. Cô có thể nào cắt trái cây thành miếng để mà dễ ăn hơn không?”
“Được được, để cho em.”
Ririna gật đầu thong thả động đến trái táo trên bàn. Sau đó, lấy ra một con dao bếp từ đâu đâu, cô bắt đầu khéo léo lột vỏ táo.
“ “ “Ooooooh………….”””
Yuuto thốt lên trong sự thán phúc khi thấy cô ấy khéo léo nắm giữ con dao bếp trước cậu. Cô hoàn thành cắt trái táo trong 5 giây với tốc độ siêu cấp.
“Tôi nói làm sao nhỉ, thật hay khi Ririna tới nhà ta. Ririna sẽ thành một người vợ tốt trong tương lai.”
“V-vợ sao!? Đừng nói với em điều ngu ngốc vậy! Nó chẳng hợp em đâu!”
“…….”
Trong khi Spica và Sylphia ăn trái cây, họ chợt nhận ra thứ gì.
((Có thể nào ý nó là….. mình không có ích gì nữa ngoài việc chỉ ăn không thôi!?))
Cả hai lẫn lộn cảm xúc khi Ririna được đánh giá cao bởi chủ nhân mới vừa nãy thôi. Ririna có một thân hình đẹp cũng như kĩ năng coi nhà toàn năng, tạo nên một hình mẫu lý tưởng của đàn ông mơ về phụ nữ. Tuy nhưng là người mà giao kèo sớm hơn, họ không thể nào thua kém sự quyến rũ của nữ giới tới đàn em nô lệ được. Họ cần làm thứ gì đó, để chí ít Ririna ít trở thành cô ái ưa chuộng của chủ nhân.
“Sylphia-san, chúng mình nên làm gì giờ?”
“……Umu. Hãy thảo luận một kế hoạch cho tối nay.”
Cả hai thì thào bí mật không để cho Yuuto nghe nó. Với sự xuất hiện của một tình địch mạnh mẽ, Spica và Sylphia cố dựng nên một kế hoạch vội vã.