“Vậy anh muốn bán số nguyên liệu này đúng không?’’
Cô lễ tân hỏi tôi với nụ cười tươi khi tôi đến quầy thanh toán.
“Đúng vậy. Tôi muốn bán một vài chiếc nanh quái vật, nhưng mà tôi không biết nó tên gì.’’
“… Anh không biết đến cả tên con quái mà mình giết ư ? tôi có thể hiểu khi anh là một người mới. Nhưng mà anh nên tìm hiểu về kẻ thù của mình trước khi đánh chúng chứ.” Cô ấy nói vậy, liên quan tới vấn đề của tôi.
Có vẻ như cô ấy lo lắng cho tôi.
Cô ấy nói có lí. Chiến đấu với một kẻ thù mà bạn chả biết gì về thì khác thế đéo nào là tự sát. Khác như bên trong BBO, nếu mà bạn chết ở đây, thế là hết, chẳng có chuyện hồi sinh đâu. Bởi vậy mình nên cận thận hơn với những con quái mà mình không quen biết tới.
“Tôi là một người mới… Một người còn chưa đăng kí tới guild. Khoan đã, liệu tôi có thể bán chỗ này không nếu tôi chưa là một thành viên của Guild?”
“Anh có thể. Tuy nhiên mỗi lại quái khác nhau thì những bộ phận có thể bán được lại khác nhau, nên không có gì đảm bảo rằng anh có thể bán chỗ răng nanh đó.”
…Mọi chuyện sẽ nhanh chóng hơn khi mà tôi cứ cho cô ấy xem chúng. Tôi chắc rằng những người chuyên đi thu mua sẽ biết ngay tên con quái vật kể cả khi chỉ thấy nguyên nguyên liệu thô.
“Tôi muốn bán chỗ răng nanh này.” Tôi nó điều đó khi lấy chúng ra.
Rồi cô ấy liếc nhìn chúng một cái .
“Đây là nanh của Wolf !” Cô ta kêu lên.
“Này, anh đừng có mà lừa tôi chứ. Anh mua chỗ răng nanh này ở đâu? Có một số người hay mua nguyên liệu ở ngoài rồi đem vào đây, nhưng bán chúng mà không có một yêu cầu chính thức thì sẽ không được tính là một thành tựu và sẽ không được lưu vào lý lịch đâu.”
Cô ta cứ nghĩ rằng tôi mua chỗ răng nanh này để kéo thành tích của mình. Tôi thì nghi ngờ rằng giết mộ con Wolf thì cũng được tính là một thành tựu cơ đấy, nhưng… có lẽ con Wolf mà tôi giết chỉ là một con yếu mà thôi.
“Tôi vừa giết nó vừa nãy xong. Có đúng là nó là loại quái vật rank C không đấy? Đó là điều không thể”
“Đúng vậy. Nó được đặt như vậy trong cuốn bách khoa sinh vật học của Guild.”
“Thế chắc tôi đoán con mà tôi giết chỉ là một con yếu thôi”
“Chúng cùng một chủng loài nên không khác biệt nhau quá về sức mạnh được. Ngoài ra, anh nói rằng mình vừa mới giết một con mới đây xong, nhưng mấy chiếc răng nanh này quá sạch.”
Cũng đúng thôi.
Qua đó tôi mới nhớ, thế giới này còn chưa biết tới phép thuật <Cleanse>.
Bây giờ, để cuộc tranh luận này sang một bên. Nói thật lòng rằng tôi cũng chẳng quan tâm đến chuyện ai giết con Wolf. Ngoài ra tôi cũng chẳng thèm theo đuổi thành tựu hay gì cả.
“Vậy mấy chiếc nanh này đáng giá bao nhiêu? Tôi có thể bán chúng đúng chứ ?” Tôi vừa hỏi vừa đưa chúng cho cô ấy xem.
Bởi thủ đô hoàng gia nằm trên lục địa kế bên, nên việc gom góp vốn dần là điều không thể thiếu được. Tôi không thể qua biển một mình được. Qua việc nền văn minh trên thế giới này không quá phát triển, thì tôi nghĩ rằng để đến đó sẽ tốn khá là nhiều tiền đấy.
“Nó sẽ không được lưu lại vào lý lịch của anh, nhưng chúng tôi có thể mua chúng, 32,000 gils là giá tiêu chuẩn, nhưng do chúng được xử lí cẩn thận nên tôi sẽ trả anh 34,000. Thấy thế nào?”
Chừng đó là quá nhiều.
Bên BBO, nguyên liệu của những con quái phổ thông được bán với giá cực kì nhỏ. Với 34.000 gils, chừng đó còn đủ để tôi sống đạm bạc cả tuần đấy chứ. Tôi nên cảm thấy may mắn vì tôi đã gặp con Wolf đó.
“Được rồi tôi sẽ lấy số tiền đó. Liệu tôi cũng có thể đăng kí Guild được không?”
“Dĩ nhiên là anh có thể, nhưng mà anh phải làm một bài kiểm tra dễ trước đó đã. Phí dự thi là 5,000 gils.”
“Được rồi, tôi sẽ đăng kí” Tôi nói vậy, đưa những chiếc chiếc răng nanh cho cô ấy.
