Isekai Nonbiri Nouka

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3534

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 03 : Nông Cụ Vạn Năng

Chương 03 : Nông Cụ Vạn Năng

Nông Cụ Vạn Năng là một dụng cụ có thể biến đổi được .

Tôi có thể lấy nó ra và cất vào bất cứ lúc nào.

Trong khi sử dụng nó, tôi không hề cảm thấy khát, tôi không cảm thấy đói và tôi cũng chẳng cảm thấy buồn ngủ nữa.

Tuy nhiên, tôi tự hỏi rằng nó có giới hạn sử dụng hay không?

Chẳng hạn như là nếu tôi biến đổi nó thành một cái cuốc rồi vung nó xuống mặt đất, điều gì sẽ xảy ra nếu như mà tôi không lôi nó ra?

Nói cách khác thì có thể nói rằng tôi nên tiếp tục vung cái cuốc.

Điều này tương tự với phần lớn dụng cụ.

Nhưng chẳng hạn tôi đập một cái cột bằng một cái búa.

Trong khi tôi đập vào cái cột, có thể nói rằng là tôi đang sử dụng nó nhưng mà nếu như tôi chuyển từ cái cột này sang cái khác thì tôi không sử dụng nó.

Khi mà tôi làm những vật dụng nhỏ với con dao của mình thì nó tận dụng hết tác dụng của mình khi mà tôi làm việc nhưng nó lại không có tác dụng khi mà tôi hoàn thành xong vật dụng đó để chuyển sang vật tiếp theo.

Kể cả khi nó chỉ là một khoảnh khắc, nó cũng sẽ trở thành một lượng lớn nếu như chúng gộp lại với nhau.

Nói cách khác thì bây giờ tôi vừa khát vừa đói và vừa buồn ngủ.

Sau khi ngồi tắm dưới ánh nắng mặt trời, tôi đi tới cái hố dốc mà tôi đào hôm qua. Tôi lấy ra cái cốc gỗ mà tôi làm bằng con dao trong khoảng thời gian tôi thức đêm qua.

Độ sâu của giếng có vẻ khoảng 1m, tôi cố gắng múc phần nước trong nhất có thể ở phía trên

Có thể uống được.

Tôi nghĩ mình có thể uống được nó.

Tôi không có lựa chọn nào ngoài uống nó tại đây bởi vì tôi quá khát nước.

Là một người đàn ông thì phải can đảm.

Tôi nghiêng cốc nước từng chút một rồi uống từng ngụm nhỏ.

Tôi khá ngạc nhiên là nó không có vị lạ.

Có lẽ nó chỉ là nước bình thường thôi.

Tôi muốn nghĩ nó là như thế.

Bởi vì tôi đang cực kì khát.

Tôi quyết định mình sẽ uống nó.

Ngon quá !

Và nếu một lát sau...Nếu tôi không bị đau bụng thì nó không hề có vấn đề gì cả.

Tôi không còn có lựa chọn nào khác ngoài ngoan ngoãn đợi thời gian trôi qua.

Tiếp theo là thức ăn.

Trước đó, tôi cần phải xác định lại tình hình của bản thân đã.

Tôi làm ra một nơi để ngủ trong thân của một cái cây lớn.

Đất xung quanh đây đã trở nên mềm bởi vì tôi đã cày nó với cái cuốc của mình.

Tôi đào một cái giếng dốc cách chỗ mình ngủ một đoạn.

Và có một con đường rộng khoảng 5m mà tôi cày từ chỗ mà tôi được dịch chuyển tới đây.

Tôi không cố ý làm điều đó nhưng mà xem như tạm thời là như vậy.

Khoảng cách có lẽ là 100m gì đó.

Trong tay của tôi là Nông Cụ Vạn Năng của mình và đống vật dụng nhỏ mà tôi tạo ra trong cả đêm qua.

Chỗ vật dụng đó là vài cái cốc, đĩa làm từ gỗ.

Bởi vì tôi làm nó cả đêm, vì thế tôi tạo ra một số lượng cũng tương đối.

Ừm ~ ừm.

