Isekai Harem Monogatari

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

276 7153

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

14 109

I became the Necromancer of Academy

(Đang ra)

I became the Necromancer of Academy

_172

Sau đó, ta sẽ giải thoát cho các ngươi

14 142

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

25 228

Tập 1 - Prologue

Màu xanh lục của mùa xuân bao phủ lấy đỉnh núi, mùa xanh lam trong trẻo bao phủ lấy bầu trời. Bên trên khu đất cao được những ngọn núi xinh đẹp vây quanh, những đoá hoa dại đang đua nhau nở rộ.

Ở nơi ấy, có ai đó đang cất tiếng hát, một giọng hát vừa trẻ trung, vừa thơ ngây.

“Ngài Anh Hùng ơi~ ngài Anh Hùng à~Lalala~Chúng em đến độ ngài.”

Người thiếu nữ hát ca khúc thiếu nhi ưa thích với một nụ cười duyên dáng trên môi.

“Chúng em đến độ ngài, hỡi ngài Anh Hùng, lá là la la, Mãi đến mai này~Mãi đến mai sau.”

Lời bài hát đúng ra phải là “mến mộ”, chứ không phải là “đến độ”, tuy sai lời nhưng cô nàng vẫn vui vẻ cất tiếng hát.

Không chỉ hát, cô gái còn đang gieo hạt giống.

Cô nàng vừa nhảy nhót vừa bước đi theo quỹ đạo hình tròn khiến chiếc váy bay phấp phới, cô cứ nhảy hoài mà chẳng chịu nghỉ ngơi.

Những hạt giống rơi ra từ túi tạp dề cô gái như vô tận, vô tận chẳng khác gì ca khúc cô đang hát.

Và rồi, từ bên trong một hang động nằm trên mặt núi cách đây không xa, có ai đó đang bước ra.

Đó là một chàng trai trẻ.

Cô gái tròn xoe mắt khi nhìn thấy cậu ta.

“Ngài là Anh Hùng sao?”

Sở dĩ cô gái hỏi thế là vì cái hang động mà chàng trai bước ra là “Động Anh Hùng”.

100 năm trước, vị anh hùng có công đánh bại Quỷ Vương để đem lại hoà bình cho thế giới đã xuất hiện ở đó.

“Không, tôi không phải Anh Hùng.” Với một nụ cười, chàng trai đáp.

“Tôi chỉ là một lãng khách thôi.”

“Lãng khách là gì cơ?”

“Tôi không phải là người ở đây, chỉ là một kẻ đi lang thang thôi.”

“Ồ, là vậy sao?”

Cô gái bĩu môi trong nỗi thất vọng.

“Vậy mà tôi cứ tưởng ngài đã quay lại.”

Sau khi đả bại Quỷ Vương, Anh Hùng đã đi đến một vùng đất nào đó không ai biết.

Song, nếu thế giới lại lâm nguy thì ngài sẽ quay lại để bảo vệ nó thêm một lần nữa.

Đó là những gì truyền thuyết kể lại, và câu chuyện này được rất nhiều người tin.

“Thế giới vẫn đang yên bình, vậy nên Anh Hùng sẽ không quay về đâu.”

Chàng trai bước đến, dịu dàng đặt bàn tay lên cái đầu nhỏ nhắn của cô gái.

“Um, tôi đang gieo hạt giống trồng hoa cho cái thời khắc ngài ấy quay về.”

“Cô đúng là chu đáo thật, vậy đó là hoa gì vậy?”

“Là loài hoa có thể xua đuổi quái vật, làng tôi có nhiều lắm.”

Được chàng trai khen ngợi, ánh mắt cô gái loé lên đầy tự hào.

“Khi ngài ấy trở lại mà thấy trong làng có quái vật thì không hay chút nào. Vậy nên tôi cần phải đuổi bọn chúng đi.”

“Tôi không ngờ đến chuyện đó luôn! Cô quả nhiên là thông minh hơn chúng tôi nhỉ.”

Vừa bắt chước giọng nói của cô gái, chàng trai vừa cười một cách nồng nhiệt.

“Tôi đã phải lặn lội đường xa đến đây để chuẩn bị thật kĩ lưỡng mọi thứ đấy nhé.”

Nhìn xuống chân núi, cậu nhận ra có vài ngôi nhà nằm lác đác dưới thung lũng, cộng thêm mấy cánh đồng bám trên những con dốc hẹp.

Đó là một ngôi làng nghèo nàn, chỉ có vài người sinh sống.

Tuy là nơi xuất hiện đầu tiên của Anh hùng, nhưng lại chẳng ai ghé thăm cái làng hẻo lánh này.

“À ừ… Phải chuẩn bị kĩ lưỡng cho cái ngày ngài ấy quay về chứ.”

Ánh mắt chàng trai cứ hướng về chốn xa xăm một cách vô định cùng đôi ba tâm tư trong đầu, còn cô gái kia thì chỉ biết ngước nhìn cậu bằng con mắt hiếu kỳ.