Đây là một chiến thuật của tôi: Bán chỗ nguyên liệu này rồi nhân lúc đó đăng kí làm mạo hiểm giả luôn. Nếu có thể, tôi muốn làm giấy đăng kí xong sớm nhất có thể trước khi mà họ biết về class của tôi. Nếu họ biết việc tôi là một [kẻ học việc], thì có lẽ họ sẽ từ chối đơn đăng kí của tôi khi còn chưa cho tôi tham dự bài kiểm tra. Đấy là tôi nghĩ thế…
“Được thôi. Đây là tiền của anh, trừ đi phí dự thi thì anh còn 29,000 gils.” Cô lễ tiếp tân nói vậy rồi đưa cho tôi một túi chứa xu bạc bên trong.
Một xu bạc thì tương đương với 1,000 gils. Tôi đã đếm rồi và bên trong có có tất cả là 29 xu. Khi mà tôi đang làm vậy thì, cô ta lại hỏi tôi câu mà tôi không muốn bị hỏi nhất.
“Vậy class của anh là gì?”
Tôi biết ngay là họ sẽ hỏi tôi câu đó mà. Trong chốc lát, tôi tính nói dối họ rằng tôi là [kiếm sĩ] hay gì đó, nhưng mà tôi sẽ lộ tẩy ngay lập tức khi mà họ bắt tôi sử dụng skill của [kiếm sĩ]. Vậy nên tôi nên nói sự thật.
“Tôi là một [kẻ học việc]”
Sắc mặt của cô ấy tối sầm lại. Cô ấy nghĩ về điều đó trong một lúc.
“Tốt thôi. Anh sẽ không được hoàn tiền nếu như mà thất bại đâu. Điều đó ổn chứ ?”
“Cô sẽ không từ chối đơn đăng kí của tôi à ?”
“Có một vài Guild từ chối đơn đăng kí, nhưng ở đây chúng tôi không làm thế. Chúng tôi để cho thí sinh tham gia bài kiểm tra để thuyết phục họ đi theo con đường khác thay vì làm một mạo hiểm giả. Chúng tôi cũng chỉ muốn tốt cho họ thôi.”
Vậy họ đã hoàn toàn thất bại. Nhưng mà cô ấy đã nói rằng bài kiểm tra này dễ cơ mà.
“Không phải cô nói bài kiểm tra này khá dễ dàng sao?”
“Đúng vậy. Nó chỉ dễ với những người ít nhất không phải là một [kẻ học việc] thôi.” Cô ấy nói vậy rồi phô một tờ giấy lên bàn.
||Lựa chọn đối tượng kiểm tra|| được viết lên nó. Dường như tôi có thể tự lựa chọn đối tượng.
“Xin hãy chọn một người mà anh sẽ kiểm tra. Anh sẽ nhận được sự đối đãi công bằng nếu mà anh qua bài kiểm tra mặc cho anh có sự lựa chọn nào đi chăng nữa.” Cô ấy nói thêm rồi chỉ vào những đối tượng trên.
Có cả hàng tá bọn họ. Nếu tôi mà qua được một trong số này thì tôi sẽ trở thành một mạo hiểm giả.
Nhưng hầu hết những đối tượng này yêu cầu sử dụng những skill đặc trưng cho một class cụ thể; như ||Thành công sử dụng <Slash> 5 lần liên tiếp|| hoặc ||kích hoạt thành công ma thuật hồi phục <Heal> ||. Chẳng cần phải nói thêm là chẳng có cái skill nào trong số đó là [Kẻ học việc] có thể sử dụng được cả.
Tôi đã loại bỏ hết những người liên quan đến yêu cầu về skill, và chỉ còn lại một mà thôi.
||Đánh thắng một trận giả chiến với người kiểm tra([kiếm sĩ])||
Thật lòng mà nói, đây là một nhiệm vụ cực kì khó khăn. Tôi cũng không hề có bất kì skills chiến đấu nào và các chỉ số của tôi chỉ trong ngưỡng của [kẻ học việc], yếu của yếu luôn đấy. Sự khác biệt giữa các class với nhau là một vấn đề quan trọng. Đó là lí do tại sao tôi lại không đổi class tại quê nhà và thay vào đó đến thủ đô để có được class mạnh nhất.
Không chỉ có vậy, bây giờ tôi vẫn đang level 1. Dẫu tôi giết được con Wolf nhưng lượng kinh nghiệm cũng không đủ để lên level 2.
…Đó chỉ là khi thế giới này cũng có cái thư như là level mà thôi.
Tôi có thể quen việc chiến đấu trong BBO, nhưng bây giờ, tôi không nghĩ rằng mình có thể một [kiếm sĩ] đã qua rèn luyện. Tôi không hề có cơ hội thắng trừ khi mà anh ấy đánh đấm dở tệ.
Rồi, nếu như tôi mà thua. Tôi cũng chỉ mất có 5,000 gils mà thôi. Nên tôi cứ liều mà ăn nhiều thôi.
“Tôi chọn cái này.”
“Được rồi, kiểm tra viên đang ở trong sân tập. Làm ơn đi theo tôi.” Cô ấy nói vậy rồi rời bàn thanh toán rồi mở cửa tới phòng luyện tập của Guild.
Có vẻ như tôi sẽ làm bài kiểm tra ngay lập tức rồi.