Nói tóm lại,bây giờ thì tôi cần di chuyển xung quanh trong khi cày với chiếc cuốc của mình để kiếm thứ gì đấy để ăn.

Cây ăn quả có lẽ là ý tưởng tốt nhất.

Tôi sẽ cực kì vui sướng nếu như mình tìm được táo hoặc là nho.

Và rồi tôi ngay lập tức nghĩ rằng, có lẽ tôi nên nhóm lửa trước đã.

Tôi sẽ không lặp lại sự thất bại giống như ngày hôm qua đâu.

Tôi thu thập gỗ vụn từ lúc tôi tạo ra căn phòng nhỏ để ngủ trong thân cây hôm qua. Và rồi tôi biến cái Nông Cụ Vạn Năng của mình thành một cái kính lúp để tạo lửa

Và rồi làm ổn định ngọn lửa bằng cách nhắm vào củi khô.

Nó tốn nhiều thời gian hơn tôi tưởng nhưng mà tôi cũng đã xoay xở được.

Tôi đã tạo được ra lửa rồi...Nhưng mà tôi sợ phải rời đi bây giờ.

Tôi sẽ gặp rắc rối mất nếu như nó gây ra cháy rừng.

Bởi vì thế, tôi chỉ đi tìm kiếm thức ăn trong vùng mà tôi có thể nhìn thấy đống lửa mọi lúc.

Nói cách khác thì, tôi sẽ cày những vùng xung quanh và mở rộng chỗ của tôi.

Tôi đã làm việc chăm chỉ.

Tôi tiếp tục dùng cái cuốc của mình và mở rộng khu đất xung quanh cái cây tôi làm chỗ ngủ là trung tâm.

Tôi làm việc quá chăm chỉ.

Tôi mở rộng ra khoảng 200m từ cái cây trung tâm ấy.

Dù sao thì sử dụng cái cuốc này cũng vui thật.

Trên đường, tôi nghĩ rằng tôi sẽ có vấn đề về gỗ nếu như tôi biến tất cả cây thành phân bón vì thế tôi chặt cây xuống bằng chiếc rìu biến từ cái Nông Cụ Vạn Năng.

Tôi phát hiện ra trong khi làm. Chẳng hạn như một thứ gì đó giống như là cái xà beng để móc vào cái cái cây...Có vẻ như là tôi có thể biến đổi nó chỉ với tưởng tượng thứ mà tôi cần cho dù tôi không biết tên của thứ đấy.

Tôi còn hoàn toàn có thể di chuyển cái cây với cái xà beng mà không cần bận tâm đến trọng lượng của cái cây.

Cái Nông Cụ Vạn Năng này đúng là tiện lợi quá mà.

Ở đằng sau cái cây mà tôi biến thành nơi ngủ là 1 cái cây to khác có đường kính khoảng 1-2m.

Với điều đấy thì tôi sẽ không còn rắc rối với vật liệu gỗ nữa.

Nhờ vào điều đó mà công việc 'Tìm thức ăn' của mình toàn toàn bay khỏi đầu của mình...

Đây là điều tốt hay điều xấu đây? Có chuyện gì đó xảy ra.

Khi mà tôi cày xung quanh, một con thú xuất hiện nơi tôi vung chiếc cuốc

Trông nó giống như là 1 con thỏ.

Tuy nhiên, kích thước của nó lại giống như một con chó cỡ trung. Mắt của nó thể hiện sự thù địch và mặc dù nó là 1 con thỏ, nó có 2 cái răng nanh thòi ra từ miệng của mình giống như của một con hổ răng kiếm vậy...Chẳng phải nó là loài gặm nhấm hay sao?

Dù sao thì tôi không thể dừng lại cái cuốc của mình khỏi việc vung vào người con thỏ.

Tôi kết liễu nó chỉ với 1 nhát trong nháy mắt.

Cái cuốc cắm vào cổ của con thỏ đang cắm người về phía trước, và rồi một tiếng *răng rắc* giòn vang lên...

Phần đầu của nó biến thành phân bón nhưng mà phần thân của nó lại giữ nguyên.

...

Tôi cảm thấy sốc khi cướp đi sinh mạng của một sinh vật sống nhưng mà bụng của tôi lại thành thật.

