Isekai ni Tensei Shitandakedo Ore, Tensai tte Kanchigai Saretenai ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Câu chuyện về việc thua trận cá cược với bạn thuở nhỏ và bị lấy đi lần đầu

(Đang ra)

Câu chuyện về việc thua trận cá cược với bạn thuở nhỏ và bị lấy đi lần đầu

Inukai Anzu (犬甘あんず)

Khi Wakaba lần lượt đánh mất những trải nghiệm lần đầu tiên, cô bắt đầu nhận ra rằng “sự thù ghét” không phải là điều duy nhất cô cảm thấy về Komaki.

3 16

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

307 9200

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

(Đang ra)

Stranded on a Deserted Island with the School’s Number One Beauty, So I’ll Give It My Best Shot.

ayano; 絢乃

Đồng cam cộng khổ trên hòn đảo hoang, tình cảm của cả hai dần phát triển sâu đậm hơn và tô điểm cho cuộc hành trình đáng nhớ của họ.

25 346

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

19 254

A Fairy Tale for the Villains

(Đang ra)

A Fairy Tale for the Villains

Nuts And Spices; 냥이와 향신료

Từ vựng Hán tự Dịch Đang tìm kiếm ... Tiếng Anh Từ điển JP

9 344

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

(Đang ra)

Danjo no yuujou ha seiritsu suru? (Iya, shinai!!)

七菜なな

Tại một trường sơ trung ở miền nông thôn nào đó, hai con người đã thề sẽ làm bạn với nhau đến cuối đời.Cùng nhau tiến tới ước mơ chung của cả hai, nhưng mối quan hệ đấy vẫn không phát triển sau hai nă

108 3220

Các chương giới thiệu (Web Novel) - Mở đầu

Tôi cảm thấy rằng mình đang trôi lơ lửng trong không gian màu trắng dịu dàng và ấm áp.

Và tôi cũng cảm thấy những dòng suy nghĩ của mình của đang tan dần vào trong không gian yên tĩnh thanh bình này. Nhưng rồi bất chợt tôi nhớ ra được một điều gì đó.

"Oh .... phải rồi ... mình bị tai nạn".

Sau một khoảng thời gian dài làm việc, khi tôi nói nó dài thì thực sự là nó rất dài, dường như là vào khoảng 8 tháng trước. Tôi đã vừa đe dọa cấp trên của mình và vừa khóc lóc, rằng tôi sẽ tự sát và ám ông ấy hàng đêm nếu như tôi ông ấy không cho tôi nghỉ. Nên sau đó tôi đã có một kì nghỉ để thư giãn đầu óc.

Và thế là tôi bị tai nạn. Điều cuối cùng tôi có thể nhớ được là tôi đã lái xe qua đường đồi và trước đó trời đã có mưa nhỏ, vì vậy xe bị trơn và lao thẳng qua rào chắn. Tôi cần phải đến thị trấn gần đó để bắt đầu kì nghỉ, nên đã phóng xe trong đêm mưa để đúng như kế hoạch.

Biết rồi, nghe rất ngu phải không? Tôi là một thằng đần độn mà.

Và cầu hỏi bây giờ là, tôi đã chết thật rồi, hay là đang sống thực vật nhỉ...?

"Mình vẫn nói được này...

Tôi vẫn có thể nghe được giọng nói của mình trong không gian màu trắng huyền ảo này. Nếu như tôi vẫn còn nói được, vậy có nghĩa là tôi vẫn sống ư? Và đang phải sống thực vật?

Nah... nếu như vậy thì tôi đã không còn suy nghĩ được phải không? Tôi cẫn nhớ rằng nếu như bị rơi vào trạng thái thực vật thì bạn không thể suy nghĩ mà chỉ thở được thôi, và não của bạn cũng sẽ bị phẳng dần. Chẳng biết như vậy có đúng không nữa...

Còn nữa, đây là đâu nhỉ?

Bình tĩnh đi nào tôi ơi. Nếu như mình phải sống thực vật thì mình vẫn là mình mà, chẳng sao c....

Hm?

Huh?

Hmmmmm?

"Nhưng mình... là ai?"

Chào mọi người, vẫn là tôi đây. Sau một thời gian nghĩ mãi chả nhớ mình là ai nên tôi quyết định sẽ không nói đến việc đó nữa nhé. Xem nào, tôi nên làm gì bây giờ.

Tôi vẫn nhớ được lúc mình bị gặp tai nạn và các sự kiện xâu chuỗi với nó. Nhưng ngoài đó ra tôi không nhớ được cái gì khác cả! Tôi không thể nhớ được tên mình, tên gia đình mình, và cả tên người yêu nữa...

Oh, về người yêu thì.... tôi nhớ là cô ấy ở trong cái máy tính, nhưng mà làm gì có chuyện người nào chui được vào máy tính, ký ức của tôi bị lẫn lộn hết rồi. Nhưng tôi vẫn nhớ được những thứ không phải về con người. Chẳng hạn như toán học, 1+1=2, tôi vẫn nhớ được những phép tính cơ bản cho đến những bài toán khó hơn.

Tôi cũng rất ngạc nhiên vì mình nhớ được tiếng Anh, và nói thành thục tiếng Nga nữa. Tôi có thể nhớ được các kiến thức căn bản cho đến những kiến thức chuyên ngành. Có vẻ như tôi là nhà nghiên cứu, nhưng chuyện đó bây giờ cũng không quan trọng nữa...

Nhưng mà bình thường thì bạn sẽ cảm thấy buồn khi không nhớ được mình là ai, không nhớ được gì về gia đình mình. Tôi lại rất hững hờ về điều đó. Cũng nhờ thế mà tôi không cảm thấy bứt rứt gì cả, tôi muốn sống ở đây suốt đời.

"Chết tiệt! Không phải lại nữa chứ!"

Như thường lệ, không gian xung quanh đây bỗng dưng bị rung động. Sau khi ở trong này được một thời gian ngắn, thỉnh thoảng không gian sẽ bị rung động. Ở lần đầu tiên rung động rất yếu nhưng càng ngày càng tệ hơn. Không gian bị rung động thường xuyên hơn.

"Đừng có nói là chỗ này sắp bị sập đấy nhé!"

Tôi bắt đầu cảm thấy lo lắng. Tôi không muốn đi.... tôi không muốn rời khỏi nơi ấm áp này...! Và ngay lúc đó, tôi cảm thấy như cả cơ thể đã buông thõng... Có vẻ như đã kết thúc rồi, đó là một khoảng thời gian ngắn nhưng cũng thật là dài.

"Với những thằng đần độn như mình thì nghỉ ngơi như thế là đủ rồi..."

Tôi vừa mới dứt lời thì không gian như sáng hơn trước, sáng đến nỗi tôi không thể nào mở mắt ra được.

Tôi nghĩ rằng.... đã kết thúc rồi....

Và dường như mọi thứ đang vỡ tung.

"Chúc mừng chị! Đó là một bé trai kháu khỉnh!"

...Không, câu chuyện mới chỉ bắt đầu thôi!