Yuuto thức khuya để phát triển [Xúc tu ma pháp], và định tiếp tục suốt ngày kế đó. Cậu không định làm nhiệm vụ nào ngày đó. Trong khi họ không phàn nàn, thì cậu vẫn thấy Spica và Sylphia tỏ vẻ mệt mỏi vì chuyến thám hiểm trước. Cậu không muốn họ làm việc quá sức bằng cách làm nhiệm vụ mỗi ngày. Đôi khi là cần thiết điều tiết hai người họ bằng cách để họ nghỉ một ngày.
Hôm nay là ngày cậu nhận được kết quả đấu giá [Kiếm của kẻ cướp ngôi Vua]. Để lại Spica và Sylphia nơi nhà trọ, Yuuto tiến tới cửa hàng ủy thác của Hội.
--o0o0o--
“Ồ, đã lâu rồi nhỉ. Tôi đang chờ cậu em đây.”
Adolph nói thân thiện khi ông thấy Yuuto.
“Vật mà tôi nhờ đấu giả…..tôi có thể lấy thù lao chưa?”
“Được, có thể chứ! Cậu em thực may mắn. Vật phẩm cậu đã lấy được giá cao nhất trong số các món hàng tôi đấu giá năm nay.”
Nói thế đó, Adolph lấy ra một túi lanh mà căng phồng như quả bong bóng.
“Đây này. 2,400,000 rea!”
240 đồng tiền vàng cho ra một âm thanh thực hay khi chúng được đặt trên bàn.
“Oooh….!?”
Yuuto bày tỏ sự cảm thán thích chí khi cậu nhòm vào túi trên bàn. Nó còn nhiều hơn 400,000 rea so với 2 triệu mà cậu mong đợi. Khi đổi sang yen Nhật, nó thành ra 4 triệu yen. Sự khác biệt là lớn lao với lượng tiền đồ sộ như vậy.
“Nói thì, cậu em vẫn còn hứng thú mua một căn nhà không?”
“Ừm, đại khái thế…”
“Nếu cậu thích, tôi có thể giới thiệu cho cậu một người môi giới bất động sản? Sau cùng, một người thôn quê như cậu em thì là mồi ngon cho mấy kẻ gian lận. Tôi đảm bảo việc như thế sẽ không xảy ra cho cửa hiệu tôi giới thiệu cho cậu.”
“Thiệt hả!?”
Yuuto mừng rỡ với đề nghị của Adolph. Hiện thời, nhà trọ đã chật chội với 3 người sống trong phòng. Chẳng chóng thì chầy, Yuuto phải chuyển tới cơ sở mới.
“Tốt rồi. Bản đồ này sẽ chỉ cậu tới tiệm.”
“Cảm ơn ông vì mọi thứ.”
Thấy Yuuto cúi đầu, Adolph nở nụ cười sôi nổi.
“Đừng lo gì cả. Tôi chỉ muốn chỉ dạy một người tốt….để không phạm sai lầm. Cậu em là một người vô tư lự mà.”
“Ha ha…”
Cậu giả đò lơ đi cái nhìn thấu đáo của Adolph.
(Đây…quả là một cửa hàng tốt…)
Yuuto rời cửa hàng ủy chứng nhận của Hội và thẳng tới tiệm Adolph giới thiệu với nụ cười ao ước.