Tôi đã kiếm được đồ ăn mà tôi mong muốn

Chắp tay cầu nguyện.

Hãy ăn thôi.

Tôi biến cái Nông Cụ Vạn Năng thành 1 con dao làm bếp và rồi bắt đầu mổ thịt nó.

Kể cả khi tôi nói thế thì tôi cũng chẳng biết làm như thế nào cả. Tôi cắt bộ lông của nó ra.

Tuy nhiên, tôi hoảng hốt khi thấy đống nội tạng của nó trong khi làm.

Tôi không nghĩ rằng làm vậy là tốt khi mà ném đi đống nội tạng đó đi.

Trừ phần tim và gan, thứ mà con thỏ ăn đều ở trong dạ dày và ruột của nó.

Nhưng mà nghĩ về việc nó tỏ ra hung hăng với tôi và với những cái nanh của nó, trông nó không hề có vẻ gì giống với loại ăn cỏ cả. Không đời nào nó ăn cỏ.

Yeah, ruột của nó không dài như tôi nghĩ vì thế tôi nghĩ nó là loài ăn thịt.

Tôi cố gắng bỏ hết nội tạng nó đi mà không làm hỏng nó và rồi vứt nó đi.

Sau đó, tôi lột bộ lông nó ra và chỉ để lại thịt thỏ.

Tôi có thể biến Nông Cụ Vạn Năng của mình thành một cái chảo rán nhưng mà tôi từ bỏ việc sử dụng nó ngay bởi vì tôi không muốn đặt nó lên đống lửa.

Sau khi cắt chỗ thịt thành những miếng nhỏ, tôi xiên nó vào một cái gậy gỗ và đặt nó gần đống lửa.

Lần này làm thành xiên thịt trước tiên vậy.

Sau đó, tôi sẽ biến một tảng đá nhỏ thành một tấm đá.

Tôi có thể làm điều đó bởi vì tôi muốn bảo quản chỗ đồ ăn này.

Tôi nghĩ về nó theo nhiều cách..

Bởi vì hiện tại tôi đang ăn thịt bị cháy.

Khó ăn.

Nhưng kết quả đó là hiển nhiên khi tôi chỉ nướng thịt với lửa.

Không hề có gia vị gì cả.

Nhưng mà ít nhất nó vẫn ăn được.

Tôi chỉ nhớ về đồ ăn không có mùi vị gì ở trong bệnh viện bởi vì tôi đã nằm trên giường bệnh suốt cả 1 thập kỉ rồi.

Những lần cuối cùng tôi ăn đó chính là tiêm chất dinh dưỡng thẳng vào cơ thể mình.

Nghĩ về nó thì đây lại là món ăn mà chính tự tay mình nấu.

Mắt tôi đẫm lệ.

Không hề có 1 lí do nào để không ăn nó cả.

...

Nhưng mà cho dù tôi thử như thế nào thì kết quả vẫn là miếng thịt và máu bị cháy.

Tôi không thể lừa dối bản thân mình.

Kuh.

Tôi cần làm điều gì đó về chỗ thức ăn này.

Làm mới mong muốn của mình, tôi đành ăn nó bây giờ vậy.

Tuy nhiên vẫn còn một chút thịt còn sót lại.

Để cho nó không bị thối, tôi cần có một nơi nào đó lạnh...

Nơi tôi nghĩ đến chỉ có là cái giếng nhưng mà tôi muốn tìm một nơi nào đó sạch nhất có thể.

Và bởi vì không còn có cách nào khác, tôi quyết định nướng nó lên để giữ cho nó không bị thối.

Có vẻ như là miếng thịt sẽ trở nên cứng hơn nếu như nướng nó lên nhưng mà như thế còn tốt hơn là việc cứ để miếng thịt sống như thế.

Sau đó, tôi dùng chiếc cuốc của mình rồi cuốc vào đống nội tạng và chỗ lông để biến chúng thành phân bón.

Bụng của tôi vẫn không đau vì thế tôi nghĩ rằng chỗ nước trong giếng đủ an toàn để uống.

Nói tóm lại,bây giờ thì bụng của tôi đã no căng rồi.